Chương 66: Đẳng cấp mới

The Gamer Or Hacker

Chương 66: Đẳng cấp mới

Chương 66: Đẳng cấp mới

Mấy ngày sau trận chiến,….
Tại trụ sở của Lâm Thú Điện, một người con gái vô cùng xinh đẹp xuất hiện. Nếu như để mô tả một cách ngắn gọn và chi tiết nhất thì chỉ có bốn chữ: "cô vợ quốc dân ". Nhẹ nhàng bước vào trong căn cứ, cô ấy lịch thiệp gõ cửa.

CỘC! CỘC! CỘC!

- Xin chào, cho hỏi đây có phải là trụ sở của Lâm Thú Điện!?

- Xin chào, cô là…. – Masui cứ tưởng là thủ lĩnh Kenichi tới nên nhanh chóng chạy ra mở cửa. Ai mà ngờ đây lại là một cô gái xinh đẹp chứ!

- AH, đó là người đã đi cùng Kenichi trong lúc tôi bị bắt bởi tên Loki. – Nijima lên tiếng – Mời cô ấy vào đi, Masui!

- Tôi cũng nhận ra cô ta. – Sieg cũng đồng tình – Mời vào!

- Không cần đâu – 2B lên tiếng – Tôi chỉ tới đưa thư của ngài ấy thôi. "Mọi người, với tư cách là thủ lĩnh của Lâm Thú Điện, tôi ra lệnh giải tán Lâm Thú Điện cho đến khi có chỉ thị mới. Cảm ơn các cậu về tất cả và chào tạm biệt."

Đọc xong, 2B đưa bức thư còn dính máu cho Takeda rồi nói:

- Ngài ấy dự tính đi một con đường khác với mọi người ở đây. Ngay bây giờ thì ngài ấy đã đang luyện tập một chút rồi. Xin mọi người hiểu cho ngài ấy.
Takeda tiếp nhận bức thư, không khí trong phòng như trùng xuống. Từ việc cô gái với Túy quyền (Li Raichi), cả ông già với lốc xoáy (Li Tenmon), tất cả bọn họ đều không thể giúp ích được gì. Ngay bay giờ nhận thêm một bức thư khiến cho tất cả bọn họ có cảm giác bị bỏ rơi vì vô dụng vậy.

XOẸT! XOẸT! XOẸT!

Takeda trực tiếp xé nát bức thư, nhìn thẳng vào 2B, cậu ấy lên tiếng:

- Nói với cậu ta rằng: "Quyền thủ Takeda này từ chối! Tôi sẽ không đi đâu hết!"

- Tôi cũng từ chối – Kisara cũng đồng tình – nói với tên ngốc đó rằng: đây không phải trận chiến của mình anh ấy!

- Tôi cũng thế!

- Tôi cũng vậy!

- …

Lúc này, Nijima đứng ra:
- Nói nguyên văn thế này với cậu ta: MÀY LÀ THỦ LĨNH LÂM THÚ ĐIỆN NHƯNG LÂM THÚ ĐIỆN KHÔNG PHẢI CỦA MỘT MÌNH MÀY!! Phiền cô chuyển nguyên văn tới chỗ thằng gà chết nhát đó dùm tôi!!!

2B nở một nụ cười mãn nguyện:

- Tôi sẽ chuyển nguyên văn tới chỗ ngài ấy. Tuy nhiên, tôi phải nhắc nhở trước – Nói tới đây, cô ấy đột nhiên nhìn về phía Takeda – ý chí là tốt nhưng đối thủ của các cậu hơn tới 2 cấp đấy. Tiện thể luôn, chúng là Yomi, tay chân của Yami. Đám này không ngại giết người đâu,nhớ cẩn trọng! Tôi xin phép.

Đợi tới lúc 2B đi khỏi…
- Chết tiệt, tất cả là do chúng ta quá yếu đuối, nếu chúng ta mạnh mẽ hơn thì đâu đến nỗi này!! - Takeda tức giận.

- Không thích lắm nhưng cô ta nói đúng – Kisara đồng tình – cứ tình trạng này thì chúng ta chỉ làm vướng chân anh ấy!!

- Khốn thật!! – Ukita ủ rũ

- Tôi đi đây! – Hermit lên tiếng – Thích hay không thì cứ phải luyện tập đã. Dù sao thì tôi chẳng nợ nần gì tên đó cả, tuy nhiên… - Hermit nắm chặt nắm đấm lại – Tên đó nợ tôi một trận tái đấu! Tôi không có thời gian lãng phí ở đây!

- Cậu ta nói đúng! Tôi cũng phải đi đây! – Sieg đồng tình – Tôi không thể làm vướng chân quỷ vương Kenichi được!

- Cậu đi đâu!? – Nijima hỏi

- Đến Tibet thưa ngài! Tôi có cảm giác sư phụ của mình đang ở đó! (TiBet ở đây là Khu tự trị Tây Tạng của Trung Quốc) Tôi sẽ về ngay khi ngài gọi thưa Ma Vương Nijima!

- Tớ đi luyện tập đây! – Takeda cũng đồng tình – Chúng ta không có thời gian lãng phí đâu!

…….
Cách trước đó 1 hôm…
Tại Lương Sơn Bạc, khi vết thương đã khỏi hẳn, hắn đi tới phòng khách để chuẩn bị cho buổi luyện tập hôm nay. Hắn đã chuẩn bị sẵn tinh thần để bị Akisame-sensei củ hành mấy ngày tới đây để bù vào số ngày nghỉ của hắn.
Nhưng khi hắn vừa bước vào trong căn phòng thì hắn nhận ra bầu không khí ở đây có điều gì đó rất lạ mọi người đang tập trung lại ngồi thành 1 hàng quay mặt nhìn về phía cánh cửa hắn vừa đi qua chứ không làm việc riêng như mọi khi nữa.

- Con đã tới rồi à Kenichi! - trưởng lão nói.

- Dạ, con đã khỏe lại rồi ạ, con sẵn sàng cho buổi tập ngày hôm nay rồi - hắn thấy trưởng lão không gọi hắn là Ken-chan như mọi khi nữa thì thấy hơi kỳ lạ.

- Về buổi tập ngày hôm nay sẽ có một chút thay đổi nhỏ. - Akisame nói.

- Thay đổi nhỏ? – Hắn hơi lo lắng, không lẽ là ông thầy này lại phát minh ra thêm cái gì rồi. À không, có khi còn nguy hiểm hơn nhiều

- Đúng vậy Kenichi, con tới Lương Sơn Bạc cũng đã gần nửa năm rồi, con đã học được nhiều thứ, bọn ta vẫn quan sát sự trưởng thành của con hàng ngày nhưng... vẫn nên có một buổi kiểm tra để chúng ta nắm rõ trình độ của con là đến đâu - Ma Kensei nói.

Một buổi kiểm tra à, hắn thở phào nhẹ nhõm, mấy vị sư phụ mặt mày nghiêm trọng quá nên làm hắn cứ lo lắng nãy giờ.

- Kiểm tra ạ, vậy bao giờ thì bắt đầu ạ.

- Con hãy đi theo chúng ta - trưỡng lão đứng dậy nói mọi người cũng đứng dậy đi theo ông ấy.

Trưởng lão dắt bọn hắn tới cánh rừng đằng sau võ đường, bọn họ băng qua cánh rừng tới một khu đất khá là rộng rãi, có lẽ là đã tới nơi rồi, trưởng lão dừng lại nói.
Ông ấy dắt bọn hắn tới cánh rừng đằng sau võ đường, bọn họ băng qua cánh rừng tới một khu đất khá là rộng rãi, có lẽ là đã tới nơi rồi.

- Bài kiểm tra sẽ được diễn ra ở đây.

- Ở đây ạ, vậy kiểm tra như thế nào vậy trưởng lão!? - hắn hơi thắc mắc.

- Bài kiểm tra rất đơn giản, con sẽ phải... đấu với tất cả võ sư của Lương Sơn Bạc kể cả ta!!!

Trưởng lão tỏa ra khí thế làm hắn giật bắn mình. Đấu với tất cả võ sư của Lương Sơn Bạc!?! Cho dù là đấu với 1 người hắn cũng không thắng nổi chứ đừng nói gì đến việc đấu với toàn bộ. Hôm nay có phải ngày cá tháng tư đâu!!?

- Đùa vậy không vui đâu trưởng lão! – Hắn ngạc nhiên.

- Đừng lảm nhảm nữa Kenichi, cuộc kiểm tra đã bắt đầu rồi!! - Sasaki bước lên rồi mấy vị sư phụ cũng bắt đầu phát ra khí thế của riêng mình.

Khí thế của mấy vị đại vĩ nhân không phải là chuyện đùa, nếu không phải nhờ vào skill [Tinh thần Gamer] thì hắn đã tay chân mềm nhũn ra vì sợ rồi.

- Xem ra là mọi người không đùa rồi! Được thôi! Chiến nào! – hắn hét lên.

Vòng khống chế lưu thủy kích hoạt! Haki quan sát kích hoạt!
Không để hắn có thời gian kịp suy nghĩ Sasaki liền tung một cú đấm về phía hắn. Với người khác thì đó chỉ là một đấm thẳng bình thường thế nhưng quyền chưa tới nơi thì lông tóc của hắn đã dựng đứng lên rồi.
Với vòng khống chế lưu thủy, hắn dễ dàng né được cú đấm thẳng đó. Thế nhưng ngay sau đó là một loạt đòn đấm liên hoàn nhắm thẳng vào người hắn. Với 2 cái kỹ năng thì hắn tự tin cầm chân Sasaki ít nhất là 10 phút. Có điều hắn đã quên mất một điều, đây không phải là trận chiến giữa hắn và Sasaki mà là hắn phải chống lại cả 6 vị võ sư của Lương Sơn Bạc.
Khi hắn vừa lấy lại được tự tin thì lập tức những người còn lại cũng nhảy vào tấn công hắn.
- Apaaaaaa!!

- Hự!! - 420

Hắn ăn một sút cực mạnh của Apachai khiến hắn bay ra đập vào một tảng đá lớn, tảng đá lập tức vỡ vụn ra.

- Hộc... - hắn phun ra một ngụm máu, hắn quỳ sấp dưới đất mà thở hồng hộc một tay ôm lấy lồng ngực. Chết tiệt, cứ thê này thì chắc hắn phải đặt một vé đi ‘tàu bay 6 tấm’ rồi!
Thế nhưng, không để hắn nghỉ ngơi,…
- Kenichi, mau đứng dậy!!!

Tiếng của trưởng lão vang lên, cảm giác nguy hiểm khiến hắn dựng tóc gáy lên!
- Uỳnh!!

Mặt đất liền vỡ ra một hố sâu gần nửa mét sau một chưởng vừa rồi của Ma sư phụ, nếu hắn mà dính chưởng vừa rồi thì chết chắc.
- Kenichi, nếu con không muốn chết thì hãy chiến đấu đi - Akisame hét lên.

Mấy vị sư phụ tấn công như vũ bão làm hắn liên tiếp dính đòn mà lùi về sau. Bỗng nhiên giọng nói của trưởng lão vang lên từ sau lưng làm hắn giật mình.

- Nếu để con phải chết trong tay của Yami thì thà rằng ta tự tay giết con ngay tại đây còn hơn. HÃY CHIẾN ĐẤU ĐI!!

Một luồng quyền kình từ sau lưng ép thẳng tới hắn làm lông tơ của hắn dựng đứng hết lên. Sát khí!! Là sát khí!! Cứ nhìn cái cách mà cái kỹ năng cảm nhận sát ý nó tăng một mạch 3 cấp là đủ để hiểu hắn phải chịu lượng sát ý cao đến nhường nào.
Một luồng sát khí khủng khiếp ép lên hắn khiến hắn không thể thở nổi, cơ bắp ở khắp cơ thể run rẩy không chịu nghe lời chủ nhân của nó. Đây là cảm giác cận kề cái chết sao, hắn chưa bao giờ có cảm nhận trực quan về cái chết như vậy.
Thế nhưng, cao hơn cả nỗi sợ cái chết, một cái cảm giác vừa lạ vừa quen. Nó lại một lần nữa kêu gào lên: Chiến! Chiến! Chiến đi!!! Nếu như theo lời Akisame nói: Con thú trong thằng bé tỉnh giấc rồi!!

Mình đồng da sắt kích hoạt! Haki vũ trang kích hoạt!!

GRÀOOOOO!!

Gầm lên một tiếng, hắn ngay lập tức lao thẳng về phía Akisame. Tóm lấy cổ áo của ông ấy lên, hắn lập tức thi triển kỹ năng. Hủy diệt đấu trường phát động! Thế nhưng mới nhấc bổng ông ấy lên thì Bốp!! Trưởng lão ngay lập tức nhảy lên theo sau tung một sút ngang nhằm thẳng mạn sườn hắn.
- Cảm ơn ông. – Akisame lên tiếng – Không ngờ là con thú trong nó tỉnh dậy vào ngay lúc này.

- Để sau đi – trưởng lão cười xuề xòa – Đệ tử của chúng ta không chỉ có chừng thế thôi đâu. Mọi người cẩn thận!

Dính phải đòn hiểm, hắn ngay lập tức ngã xuống. Thế nhưng, khi đã vào trạng thái thì hắn đã sớm không còn biết đau đớn là gì. Ngay lập tức đứng lên, hắn vào thế, một chiêu Cuồng Thú Quyền nhắm thẳng vào trưởng lão. Thế nhưng, với những người đã có thừa kinh nghiệm như ông ấy thì đòn này chẳng khác gì khác gì cú đấm của mấy tay mơ. Dễ dàng nhảy lùi lại để né, ông ấy cũng nhanh chóng thủ thế.

- Để xem Lương Sơn Ba của ta và Bộc Phá Quyền của con cái nào hơn!!!

- GRÀOOOOO!!

Trưởng lão nhanh chóng vận khí lên, một chưởng cực mạnh bay thẳng về phía hắn. Lương Sơn Ba!!! Không thua kém, hắn cũng vận cả hai luồng khí lên. Bộc Phá quyền!!

Hai chưởng lực gặp nhau ngay tại một điểm và UỲNH!!! Một tiếng nổ lớn vang lên. Cả hai vừa vặn ngang nhau nên chúng đã triệt tiêu nhau. Thế nhưng trận đấu đã kết thúc rồi. Shigure đã vòng ra sau và đánh gục hắn chỉ bằng một đòn chặt.

- Tôi nghĩ... vậy là đủ rồi! – Cô ấy lên tiếng. Trên người hắn cũng có vài vết chém của Shigure, cũng may là cô ấy không có ý chém vào những chỗ hiểm nếu không là hắn đi gặp ông bà ông vải từ lâu rồi.

- Ừm, cô nói đúng – trưởng lão cũng thở ra một hơi – hôm nay vậy là đủ rồi!