Chương 74: Bão tuyết kinh hoàng (2)

The Gamer Or Hacker

Chương 74: Bão tuyết kinh hoàng (2)

Chương 74: Bão tuyết kinh hoàng (2)

Đám nữ hầu và vệ sĩ của Jihan nhanh chóng bao vây lấy hai người họ. Với tình trạng bình thường thì không có vấn đề nhưng Miu đang sốt cao. Đừng nói tới việc đánh nhau, bây giờ bảo cô ấy di chuyển có khi còn khó ấy chứ.

- Cho ta thấy kỹ năng của ngươi nào!

Jihan vừa dứt lời, đám vệ sĩ ngay lập tức lao lên phía trước, một loạt mưa côn nhắm thẳng về phía hai người Miu với Kenichi.

- Xéo ngay!!!

Gầm lên một tiếng, khí thế của một vĩ nhân trực tiếp trấn trụ toàn bộ những kẻ ở đó. Không hề chần chừ, hắn ngay lập tức tóm lấy một tên gần đó rồi ném thẳng về phía cửa sổ. Thế nhưng khác với suy nghĩ của hắn là nó sẽ vỡ choang ra thì cái cửa sổ lại bình yên vô sự.

Jihan thấy thế liền cười lớn:
- Để phòng ngừa trường hợp bất ngờ, ta đã cho đổi toàn bộ kính ở đây thành kính cường lực rồi!

- Chết tiệt!!

Chửi thề một tiếng, hắn đặt Miu đang sốt cao xuống. Hiện tại thì cô ấy đã mê man,vừa cõng một người vừa chiến đấu là quá nguy hiểm. Nếu tên Jihan đã nhắm đến hắn, vậy thì hắn sẽ chiều ý tên này!

Rút thanh Asauchi ra, hắn kích hoạt vòng khống chế. Ban đầu thì hắn định dung Lục Bạc hoặc là Drakwraith thế nhưng đây là vùng núi tuyết. Tiếng ồn của hai con hàng này quá lớn rồi. Bắn lung tung có khi lại chôn vùi cả đám thì có mà ăn cám.

Tùng Vân Nha thì quá mức bạo tàn rồi, chém xong một cái, ngày mai trên báo hiện tin: Vùng núi tuyết xuất hiện zombie thì toang cmnr. Thiên Sinh Nha thì liền dẹp đi thôi, nó là kiếm cứu người chứ có phải kiếm giết người đâu. Thiết Toái Nha thì lại đang ở chỗ Yukino rồi

Suy đi tính lại thì chỉ có Asauchi là phù hợp nhất. Với lại, hắn cũng không tin là đám này làm gì nổi một vĩ nhân nhân như hắn!!

- Bắt hắn!!!

Đám nữ hầu và vệ sĩ lại lao lên. Pencak-Silat là một môn võ xuất phát từ Philippines, Indonesia và Malaysia. Do môn võ này được dùng nhiều để huấn luyện cho binh lính nên nhiều khi nó còn được gọi là võ nhà binh. Cũng chính vì thế nên đám này liền rất có phong thái của nhà binh, cũng biết tiến lui, cũng biết hợp trận lại công kích. Nếu đánh đúng bài bản thì cho dù là vĩ nhân cấp thấp cũng có thể bị họ mài chết. Rất tiếc, hắn là vĩ nhân cấp cao!!

Vòng khống chế lưu thủy kích hoạt!!! Haki quan sát phát động!!!

Một trong số các kỹ thuật cấp cao nhất của võ thuật là nhìn thẳng vào mắt của đối thủ, đặt mình vào trong tình huống của kẻ đó rồi từ đó dự đoán các hướng tấn công của chúng rồi từ đó né đòn và phản công. Hiển nhiên là hắn chưa đạt được cấp độ cao như vậy, thế nhưng vòng khống chế lưu thủy lẫn haki quan sát khi kích hoạt cùng lúc sẽ cho hắn tiến vào một trạng thái tương tự như thế.

Dễ dàng chống đỡ toàn bộ các đòn công kích từ các hướng khác nhau, hắn đang chờ đợi một cơ hội để phản công. Theo như cốt truyện thì tới 99,99% là tên Jihan sẽ ra tay đánh lén. Tới lúc đó thì hắn chỉ cần bắt sống cha này là được.

Thế nhưng có vẻ như hiệu ứng cánh bướm đã phát huy hiệu quả của nó. Đám nữ hầu và vệ sĩ cứ không ngừng tăng lên, tràn ra từ các phía. Nếu có ai đó quan sát nhanh thì số lượng của đám này đã hơn 50 và vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại.

- Khác với Boris, ta là vua! – Jihan mạnh miệng tuyên bố - Một vị vua sẽ không bao giờ thất bại!

"Mẹ nó, nếu mày đã thích làm vua vậy thì.."

Thầm nhủ một tiếng, hắn phát động Haki vũ trang. Asauchi vốn trắng sáng nay lại phủ lên một lớp khí màu đen khiến nó trông uy vũ hơn vài phần.

Hawkeye Mihawk – kiếm sĩ mạnh nhất trong One Piece đã từng nói là: Nếu như thuần thục được Haki vũ trang thì bất kỳ thanh kiếm nào cũng có thể trở thành Hắc Kiếm Yoru!

Tất nhiên là hắn chưa đạt đến trình độ biến Asauchi một đòn chém bay cả quả núi như Mihawk nhưng với trình độ hiện tại, hắn có thể khiến Asauchi chém nát mấy thanh Karambit và Keris.

Phụt!! Một đường kiếm sắc bén trực tiếp chém mở ra một con đường. Hắn đâu có điên mà đánh nhau với kẻ thù ngay trong lãnh địa của chúng! Xốc lại Miu trên vai, hắn chạy thẳng ra phía cửa chính của khách sạn.

Một nữ hầu nhảy ra cản đường hai người họ. Không chút do dự, hắn ngay lập tức vung kiếm lên. Xoạt! Một đường kiếm ngay lập tức chém gục cô ta. Kenichi trong nguyên tác không đánh con gái, còn với hắn thì sao á!?

Xin lỗi, thằng này đập hết, bất biết là trai hay gái!!! Cái gì? Không tôn trọng phụ nữ sao!? Xin lỗi nhá, anh đây gọi đó là "Bình đẳng giới"!!!

Nhanh chóng chạy ra khỏi khách sạn, hắn không hề có ý định quay đầu lại. Theo cốt truyện thì Ác Quỷ Thần Quyền - Silkwat Jenazad của Yami sẽ xuất hiện ở đây, hắn cũng chưa muốn đối đầu với kẻ này quá sớm. Một kẻ có thể đánh ngang tay với trưởng lão chưa phải kẻ mà hắn có thể đối đầu bây giờ. Và lần này thì suy nghĩ của hắn đã đúng.

Ngay khi hai người bọn hắn chạy khỏi khách sạn thì….

- Đã lâu rồi con chưa liên lạc với người, Guru!! (Guru là cách mà các võ sinh Pencak Silat gọi sư phụ hoặc người dạy võ cho mình) – Jihan chắp tay hành lễ.

Một kẻ đeo mặt nạ quỷ xuất hiện, trên tay của kẻ này còn cầm một quả táo đang cắn dở. Ác Quỷ Thần Quyền - Silkwat Jenazad xuất hiện rồi! Nhai thêm một miếng táo, lão ta lên tiếng:

- Hồi trước ta cũng đấu với một kẻ có mùi y chang thằng nhóc kia. Xem ra nó đích thị là đệ tử của " Lương Sơn Bạc "…..

Trầm ngâm ăn hết quả táo, lão ra lệnh:

- Giết nó bằng mọi giá… – đôi mắt của lão sáng lên trong bóng tối y như là ác quỷ - Dù có phải bỏ mạng!!!

- Vâng, Guru! – Jihan chắp tay nhận lệnh.

…….

Sau khi mở bản đồ lên, hắn cố hết sức để tới chỗ trạm cáp treo. Đường từ đây về chỗ cắm trại của học sinh thì quá xa, hơn nữa, trận bão tuyết càng ngày càng lớn, hắn và Miu cần nghỉ để hồi sức. Gồng người mở cánh cửa ra, hắn đưa Miu vào trước. Đang đúng lúc hắn cũng định vào thì…

- Chết tiệt! Là tiếng xe trượt tuyết sao!? Khốn thật!

Đặt Miu nằm xuống băng ghế dài, hắn ngay lập tức đi ra. Thế nhưng, một bàn tay đã giữ hắn lại, một giọng mệt mỏi vang lên:

- Kenichi, đừng đi! Đ..đừng đi …

Khẽ hôn nhẹ lên trán Miu, hắn mỉm cười:

- Đừng sợ cô bé. Ngủ một giấc đi. Việc còn lại để anh lo!

Mạnh mẽ gạt tay của Miu, hắn nhanh chóng bước ra ngoài đóng mạnh cánh cửa vào. Cùng lúc đó, Jihan và đám vệ sĩ của gã đã tìm tới chỗ hắn và Miu.

- Kết thúc thôi. Ta chả thích đất nước này tý nào – Jihan đứng trên đỉnh cầu thang nhìn xuống – Ngươi vui lòng đi chết đi được chứ!?

- Tiếc là không! – hắn thẳng thừng từ chối, cả người vào thế – Có ngon thì tới mà lấy!

- Ngươi có biết những người như ngươi gọi là gì không!? – Jihan cũng vào thế - Nhà cách mạng!!!

- Ta, với người được chọn sẽ tự tay dập tắt những thành phần phản động như ngươi!!! - Jihan tuyên bố.

- Mẹ nó! Nếu vậy thì để tao đập cho mày tỉnh ngủ ra!!!


……

Đôi lời của tác: dạo này có mấy trang lấy truyện của mình. Tên tác giả thì ghi đúng, nguồn trích cũng chuẩn, duy chỉ có điều là: LÀM ƠN, TRUYỆN CỦA EM KHÔNG PHẢI LÀ THỂ LOẠI ĐAM MỸ!!! có lấy thì cũng lấy cho nó chuẩn chứ!!!!