Chương 272: Trận Pháp Sư công hội
Tòa tháp này từ bên ngoài nhìn vào cũng không phải là quá lớn nhưng ngay khi đặt chân vào bên trong thì hiện ra trước mắt Phạm Thiên là một quảng trường rộng lớn gấp cả chục lần so với diện tích bên ngoài.
Không gian trận pháp!
Mặc dù chỉ là phân hội nhưng Hoàng Tinh Thành là một trong những đại thành trấn của Phong Lan hoàng triều vì vậy có được cao cấp Trận Pháp Sư tọa trấn cũng là chuyện bình thường.
Nghe nói phân hội trưởng của nơi này chính là một vị Trận Vương, đối với ngũ giai Trận Pháp Sư thì trận pháp mở rộng không gian vô cùng đơn giản. Thứ này cũng không giống như Truyền Tống Trận chỉ cần tứ giai Trận Pháp Sư đã có thể thoải mái thi triển được rồi.
Nhưng nhìn nơi này không gian được mở rộng vô cùng lớn thì Phạm Thiên cảm thấy nhất định là thủ bút của vị ngũ giai Trận Vương kia.
Phạm Thiên nghênh ngang bước vào bên trong Trận Pháp Sư công hội thì liền có một tên nữ tử thanh tú chạy tới đón tiếp.
-Xin hỏi công tử ngươi đến để tuyên bố nhiệm vụ hay là có hẹn gặp với vị đại sư nào?
Tuyên bố nhiệm vụ đơn giản chính là đăng tin tuyển một vị Trận Pháp Sư giúp mình làm việc, hình thức này phổ biến tại tất cả các loại hình công hội chứ không chỉ riêng Trận Pháp Sư công hội.
Loại phương pháp này cung cấp cho chức nghiệp giả quyền chủ động rất lớn khi có thể tự mình lựa chọn có muốn ra tay hay không.
Phạm Thiên lắc đầu nói:
-Ta tới là để tiến hành khảo thí Trận Pháp Sư.
Phạm Thiên vừa nói thì nữ tử kia lập tức thay đổi thái độ cung kính, tại Trận Pháp Sư công hội thì Trận Pháp Sư chính là chí thượng, cho dù chỉ là một tên học đồ nàng cũng phải lấy lễ mà đối đáp.
-Xin công tử hãy đi theo ta.
Nàng dẫn Phạm Thiên tới gặp một vị trung niên nhân trên mặt có chòm râu dê đang cầm một quyển thư tịch ngon lành đọc.
-Bàng đại sư, vị công tử này tới để khảo thí Trận Pháp Sư.
Vị Bàng đại sư này khẽ nhìn qua gật đầu rồi đáp:
-Ngươi lui ra trước đi.
Nữ tử này cúi đầu hành lễ một cái rồi lui ra, Bàng đại sư đặt quyển thư tịch trong tay xuống rồi bắt đầu đánh giá Phạm Thiên nói:
-Ta là họ Bàng, ngươi có thể gọi ta Bàng đại sư là được. Ngươi còn trẻ như vậy đã tới khảo thí Trận Pháp Sư không biết sư thừa nơi nào?
Phạm Thiên lấy ra lá thư tiến cử Phạm Thường Hi viết cho mình và giao cho Bàng đại sư nói:
-Tại hạ Phạm Thiên, nghe nói Trận Pháp Sư công hội tại Hoàng Tinh Thành danh khí rất cao nên cố tình tới đây để khảo thí. Đây là thư tiến cử của sư phụ ta.
Bàng đại sư thản nhiên mở thư tiến cử ra đọc nhưng sau khi nhìn vào bên trong lá thư chỉ có vài dòng chữ ngắn ngủi thì ánh mắt hắn liền co rụt lại.
Bàng đại sư nhìn vào ấn ký được lưu lại ở trong bức thư, thân là người của Trận Pháp Sư công hội Bàng đại sư đương nhiên biết đó là cái gì.
Trận Vương ấn ký!
Loại ấn ký đặc biệt này được Trận Pháp Sư công hội trao riêng cho Trận Pháp Sư đạt tới ngũ giai trở lên, tuyệt đối không thể làm giả.
Kẻ có thể giả mạo loại ấn ký này thì tạo nghệ trận pháp tuyệt đối đã đạt tới ngũ giai nên cũng không cần phải làm chuyện vô nghĩa đó.
Bàng đại sư vội vàng chắp tay nói:
-Thì ra là Trận Vương cao đồ, tại hạ thất kính rồi.
Mặc dù phân hội trưởng cũng là một vị Trận Vương nhưng Bàng đại sư chỉ là một tên chấp sự mà thôi, so với một tên đồ đệ chân truyền của Trận Vương thì thân phận của hắn không đáng nhắc tới.
-Bàng đại sư không cần khách khí.
Phạm Thiên chắp tay hành lễ khiến cho Bàng đại sư thầm lau mồ hôi nói:
-Phạm công tử cứ gọi ta Bàng Thống là được rồi, đại sư hai chữ này quả thực là không dám nhận.
Một tên tam giai Trận Pháp Sư như hắn sao dám tự xưng đại sư trước đồ đệ của Trận Vương cơ chứ?
Phạm Thiên nghe được tên của Bàng đại sư thì ánh mắt xuất hiện vài tia cổ quái.
Bàng Thống??
Không ngờ hắn lại gặp được danh nhân ở đây. Dù biết người này không phải là vị mưu sĩ kia trong Tam Quốc nhưng cái tên này vẫn khiến hắn có ấn tượng khá lớn.
(Bàng Thống, tự Sĩ Nguyên, hiệu Phụng Sồ là mưu sĩ của Lưu Bị, tài trí được cho là sánh ngang với Gia Cát Khổng Minh)
Bàng Thống
Đẳng cấp: 38
Bàng Thống tuổi tác có lẽ đã tới 50 mà còn chưa đột phá Võ Linh cảnh thì quả thực là có chút kém, thảo nào lại chỉ có thể làm một tên chấp sự ngồi đón tiếp bên ngoài mà thôi.
Nhưng nhờ vào cái tên đem lại cho Phạm Thiên cảm giác quen thuộc nên hắn tỏ ra khá là thân thiện với Bàng Thống khiến đối phương có chút thụ sủng nhược khinh.
Bàng Thống dẫn Phạm Thiên tới một gian phòng lớn và nói:
-Phạm công tử xin hãy chờ ở đây, ta sẽ thông tri cho hội trưởng và chuẩn bị khảo thí cho ngươi.
Một người cầm theo thư tiến cử của Trận Vương thì đã hoàn toàn đủ để kinh động đến vị phân hội trưởng ở đây rồi.
Dù sao ai cũng muốn kết thiện duyên với Trận Vương, ngay cả bản thân là một vị Trận Vương cũng không ngoại lệ. Nếu quan hệ tốt cả hai có thể cùng nhau luận bàn trận pháp từ đó trận đạo sẽ tiến bộ rất nhanh.
Phạm Thiên chỉ phải ngồi chờ một lát thì Bàng Thống đã dẫn theo một người trung niên nhân mập mạp xuất hiện ở trước mặt hắn.
Hứa Bình
Đẳng cấp: 52
Phạm Thiên vừa nhìn đã biết người này hẳn là vị phân hội trưởng của Trận Pháp Sư công hội tại Hoàng Tinh Thành.
Bàng Thống liền nói với Phạm Thiên:
-Đây là hội trưởng của chúng ta Hứa Bình, hắn giống như sư phụ ngươi là một ngũ giai Trận Pháp Sư.
Hắn biết mình thân là hậu bối nên liền chắp tay hành lễ trước:
-Gặp qua Hứa đại sư!
Hứa Bình là chân chính Trận Vương nên thản nhiên nhận lấy hai chữ đại sư này và nói:
-Phạm công tử có thể lựa chọn tới Hoàng Tinh Thành để khảo thí Trận Pháp Sư chính là một quyết định đúng đắn, không biết hôm nay ngươi định khảo thí cấp bậc Trận Pháp Sư nào, ta có thể tự mình tiến hành kiểm tra cho ngươi.
Phạm Thiên cũng không vòng vo mà liền đáp:
-Xin Hứa đại sư không nên chê cười, hôm nay ta tới là để khảo thí ngũ giai Trận Pháp Sư.
Hứa Bình gật gật đầu nói:
-Ừm… Phạm công tử ngươi là đồ đệ của Trận Vương thì đương nhiên sẽ không đi khảo thí cái gì nhất nhị giai Trận Pháp sư mà hẳn là… khụ khụ, ngươi vừa mới nói cái gì cơ!?
Hứa Bình nói được một nửa liền nhận ra điều gì đó mà thiếu chút nữa bị sặc phải hỏi lại.
Phạm Thiên biết mình nói vậy sẽ khiến người khác vô cùng giật mình nên liền nói lại:
-Ta tới để khảo thí ngũ giai Trận Pháp Sư.
Nói xong Phạm Thiên triệt hồi Ẩn Khí Quyết để lộ ra khí tức nhất tinh Võ Vương khiến cho Hứa Bình và Bàng Thống trợn tròn mắt nhìn hắn.
Ngũ giai Trận Pháp Sư phải là Võ Vương cường giả nhưng Võ Vương cường giả chưa chắc đã là ngũ giai Trận Pháp Sư.
Có điều đây chính là điều kiện đầu tiên cũng là khó khăn đạt tới nhất, không tới Võ Vương thì dù tạo nghệ trận pháp có cao đến mấy cũng không thể xưng là Trận Vương được nên Phạm Thiên liền để lộ ra cảnh giới của mình.
Quả nhiên Phạm Thiên để lộ ra mình là nhất tinh Võ Vương thì Hứa Bình cũng đã tin tưởng đến tám thành rồi. Không có Võ Vương cường giả nào rảnh rỗi lại tới đây để trêu chọc hắn như vậy cả. Hơn nữa cho dù không phải thể khảo thí thành công Phạm Thiên vẫn cứ là Võ Vương cường giả.
Trận Pháp Sư dù có nhiều đặc quyền cũng không thể coi thường một Võ Vương cường giả được. Nên nhớ đạt tới cấp độ này bản thân võ giả đã có chiến lực sánh ngang cả một vương quốc rồi.
Hứa Bình từ thái độ coi Phạm Thiên như một tên hậu bối liền đem hắn xem như một người ngang hàng với mình. Bàng Thống thì vẫn còn tâm thần bất định đứng ở phía sau nghe hai người trò chuyện mà không dám lên tiếng.
Hai Võ Vương cường giả nói chuyện còn không đên lượt một tên bát tinh Đại Võ Sư như hắn có thể chen miệng vào.
Hứa Bình lúc này hai mắt tràn đầy lửa nóng nhìn Phạm Thiên, nếu hắn có thể kết thân với Phạm Thiên thì chẳng khác nào có được mối thiện duyên với hai vị Trận Vương.
Hứa Bình lúc này hận không thể đem một thân mỡ đáp lên người Phạm Thiên khiến cho Phạm Thiên cảm thấy toàn thân có chút lành lạnh âm thầm lui ra sau trong lòng thì bắt đầu nghi ngờ giới tính của vị phân hội trưởng mập mạp này.
-------☆☆☆☆-------