Chương 10:Cướp Pháp Trường
-cô nương xin hỏi mọi người đang đi đâu vậy
Trần Sơn bước nhanh chặn một phụ nhân, chắp tay lễ phép hỏi
-á chào huynh đài, là vậy,có một vị tướng quân đại nhân ở Trấn Nam Giang bắt được mấy tên ác bá,Quan Sai đại nhân sắp phán sử ở pháp trường hướng đó
Cô gái trung niên thấy Trần Sơn thanh tú thì đỏ mặt đáp rồi chỉ hướng cuối đường
-vậy tạ ơn cô nương
Trần Sơn cuối cùng cũng hiểu chuyện gì sảy ra,chắc sắp bắt đầu cốt truyện cướp quan trường,chắp tay tạ ơn cô gái, Trần Sơn bước nhanh tốc độ đi trước
Gần đến nơi Trần Sơn thấy một đám đông người đang đứng bàn tán xung quang Pháp Trường
Đây là một Pháp Trường khá rộng có thể chứa 1 nghìn người,xung quanh Pháp Trường đứng rất nhiều binh sĩ tầm 600 người
Giữa pháp trường có một đài hình vuông là nơi chém phạm nhân,sau quảng trường có 2 người rất dễ thấy,một người mặt quan phục thẩm phán,bên trái đứng lấy một người đàn ông trung niên khí độ bất phàm, Trần Sơn đoán là Tướng Quân đại nhân mà vừa nãy phụ nhân nói
Giữa pháp trường đang quỳ bốn hàng người khoảng trên trăm người,trước ba hàng người đứng đấy 2 tên to con vác lấy cây đao bự
Quan nhân xem xét có nhiều công chúng thì đứng dậy cầm một cuốn trúc lên đọc
-hôm này bản quản phán xét phản tặc triều đình,đây là một nhóm đầu não muốn phản lại triều đình, Hoàng Thượng có lệnh gặp phải loại này phản tặc thì phải bắt lại xử trảm,vì cách khá xa Hoàng Thành,bản Quan sẽ y theo dụ lệnh Hoàng Thượng xử trảm phản tặc thị chúng ngay tại đây......
Quan nhân đọc một hồi rồi ngồi xuống chờ hương đến cuối
-thấy chưa phản tặc đấy(công chúng a),
-ừ tụi này đáng chém,chém hay(công chúng b)
-sao trên đời ác bá nhiều vậy,nguyệt trước cũng có một nhóm rồi(công chúng c)
-xem kìa,bên kia, bên kia,cái ông già già ấy,già mà không nên thân còn muốn phản lại triều đình(công chúng x)
..
.....
Hạng Lương nghe dân chúng nói nói cười khổ chửi trong lòng*một đám ngu dân, Quốc Gia lầm than ác bá đầy đường mà không biết,làm sao mới có phản tặc,là vì hôn quân*
-giờ lành đã đến chuẩn bị chém
-oành oành
Ông thẩm phán chưa nói xong thì biến cố phát sinh,bầu trời u ám mây kéo tới che khuất ánh sáng sấm nổi ùm ùm,gió
kéo đến thổi bụi bay phất phới
Bỗng nhiên xung quanh không gian giữa pháp trường một trận vặn vẹo
-ầm
Thật to con sắp hạ đao thì một dòng điện từ trên trời hạ xuống hắn ta và rồi
-bịch
-bịch
2 tiếng bịch vang lên,thằng to con cả người run rẫy đen thùi lùi ngã xuống,nằm bên cạnh thằng to con là 1 người thanh niên tầm 25,26 tuổi ngũ quan thanh tú,mặc một bộ quần áo thời hiện đại
Một lúc sau mây tán đi,Mặt Trời thẹn thùng hiện ra,không gian sáng sủa lại,nhưng mà không gian yên tĩnh khiếp sợ,tất cả mọi ngời đều khiếp sợ nhìn thanh niên bên cạnh Thằng to con
-đại nhân hắn,hắn là yêu ma,đại nhân làm sao bây giờ
Phá vỡ không gian yên tĩnh này là tên to con vác đao còn lại
-người này không rõ lai lịch,công nhiên xuất hiện ở pháp trường chắc là đồng đội phản tặc,bắn hắn lại chém,,đúng chém hắn trước,
Phán quan bị thằng to con nói thì giật mình hét lên với binh lính xung quanh rồi ném ném lệnh tử
Vài tên lính nghe lệnh thì chạy lên trói lại người thanh niên,
chợt lúc này người thành niên tỉnh lại
-các anh,các anh là ai,các anh làm gì vậy,sao lại trói tôi,thả tôi ra,đây là đâu thả tôi ra đi
Người thành niên hốt hoảng nhìn xung quanh hét lên
-hừ ngươi lãi nhãi cái gì đó, ngươi còn lãi nhãi nữa ta chém sợ không đứt đầu là phải chém lại đó
To con vẻ mặt hung ác doạ dẫm rồi dơ đao
-dừng tay
-chèng Cheng chèng tùng bún Cheng chèng túm....
2 thanh âm vang lên cùng lúc,một là của Trần Sơn,hai là của thanh niên trên đài mà không biết có phải do Trần Sơn quát hay không mà không ai để ý tiếng nhạc điện thoại của thanh niên kia,thanh niên kia mò mẫm 1 lúc sau thì hết nhạc
-ngươi là ai,biết là đâu không,bản quan nhân đang phá án ngươi xen vào làm gì
Quan nhân trừng mắt Trần Sơn quát
-vị đại nhân này,đây là bằng hữu của ta,bằng hữu của ta vô tội,mong đại nhân thả người
Trần Sơn thả ra khí thế trầm giọng chỉ vào Dịch Tiểu Xuyên nói
-ngươi là ai,các ngươi đang đóng phim phải không, ta không phải người của đoàn các ngươi,thả ta ra,ta gọi 110 tố cáo các ngươi,các ngươi bắt cóc ép người
Tiểu Xuyên ngẫng đầu lên vùng vẫy nói liên tục
-các hạ là ai,đến đây để cứu hắn phải không, người đâu hắn là đồng loã phản tặc bắt lại
Quan nhân bị khí thế luyện thể lục trọng của Trần Sơn ép mô hôi lạnh,nhưng bên hắn nhiều người hơn nên hét rầm lên
-hừ
Trần Sơn hừ lạnh rút kiếm khỏi vỏ thì
-cộc cộc cộc cộc aaaaaaaaaa bá phụ ta đến cứu ngươi
bỗng dưng có tiếng vó ngựa phá vỡ Trần Sơn,đó là một đám ngựa,không, là một đám người cưỡi trên đám ngựa tầm trăm người,người đi đầu hét lên rồi chém mấy tên lính canh ngoài cổng và nói
Dân chúng xung quanh như cảm nhận được gì chạy rất nhanh
-người đâu,cướp pháp trường,bắn tên,bắt lại cho ta
Tên phán quan thấy tình hình không ổn vội hét lên
-bịch bịch bịch
Trần Sơn mặt khó coi vận chuyển chân khí xuống chân tung người nhảy lên mượn vai của binh lính chạy tới xách lên Tiểu Xuyên,tiện tay chém dây trói ông già bên cạnh rồi đạp tường lên nóc nhà rồi tiêu xái rời đi
-đừng quan tâm tới hắn,bắt lại nhóm phản tặc này
Toàn trường yên tĩnh trông chốc lát vì Trần Sơn thân pháp,quan nhân lấy lại tinh thần quát lên
-giết,giết,giết
-aaaa bá phụ đón kiếm
Tiếng chém giết hỗn loạn,Hạng Vũ hét to ném kiếm cho Hạng Lương,Hạng Lượng nhìn bóng lưng Trần Sơn rồi đón kiếm bắt đầu cứu huynh đệ đang còn bị trói
-nghịch tặc,còn không dừng tay lại,quân đâu, chém,chém chém cho ta(quan nhân)
-các huynh đệ tập hợp phá vòng vây(Hạng Lương)
-----còn tiếp------