Chương 75: Bão tuyết kinh hoàng (3)

The Gamer Or Hacker

Chương 75: Bão tuyết kinh hoàng (3)

Chương 75: Bão tuyết kinh hoàng (3)

Hắn liều mình lao lên phía trước. Jihan chính là thái tử của Tidat. Chỉ có bắt được tên này thì hắn và Miu mới có cơ hội sống mà ra khỏi đây. Thế nhưng Jihan cũng phải là đồ ngu.

Ngay khi thấy đối thủ lao lên, tên này lập tức lui lại, mấy tên vệ sĩ cũng ngay lập tức lao ra cản hắn lại. Trên người mỗi tên đều có Karambit và Keris, vũ khí đặc trưng của Pencak Silat.

Pencak Silat là môn võ chuyên cho chiến thuật đánh du kích, đặc biệt là du kích trong rừng. Mà nếu không ở rừng thì xài 2 món kia!

Karambit là một loại vũ khí nhỏ gọn, lưỡi đao cong và sắc nhọn như một vầng trăng khuyết có thể dễ dàng cắt đứt mạch máu của kẻ thù. Trong các hoàn cảnh dân dụng như tự vệ hay thậm chí là ẩu đả, Karambit nổi tiếng với những vết thương sâu đến rợn người. Với thiết kế đặc biệt, cú rạch hoặc đâm – kéo rạch của Karambit có thể khiến đối thủ chết vì mất máu quá nhiều.

Keris thì ngược lại, nó là một con dao dài, phần lưỡi uốn lượn như là lưỡi rắn, Keris có lực xuyên thấu rất lớn khi đâm vào cơ thể người sử dụng sẽ xoay tròn lưỡi dao để tàn phá nội tạng, nó có thể lấy mạng kẻ thù với chỉ một đâm duy nhất.

Và không cần quá lâu để kiểm chứng sức mạnh của chúng... Một tên đâm thẳng thanh Keris, mục tiêu hiển nhiên là cái đầu, không, chính xác hơn là con mắt phải của hắn. Với vòng khống chế lưu thủy, hắn dễ dàng lách đầu sang trái để né đòn đâm rồi phản công. Thế nhưng hắn đã quên đi rằng, đây không phải là một cuộc đấu võ thuật mà chúng tới là để giết hắn!

Ngay khoảnh khắc hắn lách đầu sang bên, một tên nữa đã lao lên, thanh Karamabit đi từ phía trên xuống. Bản năng mách bảo nguy hiểm tột độ, hắn lập tức thuận thế, lăn một vòng sang phía bên.

Xoẹt! Một cú chém nghiêng từ đằng sau khiến cái áo khoác trực tiếp rách làm đôi. Cũng may bình thường là hắn luôn mặc cái áo giáp mà Shigure đưa cho, chứ không là đòn đó đã xin hắn tý huyết.

Lăn lộn mấy vòng trên mặt đất, không để cho hắn có cơ hội bình tĩnh, đám kia ngay lập tức đuổi theo. Bọn chúng hiểu quá rõ, đối thủ của chúng là một vĩ nhân, chỉ cần cho tên này đứng dậy thì phần thắng cơ hồ là bằng không. Một loạt những đòn đâm như vũ bão nhằm vào người của hắn.

Một thanh Keris đâm trúng vào vùng bụng hắn. Tên vệ sĩ còn chưa kịp vui mừng thì… Phập!! Thanh Asauchi xuyên thẳng từ dưới lên đâm thẳng qua người tên đó. Máu tươi rơi ra trên nền tuyết lạnh lẽo như những bông hoa tuyệt đẹp. Thế nhưng có những kẻ lại không quan tâm đến điều đó…

Tên vệ sĩ như hóa cuồng, ngay lập tức tên này ôm chặt lấy hắn như cối nêm. Đám đằng sau không quan tâm, chúng ngay lập tức lao lên xiên tên này thành cái sàng. Bọn chúng là lính hoàng gia Tidat, tất cả đã sằn sàng tinh thần để hi sinh, chết vì nhiệm vụ là cái chết vinh quang, chết vì hoàng tộc là cái chết vinh dự!!

Thế nhưng khác với suy nghĩ là cả hai đều chết thì…. Đoàng!! Một viên đạn xuyên táo kết liễu một tên đứng ngay cạnh đó. Ngay khi đám này còn chưa kịp hoàn hồn, hắn đạp mạnh cái xác ra, tóm một tên đứng ngay đó, Hủy diệt đấu trường phát động!!
Bộp!! Nền tuyết dày đã giảm đi phần lớn lượng sát thương, thế nhưng chừng đó là quá đủ để tên này đi làm bạn với Diêm Vương. Đoàng!!! Thêm một tiếng nổ lớn, thêm một cái xác nằm lại tại nơi đây!

Jihan hét lên:

- Khốn khiếp! Không phải Nhu Quyền (Katsujin Ken) không giết người sao!!?

Chi phí đào tạo một người lính hoàng gia vô cùng đắt đỏ, nếu nói một cách hoa mỹ thì cứ lấy số cân nặng của họ quy ra vàng mà tính. Cũng chính vì điều đó thì mỗi người lính hoàng gia thì đều là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, tất cả bọn họ đều có sở trường chiến đấu cấp chuyên gia là ít.

Jihan biết rõ đạo lý kiến nhiều cắn chết voi, quan trọng hơn là hắn quá rõ đạo lý của Nhu Quyền là lấy đức phục nhân, không bao giờ giết người. Thế mà tên điên kia vừa làm cái trò gì vậy!!?

Đối mặt với lời chất vấn của Jihan, hắn chỉ cười lạnh:

- Rất tiếc, ta dùng súng chứ có dùng võ thuật đâu!!

Akisame – shishou bảo rồi, nếu không muốn giết ai thì dùng nhu thuật mà nếu muốn giết thằng nào đó thì cứ lôi quách kiếm với súng mà xử nó! Hắn không phải loại nhân từ tới độ người ta đã giết đến tận cửa mà vẫn còn chơi cái trò lấy đức phục nhân. Kenichi trong cốt truyện thì có thể nhưng hắn thì không!! DẸP MẸ NÓ ĐI!!
Không nửa lời nói nhảm, tay trái Darkwraith, tay phải D.E, hai tay hai súng, bắn nát team em!!

Một loạt đạn bắn ra, tài bắn của hắn thì đúng là đến thượng đế cũng phải cười. Tuy vậy, dưới áp lực của của hai khẩu súng thì cũng không kẻ nào dám tiến lên. Tất cả đều nhanh chóng tản ra tìm chỗ ẩn nấp. Dù sao thì súng cũng cần có đạn, đợi tới lúc tên này hết đạn thì đó cũng là lúc bọn chúng phản công.

Bọn chúng tính toán cũng không sai, súng cũng cần có đạn mới phát huy hiệu quả của nó nếu không thì khẩu súng đó cũng chỉ là cục đồng không hơn. Thế nhưng, rất tiếc, tính toán đó không hiệu quả đối với hắn.

Băng đạn mana cấp D
Mô tả: băng đạn có sức chứa 100 viên, có thể trang bị cho mọi loại súng, có thể dùng mana để sạc lại đạn. Mana tiêu hao cho việc sạc: 30MP/ 1 viên.

Với sức chứa 100 viên và cái cơ chế nạp đạn bằng mana thì hắn có dư sức chơi với đám này từ giờ đến sáng mai. Chỉ là đây là vùng núi tuyết, chỉ cần một tiếng hét tạo ra một tần suất đủ hoặc gần tương đương với tần suất chấn động vốn có của lớp tuyết sẽ hình thành hiện tượng cộng hưởng làm cho lớp tuyết chấn động dữ dội sinh ra lở tuyết.

Đó cũng là lý do ngay từ lúc ban đầu hắn không dám dùng súng, hắn sợ sẽ gây ra một trận tuyết lở khổng lồ. Chỉ là bây giờ tình thế cấp bách, hắn không thể quản nhiều như vậy được.

Mắt thấy nguyên team bị áp đảo, Jihan lập tức chia đội hình thành hai. Một đội ở lại đây áp chế main, đội còn lại đi bắt con nhóc kia. "Con bé đó là điểm yếu chí mạng của tên này. Chỉ cần bắt được nó thì mọi chuyện sẽ kết thúc!"

Tính toán rất chuẩn thế nhưng thực hiện thì lại không dễ dàng như vậy. Trong tầm bắn 200 mét đổ lại, lục bạc (D.E) là vương giả của các loại súng lục, với những phiên bản sử dụng cỡ đạn 12,7 ly thì chỉ cần một viên, khẩu súng này cũng có thể vô hiệu hóa một chiếc xe hơi chứ đừng nói là con người. Đã có ít nhất là 2 người chết, 3 người mất sức chiến đấu dưới làn đạn của khẩu súng này rồi.

Thế nhưng, làn đạn đột nhiên ngưng lại. Không phải là ngưng từ từ mà là đột ngột ngưng hẳn lại. Tất cả đều ngạc nhiên, chẳng lẽ là thằng nhóc này hết đạn, không, có lẽ là thằng này đang muốn bẫy chúng ta chăng. Không ai dám ngó đầu lên cả, dù tên này bắn như shit nhưng người ta hay nói là tên bay đạn lạc, chẳng may ngó lên một cái lại đi gặp tổ tông thì đúng là xui xẻo đủ đường.

Đang lúc ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta thì một giọng lạnh lẽo vang lên:

- Đủ rồi! Các ngươi đã làm ta quá mất mặt! Đích thân ta sẽ ra tay!!

- Guru!! – Jihan kêu lên.


Ác quỷ thần quyền Silkwat Jenazad tới rồi!!


----------------

tớ trở lại rồi nè, mong mọi người tương tác xíu coi