Chương 35: Năng lực cường giả

Độc Lộ Chúa Tể

Chương 35: Năng lực cường giả

Rất nhanh một ngày lại một ngày trôi qua, Đạp Thủy đã rời khỏi Thủy quốc, tiến vào một quốc gia láng giềng là Hỏa quốc.

Thủy Hỏa bất dung, nghe tên cũng có thể hiểu được hai quốc gia vốn là tử địch, luôn nhăm nhe nuốt chửng đối phương.

- Các vị, bắt đầu từ bây giờ, sẽ có cường giả Bí cảnh thứ 2 thường xuyên xuất hiện, các vị tốt nhất nên cẩn thận chút, đừng chọc giận họ!

Thuyền trưởng Đạp Thủy là một vị trung niên tu vi đạt đến đỉnh cao của Bí cảnh thứ nhất bước lên boong thuyền, nhắc nhở mọi người.

Bí cảnh thứ 2 của nhân thể, đó là một cái gì đó quá xa vời với những người đang ở trên thuyền.

Thủy Quốc cũng không phải là không tồn tại cường giả cấp số như vậy, chỉ là ngày thường rất khó gặp. Có thể là bế quan tu luyện, cũng có thể là đi tìm kiếm cơ duyên, hoặc rời khỏi Thủy quốc.

Nhưng Hỏa quốc lại không như vậy. Tuy nói là tử địch nhưng thực ra Hỏa quốc là 1 trong 3 đại quốc ở Đông Nam Vực, so với Thủy quốc thì mạnh hơn nhiều, chỉ là không ai biết tại sao vẫn chưa xua quân nuốt đối phương.

Ở Hỏa quốc, tu giả Bí cảnh thứ hai không thiếu, vì vậy khả năng gặp được rất lớn.

Nhưng với những người đến từ một quốc gia hẻo lánh, vẫn rất tò mò về năng lực của tu giả Bí cảnh thứ 2. Mở ra Đại Môn thứ 2, cũng giống như mở ra 1 mảnh trời mới vậy, không phải tu giả Bí cảnh đầu tiên có thể so sánh.

Một thanh niên quý tốc khí chất cao quý, bên cạnh có bốn gã Khai Hải giả bảo vệ cười nói:

- Từ thuyền trưởng, ngươi đã chuẩn bị mở ra Đại môn thứ 2 của nhân thể, lại là người của Nam Phương thương hội, kiến thức khẳng định không tầm thường, hay là kể cho chúng ta nghe chuyện cường giả, dù sao mọi người cũng đều nhàn rỗi!

Thuyền trưởng trung niên nhìn đối phương, người này là Tứ công tử Thủy Quốc Lưu gia, tên gọi Lưu Khang, thích kết giao với anh hùng trong hiên hạ, quen biết không ít cao thủ, đương nhiên trong mắt Nam Phương thương hội, những cao thủ ấy chẳng là gì, cũng chỉ là có chút danh khí ở Thủy Quốc mà thôi.

- Nếu Lưu công tử có nhã hứng, vậy để Từ mỗ tự bêu xấu!

Hắn thường qua lại Thủy Quốc, quan hệ với Lưu gia không tính là quá thân thiết, nhưng dù sao có những việc không phải thực lực cường đại có thể dễ dàng giải quyết, những nơi có nhiều thế lực lớn cùng tồn tại sẽ rất phức tạp trong việc giải quyết những khúc mắc xảy ra. Giữ quan hệ tốt với Lưu gia cũng là chuyện nên làm.

Nghe thấy hắn nói vậy, những người khác quanh đó cũng tụ tập lại, mặt đầy vẻ hứng thú.

- Bí cảnh thứ nhất không có gì để nói, căn bản mới chỉ được coi là tu giả. Mọi người đều biết, sau khi mở ra Đại Môn thứ 2 thì có thể bay lượn, nhưng ngoài việc đó ra, tu giả Bí cảnh thứ 2 còn có những lực lượng gì?

Việt dỏng tai lên chăm chú nghe. Hắn mặc dù đã biết đôi điều về Đại Môn thứ 2 của nhân thể, nhưng chỉ qua vài miêu tả sót lại trong tàn thư Lạc Long kinh, còn cụ thể như nào thì đã bị mai một theo năm tháng rồi.

- Đại Môn thứ 2 của nhân thể, được gọi là Ý Môn. Lạc ấn thiên địa, ngưng thể thành ý, đó chính là Ý Môn. Năng lực đầu tiên chính là linh lực hóa hình, bay lượn cũng chỉ là 1 phần của năng lực này. Có thể biến linh lực thành binh khí để chiến đấu, quan trọng nhất là có thể diễn biến ra các loại linh thuật để gia tăng sức chiến đấu. Hai kẻ cảnh giới ngang nhau, nếu 1 gã nắm trong tay linh thuật, 1 gã không có thì sau 1 chiêu cũng đủ vong mạng!

- Đáng sợ như vậy!

Tất cả đều hít vào 1 ngụm khí lạnh.

Việt không mấy ngạc nhiên, bởi khả năng này hắn cũng đọc qua trong tàn kinh Lạc Long. Ngưng luyện linh lực thành hình diễn hóa ra linh thuật, linh lực dồi dào, linh thuật mạnh mẽ, chính là đứng ở thế bất bại.

- Chẳng trách mở ra được Đại Môn thứ 2 mới có thể gọi là cường giả, không chỉ thực lực đáng sợ, mà còn liên quan đến linh thuật!

Mọi người không hẹn mà cùng nhìn về phía người thuyền trưởng. Gã này rõ ràng đã ngự trị trên đỉnh của Đệ nhất Bí cảnh, sắp sửa mở ra Đại Môn thứ 2, đặt chân vào cấp độ của cường giả.

Trung niên nhân cũng không mấy để tâm đến những ánh nhìn ngưỡng mộ, tiếp tục nói:

- Điểm khác biệt thứ 2, cũng là năng lực quan trọng nhất của Đệ nhị Bí cảnh, đó chính là hiển hóa thiên địa ý chí!

- Thiên địa ý chí?

- Đúng vậy! Như ta đã nói, lạc ấn thiên địa, ngưng vân thành ý, đó là Ý Môn! Tu giả Bí cảnh thứ 2 có thể câu thông với thiên địa, từ đó diễn hóa ra 1 loại ý vân, còn cấp bậc ra sao thì phải dựa vào ngộ tính và thể chất! Ta có 1 vị sư huynh, thực lực bình thường, nhưng sau khi mở ra Ý Môn, ngộ ra cao cấp ý vân Tuyết Vũ Phi Hoa, lập tức trở thành vô địch trong Đệ nhị Bí cảnh! Ý vân vừa ra, đối thủ căn bản không thể phản kháng!

- Như vậy thì nếu không thể ngộ ra ý vân cao cấp, căn bản thành tựu cũng chỉ có hạn?

- Có lẽ vậy! Ý vân so đấu, nếu thua kém thì linh thuật cao cấp cũng khó mà bù đắp nổi...Ý...Kia là...

Nói đến đây, trung niên thuyền trưởng đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn về phía sau thuyền Đạp Thủy.

Những người khác thấy trung niên thuyền trưởng thần tình khác lạ, cũng chuyển ánh mắt.

Đạp Thủy thuyền tốc độ rất nhanh, chớp mắt đã đi được bảy tám mươi mét, thế nhưng cách đó hơn mười dặm, một đạo nhân ảnh còn bay với tốc độ nhanh hơn, đi đến đâu, phong long quyển tan rã, hỗn khí lưu bị mở ra, bởi vì cao độ hơi thấp, sóng trên Lạc Thủy bị cắt ra một rãnh dài hơn trăm mét, nước sông rẽ sang hai bên.

Nhưng cảnh tượng đó không khiến người ta giật mình, giật mình là, trên lưng nhân ảnh có một đối cánh lớn màu đen, đôi cánh dài hai ba chục mét, che rợp bầu trời, bao phủ cả con thuyền.

Ba!

Cách Đạp Thủy chưa đến một dặm, đôi cánh sau lưng nhân ảnh hơi rung, trong nháy mắt xuất hiện trên đầu thuyền, phong lực cự đại khiến cho con thuyền lớn không ngừng lắc lư, tựa hồ như muốn lật úp.

- Thì ra là Hắc Cức tiền bối, vãn vỗi Từ Phong, một trong những chấp sự của Nam Phương thương hội.

Không ngờ là người thuyền trưởng trung niên lại khom lưng ôm quyền, cung kính nói với người đang đứng trên bầu trời, khiến mọi người đều thêm khẳng định, kẻ mới đến kia là một vị cường giả Bí cảnh thứ 2 hàng thật giá thật.

Đợi nhân ảnh đáp xuống thuyền, chúng nhân mới nhìn rõ tướng mạo đối phương, là một trung niên khuôn mặt khô gầy, thân khoác hắc y, sau lưng hắn, đôi cánh đen vừa thật vừa giả thu lại, cuối cùng dung nhập vào trong cơ thể, từ ngoài nhìn vào, không có lấy một chút dấu vết.

Trung niên khô gầy ha ha cười nói:

- Bay vài chục dặm đường có chút mệt, dừng lại nghỉ ngơi trên Đạp Thủy thuyền của Nam Phương thương hội không vấn đề gì chứ!

- Tiền bối cứ đùa, vãn bối vinh hạnh còn không kip!

- Ha ha, vậy thì tốt!

Trên thuyền có thêm 1 vị cường giả Bí cảnh thứ 2, mọi người đều không dám nói chuyện, sợ làm đối phương không vui, có mấy phú hào gan nhỏ thậm chí còn trốn trong khoang thuyền.

Vị Hắc Cức đại nhân thấy vậy, cười nói:

- Các ngươi cứ nói chuyện của mình, ta đâu có ăn thịt ai!

- Hắc Cức đại nhân là một trong những người ta kính trọng nhất, mọi người không cần phải sợ!

Thuyền trưởng Từ Phong nghe vậy, cũng cười nói. Vị chấp sự của Nam Phương thương hội này đã nói vậy, mọi người cũng yên tâm phần nào, nhưng không ai dám nói to mà chỉ rì rầm nghị luận.

- Đây là lần đầu tiên ta được gặp Cường giả Tinh Cực Bí cảnh thứ 2, không biết Hắc Cức đại nhân là cao nhân phương nào!

- Đến Từ thuyền trưởng còn phải cung kính với hắn như vậy, khẳng định không phải chỉ là một Cường giả Bí Cảnh thứ 2 bình thường!

- Khí tức trên người Hắc Cức đại nhân quá cường đại, sâu y như Lạc Thủy Giang, cao thủ nhà ta so với hắn, thật chẳng khác gì người phàm!

Việt khẽ quan sát vị đại nhân vật này rồi lập tức thu hồi tầm mắt, có lẽ trên thuyền chỉ hắn mới đoán được tại sao Từ Phong lại cung kính với lão đầu này như vậy.

Thực ra phân tích một chút là có thể đoán được ra. Nên nhớ Từ Phong là chấp sự của 1 trong 2 thương hội lớn nhất trên toàn bộ Nam Vực, luận thân phận địa vị e là hoàng thất Hỏa Quốc hắn cũng không cần quá khúm núm. Còn thực lực, Từ Phong đã sắp mở ra Đại Môn thứ 2, nếu đối phương chỉ là Cường giả Đệ nhị Bí Cảnh bình thường, hắn cũng cần gì phải kính cẩn?

Lão đầu Hắc Cức này khí tức sâu như biển, hoàn toàn cùng 1 cấp số với Lôi Nhạc Tê mà hắn từng gặp, rõ ràng phải thuộc cấp độ bá chủ trong Bí cảnh thứ 2.

Suy nghĩ của hắn rất nhanh đã được chứng thực.