Chương 15: Thuận Lợi Và Biến Cố

Điện Thoại Chi Xuyên Qua Vạn Giới

Chương 15: Thuận Lợi Và Biến Cố

Lữ Công nghe Trần Sơn nói xong nghĩ nghĩ đáp lại

-trong phủ còn rất nhiều phòng trống,Trần Sơn công tử đi đường chắc là đã mệt mỏi chứ, để hai nữ nhi ta dẫn công tử đi xem phòng,công tử thích phòng nào thì chọn phòng đó

-Tố nhi Trĩ nhi dẫn Trần Sơn công tử đi xem phòng


-Trần công tử mời
-Trần công tử mời

Hai tỉ muội ra dấu tay mời, Trần Sơn gật đầu cảm tạ Lữ Công rồi đi theo

-công tử phòng này trước nay chưa ai ở,gian phòng chưa trang trí gì

-còn phòng này là phòng trước đây của "công chúng a" ở, trên tường những bức hoạ là của "chị a" lưu lại

-còn phòng này là phòng của (công chúng b)ở trước đây,bình hoa đó.......
....
..
-còn phòng này là phòng tỉ muội chúng ta,tiểu nữ tử thân là nữ nhân không dẫn nam sĩ vào được,mong công tử thứ lỗi

Trần Sơn vừa đi vừa nghe Lữ Trĩ giới thiệu, gật gật đầu,đi tới một phòng thì Lữ Trĩ giới thiệu là phòng mình,nhưng không dẫn Trần Sơn vào÷.÷,nhưng cửa vẫn mở không vào cũng thấy hết, Trần Sơn hai mắt sáng lên nhìn vào trong

Là một phòng khá rộng với diện tích 5x5mét,trên tường bày trí các loại tranh chữ,một cái bàn trang điểm,một cái giường,bên cửa sổ có 2 chậu hoa và trang trí xung quanh cho biết đây là phòng phụ nữ,một loại hương thơm nữ nhân từ trong phòng đập vào mũi Trần Sơn, Trần Sơn xoa mũi rồi nói hai tỉ muội dẫn tiếp

-công tử chắc cũng mệt hay là ra ngồi nghỉ ngơi một chút

Đi được một lúc Lữ Trĩ xoa chút mồ hôi trên trán nói, Trần Sơn gật đầu đáp ứng

Đi đến một bàn đá hai tỉ muội ngồi xuống gọi nha hoàn lấy trà lấy bánh

-Trần công tử thấy thế nào,thích phòng nào chưa(Lữ Trĩ hỏi)

-há ừ chờ chút, ừ đúng rồi phòng hai vị tiểu thư phong cảnh đẹp đấy (Trần Sơn giả lơ nói)

-cảm tạ công tự khen ngợi,công tử đến huyện thành này có thân thích nào không(Lữ Trĩ tạ ơn rồi hỏi tiếp)

-à ta không gia thân gia thích(Trần Sơn đáp)

-xin lỗi công tử,tiểu nữ không biết chọn lời(Lữ Trĩ áy náy trả lời)

-không sao không sao,à mà ta thích phòng hai vị đấy haha(Trần Sơn cười cười đùa một câu)

Hai tỉ muội nghe Trần Sơn nói giật mình nhìn nhau,chỉ thấy trong mắt đối phương hoản loạn

-há ta chỉ đùa chút thôi,thay đổi chút không khí ấy mà,nếu đắt tội thì xin lỗi hai vị thứ lỗi

Trần Sơn thấy hai người không trả lời,mà vẽ mặt sợ hãi thì vội vàng đáp tiếp một câu

-phùuu, công tử thật khéo đùa,à mà công tử tập kiếm hả

Lữ Trĩ nghe Trần Sơn nói vậy thì thở phào nhẹ nhõm rồi nhìn sang cây kiếm Trần Sơn đeo bên hông nói nói

- ừ ta tập chút ít để phòng thân(Trần Sơn đáp)

-há vậy hả, tiểu nữ tử cũng thích xem kiếm vũ mà thân là nữ nhân gia phụ không cho phép đi ra một mình,lúc trước có một vị kiếm khách tới tá túc lại vài ngày trong phủ cũng tập kiếm tiểu nữ tử rất thích xem,không biết tiểu nữ tử có vinh hạnh xem công tử múa kiếm

Lữ Trĩ hai mắt sáng lên mông đợi hỏi,Tố Tố một hên cũng hiếu kỳ

Trần Sơn lưng đổ mồ hôi lạnh,hắn chỉ mới có một chiêu "kiếm nhất" luyện cũng chưa ra gì thì biểu diễn như thế éo nào,nghĩ nghĩ một lúc Trần Sơn đáp

-ta mới tập kiếm một tháng chưa quen thuộc, có gì sáng nào ta tập hai vị có thể xem

-há vậy cũng được(Lữ Trĩ mặt buồn nói)

-Trần Sơn công tử,công tử chọn được phòng chưa

-phụ thân
-cha
Trần Sơn thuận theo tiếng nói nhìn lại,chỉ thấy Lữ Công mặt mày hơi tìu tụy được nha hoàn giúp đỡ nâng đi tới

-há ừ đại khái được rồi,phòng thứ 6 bên trái được đấy,cảnh sắc không sai,phòng khá rộng thống khoáng,à mà Lữ gia chủ có bệnh trong người,ra đây làm gì cho cảm lạnh để hạ nhân gọi ta vào cũng được mà

Trần Sơn nói phòng,là cách gần phòng 2 tỉ muội 3 căn, cũng như Trần Sơn nói,phòng khá thông khí,trang trí cũng không tệ mà gần phòng hai tỉ muội nữa,khi nào rãnh cũng có thể xoát độ hảo cảm Tố Tố, Trần Sơn nghĩ

-há phòng đó hả,ừ công tử chọn không tệ phòng đó là phòng cũ ta ở,phòng đó không sai haha,công tử kính già là có hiếu,được,được,được, tuổi trẻ bây giờ hiếm có người như công tử lắm

Lữ Công cười cười nói nói rồi khen một câu

-không biết công tử quý canh ngày nào

-hả ta năm này 25(Trần Sơn nghĩ nghĩ quý canh là bao nhiêu tuổi,đáp)

-thấy công tử trẻ như vậy vậy,ta cứ nghĩ công tử 20,không ngờ tới,không ngờ tới a,à mà công tử lập gia thất chưa

Lữ Công nghi ngờ nhìn Trần Sơn,thấy không giống 25 mà giống 20 hơn lại hỏi thêm một câu

-à ta còn trẻ,chưa có gia nghiệp chưa lập gia thất

Trần Sơn cười trộm trả lời,rồi nghĩ*hỏi gia đình ta là làm mối cho ta chứ gì haha,mĩ nhân của ta*

-công tử chưa có gia thất hả,ta năm đó 16 tuổi thành gia lập thất,17 tuổi 1 con,18 tuổi nạp thiếp đến bây giờ đã có 6 vợ 15 đứa con,con cái ta lập gia thất hết rồi,bây giờ chỉ còn hai đứa này,Lữ Trĩ năm nay 20,Lữ Tố 17 tuổi, chưa có hôn phối,haha côg tử thấy nữ nhi ta thế nào,hay lả quen biết rồi chọn ngày lành tháng tốt kết hôn

Lữ Công hai mắt toả sáng thao thao bất tuyệt kể về những chiến tích của mình rồi thả dây câu cá

Hai tỉ muội thấy cha mình chưa gì đã kéo chuyện kết hôn,tim đập thình thịch hai tỉ muội liếc nhau nhìn được trong mắt đôi phương sự hoản loạn cùng hồi hộp

Trần Sơn thầm hô cơ hội,nhạc phụ đại nhân thật biết nhìn người,tằng hắn một cái chững chạc đàn hoàng trả lời

-há vậy hả đại bá thật khí phách,không ngờ có nhiều vợ đến vậy,tại hạ thấy hai vị tiểu thư xinh đẹp như hoa nhờn nguyệt thẹn,không ngờ là chưa có ý trung nhân

Trần Sơn câu đầu vuốt mông ngựa câu sau thao thao bất tuyệt khen hai tỉ muội rồi quay sang nói với Tố Tố

-Tố cô nương thật xinh đẹp,tại hạ vừa nhìn đã yêu thích,không biết tố cô nương nghĩ gì về tại hạ

Tố Tố nghe Trần Sơn nói thì giật mình đầu muốn chôn xuống đất, lắp ba lắp bắp trả lời

-ta,ta thấy công tử rất tuấn tú,ta ta nghĩ nghe theo phụ thân đại nhân

Lữ Trĩ lúc đầu mặt vui nhưng bây giờ hết cười nổi,thở dài một hơi,thầm hô *ông trời bất công,bao giờ ta mới thoát FAaaaa*

-há thì ra công tử ưa thích Tố nhi,Tố nhi không hiểu chuyện,ít nói nhưng rất ngoan hiền, không biết công tử gia thân ở phương nào để chọn ngày lành đón nữ nhi ta
.....



Nói chuyện hôn Lễ cho tới đêm tối,mới chọn được ngày lành,tuần sau được cử hành, không đưa dâu chỉ bái đường,bởi vì Trần Sơn không nhà,không có phụ mẫu,
tối nay Trần Sơn có việc phải làm,là đi giết người

Đầu canh tí(11h) Trần Sơn bịt mặt đeo kiếm đi vào một nhà dân nhỏ,chỉ thấy trên giường là một người trung niên nhân đang nằm gáy khò khò, Trần Sơn không thương hại gì một kiếm phạch rồi tiêu sái rời đ,chỉ để lại trung niên nhân giấc mơ viễn viễn

-keng chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ'Đồ Hoàng'phần thưởng exp tuvi 2000,khí vận giá trị 100


-keng phần thưởng đã được phân cho ký chủ

-keng chúc mừng ký chủ đầy exp cảnh giới,ký chủ tăng lên Luyện Thể Bát Trọng

Trần sơn chạy một mạch về phủ rồi lẻn về phòng lau vết máu trên kiếm rồi nói trong lòng *mở bảng giao diện*


Thông Tin Cá Nhân
-Ký chủ: Trần Sơn
-Cảnh giới:Luyện Thể Bát Trọng
Exp cảnh giới: 1590/ 20000 (lv 8)
Khí vận:100
Kỹ năng:
-Hổ Quyền (trung cấp)
-Thất Tinh:kiếm nhất(trung cấp)
+túi đồ
-chìa khoá bí ẩn

-keng điện thoại gặp đang ngoại lai bài xích, đang thăm dò đối phương

-keng thăm dò hoàn tất, là thế giới ý thức bài xích điện thoại,điện thoại đang chống đối lực bài xích,điện thoại chỉ chống đối được bảy ngày, mời ký chủ chuẩn bị xuyên qua,

-keng theo điện thoại phân tích và phán đoán,ký chủ làm nhiệm vụ Đồ Hoàng làm thế giới mất hết trật tự,mất hết đường đi,nên thế giới đã hỗn loạn thiên cơ

Liên tiếp thanh âm trong đầu Trần Sơn vang lên, Trần Sơn giật mình nghĩ *,mới làm một nhiệm vụ phụ mà đã phá hõng hết thẩy,nhiệm vụ không đáng tin cậy lần sau rút kinh nghiệm,điện thoại cũng không đán tin cậy, phải nhanh hoàn thành cưới Tố Tố rồi về,ngày mai kết hôn khoẻ nhất,cái điện thoại này vội vàng quá, Trần Sơn tin tưởng chắc chưa được 7 ngày là bị ép buộc,chắc,chắc luôn hừ hừ*Trần Sơn hừ hừ

-keng điện thoại trả lời ký chủ,điện thoại chỉ phụ trợ hỗ trợ phát nhiệm vụ cho ký chủ,ký chủ muốn làm hay không là chuyện ký chủ,điện thoại không tính toán đến chuyện sẽ phá vỡ thế giới thiên cơ,đó là do ký chủ,điện thoại vô tội,điện thoại oan ức,huhu*

Trần Sơn vẻ mặt cổ quái,*cái điện thoại với giọng nói này là sao,vẫn là giọng nói máy móc này làm sao có nhân tính như vậy,còn oan ức,còn đổ thừa do ta,không phải ngươi phát nhiệm vụ thì sao ta làm,ngươi không nói sớm để ta khỏi làm,giờ bị đuổi làm mất hai nhiệm vụ chính,hừ hừ,còn huhu ngươi khóc mà không có nước mắt thì khóc có cái gì dùng*

-keng điện thoại trả lời ký chủ,điện thoại đã giới thiệu một lần,điện thoại là điện thoại siêu thông minh,giỏi tính toán,thượng thông văn,hạ thông võ.....1vạn lời..... điện thoại cũng có suy nghĩ của mình,điện thoại chỉ phụ trợ phát nhiệm vụ cho ký chủ,điện thoại rất nhân tính hoá, điện thoại vô tội,điện thoại đã giải thích cho ký chủ ở chương 3 rồi,ký chủ không đọc kỹ còn nghĩ xấu điện thoại huhu*

Trần Sơn trán đầy hắc tuyến nghĩ nghĩ nói trong lòng* cũng có lí,một con động vật còn có suy nghĩ chứ nói gì cái điện thoại này,ừ đúng rồi,bữa giờ mình nói chuyện toàn nói với điện thoại,ừ ừ xin lỗi điện thoại nhá*

-keng cảm ơn ký chủ nghỉ thông suốt cho điện thoại,nãy giờ mãi mê giải thích cho ký chủ,điện thoại đã sơ hở,điện thoại mất rất lớn năng lượng bây giờ chỉ còn lại 6 ngày 10 giờ,điện thoại lại gặp phải sơ hở do giải thích và tính toán, còn 6 ngày 1 giờ,lại còn 5...*

Trần Sơn vội vàng bảo ngừng,*điện thoại thật khó tin nổi,phải nhanh chóng,đúng do điện thoại chứ không phải do mình *
-keng điện thoại còn 4 ngày..

Trần Sơn trán đầy hắc tuyến,,*còn nghe trộm ta nghĩ nữa hừ hừ,*Trần Sơn lập tức ngồi xuống giường đọc khẩu quyết bắt đầu tu luyện

-keng chúc mừng ký chủ tự tu luyện nhận được exp tuvi 0,9

-keng chúc mừng ký chủ tự tu luyện nhận được exp tuvi 0,9

-keng chúc mừng ký chủ tự tu luyện nhận được exp tuvi 0,9


-keng...

-....

...