Chương 202: Đền bù

The Gamer Or Hacker

Chương 202: Đền bù

Chương 202: Đền bù

Chương 202: Đền bù

- Ưm, đây là đâu?

- Là giường em đấy! - Dũng nhún vai - Chị ngủ suốt cả sáng rồi đấy.

Ngồi bên cạnh mép giường, hắn tiếp chuyện:

- Chị có nhớ gì không?

Đáp lại hắn chỉ là những cái lắc đầu như trống bỏi. Cảm giác cũng không thể hỏi thêm được gì nữa, hắn chỉ đành bỏ ra ngoài. Tuy vẫn còn nhiều chuyện hắn muốn hỏi nhưng với tình trạng của cô ấy bây giờ, có hỏi cũng vô dụng.

Nhìn thấy hắn, Rei ngay lập tức chạy đến. Cô ấy vẫn xinh đẹp như ngày đầu hắn gặp, mái tóc nâu đỏ vẫn được buộc một cách gọn gàng, dáng người thanh mảnh kết hợp với bộ ngực đầy đặn cùng với gương mặt thanh tú khiến bao người say đắm. Chỉ có điều, trên gương mặt ấy giờ đây lại mang theo chút cương nghị của một người lính tại chiến trường.

Không kịp để hắn mở lời, Rei vừa kéo tay hắn vừa chạy:

- Dũng - san! Có chuyện lớn rồi!

Xuống tới nơi, hắn thấy Saya lại đang tranh cãi với một nhóm người. Đùa chứ nếu chuyện như lần trước mà diễn ra thì hắn chắc chắn sẽ ném kẻ gây rối ra ngoài kia làm mồi cho đám xác sống! Đặt một bàn tay lên vai Saya, hắn mỉm cười:

- Cậu giải thích kỹ hơn một chút được không?

Nhìn thấy hắn tới, đám đông vốn đã ồn ào nay lại càng kích động hơn. Họ là những người đã tận mắt chứng kiến kỳ tích tiêu diệt zombie của Dũng, cũng là những người đã được nếm ngon ngọt từ thuật chữa bệnh thần thánh của hắn. Nói đơn giản hơn, bọn họ bây đã thực sự coi hắn là sứ giả của thần.

- Xe không hoạt động thưa ngài!

- Máy trợ tim của chồng tôi cũng thế!

- Máy móc trong vườn cũng vậy!

-...

Mỗi người một câu trực tiếp biến nơi này thành cái chợ khiến hắn gần như rơi vào sương mù. Cũng may là Saya đã đứng ra giải thích cụ thể cho hắn hiểu. Theo lời cô ấy, một quả tên lửa E.M.P hay còn gọi là vũ khí xung điện từ đã được kích hoạt. Nó tạo ra một vụ xung điện từ thứ cấp, làm electron tại nguyên tử trong không khí quá tải, tạo nên hiệu ứng tán xạ compton, đi qua ăng ten và đốt cháy các mạch điện tử. Nói đơn giản hơn, hiện tại mọi thiết bị điện tử coi như đi tong.

Và đó chính là khởi nguồn của mọi rắc rối. Cơ sở hạ tầng bị tê liệt, không có điện cũng không có nước, thậm chí ngay cả những phương tiện di chuyển cũng thành đống sắt vụn. Không có thiết bị điện tử, đừng nói là chiến đấu chống lại zombie, duy trì sinh hoạt bình thường thôi cũng đã là cả một vấn đề khổng lồ, thậm chí ngay cả việc đóng cổng bây giờ cũng phải dùng tay. Suy ngẫm một chút, hắn bước lại chỗ một cái xe máy gần đó. Tuy bây giờ hệ thống vẫn đang trong trạng thái bảo trì nhưng những kỹ năng chắc vẫn sử dụng được.

- Evol: trạng thái Crazy Diamond!

Sự đáng sợ của Crazy Diamond nằm ở khả năng khôi phục các vật thể hoặc sinh vật. Nó có thể sửa chữa đồ vật hư hỏng, chữa lành vết thương, hoàn nguyên các thay đổi hóa học và cấu trúc phức tạp về các thành phần thô của chúng. Tới một đĩa mì Ý còn bị nó biến đổi về nguyên bản thì hắn tin rằng việc sửa chữa mấy thứ này chẳng đáng gì so với sức mạnh của nó.

Brừm!

Rất nhanh chóng, tiếng gầm vang của động cơ đã đánh thức hi vọng của mọi người. Thế nhưng rất nhanh thôi, hắn liền cảm thấy xây xẩm mặt mày, toàn thân vô lực ngã xuống. Saya thấy vậy thì nhanh chóng chạy tới đỡ hắn dậy:

- Cậu không sao chứ?

- Ừ! - hắn miễn cưỡng gật đầu trả lời - Đỡ tôi về phòng...

Lời nói chưa dứt, từ phía xa đã truyền đến tiếng gầm gừ. Theo cốt truyện chính, tiếng nổ của vụ E.M.P đã kêu gọi lũ Zombie tấn công vào khu biệt thự và việc sau đó đã trở thành một phần của lịch sử, ngoại trừ nhóm của nhân vật chính thì chẳng còn ai sống sót, kể cả là bố mẹ của Saya. Nếu là trong trạng thái bình thường thì hắn không ngán nhưng bây giờ đừng nói là chiến đấu, ngay cả đứng vững hắn còn đứng không nổi.

Khốn nạn! Hắn ghét cay ghét đắng cái cảm giác toàn thân vô lực như bây giờ. Nó khiến hắn nhớ lại cái lúc mà Miu bị Ác Quỷ Thần Quyền bắt đi, lúc đó hắn cũng như thế này, chỉ có khác một điều là lúc ấy hắn nằm bẹp dí trên mặt đất như một con chó còn bây giờ thì có Saya đỡ lấy.

Đang lúc hắn đắm chìm trong cảm xúc, một âm thanh vang vọng lên:

- Đừng có mất tinh thần như thế!

Tiếng một người phụ nữ, à không, phải gọi là nữ vương mới đúng. Yuriko đứng đó, trên thân hình hoàn hảo của nàng là một bộ váy đỏ rực như lửa. Trên cặp đùi trắng nõn được tô điểm thêm chiếc tất đen, ấy là hai khẩu súng ngắn cùng với những băng đạn cuốn quanh thành một vòng từ cổ đến thân.

Người khác có thể không biết nhưng trước khi cưới ba của Saya, Yuriko đã từng được liệt vào hàng sói già ở phố Wall nổi tiếng của Hoa kỳ là đủ để hiểu đẳng cấp của nàng đến mức nào. Tuy sau khi kết hôn cô ấy đã lui về hậu trường nhưng những lúc cần thiết như thế này, khí thế năm đó lần nữa tràn về. Điểm khác là lúc ấy cô chỉ huy việc mua bán cổ phiếu còn giờ thì cô chỉ huy mọi người chiến đấu chống lại zombie.

- Anh Okada, lập tức dẫn người đóng cổng lại! Những người không có khả năng chiến đấu lập tức lùi về phía sau, theo hướng dẫn của cô Kyoko! Còn lại tất cả theo sự chỉ đạo của tôi!

Rất nhanh chóng, tất cả mọi thứ đã nhanh chóng được chuẩn bị làm hắn trố mắt ngạc nhiên. Bọn họ khác hoàn toàn so với lúc trước đây. Nếu như là mấy ngày trước, có khi hét khản cả cổ cũng chẳng ai nghe vậy mà giờ chỉ cần một mệnh lệnh từ cô ấy mà mọi thứ đâu vào đấy.

Giống như con mèo nhìn thấy cuộn len, hắn nói bằng một giọng khó nhọc nhưng ngữ điệu lại vô cùng kiên quyết:
- Dìu tôi ra chỗ mẹ cậu được chứ?

Cảm giác không thể lay chuyển người đàn ông này, Saya đành phải đưa tên cứng đầu tới chỗ cánh cổng điện từ, nơi mà Yuriko đang đứng đấy. Hắn nhận ra ngay, đây là loại cổng tự động tay đòn thủy lực, kiểu đẩy sang trái để mở cổng, đẩy sang phải để đóng c, bên dưới có gắn bánh xe để dễ di chuyển hơn, trường đại học mà hắn theo học ở kiếp trước cũng dùng loại này. Nó nặng vô cùng, hôm nào mà mất điện thì chắc chắn phải đi lối phụ chứ không có chuyện dùng sức người mà đẩy ra được.

Nặng nề giơ tay ra hiệu cho mọi người tránh ra, hắn đặt một tay lên đầu cánh cổng:

- Evol: Trạng thái Crazy Diamond...

Dùng hết chút sức tàn còn lại, cánh cổng nặng nề phi thẳng một đường sang phía bên kia rồi khép lại trước ánh mắt ngạc nhiên của mọi người. Mặc dù họ đã biết trước hắn có những khả năng đặc biệt nhưng tận mắt chứng kiến thì đó lại là câu chuyện khác. Thấy mọi người có vẻ thất thần, hắn mở miệng, tay cố gắng chỉ về phía trước:

- Giúp chút ít sức lực thôi..Chuyện còn lại vẫn phải nhờ cả vào mọi người đấy!

Nhìn theo phía hắn chỉ, trước mặt bọn họ những con zombie nặng nề chậm rãi bước tới. Số lượng của chúng tuy không bằng so với trận chiến đêm hôm qua nhưng chỉ chừng ấy cũng quá dọa người rồi.

Dưới ánh mặt trời chói chang, cái mùi xác chết đang phân hủy cùng với mùi rác thải và mùi máu tươi hòa lẫn với nhau bốc lên nồng nặc cùng khiến ai cũng chực nôn ọe ra. Cố giữ bình tĩnh, Yuriko nhanh chóng ra lệnh:
- Mọi người lui lại, những người nào được trang bị lựu đạn thì kết chúng thành chùm. Chưa có lệnh của tôi chưa được bắn!

Cùng với lúc ấy, trên sân thượng của một tòa nhà cao tầng cách đó khoảng 3 cây số, một người con gái đang nhàn nhã ngồi ghế Sofa ăn tôm hùm uống rượu vang. Mái tóc trắng được cắt ngắn, dù có miếng bịt mắt che đi một phần thì cũng có thể thấy được nàng là một người con gái vô cùng xinh đẹp, giống như một đóa hoa tươi thắm. Chỉ có điều, không gian xung quanh nàng rất quái dị, toàn bộ đều là thi thể của đám zombie. Nếu là zombie thường thì cũng không sao, dù sao quá nửa thế giới này đều là xác sống biết đi. Nhưng nếu main ở đây, hắn chắc chắn sẽ há hốc mồm ra. Những cỗ thi thể ấy đều là Licker! Là Licker hàng thật giá thật chứ không phải đám bán Licker kia!

Cộp! Cộp!

Những tiếng bước chân vang lên, một người phụ nữ xinh đẹp khác xuất hiện, chỉ khác là cô ta tóc vàng và có làn da ngăm đen.

- Thưa phu nhân, mọi chuyện đã xong rồi! Zombie ở tòa nhà này đã bị thanh trừng sạch sẽ!

- Ừm! Vậy chúng ta đi thôi!