Chương 20: Bên trong biệt thự Hàn gia (1)

Đô Thị Thần Võ

Chương 20: Bên trong biệt thự Hàn gia (1)

-Các ngươi to gan lắm,không nói gì chuyện các ngươi chọc vào nam thần số 1 như ta,các ngươi lại dám động vào vợ và người tình của ta,thật là không thể tha thứ...


Lâm Thiên với Lăng Ba Vi Bộ,hắn di chuyển bên ngoài đường lớn như 1 bóng ma lập lòe khó xác định,thêm bộ hắc y cùng với màn đêm khiến cho hắn như vô hình bên ngoài,mặc dù bên ngoài cũng không phải không có người,chỉ thấy gương mặt của hắn hiện lên nụ cười gằn.


Sau 1 hồi điều tra về Hàn Thị,Lâm Thiên biết nơi ở của đám người Hàn gia kia cũng không khó tìm kiếm cho lắm,hắn ghi nhớ địa điểm rồi nhanh chóng thực hiện kế hoạch trả thù của mình.


-Haizzz....


Bên trong Long Châu,thanh âm của Hắc Long truyền ra,chỉ thấy nó ôm mặt thở dài.


-Sao vậy,ta bị phát hiện rồi sao?


Nghe thấy thanh âm của Hắc Long,Lâm Thiên giật mình,hắn ngó nghiêng 1 hồi,xung quanh không hề có 1 ai,chỉ có hắn mà thôi,vẻ mặt khó hiểu.


-Không hiểu sao,ta lại đi dạy võ công cho ngươi nữa,quả thật lúc đó đầu bị sét đánh mà...


Hắc Long cười khổ.


Hắn cứ tưởng,cái tên truyền nhân này là 1 người chính trực,chính nghĩ nhưng không ngờ hắn so với những tên tiểu nhân,còn đáng sợ hơn rất nhiều.


Quân tử trả thù 10 năm chưa muộn,tiểu nhân trả thù,từ sáng đến tối,nhưng tên này lại nhân lúc ban đêm đi trả thù người ta,quả thật là đáng sợ mà,nếu so sánh những tên tiểu nhân khác với hắn,quả thật là 1 trời 1 vực mà,lúc này Hắc Long mới biết,hắn gặp qua những tên tiểu nhân đó,còn tốt hơn tên này nhiều lần...


-Hừ,đừng có so sánh ta với đám người đó,1 người kính già yêu trẻ như ta,đã từng không biết bao nhiêu lần ta giúp cụ già qua đường,mua kẹo cho trẻ em,cho động vật hoang giã thức ăn,người như ta là tập hợp những thứ đẹp nhất trên đời rồi,ngươi nên cảm thấy vinh hạnh mới đúng.


Lâm Thiên làm sao không biết trong đầu con Hắc Long này nghĩ gì,nhưng làm sao hắn có thể nhận mình như thế được.


-Hừ,có ngược lại thì đúng hơn,giúp cụ già qua đường,ta chỉ sợ ngươi đạp bà già xuống biển mà thôi.Mua kẹo cho trẻ em,ngươi có khi còn cướp kẹo của nó thì đúng hơn.Mua thức ăn cho động vật,chắc sau nhà ngươi lúc này toàn xương và lông động vật mà thôi...


Hắc Long hừ lạnh 1 tiếng,những việc mà Lâm Thiên nói,người khác thì nó còn tin chứ tên Lâm Thiên này,làm sao có thể tin được,đến việc vợ của hắn cũng bị hắn trả thù,vậy thì còn chuyện ác nào mà hắn không làm nữa cơ chứ.


-Hừ,nói với ngươi chỉ tổ tâm hồn trong sáng của ta bị ngươi vấy bẩn thôi...


Lâm Thiên hừ 1 tiếng,hắn sau đó không thèm để ý tới tên này nữa,Hắc Long cũng vậy,nói chuyện với Lâm Thiên khiến cho tuổi thọ của nó giảm xuống mà thôi.


Hàn Thị,đây được cho là 1 trong những tập đoàn lớn mạnh nhất ở nơi này,so với Nhược Băng thì không hơn không kém,nếu như Nhược Băng kinh doanh chủ yếu là trang sức và đá quý thì Hàn Thị kinh doanh chính là khách sạn,Hàn Thị có tới không biết bao nhiêu khách sạn lớn nhỏ ở thành phố này,thu nhập ở 1 con số kinh khủng,nhưng đó chỉ là bên ngoài,Hàn Thị từng có tiếng đồn là kinh doanh cả hàng cấm,nhưng không ai biết được sự thật đó là đúng hay sai.


Chủ tịch hiện giờ của Hàn Thị là Hàn Hộ Thiên,chính là cha của tên Hàn Nhất Phong kia,là 1 nhân vật phong vân ở nơi này,quyền lực trong tay lão ta đủ khiến cho mọi người ao ước.


Lâm Thiên qua 1 hồi rẽ qua biết bao nhiêu ngóc ngách,hắn đã tới được biệt thự,nơi ở của cha con Hàn Hộ Thiên,lúc này hắn đứng trước cái cửa sắt lớn của biệt thự,ánh mắt nhìn vào bên trong,quả thật so với nơi ở của hắn và Nhược Băng thì kinh khủng hơn nhiều,từ cận vệ được trang bị vũ khí tới tận răng,còn chưa kể chó nghiệp vụ nữa,nhìn đâu cũng thấy người,chưa kể đám người này chắc chắn đã được huấn luyện 1 cách đáng sợ,vẻ mặt tên nào cũng không phải tầm thường.


Nhưng cho dù nghiêm mật tới đâu,cũng sẽ có kẽ hở,Lâm Thiên đi tới 1 bụi cỏ,hắn ngước đầu nhìn lên,dưới chân đạp Lăng Ba Vi Bộ,trong chớp mắt đã vọt vào bên trong.


Phẹt....


Lâm Thiên đáp xuống,bỗng hắn như đạp vào thứ gì đó,hắn đưa mắt nhìn xuống,vẻ mặt bỗng tối xầm lại.


Trước mặt hắn là 1 con chó nghiệp vụ đang nhìn hắn chằm chằm,cái thứ mà Lâm Thiên đạp phải chính là phân của con chó này.


2 tên đứng nhìn nhau,Lâm Thiên chớp chớp mắt vài cái,ra hiệu cho con chó là không được kêu,hắn từng làm khi ở biệt thự của Nhược Băng,kết quả mang lại rất tốt,khiến cho hắn vô cùng tự tin.


Con chó cũng khẽ gật đầu như tỏ vẻ hiểu ý của Lâm Thiên,nó quay đầu bước đi,đi được vào bước chỉ thấy nó ngoái đầu nhìn lại,ánh mắt đầu sự khốn nạn.


-Lục Mạch Thần Kiếm!


Lâm Thiên phản ứng vô cùng nhanh,ánh mắt con chó đó,rõ ràng là đang muốn báo tin,chỉ thấy Lâm Thiên 1 chỉ đánh ra,kình khí trong chớp mặt ập tới đánh thẳng vào đầu con chó trước khi nó kịp kêu lớn,kình khí quá uy mãnh khiến cho cái đầu của con chó vỡ nát ngay lập tức.


Mọi chuyện diễn ra trong thời gian ngắn,nên Lâm Thiên không có kinh động bất cứ ai.


-Kính nhìn lén...à không....kính đặc biệt của ta...


Lâm Thiên từ trong người lôi ra 1 cái kinh đen,nhìn vô cùng tinh xảo,hắn đeo lên mắt,nhanh chóng phát hiện những thứ đằng trước.


-Không ngờ đám người này cũng cẩn thận ghê nhỉ...


Hiện lên trong mắt Lâm Thiên chính là rất nhiều tia hồng ngoại,chỉ cần hắn bị chiếu trúng là chắc chắn cái chông cảnh báo kia sẽ vang lên,và lúc đó không biết kết quả gì sẽ xảy ra.


Lâm Thiên hừ lạnh 1 tiếng,sau đó hắn bước ra,những bước chân bên trong Lăng Ba Vi Bộ để cho Lâm Thiên nhẹ nhàng tránh khỏi những tia hồng ngoại kia,Lâm Thiên nhanh chóng vọt tới bên 1 cái cửa,đây chắc chắn là cửa sau,hắn liếc nhìn 1 hồi,không thấy bị ai phát hiện.


Kèn....kẹt....


Lâm Thiên nhẹ nhàng đẩy cánh cửa ra,hắn lộn 1 vòng rồi chui vào bên trong,vẫn không có bị ai phát hiện,nhưng có vẻ như đây là nhà kho nên không có mấy ánh sáng,khiến cho hắn có chút khó khăn khi di chuyển.


-A....sư huynh....chậm chút....


Lâm Thiên đang từ từ bước đi,thì bỗng hắn nghe thấy 1 thanh âm mê người vang lên,Lâm Thiên quay mặt nhìn lại thì chỉ thấy từ phía xa,2 thân ảnh đang ôm lấy nhau,rõ ràng là 1 nam và 1 nữ,nữ lúc này vẻ mặt đầy tơ sắc,thanh âm nóng bỏng thỉnh thoảng vang lên.


-Khà...khà....lần này để xem yêu tinh ngươi chạy đi đâu....


Thanh âm nam tử vang lên,chỉ thấy sau đó,động tác của 2 người càng ngày càng nhanh,khiến cho Lâm Thiên từ xa chứng kiến chuyện này,cũng không khỏi ánh mắt bị thu hút.


-Ực...


Lâm Thiên có chút nuốt nước miếng,hắn từ từ di chuyển lại gần,cái chuyện nhân sinh này mà lại bị hắn bắt gặp trước mắt,thì tội gì không nhìn tý.


-Yêu tinh,người này có vẻ là nữ nhân xinh đẹp....


Lâm Thiên từ từ bước lại gần,lúc này ánh sáng bên trên chiếu nhẹ qua cái khe,khiến cho hắn nhìn khá là rõ ràng rồi.


Chỉ thấy ánh sáng lập lờ chiếu lên gương mặt nữ nhân,lúc này hắn không đứng thẳng với nàng mà hắn hơi chéo về 1 phía nên nàng cũng không có phát hiện ra Lâm Thiên,nhưng có vẻ như với gương mặt thỏa mãn kia,cho dù hắn đứng trước mặt chỉ sợ nàng cũng không nhìn thấy hắn.


-Súc sinh,người đẹp như vậy mà lại bị tên nào xơi mất...


Lâm Thiên tuy không nhìn rõ được hết gương mặt của nàng,vì cái đầu của tên kia che mất 1 nửa rồi,hắn chỉ nhìn thấy đôi mắt của nàng thôi,đôi mắt của nàng khá đẹp,lông mi 2 bên vô cùng đẹp,được nàng chăm sóc khá là tỷ mỉ,bên trong đôi mắt đó,ẩn chứa đầy tình ý triền miên,Lâm Thiên không nhìn được mà khẽ rên lên...


-Hử....


Thanh âm của hắn có phần kinh động 2 người,chỉ thấy nữ tử kia dừng lại,ánh mắt đánh giá xung quanh,để ý biểu cảm khác lạ của người tình,nam tử cũng ngoái đầu nhìn lại,nhưng chỉ là 1 màn đêm mà thôi.


Thấy vậy,2 người lại tiếp tục,nhưng lần này chắc đã qua lúc mở bài rồi,2 người đến phần thân bài,lúc này Lâm Thiên ở xa,hắn mới nhìn hết được gương mặt của nữ nhân này....


Ọe......


Bỗng chỉ thấy vẻ mặt của hắn,mất hết sự đố kỵ ghen ghét.thay vào đó là biểu cảm vô cùng sợ hãi,gương mặt của nàng,hoàn toàn trái ngược với những gì mà hắn thấy từ trong đôi mắt của nàng,1 nữ nhân xấu hết cả phần người khác,khiến cho hắn không nhịn được mà nôn ọe...


-Ai?


Lúc này,hắn thật bị phát hiện rồi,2 người kia dừng lại,quay đầu nhìn về phía Lâm Thiên,vẻ mặt tức giận.


-Chết đi....


Lâm Thiên thật không nhịn được,Lục Mạch Thần Kiếm đánh ra,trong 1 màn đêm vô tận,2 người kia chỉ thấy 1 thứ gì đó như đang lao tới,kình khí uy mãnh ập tới khiến cho gương mặt của 2 người biến dạng,không kịp hô lên...


Xoẹt....


Kiếm khí lao tới,xuyên qua 2 người như xuyên qua đậu hũ vậy,chỉ thấy giữ đầu 2 người hiện lên 1 cái lỗ vô cùng đáng sợ,2 người chưa kịp hét lên,trừng mắt nhìn Lâm Thiên rồi ngã xuống,sinh khí biến mất.


-Ọe....không nhịn được.....


Lâm Thiên nhẹ nhàng đi tới,trong đầu hắn lúc này toàn là hình ảnh của nữ nhân kia,khiến cho hắn không nhịn được nữa lại nôn thêm 1 lần nữa.


-Xấu như vậy,ngươi là em gái Thị Nở hả?


Lâm Thiên đi tới,hắn không nhìn mà chỉ đá cho nữ nhân này vài cái,chỉ vì nàng mà con mắt của hắn bị ô uế rồi.


-Còn ngươi nữa,không ngờ như vậy mà ngươi cũng nhai nổi?


Lâm Thiên lật lại tên nam tử kia,gương mặt của hắn hiện lên trong mắt Lâm Thiên.


-Ọe....


Vừa mới nhịn được xong thì bỗng chốc hắn lại nôn thêm lần nữa.


-Ngươi quả thật là xúc phạm nhan sắc của ta mà....


Lâm Thiên không nhịn được cũng đá cho tên này vài cước,lúc này hắn mới hiểu sao tên kia lại nhịn được nữ nhân kia,đúng là thẩm mĩ của tên này,là tỷ lệ thuận mới gương mặt của hắn.


Sau 1 hồi lấy lại bình tĩnh,Lâm Thiên nhanh chóng xử lý thi thể của 2 người này,lần này vào nơi ở của Hàn Nhất Phong,để cho Lâm Thiên hắn có thêm 1 hồi suy nghĩ mới.