Chương 209: Vực (1)

The Gamer Or Hacker

Chương 209: Vực (1)

Chương 209: Vực (1)


Người biết người luyện võ cho dù có khắc khổ cố gắng đến mấy đi chăng nữa thì nội lực đến một thời điểm nào đó cũng sẽ không thể tịnh tiến hơn được nữa do cơ thể không thể nào chịu đựng nổi…đó còn được gọi là giới hạn phàm nhân, thứ để kiềm chế và cũng đồng thời là bảo vệ cơ thể. Và cấp độ của phàm nhân cao nhất chỉ là siêu cấp cao thủ - Lv99. Bất cứ kẻ nào bước qua được cấp độ này sẽ được tiến hóa lên một hình thái sự sống cấp cao hơn, đến lúc này thì bốn chữ sinh lão bệnh tử của người bình thường sẽ không còn được áp dụng.

Vào thời cổ đại, có rất nhiều cái tên khác nhau để nói về hình thái này nhưng hiện tại ở Abyss, chỉ có một cái tên duy nhất: Cường Giả. Và Vực – chính là đặc trung của Cường Giả, là biểu hiện sức mạnh của họ, là con đường mà họ muốn đi.

Lẽ đương nhiên là Cường Giả cũng có phân thành mạnh yếu khác nhau, chia thành từ nhất cấp đến thập tam cấp. Nhất cấp là 100 mét và cứ mỗi cấp sau sẽ lại gấp đôi cấp trước, cứ như vậy mà tính. Trong mỗi cấp lại chia thành:sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ và cuối cùng và đỉnh cấp, tương ứng với độ rộng của Vực. Nếu nói chênh lệch giữa nhập môn và viên mãn giống như vực sâu ngàn trượng thì chênh lệch giữa hai cấp độ Cường giả với nhau phải nói là như trời với đất.

Thế nhưng như Ngô Thanh cũng đã từng nói: Mỗi một Cường giả chính là hai quả tên lửa hạt nhân biết đi. Đó không chỉ là nói về sức mạnh mà đó còn là sự tốn kém khủng khiếp khi đi theo con đường này. Thế nên vào thời cổ đại đến trung đại, số lượng Cường Giả hoàn toàn có thể đếm trên đầu ngón tay chứ chưa cần nói tới các cấp cao hơn. Vào lúc ấy, kẻ có thể đạt được Cường Giả, đa số là những lão quái vật của các đại gia tộc cùng môn phái, chỉ khi nào có việc nguy cấp thì loại mặt hàng này mới xuất đầu lộ diện

Càng về sau, cùng với sự ra đời của Abyss cộng với việc tài nguyên dần trở nên phong phú hơn, Cường giả càng lúc càng nhiều hơn nhưng không có nghĩa là rau cải ngoài đường, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.

Ở phòng đấu tập, Yukino vừa ngồi trên lưng vừa nghe hắn nói lại, tay đột nhiên ấn xuống hông:

- Em cảm giác được mông anh đang có những suy nghĩ rất dâm đãng. Trả lời câu hỏi tiếp theo! Tạo ra vực thế nào?

- Trời ạ! – Dũng vừa thở vừa hạ người xuống – Em đi hỏi thử cả trăm thằng đàn ông xem, có thằng nào chịu được việc vừa hít đất vừa để vợ ngồi lên trên lưng mà không có mấy suy nghĩ đó không?

Cố gắng nâng người lên, Dũng vừa thở bằng hổn hển vừa nói:

- Anh không biết! Mỗi vực đều có đặc điểm khác nhau nên cách tạo ra chúng cũng khác nhau.


Nói một tiếng "tốt", Yukino nhảy khỏi người hắn:

- Em sẽ cần anh nhớ mấy điều cơ bản đó cho cuộc tập luyện tới đây!

Khẽ nuốt nước bọt, hắn lắp bắp:

- Yu…yukino này, tụi mình đổi cách khác được…

Luyện tập với một mỹ nữ, vả lại người đó còn là vợ mình nữa thì có gì mà đáng sợ chứ? Đó là người khác sẽ nói vậy chứ hắn thì không. Nếu nói cách luyện tập của trưởng lão hay của mấy vị sư phụ là mười tám tầng địa ngục thì cách của Yukino chắc chắn phải xây thêm tầng thứ 19!.

Lời nói chưa dứt, một hắc cầu đã bắn về phía hắn. Đoàng! Sân luyện tập trực tiếp có thêm một cái hố. Dũng dám chắc là nếu như né không kịp thì giờ này hắn đã phải lên bàn thờ ngắm gà khỏa thân!

- Đàm phán thất bại. Luyện tập bắt đầu.


Nhanh như cắt, Yukino đã xuất hiện trước mặt hắn. Là một kẻ có chút tài năng, hắn ngay lập tức nhận ra. Không phải cô ấy di chuyển mà là dịch chuyển không gian, giống như tốc biến vậy. Má ơi, từ khi nào mà vợ hắn lại bá đạo như vậy!

Không dám chậm trễ, hắn lập tức lùi người về phía sau, hai tay lập tức vận khí giơ lên. Với khả năng của mình, hắn tự tin có thể bắt chuẩn xác thanh kiếm này. Là vợ chồng với nhau, hắn quá rõ sức mạnh của Yukino tới đâu, cứ phòng thủ tạm thời đã rồi tấn công sau.

Bộp! Hai bàn tay của hắn bắt chuẩn dính lấy thanh kiếm đúng như theo dự đoán. Thế nhưng hắn đã quá coi thường cô vợ của mình.

Ngay khoảnh khắc ấy, hắn nhanh chóng cảm nhận cơn đau dữ dội truyền tới. Giống như một lưỡi cưa sắc bén, lòng bàn tay của hắn bị xé toạc ra, máu tươi ứa ra không ngừng.

Không thèm quan tâm, Yukino thuận thế tung một đá nhắm thẳng vào chỗ hiểm. Lưỡi kiếm bên trên cũng phát những tiếng kêu quái dị. Những tiếng kêu ấy tấn công thẳng vào linh hồn như muốn làm hắn phát điên lên. Nó giống như lúc ngươi sắp đi vào giấc ngủ đến nơi mà lại có con muỗi vo ve chỉ chực chờ chích cho một phát.

Cắn răng chịu đựng những tiếng kêu kia, hắn ngay lập tức thi triển đòn sát thủ. Evol từ ngón tay hắn hóa thành một đạo ánh sáng bắn thẳng vào mắt Yukino, một chân giơ lên đạp mạnh vào đầu gối của Yukino nhằm có lực bay ra phía sau. Thế nhưng hắn đã quá coi thường Yukino hoặc là quá coi thường cảnh giới của cường giả.

Evol vừa mới thoát ra khỏi ngón tay áp út lập tức bị trấn trụ lại trên không trung. Còn về cú đạp kia, hắn có cảm giác như mình vừa đạp phải bị bông vậy, hoàn toàn không có một chút lực nào.

Thả thanh kiếm ra, Yukino hạ người xuống, tay nắm thành quyền tạo thành một cú đấm móc hàm từ dưới lên. Không thể lùi lại do mất thế, hắn chỉ đành thả thanh kiếm kia ra, cả người nghiêng sang một bên nhằm né đòn.

Nhưng đòn đấm của Yukino không hề đơn giản, đang trong đà tung cú đấm, nàng lại bất ngờ quặp tay lại biến thành đòn cùi chỏ đánh chéo xuông ngực Dũng.

Bốp!

Dính phải đòn hiểm, hắn lập tức nôn ra máu, cả người khụy xuống.. Ngực hắn đau kinh khủng, hình như có tiếng gì đó kêu lên. Hắn có cảm giác là nếu như mình không kịp vận khí thì chắc là giờ này đã có một lỗ ở trước ngực chứ không phải là gãy một hai cái xương.

Không để cho Dũng có cơ hội thở dốc, Yukino ngay lập tức thuận thế sút mạnh vào bụng hắn. Cú sút mạnh đến mức khiến hắn bắn ngược về phía sau như một quả bóng. Tuy có vận khí nhưng bức tường bê tông cốt thép đằng sau đã rạn nứt đã đủ biết là dư lực mà hắn phải chịu lớn đến chừng nào.

- Đứng dậy! – Yukino lạnh lùng tuyên bố - Em biết anh vẫn chưa chết!

Gắng gượng đứng dậy, hắn cố gắng lên tiếng:

- Cứ thế này thì anh sẽ chết thật đấy…

Không biết lôi từ đâu ra một cuốn vở ghi, Yukino vừa nói vừa ghi chép:

- Khả năng cô đọng khí của anh còn quá kém, mới chỉ có gấp đôi so với đại vĩ nhân cấp cao. Sau khi Evol bị khắc chế, về cận chiến cơ bản anh đã không còn bất cứ biện pháp hay con át chủ bài nào có thể sử dụng trong vòng hai giây.

- ĐỨNG DẬY! EM KHÔNG CHẤP NHẬN MỘT THẰNG CHỒNG YẾU ĐUỐI! TIẾP TỤC TẬP!

Ở phía xa, Mariah khẽ vuốt ngực, gương mặt tràn ngập sự sợ hãi:

- May là mình chưa từng đánh với cô ta…