Chương 160: Vương Bàng
Một người mặc binh phục liếc nhìn tấm sắt đen trên tay Phạm Thiên liền nói:
- Màu đen đi qua bên trái.
Nói xong thì không thèm để ý tới Phạm Thiên nữa, dù sao nơi này có cả trăm người hắn cũng không rảnh rỗi đi bắt chuyện với từng người.
Phạm Thiên đi về bên trái đại sảnh đứng cùng với một đám thiếu niên khác. Hắn thử quan sát những thiếu niên ở trong trường và biết được hầu hết bọn họ đều có cảnh giới Đại Võ Sư, cá biệt còn có ba người là Võ Linh cường giả.
Trong đó hai người là nam thì một trông như một đại hán thô lậu tuổi chừng trên 25 ở cùng bên với Phạm Thiên còn một người còn lại thì vô cùng mập mạp nhưng trông cũng chỉ tầm trên 20 tuổi đứng bên đối diện.
Người còn lại thì là một thiếu nữ vẻ ngoài hết sức bình thường nhưng hai mắt lại cực kỳ linh động quan sát toàn trường. Nàng cũng đứng bên phía đối diện với Phạm Thiên.
Phạm Thiên nhìn tới thiếu nữ này thì nàng cũng đã phát hiện ra hắn. Thiếu nữ liền mỉm cười với hắn một cái rồi liền quay đi.
Phương Ngữ Hân
Đẳng cấp: 41
Phạm Thiên âm thầm cảnh giác, thiếu nữ Phương Ngữ Hân này mặc dù chỉ là nhất tinh Võ Linh nhưng hắn có cảm giác rất không bình thường. Có lẽ đây là hiệu quả bị động của thần thông Tiên Tri nên hắn không dám coi thường.
Một tiếng đồng hồ trôi qua, những người vượt qua vòng sơ tuyển cũng đã tới đủ. Trong đại sảnh lúc này phải có tới hơn 400 người, tất cả đều thuần một sắc Đại Võ Sư cảnh giới trở lên, trong đó Đại Võ Sư trung kỳ chiếm quân số nhiều nhất? Đại Võ Sư sơ kỳ hiếm có người nào có thể vượt qua được thử thách cơ quan nhân.
Một nam nhân trung niên lúc này mới xuất hiện ở giữa đại sảnh khiến cho tất cả mọi người đều chú ý tới. Hắn liền mở miệng nói:
- Các ngươi tới đây tham dự chắc hẳn cũng đã nắm rõ quy tắc của Đăng Thiên Đại Hội. Nếu ai chưa hiểu rõ thì hãy nghe đây, tất cả các ngươi đều được chia ra làm hai tổ hắc và bạch. Người của hai tổ sẽ thay phiên chiến đấu với nhau theo thứ tự ngẫu nhiên. Người nào chiến thắng ba trận sẽ lập tức được tiến vào vòng sau, người nào thua ba trận sẽ bị loại, nếu như đã đủ 100 người vượt qua thì vòng sơ tuyển này sẽ kết thúc.
Hầu hết những người ở đây đều đã sớm hiểu rõ quy tắc của Đăng Thiên Đại Hội nên liền gật đầu, những người mới nghe qua lần đầu cũng cảm thấy quy tắc rất dễ hiểu.
- Ngoài ra ta còn nhắc các ngươi rằng trong khi chiến đấu ngoài trừ thứ được coi là vũ khí thì cấm tuyệt đối việc mang theo trang bị khác.
Phạm Thiên bị quy tắc này khiến cho mặt hơi cứng lại một chút. Trang bị chính là điểm mạnh của hắn, giờ phải từ bỏ trang bị thì sức chiến đấu của hắn sẽ bị giảm sút không ít.
Nhưng dù sao quy tắc này được áp dụng cho tất cả mọi người nên Phạm Thiên cũng không bị thiệt. Thực ra nếu đi so trang bị hắn chưa chắc đã đấu lại với đám thiếu gia tiểu thư của đại gia tộc a.
Phạm Thiên liền nhân lúc mọi người chưa để ý tới thì lén lút tháo bỏ hộ giáp và trang sức trên người mình. Có vẻ như ai cũng biết quy tắc này nên chỉ có mình hắn là phải tháo trang bị nên phải lén lút để tránh mất mặt.
Phạm Thiên thay đổi trang bị thành quần áo bình thường thì làm ra vẻ phong khinh vân đạm nhưng sau đó hắn lại quay qua bên phải thì liền thấy Phương Ngữ Hân đang nhìn mình che miệng cười khúc khích.
Phạm Thiên mặt mo đỏ ửng, hắn ho nhẹ một cái rồi làm ngơ nàng.
Lúc này người nam nhân trung niên kia liền nói:
- Bắt đầu đi!
Hắn vừa nói xong thì 20 tên võ giả bỗng ngờ xuất hiện và đứng ở trước 20 khu vực võ đài. Tất cả những tên võ giả này không chút ngoài lệ đều là Võ Linh hậu kỳ.
Những võ giả này lấy ra một danh sách sau đó bắt đầu gọi tên những người tham gia. Bốn mươi người được gọi tên lập tức đi tới võ đài của mình. Phạm Thiên chưa được gọi tên nên chỉ đứng ngoài quan sát.
Dưới hiệu lệnh của đám trọng tài thì ngay lập tức vô số chưởng phong kiếm ảnh liền xuất hiện trong đại sảnh.
Đại Võ Sư đã ngang ngửa với tuyệt đỉnh cường giả của thế giới Thiên Long nên mỗi một thiếu niên ở đây đều nắm giữ sức mạnh không hề nhỏ.
Những thân ảnh giao chiến qua lại với nhau được một khắc thì cũng đã xuất hiện kẻ thắng người thua nhưng đó cũng chỉ là số ít những người còn lại đều đang giao chiến hết sức mãnh liệt.
Tới Thông Mạch Cảnh võ giả đã hoàn thành trúng khiếu nên nội kình vô cùng dồi dào cho dù chiến một ngày một đêm cũng sẽ không biết mệt.
Nhưng lúc này trên 17 võ đài còn chưa phân thắng bại bỗng nhiên những vị trọng tài liền vung tay lên đánh ra một luồng kình phong tách những người này ra.
- Trần Phong thắng!
- Hải Lưu Nham thắng!
…
Những vị trọng tài lập tức tuyến bố người chiến thắng trong khi trận chiến còn chưa ngã ngũ. Hiển nhiên việc này khiến cho không ít người không hài lòng phản bác:
- Khoan đã, tại sao lại xử ta thua? Ta còn tuyệt kỹ chưa thi triển mà?
Vị trọng tài phụ trách võ đài của người vừa lên tiếng lạnh lùng đáp:
- Đăng Thiên Đại Hội ngày mai sẽ chính thức bắt đầu, nếu để các ngươi đánh tới đánh lui thì tới bao giờ? Nếu sau một khắc còn chưa phân thắng bại thì sẽ do trọng tài chúng ta phán định thắng thua.
Người thanh niên kia lại nói:
- Ta còn chưa tung hết thực lực ra thì vì cái gì ngươi có thể xử ta thua được chứ?
Vị trọng tài kia thân hình lóe lên và ngay sau đó xuất hiện trước mặt tên thanh niên đang la lối kia dùng một tay bóp cổ hắn nhấc lên như gà nói:
- Chỉ bởi vì ta mạnh hơn ngươi.
Vị trọng tài vung tay ném tên thanh niên xuống đất sau đó nói lớn:
- Nên nhớ đây là Đăng Thiên Đại Hội nơi chỉ dành cho các thiên kiêu, nếu như các ngươi ngay cả dũng khí thể hiện thực lực của mình ra cũng không có mà phải giấu giấu diếm diếm hòng đánh lừa đối thủ thì đừng mong được ghi tên vào Tiềm Long Bảng. Hai chữ Tiềm Long này lũ hèn nhát các ngươi không xứng đâu!
Nói xong liền quay qua nhìn người thanh niên kia và nói:
- Hành vi của ngươi thể hiện việc thiếu tinh thần chiến đấu. Ngươi sẽ bị xử thêm một trận thua, có nghĩa là chỉ cần ngươi thua thêm một trận nữa thì sẽ lập tức bị loại.
Mấy người còn đang định lên tiếng lập tức ngậm miệng lại, họ không muốn tự nhiên bị xử thêm một trận thua nữa. Sau đó mấy người này liền nhìn người thanh niên bị xử phạt kia với ánh mắt cười trên nỗi đau kẻ khác.
Dù sao ở nơi này mỗi người đều là đối thủ của nhau, loại được thêm một người là cơ hội được vào vòng trong cũng sẽ tăng thêm.
Thanh niên kia hừ lạnh một tiếng rồi im lặng rời khỏi võ đài, trước khi đi còn dùng ánh mắt oán độc nhìn vị trong tài kia nhưng hắn hoàn toàn không thèm để tâm tới.
Sau đó lại là một lượt võ giả lên đài, lần này rút kinh nghiệm từ trước nên gần như không có ai ẩn giấu thực lực của mình nữa mà lập tức tung hết sức ra.
Như vậy sau một khắc cho dù những người vẫn chưa phân thắng bại không hề oán giận gì khi bị xử thua bởi vì ai cũng đã nhìn thấy hết khả năng của cả hai nên trọng tài phân định thắng thua khá công bằng.
Cuối cùng thì sau khoảng chục lượt chiến đấu thì cũng đã tới lượt Phạm Thiên. Hắn bước tới một võ đài ở trung tâm thì liền ngạc nhiên khi nhìn thấy đối thủ của mình.
Vương Bàng
Đẳng cấp: 43
Chính là tên mập một trong ba Võ Linh cường giả mà Phạm Thiên phát hiện ra trong vòng sơ tuyển này.
Nhìn dáng vẻ liền đi lại cũng khó khăn của tên Vương Bàng thì ai cũng khó mà nhận ra đây là một tên Võ Linh cường giả. Hơn thế nữa còn là tam tinh Võ Linh cường giả, cảnh giới cao hơn cả hai người còn lại.
- Ta là Vương Bàng, mọi người thường gọi ta là Vương béo (Vương Bàn). Mong chỉ giáo thêm!
Vương Bàng cười tươi khiến cho đống mỡ trên mặt của hắn co kéo, bề ngoài trông rất hiền lành thân thiện.
- Ta là Phạm Thiên, mong chỉ giáo thêm!
Phạm Thiên thấy Vương Bàn chào hỏi mình thì cũng liền đáp lễ. Sau đó hắn liền tập trung tinh thần chuẩn bị đối phó, đối phương cảnh giới còn cao hơn hắn nhất tinh. Dù hắn sở hữu chiến lực vượt xa cùng cấp nhưng vẫn phải cẩn trọng.
Phạm Thiên trước hết chưa lấy Huyền Thiết Côn ra mà chỉ dùng chưởng.
Một chiêu Dương Ca Thiên Quân trong Thiên Sơn Lục Dương Chưởng được Phạm Thiên thi triển ra với uy thế mãnh liệt.
Vương Bàn bắt đầu động, động tác của hắn tuyệt đối không chậm chạp như vẻ bề ngoài.
- Rầm!!
Hai người đối chưởng tạo ra oanh động khá lớn và sau đó Vương Bàn liền lui lại ba bước
Hả!?
Phạm Thiên nhíu mày, vừa rồi lực đạo hắn dùng cũng không nhỏ nhưng một tam tinh Võ Linh như Vương Bàn không thể bị đẩy lui dễ dàng như vậy chứ?
Hắn lập tức tiếp tục thế công tung ra một chiêu Dương Quan Tam Điệp phát kình ba lần thì Vương Bàn lại tiếp tục bại lui ba lần.
Phạm Thiên liền hiểu ra tên Vương béo này đang ẩn giấu thực lực!
-------☆☆☆☆-------