Chương 277: Không nể mặt

Gamer Xưng Bá Dị Giới

Chương 277: Không nể mặt

Phạm Thiên cũng muốn tự mình kiểm tra xem tài năng của Tống Nam tới đâu trước khi chiêu mộ hắn.

Theo Phạm Thiên thì loại phế vật nghịch tập này thường sẽ có hai sáo lộ chính là cường giả trọng sinh hoặc là vận khí nghịch thiên không ngừng gặp được kỳ ngộ.

Khả năng thứ nhất Phạm Thiên xem ra là có thể loại trừ được.

Sau khi giáp mặt với Tử Hà Ma Thần thì Phạm Thiên đã nhận ra rằng nếu như một kẻ tiến hành đoạt xá trọng sinh thì khi sử dụng Phá Vong Chi Nhãn thì thân phận của cả chủ nhân chủ của thể xác và linh hồn mới đoạt xá bên trong đều sẽ hiện ra mà không thể qua mắt được hệ thống.

Ngoài ra về trường hợp đại năng trọng sinh về quá khứ lại càng không thể xảy ra vì khi đó đẳng cấp của Tống Nam phải vô cùng cao mới đúng.

Ví dụ như cửu tinh Võ Đế trọng sinh về khi mình chỉ mới là tam tinh Đại Võ Sư thì đẳng cấp của hắn sẽ vẫn là 99 trong khi cảnh giới chỉ có tam tinh Đại Võ Sư.

Đẳng cấp là thể hiện cho cảm ngộ võ đạo của võ giả chứ không đại biểu cho cảnh giới.

Khả năng thứ nhất đã bị loại bỏ thì khả năng thứ hai sẽ là khá lớn, có thể Tống Nam đã đạt được kỳ ngộ nào đó mà nhận được truyền thừa của vị cao cấp Trận Pháp Sư nào đó.

Cũng có một khả năng khác ít xảy ra hơn đó chính là thiên phú trận đạo của Tống Nam vốn rất cao nhưng từ trước tới nay bị cảnh giới võ đạo giới hạn. Nay tìm được cách gia tăng cảnh giới nhanh chóng thì thiên phú trận đạo cũng dần được lộ ra.

Còn về khả năng Tống Nam có được hệ thống? Cái này thì lại càng không thể rồi, ít nhất là khi nãy Phạm Thiên nổi hứng hỏi thăm thì hệ thống đáp lại là trong lĩnh vực của nó không cho phép sự tồn tại của một hệ thống nào khác.

Như vậy Phạm Thiên liền nghiêng về khả năng Tống Nam đạt được cao cấp Trận Pháp Sư truyền thừa nên mới muốn kiểm tra xem tạo nghệ trận pháp của hắn hiện tại đạt tới mức nào rồi.

Đó là tại sao Phạm Thiên cảm thấy Hồ Hi Văn giống như có ý đồ gì đó nhưng vẫn đồng ý với lời đề nghị của nàng.

Tống Nam cũng tỏ vẻ không có vấn đề gì khiến cho Hồ Hi Văn cười vô cùng vui vẻ.

Bạch Nhã Tịnh ở bên cạnh nhìn thấy vẻ mặt này của Hồ Hi Văn thì biết vị khuê mật này của mình đang vô cùng đắc ý.

-Như vậy thì ta sẽ ra đề trước, Tống Nam huynh đệ không có ý kiến gì chứ?

Tống Nam vẫn giữ nguyên vẻ lạnh lùng đáp:

-Không vấn đề gì.

Phạm Thiên khẽ đóng lại thiết phiến trên tay và vận khí vẽ ra một bộ trận pháp trong không khí.

-Tứ giai Trận Pháp Sư!?

Hư không vẽ trận chính là đặc điểm nhận dạng của tứ giai Trận Pháp Sư. Chỉ có Tiên Thiên Cảnh cường giả mới có thể đem nội khí ngoại phóng phối hợp với hồn khí trong cơ thể để vẽ ra một bộ trận pháp trong không khí mà thôi.

Hồ Hi Văn nhìn thấy Phạm Thiên có thể hư không vẽ trận thì cũng có chút giật mình. Hai ngày nay nàng còn cho rằng tài nghệ của Phạm Thiên rất kém đây này, không ngờ hắn lại có tạo nghệ trận pháp không thua gì nàng.

Có điều Hồ Hi Văn rất nhanh lại chú ý tới Tống Nam, theo những gì nàng hiểu biết về hắn thì chỉ là một bộ trận pháp này hẳn là không làm khó được hắn.

Quả nhiên Tống Nam chỉ chăm chú nhìn vào trận pháp của Phạm Thiên khoảng một khắc sau đó bắt đầu ra tay phá giải.

Phạm Thiên âm thầm mỉm cười, một bộ tứ giai Kinh Lôi Trận này cũng không phải khó nhưng muốn trong thời gian hai khắc phá giải được nó thì cho dù là tứ giai Trận Pháp Sư thông thường cũng khó làm được.

Nếu Tống Nam có thể phá giải thì đã coi như là đạt tiêu chuẩn do Phạm Thiên đề ra, lúc đó hắn có thể chủ động nhận thua chiếm lấy chút hảo cảm của Tống Nam sau đó từ từ thuyết phục đối phương gia nhập Tiêu Dao Phái.

Chỉ thấy Tống Nam một ngón tay bắt đầu vẽ loạn trên không trung. Những người khác còn nhìn không ra nhưng Phạm Thiên thì nhìn cảnh này với ánh mắt hài lòng.

Hồ Hi Văn có thể trở thành đồ đệ của Hứa Bình thì thiên phú tuyệt đối cũng không thấp nên có thể nhìn ra Tống Nam đang làm gì nên trên mặt đầy ý cười.

Một lát sau đó Tống Nam mới ngừng tay và thản nhiên lui lại ba bước khoanh tay đứng đó.

Phạm Thiên mỉm cười đưa tay khua loạn một cái trận pháp trước mặt hắn liền bắt đầu biến đổi và sau đó biến thành một bộ hoàn toàn khác biệt. Phạm Thiên đây là đang tiến hành thay Tống Nam thực hiện lại phương pháp phá giải mà hắn vừa mới thực hiện.

Tống Nam chưa đột phá Võ Linh nên không thể hư không vẽ trận nhưng phương pháp phá giải Kinh Lôi Trận thì hoàn toàn không thể chê vào đâu được.

-Tống Nam huynh đệ quả là tài cao, tại hạ bội phục, bội phục!

Một đám người xung quanh thấy Tống Nam vậy mà có thể phá giải tứ giai trận pháp của Phạm Thiên thì hoàn toàn không thể tin nổi. Chỉ có Hồ Hi Văn là đang vô cùng tự đắc giống như đang tự tán thưởng ánh mắt của mình vậy.

Phạm Thiên khen Tống Nam một tiếng thì hắn không những không cảm kích mà ngược lại còn nhìn Phạm Thiên nói:

-Đạo đề ngươi ra đã bị phá thì đến lượt ta ra đề đúng không?

Nụ cười của Phạm Thiên lập tức cứng lại, lúc này mọi việc phát triển có chút không giống hắn nghĩ rồi.

-Ta nghĩ là không cần thiết đâu, mọi người ở đây ai cũng đã được chân tài thực học của Tống Nam huynh đệ rồi…

Phạm Thiên còn chưa nói xong thì Tống Nam đã ngắt lời hắn:

-Nhưng chúng ta còn chưa được thấy chân tài thực học của ngươi đâu.

Tống Nam nói xong không để ý tới Phạm Thiên nữa mà lấy ra một tấm tam giai yêu thú da thuộc và bắt đầu vẽ lên từng đạo trận văn phức tạp.

Chỉ trong một khắc một bộ trận pháp vô cùng phức tạp được tạo nên từ hàng ngàn trận văn đan xen được Tống Nam vẽ lên trên tấm da yêu thú.

Ánh mắt của Phạm Thiên nhìn Tống Nam bắt đầu lạnh xuống. Hắn sao có thể không nhìn ra đây chính là một bộ ngũ giai trận pháp đạo văn.

Tống Nam cố tình đem bộ trận pháp này vẽ ra là muốn làm hắn mất mặt sao?

Phạm Thiên cười nhạt nói:

-Ngũ giai Minh Hà Trận quả thực là không tầm thường, ta nghĩ Tống Nam huynh đệ cũng không thể nào có đủ khả năng tự mình phá giải một bộ trận pháp này chứ?

Lời này của Phạm Thiên có chút tương tự lời của Tống Thạch nhưng không một ai dám coi thường hắn. Không nghe thấy đây chính là ngũ giai trận pháp sao?

Đừng nói là Phạm Thiên, cho dù là Hứa Bình, ngũ giai Trận Vương duy nhất của Hoàng Tinh Thành cũng không dám nói mình có thể phá giải được bộ trận pháp này. Dù sao ngũ giai Trận Vương cũng là người, không thể nào nghiên cứu hết toàn bộ các loại trận pháp được. Nếu mất vài ngày nghiên cứu có lẽ Hứa Bình có thể phá giải được nhưng trong hai khắc? Ngươi nằm mơ đi thôi.

Tống Thạch nghe Phạm Thiên nói vậy thì liền đáp:

-Nói như vậy là ngươi đã chịu thua rồi?

Phạm Thiên nhẹ nhàng lắc đầu nói:

-Nhận thua hay không để sau hãy nói, nhưng việc Tống Nam huynh đệ ngươi nói mình có thể phá giải một bộ ngũ giai trận pháp thì tuyệt đối sẽ chẳng có ai tin tưởng đâu.

Phạm Thiên mới nói xong thì không chờ Tống Nam lên tiếng Hồ Hi Văn đã tiếp lời:

-Ta có thể làm chứng Tống Nam có thể phá giải được bộ trận pháp này. Nó vốn là do sư phụ ta ra đề bày ở ngoài đại sảnh, nhưng treo chưa tới ba ngày thì đã bị Tống Nam phá giải rồi.

Phạm Thiên nghe thấy lời giải thích này thì lập tức nhận ra được ý đồ của Hồ Hi Văn. Lúc đầu hắn còn chưa hiểu nhưng giờ thì đã rõ rồi.

Hồ Hi Văn biết rõ Tống Nam có thể phá giải ngũ giai trận pháp mà lại cố ý để hắn cùng Phạm Thiên văn đấu. Thêm vào việc lúc đầu Hồ Hi Văn xem nhẹ tạo nghệ trận pháp của Phạm Thiên thì nàng chính là đang muốn dùng hắn để làm đá kê chân cho Tống Nam.

Thử nghĩ xem Trận Vương chi đồ trở thành thủ hạ bại tướng của Tống Nam thì danh tiếng của hắn sẽ gia tăng đến mức nào. Nói không chừng Trận Pháp Sư công hội sẽ dùng mọi giá để chiêu mộ hắn chứ.

Đến lúc đó Tống Nam vừa thu được danh lợi vừa có Trận Pháp Sư công hội chống lưng không lo Phạm Thiên lòng dạ nhỏ mọn mời sư phụ tới trả thù.

Phạm Thiên lạnh lùng nhìn hai kẻ này, nếu theo như cốt truyện bình thường của phế vật nghịch tập lưu thì Tống Nam cùng Hồ Hi Văn hẳn là sẽ trở thành một đôi gian phu dâm phụ không ngừng thăng tiến chứ?

Có điều ngày hôm nay Phạm Thiên chỉ muốn nói một câu là:

Các ngươi chọn nhầm người làm đá kê chân rồi!
-------☆☆☆☆-------