Chương 205: Mỹ nhân cứu anh hùng (3)

The Gamer Or Hacker

Chương 205: Mỹ nhân cứu anh hùng (3)

Chương 205: Mỹ nhân cứu anh hùng (3)


GRÀO!!!

Những tưởng hai cái lưỡi sẽ xuyên thủng sọ hắn rồi chúng sẽ được nếm vị của não người nhưng không, hai con Licker rú lên một tiếng rồi thu lưỡi về. Nếu như có thể nói được, chúng nhất định sẽ chửi đổng một tiếng.

Đau! Quá đau!

Đầu lưỡi thu về, trên đó dính đầy những dịch đen ngòm như mực. Bằng mắt thường cũng có thể thấy, những thứ đen ngòm đó đang ăn mòn lưỡi chúng còn hơn cả axit sunfuric, thậm chí còn có thể nghe thấy những tiếng xèo xèo và làn khói trắng bốc lên.

Kỹ năng đặc thù của Evol: Áo giáp Stand!

Tuy thứ này chỉ có khả năng phòng hộ nhưng việc Dũng cưỡng ép kích hoạt kỹ năng này khiến nó bất đắc dĩ dung hợp với ma giáp khiến cho Sautron vô tình mang thêm thuộc tính ăn mòn vô cùng khủng khiếp. Nếu như bình thường, hắn nhất định sẽ cười thật lớn rồi thử nghiệm thứ khả năng này một phen nhưng tình huống hiện tại không cho phép điều đó.

Cảm giác khó chịu trong người hắn càng lúc càng tăng cao, miệng hắn bắt đầu cảm giác có vị mằn mặn của máu, lỗ mũi cũng có thứ gì đó chảy ra. Hai mắt của hắn đang bắt đầu có cảm giác đau đớn, các thớ cơ cũng đang có dấu hiệu xuống sức.

GRÀO!!

Mặc kệ tất cả, con licker đứng trên hắn hoàn toàn không có dấu hiệu ngừng lại, cây búa khổng lồ lại vung lên như muốn đập nát thứ màu đen bên dưới chân.

Rầm!

Tấm lá chắn không chịu nổi trước sức nặng liền vỡ vụn, những mảnh vụn vương vãi tứ phía, bàn tay đang nắm chặt cái lưỡi cũng buông ra. Thấy đối phương có vẻ như đã chết, con Licker này thu hồi cánh tay búa của mình. Ngồi phịch xuống, làn xa danh của nó cũng đã nhợt nhạt đi một mảng lớn.

Lúc này, ba con licker phía trên cũng đã chạy lại chỗ nó. Tuy cùng là Licker với nhau nhưng nó mới là chỉ huy của đám này. Gầm lên một tiếng, nó vung chi trước lên, móng vuốt sắc bén ngay lập tức cắt đứt hai đầu lưỡi đã bị tổn thương. Hai con Licker liền gào rú lên, miệng chảy ra máu không ngừng.

Xử lý xong hai cái đầu lưỡi kia, vừa mới đứng dậy nó đột nhiên có cảm giác không ổn. Ngay tức thì, nó theo bản năng giơ cả hai chi trước lên.

Rầm!

Một đấm cực mạnh đánh bay cả con licker to lớn bắn ngược phía sau làm nó đập mạnh vào tường. Ở nơi nó từng đứng, một bóng người đứng đó, toàn thân tuy đã được bọc giáp nhưng giữa ngực lại lộ rõ ra một mảng vỡ lớn như bị thứ gì đó đập ra.

- Đen quá, tý nữa là được rồi!

Phía sau lớp mặt nạ, sắc mặt của Dũng đã đen lại mấy phần. Kỹ năng Cuồng Thú Quyền có thể coi là một trong số ít át chủ bài của hắn, uy lực của nó hoàn toàn có thể đấm nát sọ con Licker này ra. Hắn không xem thường sức mạnh thể chất hay móng vuốt của đám Licker nhưng xem ra hắn đã coi thường khả năng đặc thù của chúng.

Licker vốn không có thị giác nên chúng chủ yếu săn mồi bằng thính giác và khứu giác và để bù đáp cho sự thiếu hụt đó thì chúng sở hữu một giác quan thứ 6 cực kỳ nhạy bén. Gọi là bản năng sinh tồn cũng được, bản năng săn mồi cũng tốt, thứ giác quan nhạy bén ấy đã cứu mạng chúng không ít lần và lần này cũng không phải là ngoại lệ.

Ba con Licker còn lại phản ứng cực nhanh, chúng đồng loạt lao lên, móng vuốt sắc bén như muốn cắt đôi người Dũng ra làm nhiều mảnh. Ma Giáp chưa kịp khôi phục, toàn thân thì vẫn còn đau nhức do dư âm từ trận chiến, thậm chí có rất nhiều át chủ bài hoàn toàn không thể dùng nhưng hắn lại cười:

- Khí Hình Hóa Thực!

Với tu vi còn chưa tới cấp Cường Giả của hắn lại triển khai nguyên vẹn Khí Hình Hóa Thực. Đây chính là lần đầu tiên của hắn.

Lời vừa thốt ra, trong vòng nghìn mét bỗng trở nên mông lung, trong nháy mắt thiên địa như muốn biến sắc, trên bầu hóa thành một hố đen khổng lồ. Hắc ám vô tận tỏa ra như muốn cắn nuốt tất cả, mọi thứ như bị một cỗ lực hấp kéo tới.

Một luồng khí tức cường hãn không thể hình dung nổi từ trong hố đen điên cuồng thoát ra tựa như ma thần xuất thế đồng dạng. Con át chủ bài thứ hai của hắn: Ma Giáp Sautron phiên bản siêu to khổng lồ!

Từ hố đen, một ngọn núi khổng lồ kinh thiên động địa ầm ầm giáng xuống, trực tiếp nghiền nát tất cả. Ngọn núi quá lớn, trong chớp mắt hiện ra có khí tức cuồng bạo, ầm ầm tản ra bốn phía tựa như muốn bài sơn đảo hải.

Như muốn hủy diệt tất thảy mọi thứ trên đời.

Uy áp trời giáng khiến ba con licker trực tiếp biến thành bánh thịt vụn, con licker màu xanh lá cũng bị ép bẹp. Đám Zombie cấp thấp càng khỏi phải nói, xung quanh phạm vi hơn trăm mét từng cơ thể tan vỡ thành những đóa hoa huyết sắc.

Ở phía biệt thự, tất cả mọi người đều đang lâm vào khổ chiến. Không khí tràn ngập mùi máu tươi hòa lẫn với mùi rác thải bốc lên nồng nặc. Tiếng đạn rơi leng keng, tiếng thịt nát hòa lẫn với tiếng gầm gừ của đám zombie cộng với tiếng hét của con người tạo thành một bản nhạc chói tai.

Trên đường hoàn toàn không khó để bắt gặp những cái xác đã chỉ còn trơ xương. Số khác thì bị cắn nham nhở, trên đầu vẫn còn vương lại một ít như muốn nói rằng chúng là số ít thịt còn lại của cái xác này mà đám zombie không thò lưỡi vào được. Số khác nữa thì chỉ còn lại thân dưới, phần ruột thừa vương vãi trên mặt đất.

Đoàn người của Yuriko tạo thành một hàng chắn, điên cuồng xả súng về phía trước. Với một đoàn zombie đông như thế, cho dù là nhắm mắt bắn bừa cũng trúng. Thế nhưng phía bên bọn họ cũng chẳng dễ chịu hơn là bao.

Tuy trong đám này không có licker nhưng bán licker cũng chẳng thiếu. Không ít người đã phải chặt tay, chặt chân khi bị những cái lưỡi biến dị đâm xuyên qua. Số khác thì chết ngay tại chỗ.

Trong cái khung cảnh hỗn loạn ấy, một tiếng nổ cực lớn từ trên trời vang vọng xuống. Không cần biết là zombie hay là con người, tất cả đều vô thức nhìn lên.

- C..Chúa ơi! Đó là thứ gì vậy!?

Một người lắp bắp kéo theo đó là cả một đoàn người như muốn bùng nổ.

Cự Thú, Quái Vật, TiTan Thiết Giáp… Đủ các thể loại nhưng có một điều chắc chắn là không ai biết chính xác đó là thứ gì. Vì cái thứ mà họ thấy chỉ vẻn vẹn là một cái xương gai như muốn phá tan không trung mà thoát ra. Thậm chí kinh khủng hơn, là ngay cả điểm gốc của cái xương gai này bọn họ cũng đều không nhìn thấy. Tựa như cả thành phố này cũng không đủ để thứ đó hạ xuống.

Khó có thể tưởng tượng ra, đây…rốt cuộc là thứ gì. Dưới ánh năng chanhg chang giữa mùa hè nhưng trong phạm vi ngàn mét của cái xương gai ấy, tất cả đều bị bóng đêm bao phủ như ban đêm. Trong phạm vi ấy, tất cả so sánh với nó dường như chỉ là sâu kiến.

Thế nhưng nó đến cũng nhanh và đi cũng rất nhanh. Chỉ một loáng thôi, cái xương gai kia đã biến mất, trả lại mọi thứ vốn có của thế giới này.

Ở phía bên kia của trận chiến, nơi đó Mr. X đang đối kháng với kẻ khác. Đó là một người con gái tóc trắng, dung mạo tựa như nữ thần. Tay trái của nàng là một thanh đao lưỡi cong khổng lồ không hề phù hợp với thân hình nhỏ nhắn của nàng.

Xung quanh nơi nàng đứng đã trở thành một đống hổ lốn, trên mặt đất còn hiện rõ một cái rãnh sâu hoắm. Mr.X nhìn xuống, bàn tay trái của nó đã sớm không còn. Toàn thân nó trên dưới không nơi nào là không có vết chém. Nó có thể cảm nhận được, rằng đường kiếm vừa rồi hoàn toàn có thể chém nó làm hai nửa. Nó cũng phát hiện ra mình không chủ động tấn công thì người kia cũng sẽ không làm gì nó. Tuy nói là Mr.X có khả năng hồi phục siêu tốc, mất một bàn tay cũng không phải chuyện gì to tác nhưng nó cũng không ngu tới cái mức đi đánh lộn với một tồn tại còn mạnh hơn cả mình.

Zombie không sợ chết? Sai bét, đó là đám zombie cấp thấp bị ảnh hưởng bởi cơn đói bất tận, chúng cần thức ăn để sống. Zombie cấp cao như nó hiển nhiên là đã có linh trí. Và bất kỳ một loài động vật có linh trí nào cũng đều không muốn chết!

Gầm lên một tiếng không cam lòng, toàn bộ zombie ngay lập tức lui về. Thấy kẻ trước mặt không có động thái gì, Mr.X lập tức rút lui. Đợi tên to con đã đi xa, nàng mới nở một nụ cười thỏa mãn:

- Vực của mình xem ra cũng không tệ!

Ngoái nhìn về phía xa, nụ cười nàng lại trở nên ấm áp:

- Tới lúc chúng ta gặp nhau rồi, chồng yêu!