Chương 9: Điều tra manh mối

Đột Kích

Chương 9: Điều tra manh mối

Sau khi dò xét một lần nữa, Andy và Caitlyn đã tổng hợp ra những điều sau. Thứ nhất: nạn nhân bị đầu độc, sau đó bị một vât nặng nào đó đập vào đầu cho đến chết, thứ hai: hung thủ phải là người có quen biết khá tốt với nạn nhân, thứ ba: nạn nhân chắc chắn có thứ gì đó mà hung thủ muốn, vì như thế nên hắn hoặc ả mới lật tung phòng lên. Một lát sau, có một cảnh sát bước vào và nói với Royce, người đang đứng ở cạnh Caitlyn sau khi trấn an người dân xong:

- Thưa sếp, đã tập hợp được nghi phạm rồi ạ!

Nói rồi, anh ta dẫn Royce, Caitlyn và Andy đến gặp bốn người họ. Nghi phạm gồm bốn người, hai nam hai nữ. Người đầu tiên mặc một bộ vest, nhìn qua là một doanh nhân trẻ thành công. Khuôn mặt tràn đầy sự khổ sở, không thể tin và tuyệt vọng, anh ta hỏi:

- Anh cảnh sát à, anh chắc chắn đó là Carol không? Vài tiếng trước tôi còn cùng cô ấy trò chuyện về đám cưới của chúng tôi mà?

Royce lắc đầu:

- Tôi rất tiếc, nhưng đó là sự thật. Cô Carol đây đã bị giết vào khoảng ba mươi phút trước. Tôi muốn anh bình tĩnh lại và cho chúng tôi biết: vào lúc anh đi khỏi, anh có cảm thấy điều gì lạ ở cô ấy không?

Anh ta hít sâu một hơi, lấy lại sự bình tĩnh và bắt đầu trình bày:

- Vâng! Tên của tôi là Dylan, khoảng bốn mươi lăm phút trước, tôi đã ngỏ chuyện kết hôn với Carol và cô ấy đồng ý. Đúng lúc đó, công ty gọi điện bảo tôi đến để họp về việc kinh doanh. Tôi hơi do dự nhưng cô ấy lại động viên tôi nên tôi đã đi, định rằng trên đường về sẽ mua cho cô ấy lọ nước hoa mà cô ấy thích nhất. Nhưng ai ngờ, đó là lần cuối chúng tôi nói chuyện với nhau.

Nói rồi, anh ta như mất hết cả sức lực, ngồi phịch xuống sàn nhà. Royce động viên:

- Chúng tôi rất tiếc với sự mất mát của anh, nhưng anh yên tâm, chúng tôi chắc chắn sẽ tìm ra thủ phạm và bắt hắn trả giá về việc này. Anh hãy qua bên kia nghỉ ngơi đi, có gì chúng tôi sẽ hỏi anh tiếp.

Royce đỡ gã dậy, bảo một cảnh sát dẫn anh ta sang một căn phòng khác. Quay sang người thứ hai, đây là một người phụ nữ trung niên nhưng trông qua vẫn còn trẻ, Royce lặp lại câu hỏi trước, người phụ nữ trả lời:

- Tên của tôi là Hudson, lúc đó tôi đang ở trong nhà kho để sắp xếp lại mọi thứ và ra ngoài cắt tỉa dọn dẹp, rồi tôi đến chỗ cửa hàng dụng cụ để mua thêm một số đinh ốc trong nhà. Lúc tôi rời khỏi, cô ấy đang ngồi trong phòng và nhắn tin điện thoại. Ai mà ngờ khi về cô ấy đã...

Royce gật đầu:

- Cảm ơn sự hợp tác của bà, bà hãy sang bên kia để chờ đợi nhé! Có gì chúng tôi sẽ hỏi tiếp!

Người phụ nữ gật đầu, đến một căn phòng trống khác. Gã quay sang người thứ ba, người bạn cùng phòng của nạn nhân. Đó là một cô gái khá trẻ, bộ đồ công sở khá vừa vặn với cơ thể làm tôn lên những đường nét nữ tính nhưng ẩn sau cặp mắt kính kia là sự mất mát khó tả, Royce lặp lại câu hỏi, cô gái trả lời:

- Tôi là Annabell, bạn cùng phòng của nạn nhân. Lúc đó, tôi vừa ra ngoài để gặp khách hàng, bàn bạc về một vụ tranh chấp tài sản đã có hẹn trước nên tôi tới để hỗ trợ thêm. Lúc tôi ra ngoài cô ấy đang ngồi xem tivi trong phòng. Tội nghiệp Carol, cô ấy còn nhiều tương lai phía trước.

Royce thở dài, bạn bè với nhau, tiếc nuối thế cũng là điều dễ hiểu. Gã nói:

- Cảm ơn cô! Mời cô hãy sang bên kia, khi nào cần chúng tôi sẽ tiếp tục hỏi.

Người cuối cùng, là một người khá đẹp trai nhưng hơi gầy, anh ta mang một chiếc áo khoác bên ngoài và mặc một chiếc quần short ngắn. Không cần chờ Royce lên tiếng, anh ta nói:

- Tôi là Bobby, là "anh trai nuôi" của Carol, vào khoảng một tiếng trước, tôi đã đến khu cảng để đi dạo và tập thể dục. Khoảng mười phút sau, tôi nhắn tin với cô ấy.. Đây là chứng cứ ngoại phạm của tôi.

Nói rồi, anh ta đưa chiếc điện thoại đang cầm trong tay ra và giao cho Royce, gã gật đầu:

- Cảm ơn, có gì chúng tôi sẽ hỏi anh tiếp, còn bây giờ mời anh sang một căn phòng trống để nghỉ ngơi nhé.

- Không sao, tôi tự đi được!

Bobby đáp, bước sang một nơi khác. Lúc đi ngang qua Caitlyn, trong mắt anh ta xoẹt lên một tia tàn nhẫn. Andy đã nhìn thấy điều đó, Royce hỏi:

- Caitlyn, vụ này em thấy thế nào?

Caitlyn suy nghĩ một chút, cô nói:

- Hơi khó đây, chúng ta đã điều tra và chứng cứ ngoại phạm của bốn người đều hoàn hảo, hơn nữa, anh chàng Dylan kia đúng là có gia thế không nhỏ chút nào. Anh ta là con trai chủ tịch hội đồng quản trị công ty sơn Direction đấy.

Nói rồi, cô quay sang Andy:

- Theo anh thì sao?

Andy suy nghĩ, hắn cảm thấy có điều gì đó không ổn về gã Bobby này. Nhìn bề ngoài, trông anh ta khá thư sinh, nhưng hắn biết rõ, trên người của anh ta có một thứ mà chỉ có những sát thủ hoặc quân nhân mới có: sát khí đậm đặc. Đúng vào lúc này, báo cáo phòng pháp y đã đến, Royce đặt xuống bàn và bắt đầu xem xét:

- Nạn nhân chết bởi một lại dung dịch nào đó thấm vào trong máu làm tắt nghẽn hệ thống tuần hoàn, sau đó là làm tràn dịch phổi, cuối cùng là bị nhiều vết thương chí mạng vào đầu. Nhưng trong báo cáo này không thấy có ghi gì về loại dung dịch này cả.

Royce nhìn Caitlyn, rồi lại liếc sang Andy, hắn giật mình:

- Nhìn tôi làm gì, tôi có biết gì đâu?

Caitlyn mỉm cười, cô cảm thấy rằng đây mới là việc thú vị nhất. Mất khoảng một phút mời cười xong, cô nói:

- Ý của anh ấy không phải vậy, anh có biết về loại dung dịch này không?

Andy suy nghĩ một lát rồi nói:

- Phần dung dịch thì tôi biết một chút, trong bình dung dịch đó có một mùi hương đặc biệt của một loại cỏ độc có tên là Taxus baccata, hay còn gọi là cây thủy tùng. Bình thường thì không sao, nhưng chỉ cần để nó thấm vào cơ thể hay máu thì coi như hết sống. Loại cây này nhìn bề ngoài thì trông bình thường, nhưng nếu để nó thấm vào máu thì sẽ gây ra những triệu chứng như suy nhược, tràn dịch màn phổi, tắc ống dẫn khí, v...v...

Tại sao Andy biết? Đơn giản là vì kiếp trước hắn đã từng đụng phải loại cây này, độc của nó làm hắn suýt chút nữa là chết. May mà Seth và Roman biết cách giải độc của loại cây này, phải trả một cái giá khá đắt. Caitlyn nhìn về Andy, tự hỏi sao anh ta lại biết về nó. Bỗng có tiếng reo:

- Tìm ra được một vật gì đó rồi.

Royce, Caitlyn và Andy nhìn sang, đó là một cây búa tạ. Nhưng cây búa đó hiện giờ đã gãy ra làm đôi. Cán búa vẫn còn dính máu, Royce lập tức đưa sang phòng thí nghiệm để tiến hành giám định. Còn Caitlyn và Andy, cả hai đều đang suy nghĩ về vụ án,. Bất chợt, nhìn về phía dưới bàn trang điểm có một tờ giấy trắng, hẵn nhặt lên. Tờ giấy này chắc trong quyển sổ tay hoặc nhật ký gì đó của nạn nhân. Đến lúc này, hắn đã khá hiểu rõ về kế hoạch của hung thủ rồi


Cháp sau mình sẽ cho phá vụ án nhé




-