Chương 214: Vực (6)

The Gamer Or Hacker

Chương 214: Vực (6)

Chương 214: Vực (6)


RẦM RẦM!!

Âm thanh vang dội nhanh chóng đánh thức tất cả mọi người. Trời ơi, thứ gì thế kia? Những con Golem cao tới hai mét, tay bê những khối đất đá khổng lồ đang điên cuồng xây dựng tường thành. Khác với con người cần ăn uống ngủ nghỉ, những con Golem chỉ cần mana của hắn để làm việc cả ngày lẫn đêm. Những thứ tưởng chừng chỉ có trong truyện tranh và tiểu thuyết nay lại xuất hiện trước mắt khiến cho vài người vẫn chưa tỉnh táo lại.

- Tất cả tập hợp tại sảnh trước! Các vị có ba phút. Sau ba phút, kẻ nào chưa tới, coi như bị khai trừ!

Tiếng nói của hắn vang vọng khắp nơi làm mọi người chợt bừng tỉnh. Sứ giả của thần đã lên tiếng thì chắc chắn là có chuyện. Khác với vẻ cười cợt thông thường, bây giờ trông Dũng vô cùng uy nghiêm pha chút lạnh lẽo.

Áo Măng tô như hải quân đô đốc thời Khai Phá, nhưng có thêm những sợi đai bắt chéo qua vai trái và bao trùm khắp phần bụng và ngực. Ẩn sau lớp áo măng tô là một chiếc áo sơ mi trắng với cà vạt đen như một "dân công sở" bình thường. Quần vest đen, nhưng có thêm một lớp giáp chân bên ngoài cao tới đầu gối. Lớp vành áo dài quá gối bay phấp phới.

Đôi mắt của hắn trong veo nhưng lại mang theo sự sắc bén không gì che dấu. Bên hông hắn treo một thanh Katana, bấy giờ trông hắn như một tướng quân chuẩn bị ra trận. Giống như sư tử đầu đàn, Dũng mở miệng, tiếng nói của hắn trầm ấm, đủ nghe nhưng vẫn đầy sự uy nghiêm:

- Những lời dư thừa, tôi sẽ không nói. Sự việc đã trở nên tồi tệ đến mức nào thì mọi người cũng đã đủ rõ. Mấy ngày nay, cay đắng mọi người cũng đã nếm đủ rồi.
- Tôi chỉ có một câu: Bắt đầu từ hôm nay, tôi sẽ trở thành chỉ huy của nơi này. Tôi không phải hiện thân của công lý nên cũng ai cũng đừng mong rằng tôi sẽ cứu mọi người ở mọi lúc mọi nơi. Tôi sẽ giúp đỡ tất cả, điều kiện tiên quyết là mọi người phải cho tôi thấy được giá trị của mình ở nơi đây.

Vung tay lên, kỹ năng: Thuật chữa bệnh thần thánh lần nữa lại được kích phát trên diện rộng. Tất cả mọi người đều nhanh chóng cảm giác được mệt mỏi đã tiêu biến. Chỉ mặt một người đàn ông cụt tay trong nhóm, Dũng hỏi thẳng:

- Ông có muốn có lại cánh tay đó không?

Cười phá lên như gặp phải chuyện hài hước nhất thế gian, ông ta hét lớn, giọng nói tràn ngập chua xót:
- Chỉ cần cậu có thể khôi phục được nó thì tôi, Matsudo thề sẽ trung thành với cậu cả đời.

- Tốt!

Evol: Trạng thái Gold Experience! Ở phía cánh tay trái đã bị cụt kia, những sợi dây leo điên cuồng chui ra. Chúng nhanh chóng cuộn vào với nhau thành một cánh tay thay cho thứ đã bị mất. Khẽ cử động mấy đầu ngón tay, ông ta cảm nhận được. Nó không phải là thứ giống như mấy cánh tay giả mà đây thật sự là máu thịt của mình. Như chưa tin tưởng, ông ta thử ngoạm một cú. Trời ơi! ĐAU QUÁ!

Là một người hiện đại, thậm chí còn là một thợ sửa xe lành nghề, Matsudo chưa từng tin vào mấy thứ vớ vẩn như thần thánh hay đức mẹ gì gì đó. Ông ta thừa biết với độ thối rữa và vết thương nặng nề, giữ được mạng đã là may mắn chứ nói gì đến việc phục hồi cánh tay. Thế nhưng, ngày hôm nay, thế giới quan của ông ta trực tiếp sụp đổ, Matsudo vừa khóc vừa cười như điên dại:

- Ha…ha…ha…Thật không thể…THẬT KHÔNG THỂ TIN ĐƯỢC!

- Anh bạn trẻ, à… không…không, ngài…ngài thuộc đạo nào vậy? Nói tôi biết đi, tôi lập tức cải đạo!

Trong lúc mọi người còn đang xôn xao, hắn lại lần nữa vung tay lên:

- Nếu có ai không phục, có thể rời đi ngay lập tức. Tôi cho các vị ba phút.
- Tuy nhiên, tôi nói trước. Kẻ nào có ý định ở đây ăn bám, không làm mà đòi có ăn thì nhìn đám kia mà làm gương.

Ở ngay trước cổng, một con Golem còn chưa hiểu chuyện gì lập tức bị chém đứt làm hai. Không một ai có thể biết được hắn làm bằng cách nào nhưng tất cả đều hiểu, nếu như dám vi phạm lời hắn nói thì hậu quả có khi còn thảm hơn nhiều.

- HAHAHA…ta liền là người thứ nhất đi! – Matsudo đứng ra cười như điên – Tôi đã nói, nếu như cậu có thể khôi phục cánh tay này thì mạng của tôi là của cậu. Kẻ nào muốn cút thì cút ngay cho bố mày, để đến lúc tao phát hiện ra thì đừng trách tao ác!

- Tôi cũng thế!

- Tôi cũng vậy!

- …

Rất nhanh, hắn chính thức là thủ lĩnh của nơi đây. Hệ thống tuyên bố hoàn thành nhiệm vụ, trong mắt nó, chỉ cần chỉ huy đầu hàng, trao quyền chỉ huy cho hắn là được. Nhưng đây không phải là đánh cờ tướng, chỉ cần ăn được quân tướng là thắng, đây là thực tế. Một người có thể khiếp hãi vì sức mạnh của ngươi, có thể nịnh nọt vì tiền bạc của ngươi nhưng để cho gã tôn kính ngươi thì đó là một quá trình dài đằng đẵng. Hắn cần nhân tâm để tất cả mọi người đều phải quy phục. Đối với hắn, đó mới chính là thủ lĩnh.

Hắn có thể thuyết phục tất cả mọi người rằng mình là thủ lĩnh nhưng để mọi người thực sự tôn kính thì chưa. Hắn cần một chiến công. Một chiến công đủ mạnh mẽ, đủ vang dội để thực sự nắm được nhân tâm.

Ở bên tai hắn, tiếng hệ thống lần nữa vang lên: Cuộc tấn công của Zombie sẽ băt đầu sau 10 phút nữa.



Dưới cái nắng như thiêu như đốt, một tiểu đội Zombie đang lừ lừ tiến về đây. Trông chúng cao lớn, cái đầu thì trọc lốc, đôi mắt dại đi trông như một thằng ngáo đá, cái bụng thì to phệ còn hơn cả bà bầu. Chúng chính là chủng quân mới của đám zombie, nếu ai chơi game đủ lâu sẽ nhận ra đây chính là lũ zombie mang bom tự sát.

Zombie Bommer lv12
Mô tả: chủng loại zombie mới bị cải tạo từ các zombie thông thường. Qua bàn tay của các seleketon mage, tuy không có trí tuệ nhưng chúng có thể tự phát nổ gây một lượng sát thương lớn.
HP:100/100
MP:100/100
Kỹ năng đặc thù: Mang bom tự sát.
Mang bom tự sát: Tự phát nổ, gây 1000 ~ 1500 sát thương chuẩn trong phạm vi bán kính 20 mét quanh cơ thể. Từ 20~40 mét, sát thương giảm đi 50%. Từ 40 ~ 80 mét, sát thương giảm đi 80%. Từ 100 mét trở lên, sát thương bằng 0. Kỹ năng có cộng dồn sát thương.

Ở sân thượng của một tòa nhà cao tầng, hắn nhìn xuống bên dưới, ánh mắt như tìm kiếm thứ gì đó:
- Zero, mấy con khác ở đâu rồi!?

- Còn tưởng ngài quên tôi rồi! – từ cái PDA, tiếng lạnh như băng phát ra – Hiện tại tôi không phát hiện ra sự sống nào quanh đây.

- Chuẩn bị xong chưa?

- Đã xong thưa ngài. Không chỉ ở khu biệt thự, trận chiến này sẽ chiếu trực tiếp trên toàn bộ thế giới. – Zero tiếp – Mặc dù tôi không biết là thế giới này còn người nào sống hay không?

- Nó gọi là marketing đấy nhóc.

Lôi từ trong balo một cái điện thoại, hắn lẩm nhẩm:
- Tới lúc dùng nó rồi!

Rầm! Một bóng đen cao lớn từ trên cao hạ xuống khiến nhưng con zombie ngẩn ngơ tại chỗ.

Một thân áo giáp đen, hình thể thiết kế vô cùng đẹp mắt, chỉ cần lẳng lặng đứng đó đã khiến cho kẻ đối diện chịu áp lực. Ở giữa ngực là một khối bảo thạch đỏ lóng lánh, dưới ánh đèn nhìn dị thường loá mắt.

Đầu mang theo Ω hình phù văn thần bí, cho người ta một loại cảm giác thần bí.

Kamen Rider Orga comeback!

Một tay giơ lên, Ma Chỉ. Không có sinh linh đồ thán, không có thiên địa hủy diệt, nó chỉ đơn giản là xuyên qua mớ xương sọ yếu nhớt kia. Vút..vút…vút…Khác với viên đạn bắn ra chỉ có thể đi theo đường thẳng, Ma Chỉ có thể tuân theo lệnh của hắn mà thay đổi quỹ đạo. Giống như quả Pinball, Ma Chỉ nhanh gọn kết liễu đám zombie bụng bự này.

Chơi qua vài game zombie nên hắn cũng coi như là có chút kiến thức. Thông thường, một cuộc tấn công của đám zombie không bao giờ là một đám đánh bom liều chết đi với nhau mà thường là một tổ hợp khác nhau, trong đó, đám zombie bommer này sẽ đi đầu để phá hủy lớp bảo vệ rồi sau đó là các con có tốc độ cao lao vào theo sau. Đám phế vật do tốc độ không đủ nên thường sẽ đi cuối.

- Tụi mày còn không hiện hình hay là đợi tao mời?

Tiếng nói của Dũng vang vọng. Từ khắp các hang cùng, ngõ hẻm, hàng chục con Licker vây công lấy hắn. Bộp! Bộp! Bộp! Trong bóng đêm, một giọng nói vang lên hòa cùng tiếng vỗ tay. Là Mr.X, nhưng trên vai nó có một con rối nhỏ. Có vẻ như tên này đã bị con rối kia điều khiển:

- Đủ cuồng ngạo! Biết là bẫy vẫn đâm đầu vào. Được! Vậy thì đợt thứ 2 bắt đầu!

Chương mới hơn