Chương 31: Thần đan

Độc Lộ Chúa Tể

Chương 31: Thần đan

Lúc này, nhiệt độ bên trong dược đỉnh càng ngày càng cao, nước thuốc màu xanh đỏ sắp sôi lên sùng sục, Việt bắt đầu lẩm nhẩm chương đầu tiên của Lạc Long kinh. Hắn có một ý tưởng táo bạo, nếu không thể chống lại, vậy thì hãy cứ tận hưởng.

Da thịt dần dần nứt vỡ, những cổ tự trong Lạc Long kinh cứ như long ngâm vang vọng trong đầu của Việt, giúp hắn thanh tỉnh, giữ vững tâm thần vận chuyển huyền pháp của Long kinh.

Máu đã ngừng chảy, tinh hoa sinh mệnh theo những vết thương bị hấp thu ngược lại vào trong cơ thể, không ngừng tinh lọc chữa trị thương thế, đồng thời cũng tiến về Huyết Hải, bổ sung sinh mệnh lực cho Bí Cảnh nền tảng quan trọng bậc nhất này.

Từng đợt sóng huyết cuộn lên chín tầng mây, tiếng sinh linh đồ thán vang vọng, từng bóng oán linh ẩn hiện trong đại dương máu, như thiên quân vạn mã từ Cửu u Hoàng tuyền chuẩn bị xông lên trời tiến công Thiên Đình.

Tiếng long ngâm đột ngột vang lên, kim sắc thần quang phủ kín bầu trời, dần dần ngưng tụ hoa văn hình long lân giăng trên chín tầng mây, long khí đế vương như một vị Thiên đế ra tay trấn áp Huyết Hải.

Sinh mệnh tinh hoa được chuyển thành sinh mệnh lực, không ngừng từ Huyết Hải trào ra tứ chi bách hải, hình thành một lớp long lân ẩn hiện rực rõ bên ngoài thân thể, ngăn cản nước thuốc đang sôi chạm vào thân thể.

Không biết mấy canh giờ trôi qua, hai mắt Việt mở ra, khí thế bừng bừng như một con thần long vừa tỉnh giấc.

Một đoàn tinh hoa thanh sắc trôi nổi ngay trước mũi Việt, bên trong ẩn hiện ảo ảnh một con tiểu cầm đang dãy dụa, dường như muốn ngưng tụ da thịt tái sinh một lần nữa.

Đây chính là tinh hoa bên trong trứng của Thanh Loan.

Việt không động lòng, há miệng hút lấy cả đoàn thanh sắc tinh hoa, một lượng sinh mệnh linh khí lập tức tràn vào trong cơ thể của hắn.

Đương nhiên, lượng tinh hoa sinh mệnh khủng như vậy, hắn không thể nào luyện hóa ngay lập tức được, chỉ có thể kiên trì.

Thương thế đã hồi phục, máu cũng đã đầy đủ, Việt tập trung tinh khí sinh mệnh để mở rộng Linh Hải của bản thân.

Tinh hoa sinh mênh quá nhiều, mặc dù biết bản thân đang trong vòng quay sinh tử nhưng Việt vẫn không kìm được cảm giác nhà giàu mới nổi, nếu hấp thu hết lượng tinh khí này để trùng kích Linh Hải, thứ hỏi Huyết Hải của hắn sẽ rộng đến mức nào đây?

Lạc Long kinh không ngừng được hắn thôi thúc, huyền pháp liên tục lắp đi lắp lại từng chu thiên. Chỉ là tốc độ hấp thu tinh hoa sinh mệnh của hắn rất nhanh, thế nhưng tốc độ mở ra của Huyết Hải lại không được như vậy.

- Có vấn đề gì ở đây vậy?

Việt khẽ nhíu mày, dụng tâm quan sát bên trong cơ thể. Chỉ thấy tinh hoa sinh mệnh sau khi được chuyển hóa, Lạc Long chỉ lấy được một phần để mở rộng Huyết hải, còn một lượng lớn sinh mệnh lực thì tự động tiến vào tứ chi bách hải, không ngừng thẩm thấu tinh lọc từng tế bào.

Nhìn cảnh tượng như vậy Việt cũng chỉ biết há hốc mồm, quả thực có cảm giác một gã nhà giàu mới nổi sau một đêm bỗng quay về tay trắng. Mới đây thôi hắn còn lo sợ nuốt nhiều sinh mệnh tinh hoa như vậy có khi nào Huyết hải không chịu nổi nhiệt, như quả bóng bay bơm quá nhiều khí vào sẽ nổ tan tành, hóa ra là hắn đã lo lắng thừa.

Chỉ là nỗi lo này qua đi, nỗi lo khác lại xuất hiện. Ngốn tinh hoa sinh mệnh như vậy thì về sau hắn tu luyện kiểu gì đây?

Chưa biết việc hao tốn sinh mệnh lực để tầm bổ các tế bào có tác dụng gì hay không, thế nhưng trước mắt là nuốt rất nhiều tinh hoa vậy mà Huyết Hải mới nhích thêm được một chút, tu luyện của bản thân hắn phải chăng quá mức lãng phí?

Bản thân hắn hoàn toàn có thể coi là một chiếc động không đáy!

- Lẽ nào đây chính là nguyền rủa của thiên địa mà lão chó chết sắp xuống lỗ kia nói đến?

Nghĩ đến đây, hắn hừ lạnh một tiếng, hai tròng mắt bắn ra tia sáng khiếp người, như một vị đế hoàng thượng cổ bước lên ngôi cửu ngũ, phát ra long uy chấn nhiếp thiên hạ.

- Nguyền rủa thì sao chứ, bản thiếu gia sẽ vượt qua tất! Thiên địa này dám áp chế ta, vậy thì ta sẽ đứng trên thiên địa, tự tạo một thiên địa cho riêng mình!

Việt không biết là ngay khi hắn vừa dứt lời, trên bầu trời bỗng vang lên tiếng sấm rền xé toạc màn đêm yên tĩnh, như là sự không hài lòng của thiên địa đối với ngôn từ đại nghịch bất đạo của hắn.

Tiếng sấm động giữa trời hoang này khiến lão nhân thần bí đang ngồi xếp bằng bên cạnh dược đỉnh phải giật mình mở mắt. Lão ngẩng đầu, ánh mắt bắn ra lưu quang như xuyên thấu tầng tầng núi đá nhìn lên bầu trời hắc ám cô quạnh.

- Không hề có giông, tại sao đột ngột lại có tiếng sấm rền?

Như nghĩ đến điều gì, lão nhân thu hồi ánh mắt, nhìn về phía dược đỉnh bằng đồng thau cổ lão kia, sắc mặt trở nên khác thường, lẩm bẩm:

- Tương truyền, tuyệt thế linh đan, khi đan thành sẽ có dị tượng phát sinh, thiên kiếp đánh xuống! Chẳng lẽ lô đan này của ta đã gần đạt đến cấp bậc trong truyền thuyết kia, nên mới xuất hiện tiếng sấm động giữa trời hoang? Nếu vậy...

Nghĩ đến khả năng này, lão nhân không khỏi muốn tự tát vào mặt mình.

- Nếu như ta cho toàn bộ bảo trân vào, có khi nào thực sự trở thành tuyệt thế đan dược?

Chỉ là bây giờ có hối hận cũng vô dụng, lão cả đời luyện đan thừa hiểu rằng, nếu bây giờ lại mở nắp đỉnh ra thì e rằng lô đan dược này lập tức bị hủy, khi đó muốn khóc cũng không được.

Phản ứng của lão nhân Việt hoàn toàn không biết, hắn vẫn đang duy trì vận chuyển Lạc Long kinh. Tinh hoa sinh mệnh trong dược đỉnh quá nhiều, mặc dù hắn phải bất lực nhìn cảnh một lượng tinh khí lớn được đem đi tẩm bổ tứ chi bách hải, thế nhưng Huyết Hải cũng không vì thế mà thiếu tinh khí để trùng kích.

Việt mở to mắt, hắn cảm giác được sự biến hóa trong cơ thể, một cỗ sinh mệnh tinh khí đang điên cuồng lưu chuyển, từ đôi mắt hắn bắn ra 2 đạo thần quang, hắn vẫn cảm thấy chưa đủ, lập tức đưa tay vớ lấy một vật gì đó tròn tròn màu vàng.

Thứ này nghe nói là tinh hoa kết tinh của một con Hoàng kim Hống ấu thú. Sinh mệnh kết tinh là thứ gì hắn chưa rõ, nhưng Hoàng Kim Hống thì hắn biết, một đầu hung thú cực kỳ khủng bố, "lực lượng vô cùng lớn, khi trưởng thành tận cùng có thể một tiếng hống vỡ nát trăng sao".

Một đầu ấu thú Hoàng Kim Hống, không hiểu lão nhân bằng cách nào mà bắt được tới tay, nhưng Việt cũng không cần biết, dù gì hiện tại cũng là đang thành toàn cho hắn mà thôi.

Việt cầm khối kết tinh trên tay, lập tức có cảm giác lực lượng mạnh mẽ toát ra, nước thuốc sang sôi sùng sục nhưng cũng không thể nào làm tan chảy được tinh hoa kết tinh này.

Vừa cho vào miệng cắn vỡ lớp vỏ, thân thể Việt lập tức run lên, sinh mệnh tinh khí cường đại lập tức lưu chuyển tới Huyết Hải.

Sóng huyết vạn tầng, dâng lên ngập trời, âm thanh phát ra đinh tai nhức óc, giống như thanh âm của thiên quân vạn mã từ cửu u lao lên, lại giống như tiếng sinh linh đồ thán vang vọng chốn hoàng tuyền.

Tiếng sóng thần đáng sợ vang lên ầm ầm, long ngâm xé rách bầu trời, long lân hoa văn đan xen trên bầu trời, thanh thế cực khủng bố.

Tử khí âm u không ngừng bị trùng kích đẩy về phía xa, Huyết Hải của hắn rõ ràng đang chậm rãi mở rộng.

Cuối cùng, rất nhiều đạo kim quang bao phủ lấy Việt, da thịt của hắn lúc này chuyển màu hoàng kim, lóe ra ánh sáng kì dị. Lực lượng mạnh mẽ không ngừng quán vào từng tế bào, từng thớ thịt, xương cốt, khiến thân thể hắn run lên bần bật, liên tục va chạm vào thành đỉnh.

Ở bên ngoài, lão nhân gần đất xa trời lúc này đã đứng bật dậy, nhìn chằm chằm chiếc dược đỉnh đang rung chuyển với cường độ càng lúc càng lớn, dường như sắp có một vị thần sắp sửa phá đỉnh mà ra.

- Theo tiền nhân kể lại, lúc luyện đan mà xuất hiện dị tượng, dược đỉnh rung chuyển, giống như thần đan sắp sửa phá đỉnh mà ra, chẳng lẽ ta luyện thành đan dược thực sự gần đạt đến tuyệt thế thần đan?

Miệng không ngừng lẩm bẩm, lão nhân càng lúc càng có dấu hiệu phát cuồng, không ngừng đi tới đi lui bên cạnh dược đỉnh, sướng đến mức khoa chân múa tay.

- Sấm động giữa trời hoang, thần đan như sắp phá đỉnh mà ra, trời ạ, lão phu thực sự luyện thành thần đan, có thể coi là cấp bậc chuẩn tuyệt thế...

Có thể nói chưa bao giờ lão vui sướng như hôm nay, những nếp nhăn già nua trên khuôn mặt đã tan biến đi không ít, lão kích động tới mức hoa chân múa tay, cười ha ha không ngớt.

Dược đỉnh bằng đồng thau đang bị hỏa diễm bao phủ, không ngừng hấp thu linh năng, quang mang thánh khiết tỏa ra bốn phía, làm cho cả gian thạch thất trở nên mông lung huyền ảo.

Cứ liên tục diễn ra như vậy khoảng 3 ngày liền, những chấn động từ dược đỉnh phát ra mới chậm rãi biến mất, chiếc Thanh Đồng Dược Đỉnh đã yên tĩnh, chỉ còn đống lửa kỳ dị vẫn đang thiêu đốt hừng hực.

Lão nhân không lo lắng gì, hắn phải tế luyện bảy ngày bảy đêm đan mới có thể thành, dị tượng không có khả năng cứ như vậy biến mất, lão đã nhận định đây là 1 lò chuẩn tuyệt thế thần đan, đã xuất hiện lôi động, chỉ thiếu mỗi thiên kiếp đánh xuống mà thôi.

Cái gì mà thọ nguyên, cái gì mà đại nạn, lão đã không còn để tâm. Thứ khiến lão chờ đợi, đó là sau khi phục dụng thần đan, lão có thể mở ra Đại Môn kia không.

Đến lúc đó, nhất định lão sẽ đến Trung vực trong truyền thuyết kia.

Trong lòng của lão bây giờ đang vô cùng khát vọng, không hiểu tại sao 7 ngày lại trôi qua lâu như vậy, làm sao để nhanh lên bây giờ?