Điện Thoại Chi Xuyên Qua Vạn Giới

Chương 6: Phạm Dung

Trong một căn nhà nhỏ diện tích là, bề ngang 3,5m bề dài 15m chất đồ đạc làm căn nhà càng nhỏ,chỉ thấy Trần Sơn cả người đen xì tóc tai bù xù,cả người uốn éo như rắn,rên lên rên xuống,khi thì ôm cái cột uốn éo như mấy em trên quán bar,khi thì nhảy nhảy nhảy lộn lộn như những dân hiphop....một ngàn lời...

-keng chúc mừng ký chủ sử dụng Tẩy Mạch Đan thành công, bởi vì ký chủ phục dùng Đan Dược khi chưa có cảnh giới, ký chủ được tăng thiên phú trên diện rộng,tốc độ tự tu luyện được đề cao,trí nhớ được đề cao,sức khoẻ được đề cao.......

Một lúc lâu sau,thanh âm máy móc trong đầu Trần Sơn vang lên,Trần Sơn mở mắt ra,đập vào mắt là một căn nhà cũ,lúc này chỉ thấy xung quanh bừa bãi ngôi nhà, giống bãi rác đồ vật đổ khắp nơi, Trần Sơn hít sâu một hơi

-sặcccc..khịt khịt Oẹ Oẹ

Hít xong chỉ cảm thấy một mùi xú khí thông thiên xông vào mũi, Trần Sơn cố mà cho cái mùi đó ra khỏi người,nhìn lại cả người đen thùi lùi Trần Sơn lắc la lắc lư đi vào nhà vệ sinh tẩy rửa

Một tiếng sau Trần Sơn nhìn trên gương chiếu thân ảnh mình,chỉ thấy một thân ảnh thiếu niên thanh tú khoảng 20t,ngũ quan sáng sủa,cơ bắp cuồn cuộn có sáu múi, da dẻ hơi trắng,chỉ là đầu tóc bù xù phá hết hình ảnh, xem xong Trần Sơn gật đầu thầm nghĩ*không ngờ biến hoá to lớn đến thế, ra làm xong đầu tóc nữa là khỏi phải tán gái gái cũng ưa hahaha* Trần Sơn trong đầu yy rồi ra khỏi phòng

Ngoài phòng dâm uy xú khí vẫn còn quanh quẩn, Trần Sơn thay bộ quần áo ra khỏi nhà,nhìn đồng hồ 11h27p ăn đan dược,uống tủy dịch mất cả buổi sáng Trần Sơn cảm thấy đói bụng, lên chiếc DREAM Thái huyền thoại của mình lên đường đi ăn cơm

Trần Sơn ghé vào ngân hàng rút tiền thì thấy trong tài khoản còn 8Triệu, híc viết nhiều truyện mà không có dư đồng nào

Rời ngân hàng Trần Sơn ghé vào nhà hàng bên cạnh ngân hàng ăn trưa

Trả tiền ăn 200k Trần Sơn xoa xoa bụng lớn đi ra chuẩn bị ngồi lên xe ở ven đường thì

-cướp cướp
- rú rú rú

Trần Sơn nghe tiếng hét thì quay sang nhìn lại, là phía bên ngân hàng Trần Sơn rút tiền,ở đó có một cô gái đang té trên vỉa hè hét lên về một hướng

liếc qua nhìn, là một người lái mô tô đang vặn vặn ga và một người chuẩn bị lên ngồi sau,

tên chuẩn bị ngồi sau trên tay đang cầm một túi nilon màu đen được gói lại thành 1 cục,Trần Sơn không cần nghĩ cũng biết cướp,bộ đồ nóng nực,mũ bão hiểm trùm đầu,một cái khăn che mặt

xe đã chạy,chạy về hướng Trần Sơn, Trần Sơn liền hướng chạy ra đường chuẩn bị làm phá bắt cướp kinh điển

kể ra thì chậm chuyện thật rất nhanh trong tíc tắc chiếc moto đã đến gần Trần Sơn

Trần Sơn bay ra bắt được đuôi xe kéo lại,bất ngờ chiếc xe không động đậy,tên lái xe cố rú mạnh nhưng không chạy được

-xì xì xì rít rít rúuuuu


Chiếc lốp xoay tròn ma sát với lòng đất vang lên tiếng xì xì,tên lái xe quay lui hoảng sợ nhìn Trần Sơn rú hết nòng ga,chiếc xe vẫn không chạy mà lốp vẫn xì xì rít rít

-bộp bôp bộp,,,

Tên ngồi sau phát hiện không ổn,đấm đấm vào tay Trần Sơn nhưng không có hiệu quả,cánh tay cứng như đá,tên ngồi sau xoa xoa tay của mình

-phậppp

tình hình ngiêm trọng tên ngồi sau rút ra một cây dao thái trên hông ra,hắn nhìn Trần Sơn với ánh mắt độc ác,hắn cắn răng,hung hăng đâm vào tay trái Trần Sơn

-AAAAAAAAA

Trần Sơn bị đâm đau đớn hét lên,máu trên cánh tay trái phun ra,giận dữ Trần Sơn thả tay ra

-rúuuuuuu..
- xìaaaaaa...
-rầmmmmm....

Chiếc xe được tự do,chạy cái vèo với vận tốc 130km/h,tên lái xe điều khiển không vững làm xe xìa rồi hôn lên cây ven đường

Trần Sơn ôm tay trái đang còn cây dao thái đâm vào nhìn lại, chỉ thấy trên cánh tay máu vẫn còn chảy ròng ròng

còn bên kia chỉ thấy Hai tên cướp nằm chổng đít lên trời,đầu cạp đất,máu chảy thành biển, chiếc xe thì nát tan tành mây khói

Chuyện xảy ra quá nhanh từ lúc xe chạy, tới lúc xe ôm cây,chỉ được mấy chục giây,cô gái ngồi dưới đất ngẩn người xoá nước mắt ngồi dậy chạy tới

-anh,anh không sao chứ,áaaaaaaa máu

Cô gái chạy tới hỏi thăm Trần Sơn nhưng vừa hỏi xong cô gái thấy máu chảy ròng ròng làm cổ sắc mặt có chút tái nhợt hét lên

Trần Sơn mặt kệ cô gái,ôm tay chạy tới lấy bao tiền về lại

-có tí máu cũng sợ,đồ của cô

Trần Sơn đối cô gái nói,rồi dơ bao tiền ra,"cuộc tra tấn chết đi sống lại tẩy tủy,tẩy mạch mà thằng Tác ban cho Trần Sơn" thấy vết thương bé tí này chẳng đau mà còn hơi ngứa ngứa

-cám,cám ơn anh,nhưng nhưng máu,anh có đau không, chờ tôi,tôi về lấy xe chở anh vào viện

Cô gái cầm lấy bao tiền rồi nói lắp bắp cám ơn,rồi chợt nhớ tay trần sơn vẫn máu vẫn còn chảy

-hừ vết thương nhỏ cũng sợ!

phụttttt...
keng kẻng..
xoẹeeec....

Trần Sơn ngẩn mặt hống hống nói,rồi hung hăng xé miếng vải áo,môt răng một tay cuộn lại vết thương
*con kia khốn nạn có tay mà không giúp* Trần Sơn nghĩ

Cô gái thấy vậy mắt tiểu tinh tinh

-anh chờ tôi chút,tôi về lấy xe chở anh đi viện băng bó kỹ lại,để vậy bị nhiễm trùng

Nhưng cô gái thấy máu vẫn chảy đỏ cả vải nói ra, rồi chạy về phía chiếc KIA QUORIC màu đỏ

-anh lên xe tôi chở đi

Cô gái mở xe chạy tới mở cửa ra đối Trần Sơn nói

*hừ tính cô còn có một chút lương tâm*trần sơn nghĩ gật gật đầu không ngại lên xe ngồi ghế phụ

-hôm nay cảm ơn anh,số tiền này hiện tại tôi rất cần,nếu bị cướp tôi không biết phải làm sao,à tôi tên Phạm Dung

Phạm Dung khởi động xe nói

Trần Sơn không nói chuyện mà đang suy nghĩ*tẩy tủy,tẩy mạch có thể thấy thay đổi rất lớn, vừa nãy chiếc xe kéo lên hơn 130 số mà mình vẫn giữ lại được,hai tên cướp kia chắc cũng chết rồi,chạy xe với tốc độ cao ôm cây không chết mới lạ*,vừa nghĩ tới giết người Trần Sơn nhíu nhíu mày

*cái cảm giác nổi da gà này là sao,ruột cứ nhộn nhộn,tóc gáy thì cứ dựng đứng lên,sau lưng thì phát lạnh,bình tĩnh, phải bình tĩnh, sau này mình cường đại hơn thì phải giết người,giết rất nhiều người* trần sơn nghĩ đến đây thì hai mắt loé lên,khoé miệng giản ra,một cỗ bá khí,ngoạn khốc vô hình trên người Trần Sơn phát ra,bây giờ Trần Sơn thấy thoải mái hơn rất nhiều,giống như có một bóng ma đã đi rồi vậy

Phạm Dung đang lái xe thì bỗng nhiên cảm nhận được cái gì,quay sang vừa gặp Trần Sơn cỗ bá khí đấy,gương mặt đấy 'lãnh khốc' là suy nghỉ đẩu tiên của Phạm Dung, Phạm Dung xuất thần trong chốc lát thì nghe tiếng còi giật mình quay sang lái xe thì thấy có một chiếc xe chạy chậm trước mắt nếu còn chạy thẳng thì sẽ đâm vào

vội vàng lách qua, Phạm Dung thở dài một hơi,len lén nhìn sang thì thấy Trần Sơn vẫn gặp với vẻ mặt như cũ' lạnh nhạt' nhìn về phía trước một hướng từ đầu tới bây giờ

hay là hắn bị 'ảo tưởng', nhìn Cái mặt như thể đang nói * ta không quan tâm*làm Phạm Dung vừa ghét vừa giận mà cũng có chút thích,*hừ ta đang nghĩ gì vậy*Phạm Dung nói trong lòng một câu rồi không nhìn nữa chuyên tâm lái xe

Trần Sơn đúng là không quan tâm,hắn đang nhìn bản thông tin trước mặt

Thông Tin Cá Nhân
-Ký chủ: Trần Sơn
-cảnh giới:Phàm Nhân
Exp cảnh giới:60/100 (lv0)exp còn thừa:2000
+túi đồ
-kỹ năng:Hổ Quyền
-kỹ năng:Thất Tinh

Trần Sơn nghĩ nghĩ nói trong lòng"sử dụg hết exp"

-keng sác nhận ký chủ yêu cầu sử dụng hết exp,sử dụng thành công đang quán thâu cho ký chủ

Theo thanh âm máy móc vang lên một dòng năng lượng hội tụ vào đan điền,năng lượng làm Trần Sơn nhắm mắt lại cảm nhận và hưởng thụ khoái cảm

Năm phút sau,dòng năng lượng ngừng tiến vào và

-keng chúc mừng ký chủ đầy exp cảnh giới, ký chủ tăng lên luyện thể Nhât trọng

-keng chúc mừng ký chủ đầy exp cảnh giới,ký chủ tăng lên luyện thể Nhị trọng

-keng chúc mừng ký chủ đầy exp cảnh giới,ký chủ tăng lên luyện thể Tam trọng

-keng chúc mừng ký chủ đầy exp cảnh giới,ký chủ tăng lên
luyện thể Tứ trọng

thanh âm máy móc liên tiếp vang lên trong đầu Trần Sơn,một cảm giác thật vi diệu,trong đan điền đang nóng lên,nắm nắm tay một luồng sức mạnh khổng lồ đang ở trong đó

-cô dừng xe ở chổ nào trống vắng cho tôi được không,tôi có việc phải làm

Trần Sơn không đợi được nữa,muốn thử cảm giác sức mạnh bây giờ của mình nên quay sang nói với Phạm Dung

-há sao vậy,anh đang còn bị thương,để tôi đi đưa anh

Phạm Dung chưa nói hết lời thì ngậm miệng lại,bởi vì trước mặt là Trần Sơn bá đạo xé mảnh vải băng vết thương,chỉ thấy miệng vết thương đã đông máu,máu đã ngừng chảy

-ở đằng sau 3 km là công viên Trúc Lâm khá rộng lớn,giờ này cũng khá vắng vẻ,anh thấy sao!

Phạm Dung quay đầu hỏi,đạt được Trần Sơn gật đầu,Phạm Dung quay xe lại đi tới gần 3km

Xe dừng lại, Trần Sơn bước chân xuống xe,trước trước mắt Trần Sơn là một công viên khá rộng lớn,với những cây đại thụ che nắng che mưa,lác đác có vài người trẻ tuổi đang ngồi một mình,người thì đọc sách,người thì chơi với chó,quan cảnh rất yên lành

-công viên này được không,chào anh tự giới thiệu lại tôi tên là Phạm Dung!

Bỗng nhiên có thanh âm ở sau vang lên, Trần Sơn quay người nhìn lại,một thân ảnh đứng rất gần,thân cao tầm 1m65, tóc đen đuôi gà,ngũ quan tinh xảo,thân hình lồi có lồi, lõm có lõm,mặc trắng sơ mi tay dài phối hợp với váy ngắn đen, Trần Sơn đang nghĩ *không ngờ mình giúp cô gái đẹp vậy*

-tôi tên Trần Sơn,công viên này cũng khá được

Trần Sơn chỉ quan sát trông chốc lát trả lời,báo tên rồi nắm tay đối phương,vừa nắm tay một cảm giác mềm phại trên tay truyền tới làm phía dưới Trần Sơn bỗng nhiên ngốc đầu lên hỏi

"đại ca,có muội muội thăm hả"
"Thăm thăm cái đầu ngươi,im lặng"
"Nhưng mà đại ca,biểu đệ thật đói"
"Đói đói đói,đói con** ngươi,im mồm, tao cắt mày giờ"
......

-không phải cô có chuyện gì đó quan trọng sao

Khụ khụ nói chuyện chính, Trần Sơn cưỡng ép trong lòng hồi hộp,cưỡng ép biểu đệ phản nghịch kỳ bình tĩnh hỏi