Hắc Ám Lão Gia Gia

Chương 76:

Chương 76:


Thái dương chi hỏa không dùng hết hắn liền tiếp tục một lần nữa cùng Đông Phương Diễm Nhi song tu, đem thứ này chuyển lại cho nàng.

Đông Phương Diễm Nhi vốn là cương thi cực kì cần dương khí, lượng thái dương chi hỏa dư lại được Lê Tùng Vân chuyển sang vừa vặn không nhiều cũng không ít, nàng có thể dùng âm khí của mình trung hòa thái dương chi hỏa từ trong đó đạt được một tia cực dương chi khí, thứ này đối với nàng mà nói là đại bổ.

Chỉ thấy sau hai lần song tu, Lê Tùng Vân có chút đau eo ở một bên tu luyện, Vương Tuyết Uyên thì sắc mặt lại ít đi một phần tái nhợt nhiều lên mấy phần huyết sắc.

Chỉ cần lại tới mấy lần, như vậy màu da của nàng sẽ không khác gì người sống.

Cương thi sở dĩ yếu thích uống máu của người cùng động vật chính là để hấp thu dương khí của bọn hắn.

Nhưng loại dương khí này chất lượng quá thấp, thậm chí còn chưa đạt tới Thiên dương chi khí, chứ đừng nói là thuần dương cùng Cực dương.

Vương Tuyết Uyên bên này thì tốt, cùng Lê Tùng Vân song tu trực tiếp bắt được một tia cực dương chi khí, quả thật là thiên đại cơ duyên.

So với những thi khôi khác, nàng giống như là vừa bắt đầu liền sinh ra trong gia đình đế vương, ăn mỹ thực ngon nhất quý hiếm nhất trên đời này vậy.

Quả thật không hợp thói thường.

Nhìn như Lê Tùng Vân song tu thải bổ nàng, nhưng thực chất là hai bên song thắng, cùng có lợi.

Chỉ là Vương Tuyết Uyên lúc này là một bộ thi khôi, không có ý thức tự chủ, nếu nàng là tu sĩ lúc này đã sướng đến phát rồ rồi.

Lê Tùng Vân lúc này cảm giác tu vi của mình tăng lên một đoạn, thắng được hắn tự mình khổ tu một tuần.

Hắn có chút chìm đắm trong cảm giác sung sướng này, chỉ có điều hắn biết nếu như hắn thật sự bị việc tăng lên tu vi nhanh chóng do song tu hấp dẫn mà chìm đắm trong này, như vậy căn cơ của hắn sau này sẽ bất ổn, khiến cho hắn vô duyên với đại đạo.

May mắn âm khí của Vương Tuyết Uyên so với tu sĩ tinh thần gấp trăm gầp ngàn lần, thải âm bổ dương cho ra linh lực cũng tinh khiết hơn rất nhiều, bởi vậy muốn ảnh hưởng tới căn cơ còn phải rất lâu.

Chỉ cần Lê Tùng Vân không bị thứ này mê hoặc, như vậy hắn hoàn toàn không sợ căn cơ bất ổn.

Nhìn về phía Vương Tuyết Uyên, Lê Tùng Vân cảm giác cực kì hài lòng.

Hắn cảm giác đem nàng luyện thành thi khôi chính là thành tựu lớn đầu tiên trong cuộc đời tu luyện của chính mình.

Không chỉ có thể để hắn xả mối hận, sự chán ghét vẻ mặt kiêu căng ngạo mạn của Vương Tuyết Uyên mà còn có được một bộ thi khôi xinh đẹp, dễ nhìn.

Chỉ ngồi nhìn nàng nằm ở chỗ đó với gương mặt mê li cũng khiến hắn cảm giác được cảnh đẹp ý vui.

Sau đó chính là tăng lên tu vi, âm khí của nàng tinh thuần đã đạt tới tiệm cận của sự hoàn hảo.

Chỉ có điều khiến hắn lo lắng nhất chính là cái eo này của hắn.

Khụ khụ, hắn năm nay đã hơn bảy mươi tuổi, phải biết tiết chế.

Mỗi này Lê Tùng Vân liền tiến hành song tu một lần, sau đó dùng hết thời gian của mình tu luyện Cương cân thiết cốt đoán thể quyết.

Cảm giác được lực lượng bản thân đang nhanh chóng tăng lên, cơ bắp cũng trở nên săn chắc, đường nét cơ bắp rõ ràng, eo cũng không đau như trước, Lê Tùng Vân cảm giác tràn ngập sức mạnh cùng...tự tin.

Vương Tuyết Uyên đúng không? Tới tới tới, lại chiến mấy trăm hiệp.

Nhưng tiệc vui chóng tàn, Lê Tùng Vân rất nhanh liền dùng hết 100 linh thạch dự trữ của hắn.

Nhìn đám linh thạch hóa thành bụi phấn, Lê Tùng Vân chỉ có thể cảm khái.

Cương cân thiết cốt đoán thể quyết thật sự là quá tốn tài nguyên.

Hắn tốn trăm viên linh thạch cùng bản thân tự mình rèn luyện nửa tháng vậy mà chỉ đem môn công pháp này nhập môn, quá khó khăn, con đường phía sau còn rất dài.

Cương cân thiết cốt đoán thể quyết nhập môn, cương cân nhập môn, thiết cốt nhập môn.

Đã hết linh thạch tốc độ tu luyện môn công pháp luyện thể này trở nên chậm như rùa bò, Lê Tùng Vân chỉ có thể đem nó gác lại một bên, bắt đầu tu luyện Toái tinh diệt mệnh tiễn pháp.

Đầu tiên chính là bắt đầu với cơ sở, đem kĩ năng bắn bia cố định luyện tốt, sau đó chính là bắn bia di động, bắn nhiều mục tiêu.

Đem những thứ này học xong, Lê Tùng Vân đã rời tông hai tháng.

Hai tháng này mỗi ngày hắn đều cùng Vương Tuyết Uyên song tu, thực lực đã đạt tới luyện khí kì cửu trọng sơ kì đỉnh phong, sắc mặt càng phát ra hồng nhuận phơn phớt.

Mà Vương Tuyết Uyên thì gương mặt lúc này đã hồng hào, da thịt trắng nõn, không khác gì một người sống.

Chỉ có ánh mắt không có tiêu cự của nàng chính là bằng chứng tốt nhất nói rõ nàng là một cái thi khôi.

Lê Tùng Vân phát hiện ra nàng cũng có chút khác biệt.

Nếu như bình thường hắn không ra lệnh cụ thể cho nàng ngồi ở chỗ nào tự mình chơi, như vậy chỉ cần nhìn thấy Lê Tùng Vân đi tới nàng liền sẽ đi theo ở phía sau lưng hắn, giống như muốn thân cận hắn vậy.

Lê Tùng Vân cảm giác 'liên kết' của hắn cùng Vương Tuyết Uyên càng lúc càng rõ ràng, Vương Tuyết Uyên cũng càng thân cận hắn.

Người khác muốn thi khôi càng nghe lời thì liền phải tăng cường ràng buộc, tăng cường khắc sâu tinh thần ấn kí.

Lê Tùng Vân liền phát hiện ra một phương pháp khác để tăng lên độ hảo cảm của mình cùng thi khôi, chính là không ngừng dùng côn 'đâm' nàng, đâm nhiều liền đâm ra tình cảm, hảo cảm.

Hoặc cũng có thể là hắn tự mình đa tình, Vương Tuyết Uyên đơn thuần chỉ là thèm dương khí của hắn nên mới thân cận hắn mà thôi.

Đem cơ sở cung pháp luyện tốt, Lê Tùng Vân bắt đầu tu luyện Toái tinh diệt mệnh tiễn.

Môn cung pháp này cũng không đơn giản, bao gồm nhiều mặt.

Ngưng khí thành tên, đa xạ tiễn, biến hướng tiễn, tụ lực tiễn, đặc thù chế tạo tiễn.

Rất nhiều hạng mục đều cần Lê Tùng Vân cẩn thận nghiên cứu thăm dò.

Thời gian rất nhanh liền đi qua một tháng, Lê Tùng Vân lúc này đem cung pháp của mình luyện đến một mức độ nhất định liền quyết định trở về.

Bởi vì hắn phát hiện cung pháp không giống kiếm pháp cùng đao pháp, tu luyện rất dễ dàng đạt tới cảnh giới cao, cũng không có gì đặc biệt quá lớn, biến hóa rất ít.

Bởi vì biến hóa ít, cho nên cung pháp tập trung ở mấy điểm chính.

Đấy chính là xạ kích chuẩn xác cùng uy lực.

Chỉ có bắn trúng mục tiêu mới là tốt cung pháp, không bắn trúng như vậy cũng phải gây ra được hiệu quả kiềm chế nhất định hoặc đạt thành mục đích khác, nếu không liền là phế vật.

Một cái khác chính là uy lực, lực phá hoại.

Cung pháp cũng không có nhiều hoa xảo như kiếm pháp, không cần biến hóa đa đoan, phương thức tấn công chuyên nhất, mục đích cuối cùng chính là gây sát thương cho mục tiêu.

Bởi vậy muốn cung pháp càng mạnh không chỉ riêng cần cung pháp mạnh, cung cùng mũi tên trong tay mạnh, bản thân tu sĩ cũng phải có được số lượng cùng chất lượng linh lực mạnh mẽ.

Như vậy một khi đánh ra tụ lực tiễn mới có thể gây ra sức sát thương càng mạnh càng khủng bố, khiến cho địch nhân một kích bỏ mạng.

Lê Tùng Vân sở dĩ phải trở về là vì hắn cần mua một thanh cung phù hợp với mình, cũng bắt đầu nghiên cứu luyện khí để chế tạo mũi tên, lại cần linh thạch để tu luyện Cương cân thiết cốt đoán thể quyết.

Cả 3 thứ trên đều đốt linh thạch, cho nên hắn không thể không trở về a.