Chương 168: Huyết mạch chi lực

Gamer Xưng Bá Dị Giới

Chương 168: Huyết mạch chi lực

Phạm Thiên hiện có bài vị thứ 28, đây là một bài vị khá tốt do mỗi lần khiêu chiến hắn không thể nào khiêu chiến kẻ có bài vị cao hơn mình quá 10 thứ hạng.

Phạm Thiên có ba lần khiêu chiến nên nếu hắn lần lượt khiêu chiến, hạng 18, hạng 8 sau đó là hạng nhất thì đã vừa đủ ba lần khiêu chiến rồi.

Cho dù bị kẻ nào đó khiêu chiến thì Phạm Thiên cũng không cho rằng mình sẽ thua.

Bước lên võ đài Phạm Thiên liền khiêu chiến giới hạn của mình, trùng hợp thay kẻ đứng hạng 18 lại chính là Diêu Sinh.

Phạm Thiên bị Diêu Sinh vô duyên vô cớ hận lên mình thì trong lòng cũng có hỏa khí. Phạm Thiên muốn dạy cho Diêu Sinh biết không phải ai hắn cũng có thể chọc vào.

Diêu Sinh chễm chệ ngồi trên bình đài của mình bị Phạm Thiên khiêu chiến thì lập tức hừ lạnh một tiếng rồi nhảy tới võ đài.

- Rắc!!

Thân hình Diêu Sinh hạ xuống lập tức khiến cho sàn võ đài xuất hiện vết nứt. Hắn đang phô diễn lực lượng cường đại của mình.

- Phạm Thiên, ta còn chưa tìm ngươi để báo thù cho huynh đệ của ta mà hôm nay ngươi lại dám bước lên đây chịu chết.

Phạm Thiên hai mắt hơi híp lại lạnh lùng nhìn Diêu Sinh.

- Muốn thay huynh đệ báo thù? Ha ha ha!!! Nếu ngươi có thể đánh trúng ta một cái thì ta sẽ lập tức nhận thua.

Diêu Sinh thấy Phạm Thiên cuồng vọng như vậy thì hai tay liền siết chặt khiến cho bắp thịt nổi lên cuồn cuộn.

- Hy vọng là sau khi thua dưới tay ta ngươi còn có thể tự đại được như vậy.

Phạm Thiên thấy Diêu Sinh kích động thì thầm khinh thường. Quả nhiên là loại mãng phu, hắn chỉ mới nói khích một câu mà đã nóng giận rồi.

- Hô!!!

Diêu Sinh dùng hai nắm đấm vỗ vào nhau tạo ra tiếng nổ vang, ngay lập tức hai tay của hắn liền vung ra và một luồng kình phong liền bắt về phía Phạm Thiên.

Phạm Thiên chân đạp Lăng Ba Vi Bộ thân hình liền nhẹ nhàng né tránh quyền phong của Diêu Sinh một cách dễ dàng.

Thế công của Diêu Sinh không hề ngừng lại mà tiếp tục công tới nhưng Phạm Thiên nhẹ nhõm né hết toàn bộ.

Diêu Sinh hơi thở ngày càng nặng nề còn Phạm Thiên giống như là đang đi dạo trong vườn vậy.

Linh Nhi cùng Vũ Đình hiện đang ngồi trên khán đài, đêm hôm qua hai nha đầu này đánh cờ cả đêm nên có chút buồn ngủ nhưng khi thấy Phạm Thiên lên đài chiến đấu thì liền bừng tỉnh thi nhau hô hào:

- Tiểu Thiên cố gắng lên! Mau đánh tên to con đó đi!

Phạm Thiên đang né tránh đòn tấn công của Diêu Sinh nghe thấy tiếng của Linh Nhi và Vũ Đình thì liền quay qua mỉm cười vẫy tay.

Đúng lúc này Diêu Sinh hai mắt sáng lên, hai tay ngưng tụ quyền phong đánh về phía hậu tâm của Phạm Thiên.

Linh Nhi cùng Vũ Đình vội vàng hô:

- Tiểu Thiên cẩn thận!!

Phạm Thiên đã sớm nhận ra Diêu Sinh đánh lén mình nên thân hình hơi đảo một cái và né qua một bên.

Diêu Sinh một quyền đánh trượt thì tức giận quát:

- Ngươi suốt ngày tránh né thì đáng mặt nam nhân sao! Có giỏi thì đừng né tránh!

Phạm Thiên nghe được câu nói nhược trí này của Diêu Sinh thì trong lòng khinh thường nhưng ngoài miệng vẫn kiêu ngạo đáp:

- Ngươi muốn đấu trực diện? Được thôi, tốt nhất là ngươi đừng có hối hận!

Phạm Thiên làm ra vẻ bị kích thích tung chưởng về phía Diêu Sinh.

Diêu Sinh âm thầm mừng rỡ, nếu như là đấu lực thì hắn tu luyện công pháp của yêu tộc tuyệt đối là có lợi thế hơn Phạm Thiên nhiều.

Nếu Phạm Thiên biết được suy nghĩ của Diêu Sinh thì chắc là cười chết mất. Không nói tới Long Tượng Bàn Nhược Công thì chỉ với Chiến Linh Quyết hồn thể song tu thì thể chất của hắn tuyệt đối không yếu.

Nhất là khi Phạm Thiên đã đột phá Võ Linh thì lực đạo vượt xa Diêu Sinh tu luyện công pháp yêu tộc không biết bao nhiêu mà hắn lại vọng tưởng muốn lực đấu Phạm Thiên?

Diêu Sinh quyển pháp hổ hổ sinh phong uy thế mãnh liệt đánh về phía trước.

Diêu Sinh đắc ý thầm nghĩ:

- Trúng một quyền này của ta rồi thì tuyệt đối nội kình của ngươi sẽ bị đánh cho tán loạn, đến lúc đó xem ta dạy dỗ ngươi làm người.

Mắt thấy chưởng của Phạm Thiên chuẩn bị va chạm quyền của mình thì Diêu Sinh trên mặt liền hiện lên vẻ tàn nhẫn.

Nhưng đúng lúc này trên khuôn mặt Phạm Thiên lại hiện lên vẻ trêu tức.

Diêu Sinh lập tức phát hiện ra điều không ổn nhưng lúc này đã không thể thu lại kình lực kịp nữa rồi.

Chỉ thấy Phạm Thiên nhẹ nhàng đẩy văng quyền phong của Diêu sinh sau đó chưởng hóa thành trảo bắt lấy bả vai của hắn rồi xoay mạnh.

Diêu Sinh vận kình hòng thoát ra nhưng trảo pháp của Phạm Thiên cực kỳ tinh diệu khóa chặt mọi cử động của hắn.

Thiên Sơn Chiết Mai Thủ!!!

Diêu Sinh hai mắt trừng lớn, hắn nhận ra chiêu này chính là chiêu thức Phạm Thiên sử dụng để đối phó Nam Cung Khinh Trần.

Diêu Sinh vội vàng lui lại nhưng một cảm giác nặng nề từ cánh tay đã truyền tới. Cánh tay phải của hắn ngay như mất đi toàn bộ sức lực mà xụi lơ xuống.

Diêu Sinh thấy mình không thể cử động được thì trong lòng kinh hãi.

Phạm Thiên cười thầm, điểm huyệt pháp vốn dĩ không có tác dụng với võ giả bởi vì họ sở hữu võ hồn có khả năng tự giải huyệt trong nháy mắt.

Nhưng Phạm Thiên ngày hôm trước đã nhận ra một điều là tên Diêu Sinh này hoàn toàn không sở hữu võ hồn.

Diêu Sinh là hậu duệ của yêu tộc chứ không phải hồn tộc, huyết mạch chi lực của hắn bài xích tinh phách trong tự nhiên nên không thể sở hữu võ hồn.

Huyết mạch chi lực thực chất cũng có thể dùng để khai thông huyệt đạo từ đó giải huyệt nhưng vấn đề là Diêu Sinh là con lai giữa yêu tộc và hồn tộc nên huyết mạch chi lực rất yếu ớt chỉ bằng một nửa yêu tộc khác mà thôi.

Loại bán yêu này thường bị cả hai tộc bài xích, không có võ hồn vì sở hữu huyết mạch nhưng đồng thời huyết mạch lại quá mỏng manh nên sức chiến đấu yếu vô cùng.

Diêu Sinh có thể dựa vào một thân huyết mạch mỏng manh như vậy đạt tới thành tựu như hiện tại đã là giỏi lắm rồi.

Chỉ tiếc là Diêu Sinh lại gặp phải Phạm Thiên. Bây giờ trừ khi hắn tự thiêu đốt thọ nguyên để kích thích huyết mạch chi lực nếu không còn lâu mới giải được huyệt đạo do Phạm Thiên dùng Nhất Dương Chỉ điểm.

Diêu Sinh dùng tay trái ôm lấy cánh tay phải trên mặt hiện lên vẻ phẫn nộ:

- Ngươi… tiểu nhân vô sỉ!!!

Phạm Thiên khinh bỉ nói:

- Ngươi vậy mà lại đi tin lời của địch nhân sao? Nếu ta mà là cha mẹ của ngươi thì chắc giờ này ta đã cắt cổ tự vẫn tạ tội với tổ tiên vì đã sinh ra một tên nhược trí như ngươi rồi.

Diêu Sinh tức nổ phổi, khuôn mặt đỏ bừng như con tôm luộc dùng hai mắt đầy tơ máu nhìn Phạm Thiên nghiến răng nói:

- Phạm… Thiên…

Bỗng nhiên một luồng sương đỏ thoát ra từ trên người Diêu Sinh khiến cho Phạm Thiên giật mình:

- Chỉ là đấu võ thôi mà, có cần liều mạng như vậy không?

Diêu Sinh đang tự thiêu đốt thọ nguyên của mình để kích hoạt huyết mạch chi lực. Toàn thân gân xanh nổi lên như những con rắn chạy khắp cơ thể của hắn, đồng tử của Diêu Sinh cũng bắt đầu biến đổi thành đôi mắt của dã thú.

Phạm Thiên thầm đánh giá Diêu Sinh một chút:

- Lang tộc huyết mạch à…

Mặc dù thiêu đốt thọ nguyên nhưng do tu vi chưa đủ nên Diêu Sinh vẫn chưa thể hoàn toàn vận dụng huyết mạch chi lực được.

Nhưng lúc này khí thế của Diêu Sinh vẫn rất mạnh. Nên nhớ khi võ giả và yêu thú cùng cấp chiến đấu với nhau thì phần thắng rất lớn đều nghiêng về phía yêu thú.

Diêu Sinh sở hữu yêu tộc huyết mạch nay được kích hoạt thì tuyệt đối mạnh không thua gì yêu thú. Nếu là Đại Võ Sư thông thường thì khó mà thắng nổi Phạm Thiên.

Nhưng Phạm Thiên lại cười nói:

- Thiêu đốt thọ nguyên? Liệu ngươi có thể duy trì được sức mạnh này bao lâu?

Diêu Sinh gằn giọng nói:

- Đủ lâu để đánh bại ngươi là được rồi!

Thân hình Diêu Sinh như một con sói lao về phía Phạm Thiên. Nhưng Phạm Thiên không vội không gấp sử dụng Lăng Ba Vi Bộ né tránh.

- Bộ pháp lung tung, quyền phong thì tán loạn, chỉ như vậy mà cũng muốn đánh bại ta?

Phạm Thiên vọt ra sau tung một chiêu Dương Ca Thiên Quân đánh trúng lưng của Diêu Sinh khiến hắn mất thăng bằng.

Phạm Thiên nhẹ nhõm trêu đùa từng bước mài mòn thể lực của Diêu Sinh. Cho dù không dùng hết toàn lực hắn vẫn có thể khiến chi Diêu Sinh không thể chạm nổi vào vạt áo của mình.

- Hắc! Nếu ngươi có thể dễ dàng chạm tới ta như vậy thì chẳng phải ta luyện võ gần 30 năm nay là hoàn toàn phí công sao?

Gần ba mươi năm trong phó bản không chỉ giúp cho Phạm Thiên có được nội kình thâm hậu mà lý giải về võ công cũng cực kỳ cao. Diêu Sinh trong mắt Phạm Thiên toàn thân đầy sơ hở, cho dù hắn chỉ kiềm chế cảnh giới của mình ở Đại Võ Sư thì vẫn có thể dễ dàng đánh bại Diêu Sinh.

Phạm Thiên nhìn Diêu Sinh bắt đầu xuống sức trầm trọng thì lập tức chân đạp Huyễn Linh Tam Bộ thân hình đột tiến xuất hiện trước mặt hắn.

- Ngươi thua rồi!

Phạm Thiên tung chưởng vào giữa lồng ngực Diêu Sinh khiến cho hắn lập tức ngã ra sau và thổ huyết, huyết mạch chi lực trong cơ thể cấp tốc trôi đi.
-------☆☆☆☆-------