Chương 18: Đại Phục Cốt

Đồng Cốt Đại Thế Giới

Chương 18: Đại Phục Cốt

Lúc Lý Thường Nhân đang cố gắng nghĩ cách giải đáp nghi hoặc trong lòng. Phong y sư đã từ trong trạng thái thất vọng dần ổn định lại. Khuôn mặt của bạch y nam tử một lần nữa trở lại dáng vẻ điềm tĩnh vốn có, trong miệng thở hắt ra một ngụm trọc khí.

- Phong y sư, ngài không sao chứ? - Trần Văn Giàu luôn yên lặng quan sát mọi chuyện, đột nhiên lúc này lại lên tiếng.

- Ta không sao. - Phong y sư nhẹ nhàng đáp, đoạn nhìn Lý Thường Nhân nói vài lời. - Ta hôm nay còn có chuyện khác cần làm. Khoảng vài ba ngày nữa sẽ lại đến thăm nhóc con.

Phong y sư nói xong liền vội vã cùng Trần Văn Giàu rời đi, để lại một mình Lý Thường Nhân trên giường bệnh.

Lý Thường Nhân căn bản chưa từng để ý đến những lời của Phong y sư vừa nói. Toàn bộ tinh thần của hắn đều đang dồn hết vào việc tra xét hư ảnh Kim Quy trong não hải.

Hư ảnh Kim Quy như một vị cường giả thâm sâu khó dò, mặc cho Lý Thường Nhân nhiều lần tra xét vẫn không có chút kết quả. Trường hợp này quá quỷ dị, với lượng tri thức hắn thu thập được trong bốn năm qua vẫn chưa đủ để giải thích được.

Thời gian dần trôi qua, Lý Thường Nhân dù muốn dù không vẫn phải thừa nhận hắn đã nhụt chí. Chuyện này quá phức tạp đối với hắn, có rất nhiều thứ căn bản không phải cứ muốn là làm được. Lựa chọn dễ dàng nhất hiện tại đối với hắn chính là tiếp tục tu luyện, chờ đợi quyết định tiếp theo của đám người Phong y sư.

Ba ngày sau đó, Phong y sư cùng Trần Văn Giàu một lần nữa quay lại đúng như những gì đã hứa. Lần này Phong y sư chỉ chào hỏi qua loa đại khái liền trực tiếp đi thẳng vào vấn đề:

- Lần trước cho ngươi dùng Phục Cốt Đan nhưng không có hiệu quả. Ta đã trở về xem xét tư liệu cẩn thận. Hiện có thể khẳng định trường hợp của ngươi là bởi vì bị thương quá nặng, một viên Phục Cốt Đan căn bản chỉ như muối bỏ biển, không có nhiều tác dụng. Cho nên ta đã lên kế hoạch tăng liều lượng dùng Phục Cốt Đan của ngươi lên. Đảm bảo lần này nhất định sẽ có hiệu quả.

Lý Thường Nhân cười khổ trong lòng. Phong y sư quả nhiên là một vị y sư cuồng công việc đến mức điên dại. Nhìn bộ râu lởm chởm những sợi vừa dài vừa cứng, hắn liền biết được những ngày qua Phong y sư đã trải qua như thế nào. Chỉ tiếc là trường hợp của hắn lại không giống như Phong y sư đã nói trước đó. Xem ra hư ảnh Kim Quy còn quỷ dị hơn hắn tưởng tượng nhiều.

- Đây là một viên Đại Phục Cốt do ta hao tổn rất nhiều tâm huyết mới bào chế ra được. Ngươi nếm thử xem xem như thế nào?

Phong y sư đưa đến trước mặt Lý Thường Nhân một viên đan dược cực kỳ giống Phục Cốt Đan nhưng to hơn. Nhìn sơ qua vừa bằng đúng một quả táo rừng.

Đại Phục Cốt được bỏ vào miệng Lý Thường Nhân trong sự chờ mong của cả Phong y sư lẫn Trần Văn Giàu. Đan dược vừa vào miệng đã bắt đầu tan ra, thông qua cổ họng đi sâu vào trong cơ thể. Một nguồn năng lượng dồi dào ùn ùn kéo tới, chạy loạn khắp cơ thể.

Có kinh nghiệm của lần trước, Lý Thường Nhân không vội dung hợp Bóng. Hắn trước tiên đề cao mức chú ý của bản thân lên cao nhất, mọi sự thay đổi trong cơ thể đều không qua khỏi tâm trí của hắn. Lúc này, hắn mới triệu gọi Bóng đến dung hợp với linh hồn chân thân.

Hư ảnh Kim Quy một lần nữa hiển hiện trong não hải của Lý Thường Nhân. Tuy thiếu đi một đôi mắt linh động nhưng ở Kim Quy vẫn ẩn ẩn toát lên sự cao ngạo khó ai bì kịp.

Lý Thường Nhân một bên cẩn thận quan sát Kim Quy, một bên bắt đầu dẫn động dung nguyên lực hấp dẫn năng lượng của viên Đại Phục Cốt. Một cơn lũ năng lượng cực lớn xông tới khiến linh hồn chân thân của hắn gặp phải đả kích nặng nề, tưởng như có thể bị cuốn bay khỏi cơ thể bất cứ lúc nào.

Tuy Lý Thường Nhân chưa từng hấp thu qua năng lượng của Phục Cốt Đan. Nhưng hắn vẫn có thể phần nào phỏng đoán được, năng lượng trong viên Đại Phục Cốt phải lớn hơn gấp hai lần so với của Phục Cốt Đan. Điều này thực sự vượt quá khả năng khống chế của hắn. Dù lúc này hắn có đột phá, hoàn thành vòng tuần hoàn thứ một trăm thì cũng khó mà thay đổi cục diện.

Lần này, hư ảnh Kim Quy một lần nữa phát uy. Trên đôi mắt không tròng xuất hiện một điểm đen cực nhỏ rất khó phát hiện. Nếu Lý Thường Nhân chưa bị năng lượng của Đại Phục Cốt hành hạ, hắn hẳn có thể nhìn ra chút dấu vết.

Điểm đen cực nhỏ vừa hiện, trên người Kim Quy liền có dị động. Một cái chân của nó chậm rì rì nâng lên nửa tấc, hành động tuy cứng ngắc nhưng tác dụng mang lại cực lớn.

Lý Thường Nhân đang chống chọi với cơn lũ năng lượng bỗng ngạc nhiên phát hiện, linh hồn chân thân của hắn dường như không còn cảm giác bị đẩy lui về phía sau nữa. Giống như hắn đã nắm được một vật gì đó vô cùng vững chắc, có thể giúp hắn trụ vững giữa dòng nước lũ thô bạo.

Cảm giác đau đớn kịch liệt vẫn không ngừng nói cho Lý Thường Nhân hiểu, hiện tại chưa phải lúc để thả lỏng. Sau khi dần thích ứng một chút với cơn lũ năng lượng, hắn bắt đầu nếm thử việc di chuyển trong đó. Nhưng khi hắn vừa mới thực hiện, linh hồn chân thân của hắn lại lâm vào trạng thái giống như lúc trước, tưởng như bị cuốn văng đi một đoạn dài.

Cả linh hồn Lý Thường Nhân trở nên run rẩy như sắp tan ra, có lẽ cảm giác chết đi sống lại cũng chỉ đến thế này. Đây thực sự là một thử thách quá khó khăn đối với kẻ không có chí cầu đạo như hắn.

Lý Thường Nhân muốn từ bỏ và thoát khỏi những thống khổ đang phải chịu đựng.

Cái ý nghĩ này cũng không phải đến nỗi quá tệ. Một khi xuống dưới đó, hắn liền có thể cùng với Nguyễn Minh Tuấn bầu bạn. Hai đứa lại giống như trước đây, ngày ngày bày ra vô số trò phá phách, vừa thoải mái vừa tự do biết mấy.

Khi Lý Thường Nhân muốn buông bỏ sự kháng cự với cơn lũ năng lượng. Hắn chợt nghe được đâu đó tiếng khóc đau đớn của người phụ nữ vẫn luôn bao dung hắn. Cảm giác ấm nóng của từng giọt nước mắt rơi trên cánh tay đã từng khiến hắn rúng động. Còn có giọng nói đầy bất lực của người đàn ông bình thường vẫn luôn nghiêm khắc với hắn.

Tuy lòng hắn vẫn luôn hướng về nơi hắn từng sinh sống ở kiếp trước. Nhưng mọi thứ ở kiếp này, đặc biệt là những người thân của hắn, đều mang cho hắn một cảm giác lưu luyến khó tả. Tất cả chúng như một ngọn núi đè nặng lên trái tim của hắn.

Lý Thường Nhân thoáng chốc lâm vào trạng thái tĩnh lặng. Hắn không biết bản thân rốt cuộc là người của kiếp này hay kiếp trước. Trái Đất hay Đồng Cốt Đại Thế Giới, đâu mới là nhà của hắn? Liệu có phải những gì xảy ra ở Trái Đất chỉ là một giấc mộng trong lúc hắn bất tỉnh sau khi khai tâm?

Linh hồn chân thân của Lý Thường Nhân dưới trạng thái dung hợp với Bóng, trong lúc vô thức lại tự vận hành một vòng tuần hoàn. Dường như khi hắn không ngừng tự vấn bản thân đã tạo ra một loại cảm ngộ nào đó. Càng truy vấn đến cùng, linh hồn chân thân của hắn càng đạt được thăng hoa.

Một vòng tuần hoàn, rồi lại một vòng... Rất nhanh chín mươi chín vòng tuần hoàn đã hoàn thành. Dung nguyên lực chỉ dừng lại giây lát liền mạnh mẽ đột phá vòng tuần hoàn thứ một trăm. Nguồn dung nguyên lực hắn có thể điều động bây giờ đã nhiều gấp đôi so với lần đầu hoàn thành một vòng tuần hoàn. So với một người bình thường cần hoàn thành một trăm hai mươi hai vòng tuần hoàn để đột phá Phá Đồng Sĩ, hắn đã cách không xa.

Nhờ việc Lý Thường Nhân không hiểu thấu hoàn thành một trăm vòng tuần hoàn. Năng lượng của viên Đại Phục Cốt có hơn phân nửa được phân bổ đến đúng vị trí. Số năng lượng còn lại bởi vì kinh mạch rối loạn nên bị giữ lại, gây nên những cơn đau âm ỉ kéo dài.

Lúc này, Lý Thường Nhân mới chợt tỉnh lại từ trạng thái quỷ dị trước đó. Những cơn đau bất ngờ đánh úp tới khiến hắn phải nhăn mặt, rên lên mấy tiếng.

Ngớ người trong một tích tắc, Lý Thường Nhân bỗng nhận ra bản thân đã có thể "rên". Không chỉ hắn, hai người Phong y sư cũng bị đứng hình trong một khoảnh khắc. Lúc này, Trần Văn Giàu mới kích động nói:

- Nhóc... nhóc con, ngươi vừa nói gì?

Không chỉ Trần Văn Giàu, Phong y sư cũng nhìn chăm chăm vào Lý Thường Nhân. Bọn họ đã mong chờ ngày này từ mấy tháng trước cho đến bây giờ. Thời gian này quả thực quá lâu đối với những người bận rộn như bọn họ.