Hắc Ám Lão Gia Gia

Chương 85:

Chương 85:


Lời này vừa ra liền như là chọc vào tổ ong vò vẽ, mấy vị gia chủ đồng thời quát to:
"người nào?".

Từ bên ngoài đi vào một nam một nữ, nam ăn mặc một thân khải giáp, sau lưng đeo một tấm thuẫn cùng một thanh rừu.

Chỉ cần người có ánh mắt nhìn qua liền biết khải giáp không phải là pháp khí, tuy sức phòng ngự không quá mạnh nhưng cũng không quá yếu.

Tu tiên giả Luyện khí kì sơ kì muốn phá vỡ phòng ngự của nó cũng sẽ tốn không ít công sức, mà phàm nhân võ giả gặp phải một thân khải giáp như thế này chỉ sợ sẽ phải lắc đầu chán nản thở dài.

Dùng vũ khí không cách nào phá phòng của khải giáp, dùng nội lực đánh vào thân thể đối phương cũng không phá được phòng ngự của đối phương, thật sự là khó chơi.

Chưa kể đối phương còn mang một cái lá chắn, cái này liền xem như là tu tiên giả Luyện khí kì tam trọng muốn đánh giết người này cũng sẽ phải tốn thời gian thật lâu, không cẩn thận sẽ còn bị giết ngược.

Đi bên cạnh hắn là một thiếu nữ, nàng ăn mặc một bộ quần áo được kết hợp giữa khải giáp cùng y phục, những vị trí quan trọng đều được khả giáp bao bọc, tay đeo bảo vệ tay, đầu chải hai búi tóc, gương mặt ngu quan xinh xắn.

Tuy tuổi còn nhỏ nhưng cũng đã bắt đầu lộ ra hình dáng là một mĩ nhân trong tương lai.

"Cái bang, Dương Tiểu Hắc cùng Dương Tiểu Bạch ra mắt các vị gia chủ".

Hai người mang theo một đám ăn mày đi vào giữa sân, cho dù hai người cảnh giới chỉ là luyện khí kì nhất trọng đỉnh phong nhưng đối mặt với luyện khí kì cửu trọng cũng không có chút nào sợ hãi, bình tĩnh trả lời.

Nhìn thấy người tới là Cái Bang bang chủ, mấy vị gia chủ đều hơi ngừng lại.

Tuy cảnh giới của đối phương không mạnh bằng bọn hắn, thậm chí là còn kém rất xa.

Nhưng từ khi Cái bang xuất hiện ở Lăng Ba Thành đã gây ra sự chú ý của bọn hắn, bọn hắn cũng điều tra qua.

Cái này vừa tra liền khiến bọn hắn đối với Cái bang rất kiêng kị.

Cái bang thành lập không lâu nhưng tốc độ mở rộng phải nói là cực kì cấp tốc, bọn hắn chưa từng thấy bất kì thế lực nào lại có thể mở rộng ảnh hưởng nhanh đến như vậy.

Ở những tòa thành xung quanh gần như chỗ nào cũng có thể thấy bóng dáng của đệ tử Cái bang, tìm một chút liền có thể thấy được phân đà của bọn hắn.

Cái bang tự có một bộ phân cấp phân quyền, có thưởng phạt phân minh, đáng nói chính là bọn hắn là một thế lực của chính phái, trước giờ đều luôn ước thúc người trong bang, không cho đối phương làm ác, nếu như phát hiền liền xử tội trước công chúng.

Bình thường bọn hắn sẽ còn đi ra ngoài trừ ác dương thiện, bởi vậy danh vọng của bọn hắn ở trong phàm nhân rất tốt.

Mà người nắm quyền của Cái bang không ai khác chính là hai huynh muội này.

Dương Tiểu Hắc một thân khải giáp luôn đi đầu trong chiến đấu, mũi tên cùng ám khí đánh trên người hắn hoàn toàn vô dụng, đao kiếm chém cũng không có quá nhiều hiệu quả, một đường quét ngang đồng cảnh giới.

Dương Tiểu Bạch thì đứng ở phía sau phụ trách hỗ trợ công kích, cho dù hai người gặp được Luyện khí kì nhị trọng cảnh giới cũng có thể đánh ngang tay thậm chí giết chết đối phương, gặp Luyện khí kì tam trọng cũng có thể dựa vào thủ đoạn của mình ung dung rút lui.

Bọn hắn cũng rất có nhãn lực, không trêu chọc những thế lực bọn hắn không chọc nổi, đối với những thế lực này lôi kéo làm quen, chia sẻ lợi ích, bởi vậy cũng tích lũy được không ít quan hệ nhân mạch.

Nhìn những báo cáo này, đám gia chủ liền cảm giác trường gian sóng sau xô sóng trước, không ngờ người tuổi trẻ bây giờ làm việc lại có thể đạt tới trình độ khủng khiếp như vậy.

Ít nhất bọn hắn làm gia chủ mấy chục năm cũng không thể đem sự ảnh hưởng của gia tộc mở rộng một cách cấp tốc cùng khủng bố như vậy được.

Mà thứ để bọn hắn cảm giác kiêng kị chính là không biết hai người này có ai đứng sau xúi dục hay không, bọn hắn có phải là quân cờ của ai hay không.

Cái bang người đông thế mạnh, tuy thực lực tất cả đều không đáng nói, nhưng bọn hắn cũng không muốn cùng đám người này khai chiến, như vậy thật sự sẽ rất rắc rối.

Lâm gia gia chủ Lâm Trọng Đình cau mày nói ra:
"Dương bang chủ, ngươi đem lời nói giải thích rõ ràng.

Chỉ dựa vào lời này của ngươi liền đã đắc tội tứ đại gia tộc của chúng ta, nếu như ngươi không cho chúng ta một câu trả lời hợp lí, hôm nay ngươi nhất định sẽ phải trả giá".

Dương Tiểu Hắc nghe vậy cười lạnh một tiếng, hắn không mở miệng trả lời.

Khua môi múa mép trước giờ không phải là sở trường của hắn mà là của muội muội của hắn.

Dương Tiểu Bạch lúc này lập tức đứng ra:
"phúc địa vốn là do đệ tử của Cái bang ta phát hiện đầu tiên, Thành gia làm dược liệu sinh ý trong lúc thu mua dược liệu giở thủ đoạn nhỏ bám đuôi người của ta phát hiện ra phúc địa.

Bốn đại gia tộc các ngươi xem phúc địa là của mình, trực tiếp tổ chức tỉ thí chia chác phúc địa, cái này đã hỏi qua ý kiến của chủ nhân phúc địa là Cái bang chúng ta hay chưa?".

Nghe thấy vậy Thành gia gia chủ Thành Dược Tài sắc mặt trở nên khó coi, hắn còn lộ ra chút xấu hổ.

Làm dược liệu sinh ý lại còn muốn biết người bán hái dược liệu ở đâu, sau đó nổi lòng tham cướp đoạt phúc địa.

Cái này đồn ra ngoài, ai còn dám tìm bọn hắn bán dược liệu?

Nhưng rõ ràng là bọn hắn sai trước, phúc địa đưa tới lợi ích cũng quá to lớn, không thể chối cãi, bởi vậy hắn tạm thời không biết nên phản bác thế nào.

Tiêu Hoành nhìn thấy Thành gia gia chủ Thành Dược Tài không nói lời nào trong lòng âm thầm mắng một tiếng phế vật.

Lúc này nếu như không làm được danh chính ngôn thuận, như vậy sẽ ảnh hưởng lớn tới danh tiếng chính diện của 4 đại gia tộc.

Mọi người đều sẽ nói bọn hắn cướp đoạt phúc địa của người khác, cậy thế ép người.

Tiêu Hoành lập tức mở miệng nói ra:
"nói đùa, Lăng Ba Thành vốn là do 4 đại gia tộc chúng ta làm chủ, các ngươi vừa tới đây mở một cái phân đà liền muốn chia chác tài nguyên ở đây?

Các ngươi có phải là nghĩ quá đẹp hay không?

Năm xưa nếu không phải 4 đại gia tộc chúng ta chung sức chống cự yêu thú công thành, như vậy làm sao có được Lăng ba thành như ngày hôm nay?

Lúc đó phúc địa cũng sẽ không tồn tại, các ngươi có cơ hội xuất hiện ở chỗ này sao?".

Lời này của hắn vừa nói ra, mấy vị gia chủ khác như bắt được phao cứu sinh, lập tức mượn việc nói chuyện.

Thành gia gia chủ Thành Dược Tài vui vẻ mở miệng phản bác:

"không sai, đây chính là do 4 đại gia tộc chúng ta bảo vệ mới có Lăng Ba Thành như hôm nay.

Tài nguyên ở đây vốn là nên do chúng ta quyết định, không đến lượt các ngươi khoa tay múa chân".

Điền gia gia chủ Điền Quang cũng cười lạnh lên tiếng:
"người của các ngươi phát hiện ra vị trí kia không sai, nhưng hắn là phàm nhân không biết phúc địa, phúc địa chính là do chúng ta phát hiện ra.

Nói đúng ra chỗ này vốn nên là của chúng ta mới đúng, làm sao lạ đến lượt một đám người ngoại lai như các ngươi tranh giành?".

Dương Tiểu Bạch nghe vậy cũng cười nhạt nói ra:
"cái gì cũng phải giảng một cái trước sau, chúng ta phát hiện chỗ này trước, đây là sự thật không thể chối cãi.

Xem ra các vị gia chủ vì phúc địa mà muốn đổi trắng thay đen.

Chỉ khổ Cái bang chúng ta thế lực nhỏ yếu, thực lực không được, không cách nào bảo vệ thứ thuộc về mình.

Cho nên ngày hôm nay Cái bang chúng ta chỉ có thể xin Đông Phương gia gia chủ Đông Phương Nhật tiền bối đứng ra chủ trì công đạo, giúp Cái bang chúng ta phán quyết đúng sai".

Lời này của nàng vừa ra không ít người đều ngạc nhiên, ánh mắt đổ dồn về phía Đông Phương Nhật.

Đông Phương Nhật đang xem trò hay lúc này đột nhiên bị nàng nói một phát như vậy trực tiếp sững sờ tại chỗ.

Cmn, chúng ta rất quen sao? Tại sao lại để ta giúp các ngươi chủ trì công đạo?

Chủ trì công đạo liền cần đối nghịch với tứ đại gia tộc, ngươi đây là đang muốn hại chết Đông Phương gia chúng ta a.

Ngươi cmn có bệnh đúng không?