Chương 12:Đến Lúc Phải Lấy Vợ
Trần Sơn 3 người ngồi chờ chốc lát thì thấy có một đội ngũ cưỡi ngựa mà ra,trên người bọn họ dính đầy vết máu nhưng tinh thần vẫn còn rất xung túc,người cầm đầu tráng hán ân cần hỏi Hạng Lương
-ta không có chuyện gì,chúng ta đi thôi,đội quân đuổi theo bây giờ,tiểu hữu lên ngựa với ta
Hạng Tương thấy Hạng Vũ không thương tổn gì nhẹ thở ra,rồi quay sang nói với Tiểu Xuyên
-đi đâu ta bây giờ phải đi đâu,ta không còn nhà
Tiểu Xuyên thần sắc ể oải,tinh thần suy sụp miệng lẩm bẩm
Hạng Vũ nhìn Tiểu Xuyên nhíu nhíu mày nghĩ*người này tinh thần suy sụp,một nam tử hán đại trượng phu chết thì chết,sợ cái gì mà phải suy sụp,đã phản tặc còn lộ ra vẻ mặt này*Hạng Vũ nghĩ xong nhìn sang Trần Sơn, giãn mày ra dù gì Tiểu Xuyên cùng vị huynh đệ thân thủ bất phàm kia cũng cứu bá phụ một mạng,mình không nên nghĩ xấu một vị ân nhân,nghĩ xong Hạng Vũ bá đạo xách Tiểu Xuyên ném trên ngựa,rồi một trận giá giá đi hướng Bắc
Đội ngũ giá giá
Trần Sơn cũng giá giá theo sau
-keng nhiệm vụ phụ tuyến' Xuất Thế' đã hoàn thành,
-keng nhận thưởng thành công exp tu vi 1000
-keng kích hoạt nhiệm vụ phụ tuyến'Cứu Hiền Thê'nhiệm vụ ban thưởng Dưỡng Nhan Đan*1
Cứu Hiền Thê: Tố Tố tên thật còn được gọi là Lữ Tố,Phụ thân là Lữ Công gia chủ của Lữ Phủ,nàng tính nết hiền hoà xinh đẹp,cần cù chịu khó,một khi thích một ai thì bất chấp tất cả theo người đó,trong bộ phim Thần Thoại,Tố Tố đã chết một cách rất bi ai,vì thích một người mà một người con gái yếu đuối trốn khỏi gia đình để theo đuổi người mình yêu rồi kết thúc thật bi ai,điện thoại thật xúc động vì Tố Tố *hức hức*
Trần Sơn trong đầu thanh âm máy móc liên tiếp vang lên,để cho Trần Sơn cảm thấy đầu đầy hắc tuyến là điện thoại cũng nói từ bi ai,trời ạ,giọng nói máy móc mà nói từ bi ai còn hức hức nữa chứ,
Trần Sơn nhìn thấy nhiệm vụ này thì giật mình, cưới Tố Tố, cưới vợ,bây giờ mới nhớ tới mình đã gần 26 tuổi, độ tuổi này là đã có vợ có con hết rồi, Trần Sơn nhìn một lúc lâu rồi quyết tâm tiếp nhận và làm nhiệm vụ này
Trần Sơn cũng bắt đầu cảm thấy nhiệm vụ này làm rất tốt,có thể cứu nàng khỏi bi ai,còn có thể ôm ấp mỹ nhân về nhà,nhưng không biết có đem nàng Xuyên Về được không
*điện thoại nàng có cùng ta Xuyên Về được hay không* Trần Sơn mặc niệm hỏi điện thoại
-keng trả lời ký chủ,điện thoại là phần mềm Xuyên Không cao cấp nhất mọi thời đại, cần được sự đồng ý của đối phương là có thể Xuyên Về
Trần Sơn nghe xong cảm giác lâng lâng ảo tưởng ôm mỹ nhân cỗ đại đến hiện thực,chắc một đống ánh mắt ghen tị cho mà coi hahaha
vừa nhắc đến Tố Tố tạo ngộ trong phim và sắp làm vợ mình, Trần Sơn hận nghiến răng nghiến lợi nẩng đầu nhìn chằm chằm Tiểu Xuyên,cặp mắt đầy hận ý sâu nặng
Tiểu Xuyên đang ngồi sau lưng Hạng Vũ thì bỗng nhiên giật mình cảm nhận được đều gì,len lén nhìn lui thì thấy đôi mắt độc ác của Trần Sơn làm Tiểu Xuyên giật mình cả kinh hét một tiếng
-có chuyện gì
Hạng Vũ nhíu nhíu mày
-không,không có gì
Tiểu Xuyên đáp rồi nghĩ trong lòng* mình có chọc giận tên sát thần đó đâu, mà hắn nhìn mình ghê vậy phải thử hỏi cho ra lẽ*
-anh gì ơi khụ khục huynh đài ơi xin hỏi tại hạ có đắt tội chỗ nào không!
-không!
Trần Sơn đáp một tiếng rồi lặng lẽ thu hồi ánh mắt
-chư vị huynh đài,thứ tại hạ hỏi,Tô Châu huyện cách bao xa
Trần Sơn suy nghĩ mình nên đi con đường nào thì có,Lữ Công nhà ở Huyện Tô Châu phía Bắc, Trần Sơn quay sang đám người chắp tay hỏi
-há Tô Châu phía Bắc cách 1 vạn dặm đường,tiểu hữu đi Tô Châu hả,huynh đệ chúng ta cũng đi hướng Bắc,có gì đi theo chúng ta
Hạng Lương nghĩ nghĩ nói
-cảm tạ đại bá,tại hạ có việc bận trong người nên xin đi trước
Trần Sơn nghe xong cảm tạ rồi nghĩ*1vạn dặm bằng 5000km là chiều dài hơn diện tích Việt Nam mình,chắc đi ngựa chậm cũng được 3-5 tháng*
-há tiểu hữu làm gì phải vội vàng,có cần chúng ta giúp đỡ?(Hạng Lương Khách Khí hỏi)
-cảm tạ đại bá,là chuyện trong gia đình của tại hạ,tại hạ có thể tự xoay trở được(Trần Sơn giả dối trả lời)
-các vị huynh đệ chúng ta còn chưa tạ ơn ân cứu mạng của huynh đệ,hay là tối nay dừng chân ở Trấn phía trước uống vài chung(vài chén) với huynh đệ chúng ta, dù gì trời cũng sắp tối,đường xa vội vàng
Hạng Vũ đang phi gần phía trước bỗng nhiên giật mình, quay người lui chắp tay nói
-Hạng huynh nói rất đúng,ta còn chưa cảm tạ huynh đài,tối nay ở lại với tiểu đệ đi(công chúng a)
-đúng rồi vừa nãy huynh đài Dâm Uy Quyền Kiếm thật uy phong,ta muốn cùng huynh đài cạn vài chung(công chúng b)
-dúng đó,đúng đó, lúc đó ta thấy huynh đệ một kiếm chém chết 3 người thật Dâm Uy, lúc đó ta ngẩn ngơ một lúc vì sự Dâm Uy của huynh đệ đó(công chúng c)
.....công chúng d,e,g,h......
Một đám người cũng nói theo
Trần Sơn suy nghĩ nghĩ đáp
-được,các vị đã nhiệt tình như vậy tại hạ cũng không tiện chối từ,tối nay chúng ta không say không về
-tốt không say không về
Đội ngũ bốn mấy người cười đáp lại
-hí í hí
-hí í hí...
1 canh giờ (2 tiếng)sau cuối cùng đoàn người cũng đến Trấn nhỏ này,mọi người tìm kiếm nhà tẩy trên người máu me,dơ bản rồi vào ngồi chung với nhau
-nhị vị huynh đệ này,tạ ơn ân cứu mạng của nhị vị huynh đệ,nhờ có nhị vị huynh đệ mà bá phụ và các huynh đệ chúng ta có thể tụ họp ngày hôm nay,Tại hạ họ Hạng tên Vũ
Hạng Vũ chắp tay sang Trần Sơn với Tiểu Xuyên cảm tạ rồi báo danh hào
-sặc sặc sặc
Tiểu Xuyên đang uống li trà thì bị sặc,vừa nãy hắn nghe không nhằm danh hào này
-xin hỏi huynh đài huynh tên gì
Tiểu Xuyên tưởng nghe lầm nên chắp tay hỏi lại
-ta xưa này đi không đổi tên,ngồi không đổi họ, ta danh hào họ Hạng tên một chữ Vũ chính là ta
Hạng Vũ nhíu nhíu mày nói lại
-vậy xin hỏi bá phụ của huynh là Hạng Lương
-đúng vậy
Tần Xuyên nghe câu sác định choáng mắt,hai mắt bắn hoa,không ngờ nhân vật hiển hách lịch sử đang ngồi chung uống rượu với mình,hôm nay thật giống như một giấc mộng
-tại hạ Họ Trần Tên một chữ Sơn hôm nay đi ngang qua Long Xuyên Trấn gặp chuyện bất bình nên ra tay giúp đỡ,hôm nay ngồi đầy với các vị xem như có duyên,tại hạ mời các vị một chung -mời-
-mời
-mời..
Trần Sơn nghĩ nghĩ cầm chén rượu lên báo danh hào rồi hống một câu hiệp khách
Đoàn người thấy vậy mắt sáng lên cũng nâng chén mời,rồi đêm hôm đó đoàn người làm quen với nhau nâng chung này lên chung khác
Tiểu Xuyên nghĩ nghĩ,nhưng nghĩ không ra trên lịch sử có tên này,chắc là diễn viên quần chúng hoặc giả tên nào đó thôi, nghĩ không ra thì khỏi nghĩ,quan trọng nhất bây giờ là lôi kéo quan hệ với Hạng Vũ
Bất ngờ là Tiểu Xuyên cũng quên mình đang ở đâu rồi cũng hùng hùng lí lẽ thề non hẹn biển với đoàn người,đoàn người uống tới sáng canh 3 mới tan tiệc
~~~
Sáng hôm sau, Trần Sơn có chút nhức đầu ngồi dậy cầm điện thoại ra là thấy 9h, ngồi luyện một vòng khẩu quyết cho tỉnh người rồi ra quầy
-Trần huynh,hôm nay các huynh đệ biết huynh có việc phải đi nên các huynh đệ ra đưa tiễn huynh
Vừa ra khỏi quầy là nghe thấy tiếng của Hạng Vũ nói
-tiểu hữu hôm qua uống hơi mệt hay là nghỉ chân,chiều rồi lên đường(Hạng Lương mời chào)
-phải đấy Trần huynh đệ (công chúng a)
-đúng rồi Hạng đại hiệp nói phải(công chúng b)
-huynh đệ ở lại cho khoẻ người rồi đi cũng không muộn(công chúng c)....
Trần Sơn chưa kịp trả lời thì Hạng Lương xen lời,công chúng anh em cũng xen vào làm Trần Sơn hơi hơi ấy nấy
-cảm tạ các vị,ta thật sự có chuyện gấp, không thể ở lâu thêm được nữa,ở đây ta khuyên các vị nên khởi hành sớm,nơi này cách Long Xuyên Trấn không xa,ta sợ bọn cẩu quan đuổi kịp các vị
Trần Sơn nghĩ nghĩ nói ra,thật ra Trần Sơn cũng không có chuyện gấp như vậy, Trần Sơn nhớ không nhầm lúc chữa thương cho Tiểu Xuyên,Hạng Vũ ở một trấn khá gần thì bị quan binh bao vây nên hảo tâm nhắc nhở
-thôi bữa tiệc nào cũng có lúc phải tàn ta xin lên đường,có duyên gặp lại,cáo từ.!
Trần Sơn nói xong không đợi đoàn người trả lời,tiêu sái lên ngựa rời đi
-Trần huynh cáo từ(Hạng Vụ chắp tay bái)
-Trần tiểu hữu lên đường bình an(Hạng Lượng chắp tay bái)
-Trần huynh đệ thượng lộ bình an(công chúng a phất phất tay)
-Trần huynh đệ thật nghĩa hiệp, cứu người không cần hồi báo(công chúng a thở dài nói)
-đúng vậy không biết huynh ấy lập gia thất chưa, ta có đứa muội muội 13 tuổi định giới thiệu cho huynh ấy mà huynh ấy đi rồi(công chúng b nói buồn thay cho muội muội)
-hừ ngươi nghĩ sao Trần đệ thượng nghĩa như vậy mà làm sao lấy được đứa nhỏ Như vậy, hừ tỉ tỉ nhà ta mới 45 chưa xuất giá nè để lần sau ta giới thiệu cho đệ ấy(công chúng c hùng hồn lí lẽ)
Trần Sơn đang tiêu sái hưởng thụ vẫy tay tới lui thì nghe được hai thằng công chúng b c tán gẫu,tuy nói khá xa nhưng với Luyện Thể Thất Trọng như Trần Sơn vẫn nghe đuợc,làm nghe được rồi thì giá giá giá giá giá, ngựa ơi đừng khóc.