Chương 19: Đại Phục Cốt (Thượng)

Đồng Cốt Đại Thế Giới

Chương 19: Đại Phục Cốt (Thượng)

Hư ảnh Kim Quy như một vị cường giả thâm sâu khó dò, mặc cho Lý Thường Nhân nhiều lần tra xét vẫn không có chút kết quả. Trường hợp này quá quỷ dị, với lượng tri thức hắn thu thập được trong bốn năm qua vẫn chưa đủ để giải thích được.

Thời gian dần trôi qua, Lý Thường Nhân dù muốn dù không vẫn phải thừa nhận hắn đã nhụt chí. Chuyện này quá phức tạp đối với hắn, có rất nhiều thứ căn bản không phải cứ muốn là làm được. Lựa chọn dễ dàng nhất hiện tại đối với hắn chính là tiếp tục tu luyện, chờ đợi quyết định tiếp theo của đám người Phong y sư.

Ba ngày sau đó, Phong y sư cùng Trần Văn Giàu một lần nữa quay lại đúng như những gì đã hứa. Lần này Phong y sư chỉ chào hỏi qua loa đại khái liền trực tiếp đi thẳng vào vấn đề:

- Lần trước cho ngươi dùng Phục Cốt Đan nhưng không có hiệu quả. Ta đã trở về xem xét tư liệu cẩn thận. Hiện có thể khẳng định trường hợp của ngươi là bởi vì bị thương quá nặng, một viên Phục Cốt Đan căn bản chỉ như muối bỏ biển, không có nhiều tác dụng. Cho nên ta đã lên kế hoạch tăng liều lượng dùng Phục Cốt Đan của ngươi lên. Đảm bảo lần này nhất định sẽ có hiệu quả.

Lý Thường Nhân cười khổ trong lòng. Phong y sư quả nhiên là một vị y sư cuồng công việc đến mức điên dại. Nhìn bộ râu lởm chởm những sợi vừa dài vừa cứng, hắn liền biết được những ngày qua Phong y sư đã trải qua như thế nào. Chỉ tiếc là trường hợp của hắn lại không giống như Phong y sư đã nói trước đó. Xem ra hư ảnh Kim Quy còn quỷ dị hơn hắn tưởng tượng nhiều.

- Đây là một viên Đại Phục Cốt do ta hao tổn rất nhiều tâm huyết mới bào chế ra được. Ngươi nếm thử xem xem như thế nào?

Phong y sư đưa đến trước mặt Lý Thường Nhân một viên đan dược cực kỳ giống Phục Cốt Đan nhưng to hơn. Nhìn sơ qua vừa bằng đúng một quả táo rừng.

Đại Phục Cốt được bỏ vào miệng Lý Thường Nhân trong sự chờ mong của cả Phong y sư lẫn Trần Văn Giàu. Đan dược vừa vào miệng đã bắt đầu tan ra, thông qua cổ họng đi sâu vào trong cơ thể. Một nguồn năng lượng dồi dào ùn ùn kéo tới, chạy loạn khắp cơ thể.

Có kinh nghiệm của lần trước, Lý Thường Nhân không vội dung hợp Bóng. Hắn trước tiên đề cao mức chú ý của bản thân lên cao nhất, mọi sự thay đổi trong cơ thể đều không qua khỏi tâm trí của hắn. Lúc này, hắn mới triệu gọi Bóng đến dung hợp với linh hồn chân thân.