Chương 167: Bài vị chiến
Bài vị chiến mới chính là thời điểm cao trào của đại hội, khi đó chính là lúc các tân thiên kiêu được sinh ra.
Đặc biệt lần đại hội này thu hút rất nhiều ánh mắt, ai có thể ngờ được rằng phế vật cửu hoàng tử lại mang theo tư thái hoàn toàn khác đánh bại người đứng đầu Tiềm Long Bảng là tam hoàng tử cơ chứ?
Mọi người cực kỳ hiếu kỳ không biết lần này thứ tự xếp hạng trên Tiềm Long Bảng sẽ thay đổi như thế nào đây.
Có được một ngày nghỉ ngơi thì Phạm Thiên cũng không có tiếp tục tu luyện mà ngồi ở trước sân chơi cờ.
Tại hoàng cung thì đây là phương pháp giải trí duy nhất mà Phạm Thiên có rồi. Hơn nữa chơi cờ không chỉ có thể giết thời gian mà còn có thể trợ giúp hắn nghiên cứu trận đạo nữa.
Linh Thứu Cung và Mạn Đà Sơn Trang lưu trữ không ít kỳ phổ nên Phạm Thiên đang nghiên cứu và phá giải cờ thế.
Lúc này bỗng Phạm Thiên nghe được tiếng bước chân nhẹ nhàng ở bên ngoài truyền vào. Hắn vừa nhìn lên thì hai bóng người thướt tha liền chạy vào trong sân.
Linh Nhi nhìn thấy Phạm Thiên thì mừng rỡ nói:
- Tiểu Thiên, cuối cùng thì ta cũng gặp được ngươi rồi.
Thượng Quan Vũ Đình cũng đi theo Linh Nhi tiến vào bên trong sân.
Phạm Thiên cười nói:
- Chỉ mới ba ngày không gặp mà ngươi đã gấp gáp như vậy sao?
Linh Nhi làm nũng nói:
- Nhân gia nhớ ngươi mà…
Linh Nhi tỏ ra cực kỳ dính người, Vũ Đình đứng bên bị hai người vung thức ăn cho chó thì vẻ mặt liền không thoải mái.
- Hai người các ngươi có thôi tú ân ái đi không!
Linh Nhi và Vũ Đình liền líu ríu cùng Phạm Thiên nói chuyện xảy ra trong ba ngày qua.
Đại trưởng lão không cho phép Linh Nhi tham gia Đăng Thiên Đại Hội là bởi vì nàng mới nhận truyền công được vài tháng, một thân thực lực khó mà thi triển được như người tự luyện võ mười mấy năm.
Nếu Linh Nhi thân là thất tinh Đại Võ Sư mà lên đài lại thua vào tay một tên tứ tinh hay ngũ tinh Đại Võ Sư thì Phạm gia sẽ cực kỳ mất thể diện.
Vì vậy nên Linh Nhi nếu muốn tham gia đại hội thì phải chờ thêm 4 năm nữa khi nàng đã hoàn toàn phát huy được sức mạnh của mình.
Mấy ngày nay hoàng cung đã đóng chặt nên Linh Nhi không có cách nào tiến vào, chỉ có hôm nay là ngày nghỉ ngơi nên hoàng cung một lần nữa mở cửa để tiếp đón thêm khách thì Linh Nhi mới có thể vào.
Có rất nhiều người ngày mai tức là khi bài vị chiến diễn ra thì mới xuất hiện. Những vị quốc vương hay thành chủ ngày mai sẽ từ khắp nơi đi tới Lạc Thiên Thành để quan chiến.
- Ngày mai ta và Đình Đình nhất định sẽ tới cổ vũ cho ngươi.
Linh Nhi cùng Vũ Đình sau một lát trò chuyện thì liền để lộ ra mục đích chính của mình khi tới đây ngày hôm nay. Đó chính là để ăn trực…
- Mấy ngày nay không có đồ ăn của tiểu Thiên làm ta đã gầy đi mất mấy cân.
Linh Nhi hai mắt rưng rưng như rất ủy khuất nói. Nha đầu Vũ Đình đứng bên cạnh cũng chắp hai tay với vẻ mặt chờ mong.
Phạm Thiên nhìn hai kẻ ăn hàng này và cười khổ một tiếng sau đó liền lấy một đống bánh kẹo ra.
Hai con đại la lỵ nhìn thấy đồ ăn bày trước mặt thì liền như lang thôn hổ yết giành giật đồ ăn.
Phạm Thiên chỉ cười cười một tiếng rồi lại tiếp tục đánh cờ.
Linh Nhi nhìn thấy bàn cờ thì liền hỏi:
- Tiểu Thiên, đây là gì vậy?
Nghe Linh Nhỉ hỏi thì Phạm Thiên mới nhớ ra rằng thế giới này quả thật là không có cờ vây nên liền nói:
- Thứ này gọi là cờ vây.
- Cờ vây?
Ngay lập tức Vũ Đình cũng chú ý tới bàn cờ vây của Phạm Thiên.
- Sao thứ cờ vây này trông lại rối mắt như vậy nha?
Phạm Thiên đáp:
- Các ngươi không biết chơi cờ vây thì đương nhiên là sẽ thấy nó phức tạp, mọi thứ đều cần bắt đầu từ cơ bản.
Phạm Thiên đưa tay thu dọn bàn cờ sau đó liền lấy một quân đen đặt lên bàn cờ sau đó lấy ba quân đen vây quanh nó và giải thích:
- Cờ vây được chia ra làm hai người cầm quân đen và trắng đấu với nhau. Mỗi một quân cờ khi đặt lên bàn sẽ có một thứ gọi là khí, chỉ cần bít hết các khí này là có thể ăn được quân cờ đó…
Phạm Thiên bắt đầu chỉ dẫn cho Linh Nhi và Vũ Đình và hai nàng lập tức trở nên hứng thú. Thân là võ giả thì tốc độ nắm bắt thông tin cũng sẽ tốt hơn nên hai nàng nắm được quy tắc của cờ vây rất nhanh.
Sau đó Phạm Thiên liền để Linh Nhi và Vũ Đình thử đấu với nhau và ở một bên quan sát và thỉnh thoảng đưa ra lời hướng dẫn.
Sau một lát thì hai nàng đã có thể tự mình đánh ra được một ván cờ hoàn chỉnh và lập tức bị cờ vây cuốn hút.
Vũ Đình vui vẻ hô:
- Ha ha, ta lại thắng rồi!!
Linh Nhi vội vàng đưa tay dọn quân cờ và nói:
- Ván này không tính, mau đánh lại!
Vũ Đình quả thực là tiến bộ nhanh hơn Linh Nhi một chút nên thường thắng nhiều hơn là thua.
Hai tiểu nha đầu mải mê chơi cờ cho tới tối nếu không phải Phạm Thiên nhắc nhở thì cả hai có lẽ còn không nhận ra là đã muộn rồi.
- Nếu hai ngươi thích như vậy thì hãy mang bàn cờ này về chơi đi.
Phạm Thiên còn có mấy bộ bàn cờ ở trong hành trang nên liền tặng cho hai nàng một bộ.
Cả hai mừng rỡ vô cùng, sau đó Linh Nhi ôm lấy bàn cờ và Vũ Đình ôm lấy hai hộp quân cờ và vội vàng chạy về. Xem ra hai nha đầu này sẽ đánh cờ suốt đêm rồi.
……
Sáng ngày hôm sau Phạm Thiên đi tới diễn võ trường thì nơi này đã hoàn toàn thay đổi so với 2 ngày trước. Những khán đài ở hai bên được lùi ra rất xa và ở giữa có một võ đài lớn gấp chục lần võ đài hôm trước. Ở đối diện với nơi Lạc Kinh Hồng đang an tọa có tới 50 bình đài được dựng lên trong ngày hôm qua.
Mỗi một bình đài ở bên trên đều có đánh số từ 1 đến 50. Bọn hắn được yêu cầu tiến lên võ đài theo đúng thứ tự thi đấu lần trước.
Phạm Thiên tiến lên bình đài số 28 và im lặng chờ đợi. Phùng Mặc vẫn là người phụ trách làm trọng tài và đứng trên võ đài trầm giọng nói:
- Các vị, hôm nay ta sẽ không nhiều lời nữa. Luật lệ của bài vị chiến rất đơn giản…
Phùng Mặc bắt đầu giải thích của bài vị chiến.
Kẻ có bài vị thấp hơn sẽ được phép khiêu chiến kẻ có bài vị cao hơn mình tổng cộng ba lần nhưng không được khiêu chiến kẻ có bài vị cao hơn mình quá 10 bậc. Chỉ có thể khiêu chiến cùng một người một lần duy nhất trừ khi người đó có sự thay đổi về bài vị.
Việc khiêu chiến sẽ bắt đầu từ bài vị thấp nhất tới cao nhất sau đó lại quay lại. Một người sau khi ứng chiến sẽ có thời gian nửa giờ để hồi phục, trong thời gian này không ai có thể tiến hành khiêu chiến.
Nếu như đến lượt một người mà kẻ đó không chịu khiêu chiến thì coi như là bỏ lượt và sẽ tiếp tục tiến lên. Vì vậy sẽ không có chuyện nhiều người cùng nhắm vào một người vì Phùng Mạc sẽ không cho ngươi thời gian nửa tiếng để chờ kẻ bị nhắm vào hồi phục rồi lại tiếp tục khiêu chiến.
Phủng Mặc giải thích xong một hình ảnh liền xuất hiện ở trên không. Một kim bảng có một con rồng quấn quanh cùng với 50 cái tên được ghi trên đó.
Đây chính là Tiềm Long Bảng!
Phùng Mặc nói:
- Như vậy thì bài vị chiến bây giờ sẽ bắt đầu!
Ngay lập tức người được bài vị thứ 50 là Trần Dực liền đạp mạnh một cái tung người nhảy lên võ đài sau đó lớn tiếng nói:
- Ta khiêu chiến bài vị thứ 40.
Trần Dực lập tức khiêu chiến bài vị cao nhất mà hắn có thể chứng tỏ Trần Dực cực kỳ tự tin vào sức mạnh của mình.
Bài vị thứ 40 là một thanh niên võ giả tên là Phong Nham chính là một bát tinh Đại Võ Sư đỉnh phong binh khí là song kiếm.
Trần Dực và Phong Nham đều là bát tinh Đại Võ Sư nên chiến lực không chênh lệch là bao. Nhưng trong khi chiến đấu thì Trần Dực đã cao tay hơn một nước và cuối cùng thắng hiểm Phong Nham một chiêu từ đó đem bài vị của mình tăng lên tới 40.
Trận đầu tiên hai đối thủ rất ngang tài ngang sức nên chiến đấu rất ác liệt khiến cho bầu không khí xung quanh bắt đầu nóng lên.
Tới người tiếp theo là một thiếu nữ trên hai mươi cảnh giới bát tinh Đại Võ Sư lên đài. Nàng không trực tiếp khiêu chiến người có bài vị 39 mà lại lựa chọn khiêu chiến bài vị số 45.
Bài vị số 45 là một tân nhân mới lọt vào, sau khi bị thiếu nữ khiêu chiến thì hắn liền nhảy lên đài chiến đấu nhưng không quá trăm chiêu đã bị đánh bại. Bài vị trên Tiềm Long Bảng lại một lần nữa thay đổi.
Từng người một bước lên võ đài để khiêu chiến kẻ có bài vị cao hơn mình, có người thành công nhưng cũng có người thất bại. Cũng có những người từ bỏ khiêu chiến với ý định giữ nguyên bài vị của mình thậm chí là để chờ cho những người khác dần tiêu hao nội kình rồi mới ra tay sau.
Cuối cùng cũng tới lượt Phạm Thiên lên đài và hắn liền nhẹ nhàng nhảy lên trên võ đài.
Phạm Thiên nhếch mép cười nói:
- Ta khiêu chiến bài vị số 18, Diêu Sinh.
-------☆☆☆☆-------