Hắc Ám Lão Gia Gia

Chương 77:

Chương 77:

Ba tháng này Đông Phương Diễm Nhi cũng thường xuyên truyền tin cho hắn, báo cáo tình huống học tập cùng tu luyện, nàng đã đạt tới Luyện khí kì tứ trọng đỉnh phong, bất kì lúc nào cũng có thể đột phá luyện khí ngũ trọng.

Tốc độ tu luyện này quả thật rất nhanh, không lãng phí một thân thiên phú cực tốt của nàng, đến cả Chưởng môn đối với nàng cũng khen ngợi không ngớt, khen nàng chịu được tịch mịch, khắc khổ tu luyện, đạo tâm kiên định.

Nhìn tốc độ tu luyện của Đông Phương Diễm Nhi khiến cho Lê Tùng Vân cũng không khỏi cảm giác được áp lực.

Khí vận chi nữ tu vi tăng tiến quá nhanh, nếu như hắn không thể giữ vững ưu thế cảnh giới, như vậy sau này tác dụng của hắn đối với nàng sẽ càng ngày càng nhỏ.

Một cái Luyện khí kì kiến thức uyên thâm còn có thể đối với Trúc cơ kì khoa tay múa chân chỉ đạo vài câu, nhưng nếu Đông Phương Diễm Nhi đạt tới kim đan kì, như vậy Lê Tùng Vân rất khó cho nàng kiến nghị gì.

Bởi vì hắn đơn giản không hiểu được cảnh giới này mạnh mẽ như thế nào, bên trong cơ thể của bọn hắn đã biến đổi đến mức khủng bố như thế nào.

Một ngày này, Lê Tùng Vân quyết định thu dọn tất cả trở về tông môn, đơn giản chính là vì hết tài nguyên tu luyện, cần phải đi ra ngoài vớt một bút tài nguyên trở lại mới có thể tiếp tục tu luyện.

Vừa trở lại tông môn Lê Tùng Vân liền tìm tới Tài vụ đường đem nhiệm vụ săn giết đệ tử ma tông hoàn thành 3 lần, bù lại số lần mình ghi nợ những ngày tháng ra ngoài tu luyện.

Trong tay hắn lúc này chỉ còn lại 3 cái lệnh bài của đệ tử ma tông, chỉ có thể giúp hắn trạch ở trong tông môn tu luyện tiếp 3 tháng, sau đó hắn lại phải một lần nữa ra ngoài tìm đệ tử của ma tông chém giết.

Sau đó hắn liền trở về tìm Đông Phương Diễm Nhi, Đông Phương Diễm Nhi ở trước mặt hắn biểu diễn một lượt thành quả tu luyện.

Thực chất mà nói cũng không có gì quá nhiều để thể hiện, nàng tu luyện kiếm pháp chính là cơ sở kiếm pháp, dùng cái này làm sâu sắc kí ức về kiếm đạo của mình, từ đó cường hóa kiếm ý.

Cảm giác được kiếm ý mạnh mẽ xung kích ý thức của mình, Lê Tùng Vân ánh mắt sáng lên:

"không tệ, so với trước đây tăng lên rất nhiều.

Kiếm ý cũng phân theo đẳng cấp, đầu tiên là lĩnh ngộ kiếm ý đồng thời là kiếm ý sơ thành, tiểu thành cùng đại thành.

Cứ theo đà này tu luyện tiếp, không mấy năm nữa ngươi liền có thể đột phá kiếm ý tiểu thành.

Một khi đạt tới kiếm ý tiểu thành ngươi cho dù không đạt tới Trúc cơ kì cũng có thể dùng kiếm ý trực tiếp công kích tinh thần đối phương mà không cần phải thông qua ánh mắt làm môi giới để kích phát.

Lúc đó ngươi chỉ cần tu luyện thêm vài môn thân pháp cùng bí pháp nữa lại thêm pháp khí cấp cao, như vậy liền có thể xưng đồng cảnh giới vô địch, có được tư cách vượt cấp khiêu chiến".

Đông Phương Diễm Nhi đạt được Lê Tùng Vân khẳng định sắc mặt vui mừng, hai người lại nói thêm vài câu liền trở về phòng của mình tiếp tục tu luyện.

Còn chưa kịp ngồi ấm mông, đột nhiên trận pháp bảo vệ bên ngoài nhà của hắn bị kích phát, Lê Tùng Vân phát hiện ra bên ngoài có một cái truyền tin phù đang chờ đợi hắn đón lấy.

Ánh mắt của hắn đột nhiên trở nên sắc bén lên.

Bởi vì truyền tin phù này là một tấm ngàn dặm truyền tin phù, là thứ mà hắn đưa cho Dương Tiểu Hắc hai huynh muội đồng thời dặn dò chỉ khi nào có việc gấp mới sử dụng để báo tin cho hắn.

Chẳng lẽ Cái Bang gặp nạn?

Mở ra truyền tin phù, tin tức bên trong rất nhanh liền truyền vào trong đầu của hắn.

"sư phụ, chúng ta vẫn tiếp tục đi theo con đường mà ngươi đã vạch sẵn, đem Cái Bang mở rộng, thiết lập phân đà ở các thành khác.

Cái Bang chúng ta gần đây phát triển rất nhanh, tuy có gặp một số khó khăn như lúc ở Côn Ngô Thành nhưng chúng ta bây giờ đã có kinh nghiệm, thực lực cũng đang dần dần tăng lên, bởi vậy có thể giải quyết được rất nhiều vấn đề, không cần làm phiền đến sư phụ.

Chúng ta cũng từng gặp mấy tấm thiết bản, may mắn hai bên không có tranh chấp lợi ích gì quá lớn, bởi vậy chúng ta liền dụ dỗ lôi kéo, khiến cho đối phương không trở thành kẻ địch của chúng ta.

Gần đây phân đà ở Lăng Ba Thành báo cho chúng ta một tin tức, ở phía bên kia có một tên bang chúng trong một lần tình cờ vào rừng phát hiện một mảnh phúc địa mọc rất nhiều linh dược rải rác ở khắp nơi.

Tên bang chúng này liền đem linh dược hái về trong thành bán, kiếm lời một số tiền lớn sau đó xa hoa hưởng lạc, không hề đem việc này báo lên.

Tên bang chúng này không hề biết Y quán mà hắn bán dược liệu kia là tài sản của Thành gia, một trong tứ đại gia tộc của Lăng Ba Thành.

Mấy lần qua lại người của phía y quán liền nghi ngờ, đối phương theo dõi sau đó phát hiện ra phúc địa.

Tên bang chúng này rất may mắn cũng rất cơ linh, hắn vậy mà chạy thoát khỏi sự truy sát của đối phương.

Biết phúc địa đã không thể giữ làm của riêng, cũng không đoạt nổi Thành gia, tên bang chúng này liền đem sự tình công bố cho tam đại gia tộc khác, cũng đem chuyện này báo lên cho bang phái.

Chúng ta lúc nhận được tin tức này cũng kinh động lập tức tiến về Lăng Ba Thành, trải qua một phen tra xét, chúng ta phát hiện ra phúc địa này là một cái linh mạch tàn thứ phẩm.

Nhưng cho dù là tàn thứ phẩm đối với Cái Bang chúng ta lúc này cũng là chân chính phúc địa.

Đáng tiếc Cái Bang chúng ta lúc này thực lực nhỏ yếu, không thể cạnh tranh nổi với tứ đại gia tộc, bọn hắn có Luyện khí kì cửu trọng đỉnh phong cao thủ tọa trấn, hơn nữa cũng đang tính toán ăn chia mảnh phúc địa này.

Cho nên chúng ta muốn hỏi sư phụ xem tiếp theo chúng ta nên làm gì, có nên buông tha phúc địa này hay không".

Lê Tùng Vân đọc đến đây thì lộ ra vẻ kinh ngạc, Cái Bang vậy mà đã phát triển đến mức này rồi?

Phải biết thời gian hắn thành lập Cái bang chỉ mới hơn một năm, sau đó cung cấp cho bọn hắn một ít tài chính khởi động cùng phương hướng phát triển.

Không ngờ hai huynh muội Dương Tiểu Hắc sau khi gặp khó ở Côn Ngô Thành liền học thông minh, đem mọi việc làm suôn sẻ như vậy.

Phải biết từ Lăng Ba Thành đến Côn Ngô Thành cách nhau gần mười tòa thành thị khác, bọn hắn có thể lập phân đà ở Lăng Ba Thành nói rõ những tòa thành thị ở giữa này đều đã có phân đà của Cái bang.

Cái này nói rõ điều gì?

Cái bang lúc đầu thành lập chính là để thu thập tình báo của các tòa thành thị xung quanh Lam Vân Tông, tạo thành mạng lưới tình báo cho Lê Tùng Vân.

Nhiều phân đà được thành lập như vậy liền nói rõ mạng lưới tình báo của hắn đang nhanh chóng trở nên phong phú, trở nên hoàn thiện, một bút đầu tư ban đầu của hắn đang chuẩn bị có thể phản hồi lợi ích cho hắn.

Mà sự phản hồi này không phải chỉ là nhất thời mà là trường kì, chỉ cần Cái bang không chọc phải cường giả bị đối phương nhổ tận gốc không chừa một mống, như vậy tương lai Lê Tùng Vân hoàn toàn không cần lo lắng về vấn đề tình báo ở các tòa thành thị.

Chỉ cần những tòa thành thị này có việc lớn gì, có gió thổi cỏ lay đều sẽ được hai huynh muội Dương Tiểu Hắc tổng hợp tình báo báo cáo cho hắn.

Lê Tùng Vân cũng chỉ có thể cảm khái, không ngờ ăn mày ở thế giới này nhiều như vậy, chỉ có số lượng đạt tới nhất định đám người Dương Tiểu Hắc mới có thể nhanh chóng đem những người nhàn tản này tụ tập lại một chỗ, tạo thành một luồng sức mạnh, một thế lực.

Tứ đại gia tộc của Lăng Ba Thành sao?

Ánh mắt của Lê Tùng Vân híp lại, trong ánh mắt lóe lên một tia quang mang lạnh lẽo.