Chương 20: Đại Phục Cốt (Trung)

Đồng Cốt Đại Thế Giới

Chương 20: Đại Phục Cốt (Trung)

Hư ảnh Kim Quy một lần nữa hiển hiện trong não hải của Lý Thường Nhân. Tuy thiếu đi một đôi mắt linh động nhưng ở Kim Quy vẫn ẩn ẩn toát lên sự cao ngạo khó ai bì kịp.

Lý Thường Nhân một bên cẩn thận quan sát Kim Quy, một bên bắt đầu dẫn động dung nguyên lực hấp dẫn năng lượng của viên Đại Phục Cốt. Một cơn lũ năng lượng cực lớn xông tới khiến linh hồn chân thân của hắn gặp phải đả kích nặng nề, tưởng như có thể bị cuốn bay khỏi cơ thể bất cứ lúc nào.

Tuy Lý Thường Nhân chưa từng hấp thu qua năng lượng của Phục Cốt Đan. Nhưng hắn vẫn có thể phần nào phỏng đoán được, năng lượng trong viên Đại Phục Cốt phải lớn hơn gấp hai lần so với của Phục Cốt Đan. Điều này thực sự vượt quá khả năng khống chế của hắn. Dù lúc này hắn có đột phá, hoàn thành vòng tuần hoàn thứ một trăm thì cũng khó mà thay đổi cục diện.

Lần này, hư ảnh Kim Quy một lần nữa phát uy. Trên đôi mắt không tròng xuất hiện một điểm đen cực nhỏ rất khó phát hiện. Nếu Lý Thường Nhân chưa bị năng lượng của Đại Phục Cốt hành hạ, hắn hẳn có thể nhìn ra chút dấu vết.

Điểm đen cực nhỏ vừa hiện, trên người Kim Quy liền có dị động. Một cái chân của nó chậm rì rì nâng lên nửa tấc, hành động tuy cứng ngắc nhưng tác dụng mang lại cực lớn.

Lý Thường Nhân đang chống chọi với cơn lũ năng lượng bỗng ngạc nhiên phát hiện, linh hồn chân thân của hắn dường như không còn cảm giác bị đẩy lui về phía sau nữa. Giống như hắn đã nắm được một vật gì đó vô cùng vững chắc, có thể giúp hắn trụ vững giữa dòng nước lũ thô bạo.

Cảm giác đau đớn kịch liệt vẫn không ngừng nói cho Lý Thường Nhân hiểu, hiện tại chưa phải lúc để thả lỏng. Sau khi dần thích ứng một chút với cơn lũ năng lượng, hắn bắt đầu nếm thử việc di chuyển trong đó. Nhưng khi hắn vừa mới thực hiện, linh hồn chân thân của hắn lại lâm vào trạng thái giống như lúc trước, tưởng như bị cuốn văng đi một đoạn dài.

Cả linh hồn Lý Thường Nhân trở nên run rẩy như sắp tan ra, có lẽ cảm giác chết đi sống lại cũng chỉ đến thế này. Đây thực sự là một thử thách quá khó khăn đối với kẻ không có chí cầu đạo như hắn.

Lý Thường Nhân muốn từ bỏ và thoát khỏi những thống khổ đang phải chịu đựng.

Cái ý nghĩ này cũng không phải đến nỗi quá tệ. Một khi xuống dưới đó, hắn liền có thể cùng với Nguyễn Minh Tuấn bầu bạn. Hai đứa lại giống như trước đây, ngày ngày bày ra vô số trò phá phách, vừa thoải mái vừa tự do biết mấy.