Chương 19: Trả thù trong đêm

Đô Thị Thần Võ

Chương 19: Trả thù trong đêm

Ầm...ầm....ầm....


Lâm Thiên cùng với Thiên Long so đấu nội công,khiến cho cả căn phòng như rung chuyển,2 bên không bên nào chịu nhường bên nào,nội công hùng hậu khiến cho những người khác phải lùi về phía sau vài bước mới đứng vững,nhưng ai nấy cũng đều cảm thấy gương mặt nóng rát.


-Ta tới giúp ngươi....


Nhưng không lâu sau,Thiên Long nội lực có vẻ yếu thế hơn Lâm Thiên,chỉ thấy hắn lùi về phía sau 2,3 bước,cơ thể hơi cong về phía sau,rõ ràng nếu như đấu thêm nữa thì chắc chắn người bại sẽ là Thiên Long.


Thấy vậy,Hàn Nhất Phong lao tới,Hàn Băng Công của hắn đánh ra,tụ hợp với nội lực của Thiên Long,lúc này Thiên Long vẻ mặt mới có phần dễ chịu,có thêm nội lực của Hàn Nhất Phong,2 người cảnh giới nội công tam trọng,chắc chắn sẽ chiếm ưu thế...


Ấy thế mà lại không phải,có vẻ như càng chịu nhiều áp lực,phong ấn nội công trong đan điền của Lâm Thiên càng ngày càng yếu,khiến cho nội công của hắn lại được tiếp thêm nhanh chóng,đấu với 2 tên cảnh giới tam trọng nội lực này,Lâm Thiên vẫn vô cùng hững hờ.


-Hừ,2 đấu 1 mà các ngươi không thấy mất mặt hay sao?


Tiểu Long Nữ đứng bên cạnh,nhìn 2 người Hàn Nhất Phong và Thiên Long hợp lực đấu nội công với Lâm Thiên,nàng không thể nào nhìn được nữa.


Chỉ thấy nàng xoay cổ tay 1 cái,thanh kiếm trong tay nàng bay đi,nhắm thẳng Thiên Long mà tới,nội lực hùng hậu bao quanh thanh kiếm,kình khí uy mãnh ập tới khiến Thiên Long gương mặt đỏ bừng.


-Hự....


Hắn thu lại 1 tay của mình,hướng thanh kiếm mà Tiểu Long Nữ đánh tới mà chặn lại,nội lực của hắn lúc này bị phân làm 2 rồi,1 bên đối phó Lâm Thiên và 1 bên đối phó với Tiểu Long Nữ.


-Thiếu gia,nếu cứ tiếp tục như vậy,người thất bại chắc chắn sẽ là chúng ta...


Nội lực bị phân làm 2 khiến cho Thiên Long vô cùng khổ sở,nhìn thôi cũng biết thế thượng phong đang thuộc về 2 người Lâm Thiên và Tiểu Long Nữ.


-Chết tiệt,đại sự sắp thành rồi mà lại bị tên kia phá hỏng...


Hàn Nhất Phong nhìn Lâm Thiên,ánh mắt không 1 chút nào che giấu sát khí,nhưng Lâm Thiên có vẻ không để ý tới ánh mắt của hắn.


Áp lực càng ngày càng nặng,nội lực trong đan điền tiêu hao gần như không còn,Hàn Nhất Phong ánh mắt khẽ đảo,chỉ thấy hắn đưa tay ra đằng sau,ngay sau đó.


Vèo....vèo....


-Ám khí,cẩn thận....


Hàn Nhất Phong vung tay tới trước mặt Lâm Thiên,như có thứ gì đó theo tay của hắn bắn ra,nhìn rõ là những cây phi châm,Tiểu Long Nữ vẻ mặt hốt hoảng.


Ngay sau đó,nàng cũng vung lên cánh tay của mình,giống với Hàn Nhất Phong,Tiểu Long Nữ trong người cũng có ám khí.


Keng......


Ám khí của 2 người đụng vào nhau,Lâm Thiên vẻ mặt hơi biến.


Hàn Nhất Phong nhận thấy cơ hội đã tới,chỉ thấy hắn đánh mạnh 1 chưởng về phía trước,nội công của 3 người nhanh chóng bị đánh bay.


Ầm.....


Căn phòng bị nội lực của 3 người phá hủy,Hàn Nhất Phong nhân lúc mà tầm mắt của 3 người Lâm Thiên bị che mất,hắn nắm lấy Thiên Long và Tạ Kinh,nhảy vọt ra bên ngoài,bộ pháp thi triển mà nhanh chóng chạy mất.


-Chết tiệt....


Nguyên 1 cái nhà hàng bị cuộc chiến của mấy người phá hủy mất 2 phần 3,Lâm Thiên ánh mắt không còn thấy 3 tên Hàn Nhất Phong,Thiên Long và Tạ Kinh đâu nữa,vẻ mặt tức giận.


-Nhanh chóng rời khỏi đây...


Liễu Nhược Băng lên tiếng.


Ngay sau đó 3 người phi thân ra bên ngoài,hướng 1 phía mà chạy đi....


Trận chiến của mấy người đã kinh động những người xung quanh,cũng có không ít võ giả chứng kiến bên ngoài,vẻ mặt khiếp sợ,gây ra động tĩnh như vậy thì phải là cuộc giao đấu của những cao thủ như thế nào cơ chứ.


-Thiếu gia,chúng ta thoát rồi....


Lúc này,Hàn Nhất Phong,Thiên Long và Tạ Kinh đã chạy trốn tới 1 nơi khá xa rồi,Hàn Nhất Phong buông Thiên Long và Tạ Kinh ra,vẻ mặt của hắn vô cùng mệt mỏi,nhanh chóng ngồi xếp bằng,hồi phục nội lực.


Thiên Long cũng vậy,nếu như không phải lúc nãy có ám khí của Hàn Nhất Phong khiến cho Lâm Thiên phân tâm thì chỉ sợ mấy người bọn chúng khó mà có thể rời đi được.


-Đại ca,thiếu gia....


Tạ Kinh lúc này tỉnh lại,nhưng cơ thể của hắn vẫn còn yếu,như vô lực vậy,hắn nhìn thấy 2 người Hàn Nhất Phong và Thiên Long,ánh mắt hiện lên vẻ vui mừng.


-Tỉnh rồi sao....


Thiên Long thấy Tạ Kinh tỉnh lại,gương mặt vui mừng...


-Ngươi lúc nãy làm sao vậy,đang giao thủ với tên kia lại tự nhiên ngất đi...


Hàn Nhất Phong mở mắt,vẻ mặt của hắn lúc này mới có chút khá hơn,nhìn Tạ Kinh nói.


-Không biết tên kia tu luyện võ công gì,mà khi đệ chạm tay vào người hắn,như có 1 lực hút,hút hết nội lực của đệ,điều đó mới khiến cho đệ ngất đi...


Tạ Kinh nhanh chóng nhớ lại.


Hắn chỉ nhớ tới lúc mà 1 quyền của mình đánh lên cơ thể của Lâm Thiên,cảm thấy nội lực biến mất,toàn thân vô lực mà ngã xuống.


-Hút hết nội công!


2 người Hàn Nhất Phong và Thiên Long trừng mắt nhìn nhau...


-Hấp Tinh Đại Pháp sao...


Cả 2 tên đều có cùng 1 suy nghĩ,lúc này,bỗng gương mặt của Hàn Nhất Phong nở nụ cười nham hiểm.


-Thiếu gia,ngài có chủ ý nào hay sao?


Nhìn nụ cười bí hiểm trên mặt Hàn Nhất Phong,Thiên Long lên tiếng hỏi.


-Ta có cách đối phó với tên kia rồi...


Hàn Nhất Phong cười nhạt nói.


Thiên Long và Tạ Kinh vẫn chưa hiểu rõ vấn đề,chỉ thấy Hàn Nhất Phong ngồi đó,thi thoảng lại nở nụ cười khiến người ta nổi da gà.


Đêm tối...


Lâm Thiên cùng với Liễu Nhược Băng lúc này đã an toàn trở lại căn biệt thự mà không có bị người khác để ý,xảy ra chuyện lần này khiến cho suy nghĩ của Liễu Nhược băng bắt đầu có thay đổi,nàng đã cảm thấy quá tin người khi cùng với tên Hàn Nhất Phong kia trao đổi tâm pháp.


-Chuyện qua rồi,nghĩ nhiều làm gì?


Lâm Thiên ngồi đối diện Liễu Nhược Băng,nhìn vẻ mặt suy tư của nàng,Lâm Thiên biết nàng đang nghĩ gì trong đầu.


Hắn cũng bất ngờ khi thấy nữ nhân ngu ngốc này đi làm cái chuyện trao đổi tâm pháp tu luyện,tâm pháp tu luyện hầu như được coi như là bảo vật,làm gì có ai dễ dàng trao ra như vậy,để bị tên Hàn Nhất Phong kia lừa gạt,nếu không phải hắn đi theo thì chỉ sợ nữ nhân này đã lành ít dữ nhiều rồi...


-Ta không nghĩ về chuyện đó...


Liễu Nhược Băng thở mạnh 1 tiếng,nàng dứt khoát vứt chuyện vừa xảy ra qua đầu,không nghĩ ngợi gì nữa,dù sao qua chuyện này,nàng cũng hiểu rõ bộ mặt thật của đám người họ Hàn kia.


Lúc này nhìn Lâm Thiên,Liễu Nhược Băng ánh mắt đầy ẩn ý...


-Lục Mạch Thần Kiếm của ngươi,có thể cho ta xem lại được hay không?


Nhìn Lâm Thiên với vẻ mặt hưng phấn,Liễu Nhược Băng vẫn không quên được Lâm Thiên chỉ bằng vài đường kiếm khí có thể chế ngự Tạ Kinh,và khiến cho Hàn Nhất Phong ăn không ít khổ sở.


-Vì cái gì?


Lâm Thiên cười nhạt,chỉ vì cứu nữ nhân ngu ngốc này mà hắn đã trở thành kẻ địch của Hàn gia rồi,lại còn bại lộ thân phận biết võ công nữa,lúc này còn muốn hắn biểu diễn cho nàng xem,Lâm Thiên làm sao có thể đồng ý.


-Vì ngươi lừa ta,ngươi rõ ràng là 1 cao thủ nhưng lại giấu mình,ta vẫn còn không hiểu tại sao lúc ta kiểm tra cơ thể của ngươi,lại không phát hiện ra cơ chứ,hay trong người của ngươi có thứ gì ngăn cản ta?


Liễu Nhược Băng cười nhạt nói.


Thanh âm của nàng khiến cho Lâm Thiên phun nước trong miệng,hắn không ngờ nữ nhân này lại nói như vậy,như thể nàng đã biết tới sự tồn tại của Long Châu rồi.


-Không phải muốn xem Lục Mạch Thần Kiếm của ta hay sao,biểu diễn cho nàng xem thì ta được cái gì cơ chứ?


Lâm Thiên nhanh chóng chuyển chủ đề,hắn không muốn nàng ngồi đó điều tra mình nữa,biết đâu hắn mà lỡ mồm thì mọi chuyện hỏng hết.


-Ngươi là chồng ta,biểu diễn cho vợ của ngươi xem,cũng không được à,hay chỉ Tiểu Long Nữ mới có thể xem được...


Liễu Nhược băng vẻ mặt bỗng trầm xuống,nhìn Lâm Thiên nói.


Lâm Thiên thấy ánh mắt của nàng nhìn hắn,rõ ràng là đang tức giận.


-Không ngờ nàng cũng nói ra được câu đó,cũng được,nể mặt nàng gọi ta là chồng,ta sẽ biểu diễn cho xem...


Lâm Thiên khẽ gật đầu đồng ý,nghe Liễu Nhược Băng gọi mình 1 tiếng `` chồng `` mà không hiểu sao hắn lại cảm thấy lâng lâng như vậy.


-Được.....


Liễu Nhược băng nhanh chóng trở nên vui vẻ,nàng nắm trong tay 1 cái chén nhỏ,chỉ thấy nàng vung tay lên,ném cái chén về phía xa trên trần nhà,nhìn cũng cách Lâm Thiên tới 30 mét,khoảng cách không gần mà cũng không xa..


Xoẹt...


Lâm Thiên vẻ mặt cười nhạt,sau đó chỉ thấy hắn đưa ngón tay của mình lên,kiếm khí trong nháy mắt bùng phát,lao như 1 viên đạn rời khỏi nòng,nhắm thẳng cái chén đang lơ lửng trên không trung.


Choang....


Kình khí uy mãnh ập tới,khiến cho Nhược Băng bên cạnh cũng cảm thấy khó chịu,nàng đưa mắt nhìn lên,chỉ thấy cái chén đó đã bị kiếm khí của Lâm Thiên đánh cho vỡ vụn.


-Quả thật đáng sợ...


Nhược Băng nhìn tới,vẻ mặt khiếp sợ,này so với súng còn khủng khiếp hơn nhiều,nếu như đánh trúng 1 tên không có võ công,đảm bảo cơ thể xuất hiện 1 lỗ hổng vô cùng đáng sợ.


-Còn nữa,lúc đó,ngươi đã làm gì mà tên Tạ Kinh kia ngất xỉu vậy?


Gương mặt hài lòng,Nhược Băng lúc này nhìn Lâm Thiên,lại càng thuận mắt,có 1 cao thủ như vậy bên cạnh,là 1 chuyện vô cùng tốt,nhìn Lâm Thiên định rời đi,nàng lại hỏi.


-Muốn biết sao!


Lâm Thiên cười nhạt,hắn cũng không có nói nhiều,thân ảnh lướt qua bên cạnh Nhược Băng,1 cánh tay của hắn đặt lên người của nàng,trong người Bắc Minh Thần Công vận chuyển,theo 1 cách tự nhiên mà nội lực của Nhược Băng chảy vào trong đan điền của hắn.


-Là như vậy đó...


Lâm Thiên thu hồi lại cánh tay của mình,thấy vẻ mặt khiếp sợ mà Nhược Băng nhìn hắn,hắn chỉ cười nhạt rồi rời đi.


Nửa đêm...


Nhược Băng nằm trên giường,nàng không tài nào ngủ được,cứ nghĩ lại trận chiến trước đó cùng với Lâm Thiên khiến cho nàng không tài nào nhắm mắt được.


Nhược Băng là vậy,nhưng Lâm Thiên lại khác,lúc này trong phòng của hắn không có ai,Lâm Thiên trên người 1 bộ hắc y,lúc này đã xuất hiện ngoài đường rồi.


Hắn nhắm tới 1 nơi,chính là biệt thự của Hàn Nhất Phong,làm sao mà Lâm Thiên có thể để cho tên này yên ổn được,hắn đây chính là muốn trả thù trong màn đêm.