Chương 171: Ước định

Gamer Xưng Bá Dị Giới

Chương 171: Ước định

Phát hiện Phạm Thiên có ý định xông tới Hàn Mai Tuyết liền điều khiển cây nhuyễn tiên của mình linh hoạt quấn quanh thân thể và tạo thành một võng lượng kín đáo không chút sơ hở.

- Tường Vi Vũ Tiên!!!

Phạm Thiên đã từng một lần chứng kiến chiêu thức này của Hàn Mai Tuyết nên biết được quy luật công kích của nàng.

Ngay lập tức Phạm Thiên thân hình khẽ đảo chân đạp Lăng Ba Vi Bộ lướt qua đường tiên pháp của Hàn Mai Tuyết nhằm tiếp cận.

Hàn Mai Tuyệt vội vàng thay đổi hướng tấn công khiến nhuyễn tiên từ phía trên đánh xuống.

Phạm Thiên biết nếu như mình đưa côn lên đỡ sẽ lập tức bị nhuyễn tiên cuốn lấy khó mà rút ra được. Hắn nhanh chóng đảo côn khiến nhuyễn tiên trượt sang một bên.

Côn pháp của Phạm Thiên giờ không chỉ còn đơn điệu như cách dĩ lực phá xảo và đã trở nên giống như đại xảo nhược chuyết dễ dàng biến đổi để khắc chế mọi loại binh khí.

Gạt ra nhuyễn tiên của Hàn Mai Tuyết Phạm Thiên liền lao tới như thiểm điện.

Dã Mã Truy Phong!!!

Hai tay cầm côn Phạm Thiên vung côn công kích hạ bàn của Hàn Mai Tuyết. Mắt thấy đòn tấn công sắp trúng đích thì bỗng hiên Hàn Mai Tuyết miệng phun bạch sương toàn thân phát ra hàn khí kinh người.

!!!

Phạm Thiên không kịp phòng bị lập tức bị hàn khí bao phủ, toàn bộ võ đài trong chớp mắt đã bị một lớp băng dày bao phủ ánh mặt trời buổi chiều chiếu vào phản quang lại cực kỳ chói mắt.

Hàn Mai Tuyết từ từ thu công nhìn về phía Phạm Thiên lúc này đã bị đông thành tượng băng thì thầm đắc ý.

- Ai bảo ngươi dám làm hỏng chuyện của ta, đông ngươi thành băng để giáo huấn ngươi một chút.

Nhưng đúng lúc này một âm thanh không được hài hòa phát ra.

- Rắc!!

Lớp băng màu trắng phủ trên người Phạm Thiên liên tục xuất hiện những vết nứt dài.

- Rầm!!!

Phạm Thiên lắc mình một cái lớp băng dày trên người hắn liền vỡ tan. Toàn thân hắn được bao phủ bởi chí dương hồn khí tạo thành hộ thể cương khí ngăn lại toàn bộ hàn khí của Hàn Mai Tuyết ở bên ngoài.

Đừng quên rằng Vô Tự Thiên Thư đã đạt tới Thiên Cấp trung phẩm, hộ thể cương khí của hắn sử dụng hồn khí kích phát ra tuyệt đối không thua gì võ hồn chi lực.

Phạm Thiên lúc này toàn thân phát ra bạch sắc chí dương cương khí cực kỳ chói mắt. Hàn Mai Tuyết vẻ mặt ngưng trọng nhìn Phạm Thiên.

Võ hồn của Phạm Thiên hiển nhiên là thiên về lực đạo nên nàng không thể nào đối đầu trực diện với hắn được. Nhưng bây giờ ngay cả Băng Tằm võ hồn cũng không thể cản lại bước chân của Phạm Thiên thì trong lòng cố gắng suy nghĩ đối sách.

Có điều Phạm Thiên nào để cho Hàn Mai Tuyết có cơ hội tìm cách khắc chế. Minh Hải Côn trong tay Phạm Thiên vung lên đánh thẳng về phía nàng.

Hàn Mai Tuyết hai tay căng nhuyễn tiên cản lại đầu côn rồi vận hàn khí cố gắng triệt tiêu hộ thể cương khí của hắn.

Hộ thể cương khí của Phạm Thiên cũng cần hồn khí có thể chống lại hàn khí từ Băng Tằm võ hồn của Hàn Mai Tuyết. Cộng thêm việc hắn đang phải duy trì hồn hóa nên song trọng tiêu hao tuyệt đối là mất sức nhanh hơn nhiều so với Hàn Mai Tuyết chỉ thúc giục võ hồn.

Cho dù Phạm Thiên hồn khí dồi dào hơn cũng khó mà duy trì trong thời gian dài được.

Phạm Thiên thấy Hàn Mai Tuyết nhanh như vậy đã tìm được đối sách thích hợp nhất thì âm thầm khâm phục nàng.

Có điều Hàn Mai Tuyết đã đánh giá sai về lượng hồn khí của Phạm Thiên rồi. Hiện tại hồn khí của hắn có thể sánh ngang lục tinh Võ Linh tức là gấp ba lần nhị tinh Võ Linh thông thường. Muốn chơi tiêu hao chiến thì Hàn Mai Tuyết chắc chắn sẽ thua. Chưa kể đến Vô Tự Thiên Thư của Phạm Thiên đâu có chỉ đơn giản như vậy.

Thuộc tính nội kình bên trong cơ thể hắn bắt đầu chuyển đổi, từ dương khí nóng rực chuyển sang hàn khí âm trầm.

Hàn Mai Tuyết phát hiện khí tràng của Phạm Thiên thay đổi thì bất ngờ, đột nhiên nàng cảm thấy hồn khí của mình đang cấp tốc trôi đi.

!!!

Trái tim Hàn Mai Tuyết như thắt lại, cảnh tượng này nàng đã từng thấy vài ngày trước, đó chính là khi Lạc Thiên Long sử dụng Thao Thiết võ hồn thần thông hấp thu hồn khí của Lạc Thiên Dương.

Nàng âm thầm hoảng hốt:

- Chẳng lẽ hắn cũng sở hữu võ hồn giống tên đó!? Không đúng, võ hồn hư ảnh trên đầu hắn rõ ràng là một con khỉ…

Nàng cho dù nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra được Phạm Thiên hấp thu hồn khí của nàng không phải bằng võ hồn thần thông mà là bằng đặc tính của Bắc Minh Thần Công!

Bình thường nếu dám tùy tiện hấp thu hồn khí của kẻ khác thì sẽ dẫn đến hồn lực phản phệ mà bị thương nặng. Trừ khi sở hữu thần thông đặc biệt như của Thao Thiết võ hồn.

Còn Phạm Thiên thì lại là trường hợp đặc biệt, Bắc Minh Thần Công tính bao dung cực lớn, có thể dung hòa mọi loại nội lực với nhau. Sau khi được thăng cấp để tương xứng với Thiên Cấp trung phẩm công pháp thì nó thậm chí còn có thể hấp thu và luyện hóa được cả hồn khí của đối thủ.

Đương nhiên nếu muốn hấp thu hồn khí của kẻ khác cho mình sử dụng thì rất khó nhưng Phạm Thiên có thể chuyển hóa nó thành hồn lực tinh khiết từ đó khôi phục hồn khí tiêu hao của bản thân.

Muốn dùng đặc tính của Bắc Minh Thần Công để tăng tốc tu luyện thì không thể nhưng nếu dùng trong chiến đấu thì lại rất lợi hại.

Hàn Mai Tuyết không thể khống chế nổi hồn khí trôi đi khi nàng cảm thấy hồn khí của mình dần cạn kiệt thì Phạm Thiên bỗng nhiên động.

- Chát!!!

Phạm Thiên tung chưởng đánh tan chút hồn khí cuối cùng của Hàn Mai Tuyết khiến nàng ngã ra xa, toàn thân rút khỏi trạng thái hồn hóa.

Phùng Mặc nhìn thấy Hàn Mai Tuyết còn cố đứng dậy nhưng hiện giờ hồn khí đã hoàn toàn cạn kiệt nền thầm lắc đầu rồi hô:

- Phạm Thiên thắng!

Hàn Mai Tuyết toàn thân liền trở nên vô lực khi nghe được câu này.

- Chẳng lẽ Hàn Mai Tuyết ta không thể kiểm soát được số phận của mình sao…

Hàn Mai Tuyết khuôn mặt xám tro hai mắt vô thần nhìn xuống mặt đất. Ngay sau đó cử động tiếp theo của Hàn Mai Tuyết lại khiến cho mọi người phải kinh hãi.

Chỉ thấy Hàn Mai Tuyết lấy ra một cây chủy thủ tự đâm về phía tim mình.

Hồn khí của nàng đã bị Phạm Thiên hút cạn nên muốn tự bạo võ hồn cũng không được. Nàng chọn cách này để chấm dứt tính mạng của mình ngay tại đây.

Phùng Mặc giật mình muốn ra tay ngăn cản nhưng do hắn đứng quá xa động tác của Hàn Mai Tuyết lại quá đột ngột nên không kịp chạy tới.

Lúc này Phạm Thiên dùng nội khí hóa thành một viên khí hoàn nhỏ thay thế thiết hoàn bắn về phía cán dao trên tay Hàn Mai Tuyết.

- Keng!!

Cây chủy thủ rơi khỏi tay của Hàn Mai Tuyết thì nàng liền phẫn uất quát lên:

- Tại sao ngươi lại ngăn cản ta!!

Phạm Thiên nhíu mày đi tới sau đó trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người vung tay tát vào má của Hàn Mai Tuyết.

- Chát!

Một âm thanh không lớn nhưng lọt vào tai mọi người thì lại giống như là sấm đánh vang trời vậy.

Hàn Mai Tuyết thân là một trong tam đại nữ thần tại Lạc Thiên Thành thì không thiếu người ngưỡng mộ nàng. Không ít người nhìn thấy dấu tay đỏ rực trên má mỹ nhân thì đau lòng không thôi.

Phạm Thiên lạnh lùng quát:

- Mạng của ngươi là do cha mẹ ngươi ban cho, ai cho ngươi cái quyền tự lấy đi sinh mạng của mình như vậy!?

Còn một câu Phạm Thiên chỉ thầm giữ trong lòng là lúc trước ta tốn công sức cứu lấy mạng của ngươi để giờ ngươi đi tự sát như vậy sao.

Hàn Mai Tuyết đưa tay ôm lấy má mình, một cảm giác nóng rát truyền tới khiến cho hai mắt của nàng trở nên đẫm lệ.

Lúc này Lạc Thiên Long dường như cũng không nhìn nổi mà lên tiếng:

- Hàn Mai Tuyết, hôn ước giữa hai chúng ta là do cha ngươi đề xuất. Mặc dù có lỗi với Hàn bá phụ nhưng nếu như ngươi nhất định phản đối thì ta có thể xin phụ hoàng hủy bỏ hôn ước này.

Hàn Mai Tuyết nghe được lời này thì liền gạt đi nước mắt đứng dậy hít sâu một hơi nói:

- Hàn Mai Tuyết ta chưa bao giờ phải nhận ơn huệ của kẻ khác. Ta mới là người làm chủ vận mệnh của mình.

Hàn Mai Tuyết giống như bị Phạm Thiên tát tỉnh mà không còn ủ dột như vừa rồi nữa. Nàng dõng dạc nói:

- Cuộc đánh cược giữa ta và ngươi, coi như ta thua. Nhưng ta muốn đánh cược với ngươi một lần cuối cùng. Nếu như ngươi thắng, ta nhất định sẽ đi theo ngươi cho dù phải làm nô tỳ cũng được.

Hàn Mai Tuyết nhìn về phía Phạm Thiên rồi nói tiếp:

- Ngày mai, hắn sẽ khiêu chiến ngươi nếu như ngươi thắng thì ta sẽ đi theo ngươi. Còn nếu hắn thắng thì ta sẽ gả cho hắn. Hàn Mai Tuyết ta thà rằng gả cho một người lạ mặt mà ta tự lựa chọn còn hơn là một kẻ mà ta bị ép phải lấy.

Phạm Thiên thấy mình bỗng nhiên bị kéo vào thì trợn trừng hai mắt vẻ mặt quái dị. Hắn đang định nói gì thì liền nhận được truyền âm của Hàn Mai Tuyết.

- Ta biết chuyện đột ngột như vậy ngươi sẽ khó lòng chấp nhận nhưng ta cầu ngươi hãy suy tính kỹ. Ta biết người như ngươi tuyệt đối không chịu đứng dưới kẻ khác, nếu ta đoán không sai ngày mai ngươi sẽ lựa chọn khiêu chiến người đựng hàng đệ nhất bất kể kẻ đó có là ai đúng không? Nếu vậy ngươi chỉ cần đồng ý thì chuyện này cũng không ảnh hưởng gì tới dự định của ngươi, ngược lại nếu ngươi chiến thắng thì sẽ liền có được ta. Khi đó cho dù ngươi muốn ta làm nô tỳ cho ngươi cũng được, ta chỉ không muốn đầu hàng số phận mà thôi.

Phạm Thiên thầm suy nghĩ quả thật là trong chuyện này hắn không có chút nào thiệt thòi cả. Hàn Mai Tuyết nhan sắc mỹ lệ tuyệt luân, với tính cách của Phạm Thiên thì không có lý do gì để hắn từ chối cả.

Nghĩ tới đây Phạm Thiên liền truyền âm lại đồng ý với Hàn Mai Tuyết.

Lạc Thiên Long thấy Hàn Mai Tuyết nói vậy thì khuôn mặt vẫn hết sức lạnh nhạt nói:

- Tự cho là đúng nữ nhân. Được, ta đồng ý.
-------☆☆☆☆-------