Chương 72: Thực thi mệnh lệnh.

The Gamer Or Hacker

Chương 72: Thực thi mệnh lệnh.

Chương 72: Thực thi mệnh lệnh.

- Ta sẽ thực thi nhiệm vụ của mình – Boris vào thế - Nhào vô đi, Lương Sơn Bạc!!!

- Tạm nghỉ nhé!

Akisame nhanh chóng ra dấu tay rồi quay vào trong…

- Càng ngày càng tệ! – Akisame thì thầm – Nếu chúng ta hạ đệ tử của Yami ở đây thì chiến tranh sẽ nổ ra ngay lập tức.

- Ừm, tôi cũng nghĩ thế! – Sasaki đồng tình – Vấn đề là thằng nhóc kia kìa!!

- Tôi không nghĩ là cậu ta sẽ dễ dàng từ bỏ đâu! – Yukino lên tiếng – Cứ nhìn vào mắt của cậu ta là rõ!

- Ài chà chà ~~ Nó đã chuẩn bị tâm lý để chết đây mà. – Ma Kensei tán thưởng – Nó còn đứng vững trước khí của Sasaki kia mà!

- Được… rèn luyện… tốt… - Shigure cũng đồng tình.

- Hiểu rồi – Apachai đứng dậy, khí thế của một đại vĩ nhân Muay Thái tỏa ra – Apachai sẽ đánh hắn tới chết và vứt ra ngoài.

- KHÔNG HIỂU GÌ CÒN BÀY ĐẶT!!NGỒI XUỐNG!!! – Sasaki ngay lập tức hét lên.


Ngay khoảnh khắc Apachai thu hồi lại khí, Boris ngay lập tức lao lên. Đánh bại một trong các vĩ nhân ở Lương Sơn Bạc là chuyện không thể đối với cậu nhưng nhiệm vụ là trên hết, cho dù phải hi sinh tính mạng thì vẫn phải hoàn thành nhiệm vụ!!
Thế nhưng….

- Привет, давай поговорим. Сражайся позже. (chào, chúng ta nói chuyện đã nhé. Đánh nhau thì để sau nhé.)

- "Cái gì!? Tiếng Nga sao!?"

Người vĩ nhân này đã bày ra trước mặt cậu một bộ ấm trà, bánh trái và đang ngồi kiểu Seiza nữa. Theo cậu được biết, ở Nhật thì đây là kiểu ngồi vừa thể hiện sự tôn trọng với người khác vừa thể hiện sự kiềm chế của bản thân, dù đang ở trong một trạng thái gò bó mà vẫn giữ được sự bình tĩnh nhất có thể.

Boris thấy vậy cũng ngồi xuống theo sau. Bên kia thì các vĩ nhân đang nhỏ giọng với nhau

- Tiếng Nga và nghi thức uống trà sao!? – Yukino gật gù – Đúng không hổ là triết gia Akisame!

- Râu kẽm định dùng "Nhu" thắng "Cương" đây mà! – Sasaki cũng đồng tình.

- Haizz, không biết là tốt hay xấu nữa – Ma Kensei thở dài – Cậu bé này đã được huấn luyện quá tốt và đã chìm quá sâu vào con đường tội ác.

Đang đúng lúc mọi chuyện có chiều hướng tốt lên thì…

- Tụi con về rồi đây!!! – hắn gọi to – Apachai ơi, con có quà cho sư phụ nè!!!

- Cái gì!? – Boris ngay lập tức nhảy bật dậy, tay trái ngay lập tức đặt lên con dao quân dụng hằng ngày. "Võ đường này vẫn còn một vĩ nhân sao"

- Hô, đang có khách ạ -

Hắn bước vào võ đường thấy Boris có vẻ cảnh giác, chậc, chắc lại là ông bạn nào mắt đui mới đi thách đấu võ đường toàn quái vật này đây. Khoan hẵng, quần áo rằn ri xám, dao quân dụng,… trông có vẻ như là người của quân đội, chắc hắn nhầm, tên này chắc là lính mới tới chỗ này mời Sasaki chăng???

- Ngươi là…

- À, tớ là đệ tử của cái võ đường này! – hắn đáp lời – Anh bạn mà muốn thách đấu thì tớ khuyên thật là không nên đâu. Trong này toàn ma vương với quái thú cả đấy. Bỏ đi mà làm người!

- Vậy ra ngươi chính là Shirahama Kenichi! Đệ tử mạnh nhất sao... – Boris trầm giọng – Thực thi nhiệm vụ!!


Nói xong cậu ta ngay lập tức lao lên, liên tục tung những cú đấm,đá thẳng về phía hắn.

"Mẹ nó, thằng dở hơi này bị cái gì vậy trời!!"
Nghĩ vậy nhưng hắn ta không chậm trễ chút nào, Vòng khống chế lưu thủy phát động. Tất cả những đòn đấm đá của Boris không có chút tác dụng nào hết, đã thế cậu ta còn bị mấy cú đáp trả vào người đau điếng.

Đánh lui anh bạn Nga ngố này lại, hắn mới lên tiếng:

- Ê này anh bạn, hình như chúng ta không có ân oán gì với nhau đúng không!? – hắn kỳ lạ - cậu có vấn đề gì với tôi sao!?

Boris cũng khẽ xoa xoa, ngực của cậu vừa rồi đã dính phải một đòn khá nặng, có cảm giác chịu sắp không nổi rồi..

- Ta là Boris Ivanov, một thành viên của Yomi và cũng là… – nói tới đây, Boris cao giọng lên – Đệ tử của Alexander, một trong "Nhất Ảnh Cửu Quyền"!!!

- Thế sao!? – hắn cũng dần trở nên nghiêm túc – Xem ra giữa chúng ta không phải là không có ân oán rồi!

Boris Ivanov, trong lúc đọc truyện, đây là nhân vật mà hắn ấn tượng nhất. Không cuồng loạn như Berserker, không ảo tưởng sức mạnh như một vài tên khác, Boris là hình mẫu của người lính mà mọi chỉ huy đều muốn có. Chăm chỉ, mạnh mẽ, thực thi mệnh lệnh một cách vô điều kiện và quan trọng nhất là lòng trung thành tuyệt đối của cậu ta! Lâm Thú Điện mà có khoảng một trăm người lính như cậu ta thì bọn họ thừa sức đối đầu với Yami!!

"Quanh đây là toàn là vĩ nhân, khả năng sống sót ra khỏi đây gần như là con số 0. Mình sẽ cố gắng hạ tên đệ tử rồi hi sinh vì nhiệm vụ! "

Nghĩ vậy, Boris một lần nữa lao lên. Võ Sambo của cậu là Боевое Самбо - Sambo chiến đấu được phát triển và sử dụng cho quân đội. Mà thứ phát triển dành riêng cho quân đội thì 99,99% là dùng để tiêu diệt kẻ thù!

Một đòn quét ngang chân nhắm thẳng vào ống đồng của Kenichi buộc hắn ta phải nhảy lên. Được đà, Boris ngay lập tức xoay người, chân tạo thành một cú sút vòng cung từ dưới lên. Hắn ngay lập tức, xoay vài vòng, cả người co lại như con nhím nhằm giảm sát thương.

Đáp xuống đất ngay đó, hắn chưa kịp hoàn hồn thì Boris đã ngay lập tức lao lên. Một đòn siết cổ ngay lập tức được tung ra, Vòng tròn của thần chết!! Một đòn giữ từ phía sau bằng cách sử dụng chân để đẩy về phía sau của đối phương và tạo áp lực lên cổ họng. Thế nhưng chưa kịp siết thì…

Hắn gồng người lên, một tay chống lên sàn cưỡng ép nâng cả người cả Boris lên, năm ngón tay xuyên thủng cả qua lớp chiếu dày cộp.

- Cái gì!!! – Boris bất ngờ - Sao ngươi có thể làm được!

- AHHHH!!!

Hất mạnh Boris ra, hắn đứng dậy, cả người tỏa ra khí thế của một vĩ nhân cấp cao....

- Ngay bây giờ, ngươi lập tức xéo đi hoặc là ta sẽ cho ngươi vào bệnh viện ngắm lan can!

- Rất tiếc – Boris cũng không tỏ ra yếu thế - Ta phải hoàn thành nhiệm vụ!!!

Mẹ nó!! Hắn âm thầm chửi bậy, Boris là loại trừ phi có mệnh lệnh từ cấp trên nếu không thì đừng mong thằng cha này lui bước. Hắn cũng không muốn ra tay với cậu ấy, chết tiệt thật!!

Đúng lúc cả hai đang gườm nhau thì…

- Hây Boris – Apachai lớn tiếng gọi – Có người nào đó tên là "Thủ Lĩnh" gọi này!

Cầm lấy Radio từ tay Apachai, Boris nghe xem cấp trên sẽ nói gì thế nhưng…

- Cái gì!! Rút lui sao!!!

- Đúng vậy. Ngay lập tức! Ngươi có biết liên lạc với ngươi khó lắm không.

Nếu main mà nghe thì hắn sẽ biết người đang gọi cho Boris là ai. Kanou, thủ lĩnh của Yomi với biệt hiệu là đôi cánh của quỷ dữ!! À, tất nhiên là đứng trước mặt main mà tên Kanou dám như thế thì hắn sẽ cho tên này thành cánh gà nướng sốt cay liền!!

- Nhưng ở đây có rất nhiều bậc thầy, ta e là… - Boris hơi ngập ngừng

- Miu, tiễn khách!!! – Akisame nói lớn

- Ta nghe rồi đấy! Về trụ sở mau! Đây là lệnh!!! – Kanou trực tiếp ra lệnh.

Boris trực tiếp bóp vỡ cái tai nghe của Radio, trầm ngâm một lúc cậu ta phi một tấm huy chương lại chỗ hắn.

- Kenichi đúng chứ!? – Boris ném tấm huy chương lại chỗ hắn – Ta sẽ hạ ngươi và lấy lại tấm huy chương! Đó là cách thách đấu của "Hắc Ám"!

- Được thôi! – hắn bắt lấy tấm huy chương – Ta chấp nhận lời thách đấu của ngươi!!

Trưởng lão đứng trên nóc nhà thấy cảnh đó liền trầm ngâm:

- Đệ tử của chúng tới đây là ngẫu nhiên thôi sao. Ừm, không biết là ai ra chỉ thị nhỉ…