Chương 8: Án mạng

Đột Kích

Chương 8: Án mạng

Sáng hôm sau, khoảng tám giờ rưỡi,Andy thức dậy như bình thường như chưa hề có gì xảy ra cả. Mà thật ra thì gã Jack hôm qua cũng khá cứng phết. Hắn phải dùng cả sức mạnh ma cà rồng và bản năng sát thủ mới có thể đánh hòa với gã. Nếu hôm qua, hắn không thức tỉnh được sức mạnh của mình thì rất có thể đã nằm lại đó vĩnh viễn rồi. Nhưng chuyện đó, Andy cũng không muốn nghĩ tới nữa. Hắn đi tắm rửa, làm vệ sinh cá nhân một chút rồi lấy trong tủ áo ra một bộ trang phục. Chiếc áo phông màu nâu đen mới với dòng chữ "Lunatic" phía trước cũng tạm được, vừa với cơ thể hắn. Mặc quần áo xong, hắn ra ngoài ăn sáng rồi bắt xe điện đến chỗ làm việc của mình, phòng vi tính

Hắn đi đến phòng vi tính, ngạc nhiên là sao chín giờ rồi mà không thấy ai cả. Bình thường mọi hôm có lác đác vài người đến vào lúc tám giờ sáng mà hiện giờ lại chẳng thấy một bóng người nào. Hắn bước đến, khởi động máy chủ lên và chờ đợi. Trong khi chờ, hắn bắt gặp lão Simon đang dắt xe ra ngoài, Andy lại gần và hỏi:

- Ông định đi đâu vậy?

Lão Simon dường như cũng có chút vội, vừa dắt xe lão vừa nói:

- Ta chuẩn bị đi đến nhà một người bạn rồi ở đó một đêm, mà sao hôm nay cậu đến trễ thế? Mọi hôm thì 7 giờ rưỡi đã trông thấy cậu rồi mà?

Andy nhún vai:

- Hôm qua thức khuya một chút nên giờ dậy muộn.

Lão Simon cũng chẳng buồn hỏi nữa. Leo lên xe, lão ném chùm chìa khóa cho Andy rồi dặn dò:

- Hôm nay cậu quản lý một mình nhé, nếu nghỉ thì cậu hãy khóa cửa lại.

Nói xong, chẳng cần chờ Andy đáp lời, lão phóng xe đi thẳng. Andy nhận chùm chìa khóa rồi bước vào trong phòng. Đến máy chủ, hắn nhìn sang trái rồi sang phải, không có ai. Hắn cắm USB hình con cá mới mua vào, cái USB này hôm đi lãnh lương ở ngân hàng ra hắn mới mua. Bật máy tính lên, hắn vào USB rồi mở một phần mềm xóa dấu vết đặc biệt. Phần mềm này khi còn ở kiếp trước, Seth đã tạo ra và dùng nó để xóa đi những dấu vết của hắn trong công việc sát thủ. Bật phần mềm lên, Andy kích chuột vào nơi cần xóa ; dãy ngân hàng ở LA. Kích thêm lần nữa, hắn xóa hết những thông tin liên quan đến mình ở Chase Bank. Làm xong mọi việc, hắn đóng phần mềm lại rồi rút USB ra. Khoảng mười lăm phút sau, khách bắt đầu xuất hiện và hắn làm công việc như thường ngày.

Caitlyn lúc này đang ngồi trong sở cảnh sát LAPD suy nghĩ. Cô không thể tin được, mình đã dùng tất cả thủ đoạn để điều tra hắn mà vẫn không tìm được bất cứ tung tích nào của người đó. Thậm chí, cô đã lén hack vào hệ thống ngân hàng nhưng vừa mới vào được thì lập tức bị đẩy ra, cô vào lại lần nữa thì tất cả thông tin về người đó mất hết. Đây chính là điều mà cô nghĩ không ra, chàng trai đó đến tột cùng là ai? Sao lại có người muốn xóa hết dấu vết của anh ta?Chàng trai này..không giấy tờ, không manh mối, không người thân. Cứ như anh ta tự sinh ra mình vậy.

Cô còn đang suy nghĩ thì chợt cảm thấy có một bàn tay đặt lên vai mình. Ngẩng đầu lên, cô thấy một người thanh niên đang nhìn mình với ánh mắt đầy quan tâm, gã hỏi:

- Caitlyn nè! Em không sao chứ? Sáng giờ anh thấy em cứ ngồi thừ ra, không nghe thấy gì cả.

Caitlyn nở một nụ cười xinh đẹp để trấn an:

- Không sao đâu anh Royce, em ổn.

Người thanh niên gọi là Royce này có một gương mặt khá chuẩn, mang đậm nét phương Đông. Gã tên thật là Nguyễn Hải Bằng, người Việt Nam nhưng theo gia đình sang Mỹ từ khi còn nhỏ. Đạt được thành tích huấn luyện cảnh sát có thể nói là "độc nhất vô nhị", Royce Bằng luôn làm bất ngờ những huấn luyện viên của mình. Gã đạt hạng nhì trong cuộc thi săn tội phạm (cái cuộc thi mà caitlyn dành hạng nhất đó). Chưa kể, gã là đội trưởng trẻ nhất của đội Swat LA, gã có một cô bạn gái là nhân viên văn phòng luật.

Bỗng có tiếng chuông điện thoại vang lên, Royce nghe máy:

- Alo! Sở cảnh sát LA đây! Xin hỏi có chuyện gì?

Bên trong điện thoại vang lên một tiếng hét thất thanh, sau đó là tiếng nói cà lắp:
- Có...có người chết...Địa chỉ...của...của tôi là ở số...số...

Nói rồi, không ngờ bên kia còn khóc nữa chứ.Nghe là giọng nữ,Royce buộc phải khuyên can:

- Cô bình tĩnh, đọc địa chỉ cho chúng tôi nghe nào!

Bên kia không biết có bình tĩnh lại không mà nghe lời của Royce nói, hít sâu một hơi, bắt đầu đọc rành mạch hơn:

- Vâng anh cảnh sát! Địa chỉ của tôi là...

Nghe xong, Royce nói:

- Được rồi! Cô hãy chờ ở đó! Bọn tôi sẽ đến ngay!

Nói xong, Royce quay sang Caitlyn, cô hỏi:

- Có vụ án gì hả anh?

Royce gật đầu:

- Ừ! Là một vụ án mạng! Chuẩn bị rồi ra xe đi, Steven sẽ đi với em!

Caitlyn gật đầu, đi ra ngoài, tiếp theo đó, Royce lên chiếc moto BF-400 của mình đã đậu sẵn bên ngoài. Nổ máy, gã bật còi hụ rồi lập tức phóng xe đi ngay.

Khoảng mười lăm phút sau, Royce và Caitlyn đến hiện trường, phong tỏa và bắt đầu tiến vào. Bất chợt, cô thấy một hình ảnh quen thuộc, là người đó, là người mà cô tìm kiếm.

Andy hôm nay vừa đóng cửa sớm. Khóa cửa cẩn thận, hắn định đi về. Bất chợt nhìn thấy, khoảng ba bốn trăm mét phía trước, cả đống xe cảnh sát đậu bên ngoài. Xung quanh là hàng trăm người dân đang hiếu kỳ hỏi xem có chuyện gì xảy ra. Lắc đầu, hắn định quay đi nhưng chợt thấy có ai đó nhìn mình, hắn quay lại. Là cô nhóc hôm đó, người đã nhìn thẳng hắn. Bất chợt, có một cảnh sát đến và mời hắn ra khỏi hiện trường vụ án. Cô gái lúc này lên tiếng:

- Anh ta là người của tôi! Tôi mang theo anh ta đến hiện trường!

Viên cảnh sát thấy thế cũng không ngăn cản nữa, cho hai người tiến vào. Đi vào trong, cả hai lên tầng ba, vào trong phòng. Nhìn sơ qua hiện trường, Andy thấy được cả căn phòng, ngoại trừ bàn trang điểm thì tất cả những thứ có trong phòng đều đã lộn xộn lên hết cả. Tủ sách thì có chút bừa bộn, quần áo thì bị lục tung lên cả. Còn cái giường thì mền gối lộn tùng phèo cả lên, giống như vừa trải qua một trận đại chiến vậy. Lúc này, hắn đi soi xét kỹ hơn thì phát hiện ở bàn trang điểm có một mùi thảo mộc rất nhẹ, đến mức mà nếu không thật sự để ý thì không thể nhận ra. Lúc này, hắn chăm chú tìm kiếm và cuối cùng thì cũng tìm ra một lọ nước hoa, thế là hắn liền đi đến chỗ nạn nhân và thử thì quả nhiên, hắn đã nhận ra đây là cùng một mùi.

Sau khi nhận ra được loại thảo dược này là một loại cỏ độc chết người được hòa tan, hắn đã tiếp tục xem xét hiện trường để tìm kiếm thêm manh mối thì phát hiện một tấm ảnh và một cuốn nhật ký. Nghĩ xong, hắn gọi Caitlyn lại và hỏi:

- Cô có danh sách nghi phạm chưa?

Caitlyn ngạc nhiên, nhưng rồi cô cũng trả lời:

- Đã có danh sách bọn họ, bọn họ đang đến đây, anh có manh mối gì rồi sao?

Cô thật không thể tin được, người thiếu niên này không những có võ thuật siêu đẳng mà cả trình độ phá án cũng vô cùng cao. Chỉ thấy Andy gật đầu:

- Phải, có vẻ như nạn nhân đã bị đầu độc, sau đó bị một vật nặng đập liên tục vào đầu đến chết. Cô hãy cho giám định lọ nước hoa trên bàn trang điểm của nạn nhân đi.

Hắn đưa bình nước hoa cho Caitlyn, cô nhanh chóng nhờ người đưa sang phòng giám định để họ xem xét bình nước hoa này. Một lúc sau, có bốn người, ba nam một nữ đi đến.


(chương sau mình sẽ cho thẩm vấn và phá án nhé