Chương 16: Hàn Nhất Phong

Đô Thị Thần Võ

Chương 16: Hàn Nhất Phong

-Cái gì...đây...đây là.....


Lúc này,bên trong căn phòng to nhất của tòa nhà,cũng là nơi cao nhất.


Phòng chủ tịch...


Nhược Băng hoàn toàn bị chấn động bởi sự xuất hiện của Tiểu Long Nữ,vụ lùm xùm về Lâm Thiên lúc nãy,nàng đã nghe được,vốn định gọi hắn lên để hỏi nhưng không ngờ nàng lại bị dọa cho sợ hãi trước Tiểu Long Nữ.


-Sao thế chủ tịch,không có gì muốn nói hay sao?


Lâm Thiên cười nhạt nhìn Nhược Băng,mụ vợ không yên phận này lại dám thăng chức hắn lên trưởng phòng phòng bảo vệ kiêm hầm để xe,làm hắn cứ tưởng ít nhất cũng phải là giám đốc cơ,để hắn mất mặt trước Tiểu Long Nữ,nhưng không ngờ nàng lại không để ý tới chuyện này,vẫn đồng ý làm thư ký của hắn.


1 tên bảo vệ như hắn mà cũng có thư ký riêng,không phải là 1 chuyện vô cùng tự hào hay sao.


-Ngươi..từ...đâu mà lừa được cô gái xinh đẹp như vậy?


Nhược Băng ánh mắt kinh sợ.


Nàng vốn rất tự tin về dung mạo của mình,trong này chắc chỉ có đại yêu tinh kia may ra mới có thể so sánh với nàng,nhưng lúc này Tiểu Long Nữ xuất hiện,nàng hoàn toàn bị đánh bại,về bất cứ phương diện,dung mạo,khí chất,cơ thể,tất cả thì Tiểu Long Nữ đều vô cùng hoàn mỹ.


-Đây là thư ký riêng của ta,cứ gọi cô ấy là Long Nữ là được...


Lâm Thiên cười nhạt nói.


Lúc này hắn biết,sự tự tin bên trong Nhược Băng hoàn toàn bị đánh bại rồi.


-Ngươi mà cũng có thư ký riêng hay sao!


Nhược Băng lại 1 lần nữa kinh hãi,1 cô gái đẹp như vậy,còn trên cơ cả nàng,thế mà lại đồng ý làm thư ký cho cái tên mắc dịch này,nếu là thư ký thì phải là thư ký của nàng mới đúng.


-Làm sao không thể chứ....


Lâm Thiên nói.


-Đúng vậy,ta chính là thư ký riêng của huynh ấy...


Tiểu Long Nữ khẽ cười trả lời.


Nhìn nụ cười của nàng,Nhược Băng hoàn toàn bị đánh bại,lúc này chắc chỉ có thân thế,may ra nàng mới hơn được vị mỹ nhân này.


-Giới thiệu 1 chút,đây là v.....à không,chủ tịch của ta,Liễu Nhược Băng chủ tịch...


Lâm Thiên hướng mắt nhìn Nhược Băng,bộ mặt cao ngạo nói.


-Ngươi......


Liễu Nhược Băng hoàn toàn bị Lâm Thiên làm cho tức giận,hắn đã nói đến `` vợ `` rồi nhưng lại dừng lại,rõ ràng là đang muốn cho vị mỹ nữ này biết,hắn vẫn còn đang độc thân,hắn đây là đang mua thính 1 cách trắng trợn.


-Được rồi,không phải nói nhiều,chúng ta đi thôi...


Lâm Thiên kéo Tiểu Long Nữ rời khỏi.


-Chào chủ tịch...


Dù sao cũng là quan hệ cấp trên cấp dưới,nên Tiểu Long Nữ cũng cúi đầu khẽ chào trước khi rời đi.


-Chết tiệt....


Nhìn 2 người rời đi,vẻ mặt Liễu Nhược Băng lúc trắng lúc đỏ,hắn cho dù có thư ký riêng,thì cũng không nên mang theo nàng tới đây,hắn mang tới là có mục đích dìm hàng nàng 1 cách rõ ràng.


-Ta thấy quan hệ của 2 người có chút không bình thường...


Tiểu Long Nữ rời đi,lúc này nàng lên tiếng hỏi.


-Ha ha,làm gì có,ta và cô ấy chỉ là quan hệ cấp trên cấp dưới mà thôi...


Lâm Thiên có chút chột dạ,dù sao đi nữa,hắn và Liễu Nhược băng cũng là quan hệ vợ chồng trên giấy tờ,dù chưa có làm đám cưới nhưng 2 người cũng là phu thê,nhưng trước mặt Tiểu Long Nữ,làm sao mà hắn có thể nói ra được.


-Ta không để ý đâu,dù cho 2 người có là vợ chồng đi chăng nữa...


Tiểu Long Nữ cười nói.


Lâm Thiên chỉ cười trừ không thôi.


-Ồ,đây không phải là vị muội muội trong truyền thuyết đó hay sao,biết là xinh đẹp nhưng không ngờ lại đẹp tới như vậy.


Lúc này,1 thân ảnh xuất hiện trước mặt nàng,chính là đại yêu tinh mà trong công ty vẫn hay nói,cũng chính là người đã chỉ đường cho Lâm Thiên lúc hắn mới vào.


-Đây là....


Tiểu Long Nữ nhìn người trước mặt,ánh mắt lộ ra vẻ giật mình,tuy nàng biết dung mạo mình không tệ,nhưng cũng không khỏi thầm khen,người đứng trước mặt mình cũng xinh đẹp không kém,nếu so bình thường,nàng sợ là có chút không bằng,vì người trước mặt,khí chất lộ ra quyến rũ mà thành thục,đây là hấp dẫn chí mạng cho những người khác.


-Là tiền bối của ta trong công ty,cô ấy bên nhánh khác...


Lâm Thiên trả lời...


-Muội muội xinh đẹp,không biết nên gọi muội là thế nào đây?


-Muội là Tiểu Long Nữ,cứ gọi Long Nữ là được...


-Vậy sao,tỷ là Triệu Nguyệt Dung,cứ gọi Nguyệt Dung tỷ là được..


Triệu Nguyệt Dung khẽ cười nói.


-Vậy,Nguyệt Dung tỷ có gì chỉ bảo sao?


Tiểu Long Nữ lên tiếng.


-Nếu không có chuyện gì,hay là muội tới chỗ tỷ,chúng ta uống cafe,trò chuyện thế nào?


Nguyệt Dung cười nói.


Nhưng không đợi cho Tiểu Long Nữ có đồng ý hay không,nàng liền kéo đi,để lại Lâm Thiên bơ vơ 1 mình.


-Ô hô....


Bên ngoài,đám người Dương Dũng nhìn Lâm Thiên,cười lớn.


-Cười nè....


Nhìn đám người kia đang cười mình đầy vẻ châm chọc,Lâm Thiên cúi xuống,ngay sau đó chỉ thấy cái gì đó bay tới trước mặt đám người Dương Dũng.


-Ám khí sao,muốn hại ta,còn non lắm...


Dương Dũng đưa tay lên,chặn lại cái thứ mà Lâm Thiên ném tới.


Nhưng bỗng ngay sau đó,chỉ thấy cả đám lăn ra sùi bọt mép ngất xỉu,cái thứ mà Lâm Thiên ném tới,chính là cái tất mà 3 tháng nay hắn chưa giặt rồi.


-Ném thử lợi hại của ám khí vô địch thiên hạ của ta...


Lâm Thiên vẻ mặt cười cười đi tới.


Bỗng hắn cũng lăn quay ra đất ngất xỉu,thứ ám khí lợi hại đó,quả thật lợi hại.


Bệnh viện....


-Bác sĩ,mọi chuyện đã hoàn thành rồi chứ?


Lúc này,1 tên nam tử đứng trước mặt tên bác sĩ,tên bác sĩ này vẫn là tên đó,vẫn là tên đã chữa trị cho Thiên Long.


Thiên Long lúc này đứng sau lưng tên nam tử,nhìn cái đầu của hắn như là xác ướp vậy,băng trắng quấn kín mặt,chỉ để lộ ra 2 con mắt.


-Hàn công tử đại giá quang lâm,đúng là vinh hạnh...


Tên bác sĩ cười nham nhở nói.


-Tên kia cũng đã không còn vấn đề gì nữa rồi,có thể xuất viện được rồi...


-Vậy sao,cảm ơn bác sĩ rồi,viện phí ta sẽ chuyển cho bệnh viện sau...


Tên nam tử họ hàn khẽ cười nói.


-Nhưng cũng phải để ý,không lâu sau hắn dẫn hắn tới đây...


Không quên nhắc nhở.


-Vẫn còn có chuyện?


Tên họ Hàn lên tiếng.


-À,cũng không lớn,chỉ là tên kia ngoài Ebola,còn có ung thư não,ung thư phổi,liệt dương,trĩ cấp độ nặng.....


Tên bác sĩ lôi ra 1 tờ giấy,bắt đầu đọc,cứ mỗi câu nói của tên bác sĩ vang lên,Thiên Long phía sau lại 1 lần ngất xỉu,hắn không biết từ bao giờ,mình lại có nhiều bệnh kinh khủng đến vậy.


-Ngài cứ đùa...


Tên họ Hàn khẽ cười.


Sau đó,chỉ thấy hắn là Thiên Long xuất hiện bên ngoài,tên họ Hàn kia,không ai khác mà chính là đại công tử của Hàn Thị,tên Hàn Nhất Phong.


Hàn Nhất Phong đúng là có phong thái của 1 vị thiếu gia,chỉ thấy gương mặt của hắn tuấn tú,mắt sáng mi cao,khí chất như thiên tử hạ phàm,nhìn thôi cũng biết là người sau này làm nên đại sự.


-Đại ca,mừng huynh gia viện...


Bên ngoài,đám người Tạ Kinh nhìn Thiên Long xuất hiện,lao tới..


-Coi chừng,cẩn thận cái tay của ta...


-Ngươi thì sao,dẫm lên chân của ta rồi...


Đám người ồ ạt lao tới,trên cơ thể bọn chúng,cũng có không ít vết thương,tất cả là do lần tự tự đêm hôm đó mang lại,Tạ Kinh cũng không mấy tốt lành.


-Được rồi,chuyện làm được thì ít mà làm hỏng thì nhiều,chiều này ta sẽ gặp mặt Liễu Nhược Băng để trao đổi tâm pháp,các ngươi đi theo ta...


Hàn Nhất Phong hừ lạnh 1 tiếng nhìn đám người Thiên Long.


Sau đó hắn cùng với đám thuộc hạ này nhanh chóng rời đi,để chuẩn bị cho cuộc gặp sắp tới.


Giữa trưa...


Thời tiết này cũng không khác hôm trước là bao,nóng như lửa đốt,nhưng lần này thì số phận của Lâm Thiên đã khác,hắn lúc này đang ngồi trong phòng bảo vệ,thưởng thức sự mát mẻ từ điều hòa và mỹ nhân,khác với đám người Dương Dũng bên ngoài kia,tên nào tên nấy đều vô cùng khổ sở.


-Huynh hình như cũng biết võ công phải không?


Tiểu Long Nữ lên tiếng,lần gặp mặt ở trên xe buýt,nàng thấy rõ ràng Lâm Thiên đã điểm huyệt đám người kia,chứng tỏ Lâm Thiên cũng biết võ công.


-Ta sao....


Lâm Thiên nghe được câu hỏi của nàng,hắn chần chừ không biết nên trả lời thế nào.


-Huynh không muốn nói,cũng không sao,dù sao đó cũng là bí mật của những người luyện võ mà...


Tiểu Long Nữ thấy biểu cảm chần chừ của Lâm Thiên,nàng khẽ cười nói.


-Đúng vậy,ta cũng tập luyện 1 chút võ công,cũng không có cao siêu gì lắm...


Lâm Thiên mạnh dạn trả lời...


-Bố cái thằng dại gái...


Thanh âm Hắc Long vang lên,nhưng Lâm Thiên không thèm để ý tới.


-Huynh là nói dối,để điểm huyệt 1 người như vậy,khiến họ không còn chút sức lực,không phải võ công bình thường có thể làm được,muội thấy huynh có vẻ như tu luyện chỉ pháp,chắc là Nhất Dương Chỉ rồi...


Tiểu Long Nữ nói.


Nghe được thanh âm của nàng,Lâm Thiên sặc cả nước trong miệng,hắn không ngờ nàng mới chỉ nhìn qua,cũng biết là hắn tu luyện chỉ pháp.


-Đừng lo,muội sẽ không nói cho ai biết đâu...


Tiểu Long Nữ cười,Lâm Thiên thấy vậy vô cùng tin tưởng,vì trong ánh mắt của nàng,đó là 1 câu chân thật không 1 chút giả dối.


Xế chiều...


Lúc này đã là giờ tan ca rồi,có vẻ như ngày làm việc này,người sung sướng nhất không ai khác là Lâm Thiên,hắn vô cùng rảnh rỗi,lại có mỹ nhân bên cạnh hầu bạn,đi làm như vậy ai cũng thích mà thôi.


-Đến lúc rồi...


Lúc này,Liễu Nhược Băng trong tay cầm 1 cái vali,nàng lên xe và hướng bên ngoài lao đi,đằng sau là có thêm vài cái xe nữa,đi theo như đang hộ tống vậy.


-Có chuyện gì sao?


Vừa hay,Lâm Thiên cũng nhìn thấy,hắn biết chắc chắn là có chuyện gì đó,bởi lẽ mụ vợ này,lúc về hầu như không có nhiều người hộ tống đến như vậy.


-Theo sau xem sao..


Lâm Thiên chờ cho đoàn xe đi hết,hắn mới theo phía sau.


Không bị phát hiện,Lâm Thiên và Tiểu Long Nữ đang đứng trước 1 cửa hàng vô cùng lớn,đây là 1 nhà hàng vô cùng sang trọng,Tiểu Long Nữ như có phần không muốn vào nhưng Lâm Thiên vẫn kéo nàng vào.


2 người đi theo đám người,tới trước 1 căn phòng dành cho khách víp,bên ngoài có rất nhiều cận vệ,Lâm Thiên nhìn thấy,rõ ràng không chỉ có cận vệ của mụ vợ kia mà còn có cận vệ của người khác.


-Hàn Nhất Phong,lâu rồi không gặp...


Lâm Thiên không có đi vào,hắn vào Tiểu Long Nữ chỉ đứng phía xa bên ngoài,cố gắng nghe lén cuộc trò chuyện.