Chương 1:Chiếc Điện Thoại Kỳ Lạ

Điện Thoại Chi Xuyên Qua Vạn Giới

Chương 1:Chiếc Điện Thoại Kỳ Lạ

-cạch cạch cạch.....

Trong một căn nhà chật hẹp bừa bộn,có một thanh niên đang ngồi trong một góc bấm bấm bàn phím

Trên màn hình máy vi tính là một chương tiểu thuyết sắp được hoàn thành với 1590 chữ,thanh niên đang suy nghĩ và hoàn thành chương này

-Haiz xong rồi hôm nay 7 chương thôi hôm sau làm tiếp,bảy giờ rồi đi mua đồ ăn cho tuần này đã

Thanh niên này tên là Trần Sơn,một người dân bình thường ở Việt Vam,Thành Phố Hồ Chí Minh,Quận xxx,Đường xxx, số nhà xxx, năm nay anh ta 25 tuổi là một trạch nam chính cống

10 năm trước do một trận tai nạn xe cộ ngoài ý muốn,Bố Mẹ của Trần sơn đã mất vào trận tai nạn xe cộ đó,để lại gia tài là 99 triệu đồng và ngôi nhà nhỏ này,lúc đó Trần Sơn chỉ mới 15 tuổi đang học Trung học cơ sở,anh ta đã nghỉ học sau một năm vì đam mê sa đoạ vào những bộ tiểu thuyết,anime,điện ảnh...

Ba năm đầu Trần Sơn coi phim và đọc truyện cho đến một ngày anh ta phát hiện mình gần hết phí sinh hoạt,anh ta đã thử viết tiểu thuyết để kiếm thêm nguồn thu nhập và đã thành công,tiểu thuyết của anh ta được các độc giả rất yêu thích, anh ta thu lợi nhuận đủ để sinh hoạt hằng ngày, đến bây giờ Trần Sơn vẫn còn đang viết, Trần Sơn đã hoàn thành được rất nhiều bộ tiểu thuyết, tổng cộng 4 năm Trần Sơn đã hoàn thành được xxx bộ và sắp hoàn thành thêm một bộ nữa

-ketzzz

Tiếng bước chân cộc cộc và tiếng mở cửa vang lên Trần Sơn nhìn ra ngoài cửa sổ,trước mắt là một bức tranh hoàn mỹ,các thiếu niên,thiếu nữ ôm tập chạy và chạy,chen lấn lộn xộn để vào trường

Trần Sơn rất thích nhìn khung cảnh này, Trước đây hắn cũng từng học ở đó,đó là Trường học Trung Học Cơ Sở Xuân Hà

-rập

Nhìn một lúc cho đến cổng trường đóng lại,Trần Sơn Đóng cửa sổ lại vào tắm rửa cho tỉnh người,suốt đêm không ngủ để viết tiểu thuyết ấy mà

Tắm rữa xong xuôi Trần Sơn xuống mở chiếc DREAM Thái huyền thoại cũ kỹ của mình

Siêu thị cách nhà Trần Sơn cũng khá gần Tầm 2km,với chiếc DREAM Thái huyền thoại này Trần Sơn nghĩ đến đó cũng mất khoảng 10 phút

-kít

Vừa đi được khoảng chừng trăm mét đường, Trần Sơn phanh xe lại, bởi vì anh ta thấy trong hẻm nhỏ chật hẹp không người,có một ánh sáng loé lên vài giây rồi lại biến mất, Trần Sơn quan sát xung quanh thì thấy không ai để ý,vì tò mò Trần Sơn dựng xe lại và vào tìm hư thật là cái gì

Đây là một hẽm nhỏ khá chật hẹp, rộng khoảng 1m8, hai bên là 2 bức tường nhà

Vào được 6-7 mét Trần Sơn thấy một chiếc điện thoại đang chập chờn nằm dưới mặt đất,vừa cuối xuống cầm vào điện thoại,Trần Sơn có một cảm giác là một luồng năng lượng tê tê mỏng manh tràn vào người mình rồi biến mất

Cúi đầu quan sát lại, là một chiếc điện thoại không có nhãng hiệu,màn hình cảm ứng vừa tay,quan trọng nhất là trên màn hình đang chập chờn và có những chữ viết Trung Quốc mà Trần Sơn không đọc được

-xìtong xiảnrù chénshuì 'pụp'

Bỗng nhiên có một giọng nói máy móc kỳ lạ ở trong đầu Trần Sơn vang lên rồi chiếc điện thoại đen xì, Trần Sơn biết giọng nói đó là tiếng Trung Quốc còn điện thoại đen xì là bị hư 'đúng là hàng Trung Quốc'

-tiếng nói

Trần Sơn giật mình,niếu như hắn nghe không nhầm vừa nãy có tiếng nói là vang lên trong đầu,như kiểu tâm linh tương thông,không phải nghe bằng tai, mà là nghe bằng tâm

Tuy không hiểu nó nói gì nhưng Trần Sơn khẳng định cái điện thoại rất bất phàm, Trần Sơn nôn nóng khám phá bí mật nên khỏi mua đồ lên xe chạy một mạch về nhà

--------()---------()------

Chương 2:Điện Thoại Nhận Chủ

Vừa vào đến nhà, Trần Sơn liền lấy điện thoại đó ra quan sát kỹ lại,nhìn kỹ mới phát hiện chiếc điện thoại này tạo hình rất kỳ lạ

mặt sau là màu xanh bầu trời có những chấm trắng như những ngôi sao, màn hình hơi cong cong không có nút bấm gì cả cũng không có lỗ cấm sạc,chỉ có màn hình và nắp sau lưng

Trần Sơn cố dỡ nắp điện thoại ra nhưng không được, cứng như cục sắt

*hay là huyền cơ ở trong cái điện thoại,cái điện thoại này làm cho mình có cảm giác rất kỳ quái * đây là ý nghĩ của Trần Sơn,nghĩ là làm

-chooang........

Trần Sơn nện điện thoại xuống đất rồi lại cầm nên, nó vẫn còn nguyên không bị trầy xước hay bị gì cả

Và thế là anh ta tra tấn cái điện thoại như dìm nước,đốt lửa...

-Pong Póng Pông

-cheng cheng Cheng chèng

- rùuuuuuu rứuuuuu rú rứ

Hai tiếng sau Trần Sơn lau trên người mồ hôi ngồi thở hồng hộc,cảm giác đói bụng vang lên,Trần Sơn có một kết luận nói

-cái này không thể mở ra được phải nghĩ biện pháp khác

"Hay là cái điện thoại này nhận chủ như pháp khí,thần khí "một lúc sau Trần Sơn nghĩ cái này có khả nghi,vì nhân vật chính đa số đều như vậy

Hạ quyết tâm,Trần Sơn đi mua cây kim may vá và ghé quán ăn sáng,là một quán ăn quen thuộc của Trần Sơn,món bún bò Huế,là một món ăn đặc trưng của người dân huế

-cô Tâm,vẫn như cũ(Trần Sơn ngồi xuống ghế kêu lên)

-Sơn đó à,bữa chừ ở mô,răng không thấy ghé vô quán cô ăn(cô Tâm)

-há,bữa giờ công việc bận rộn,không có thời gian rãnh qua ăn(trần Sơn giả vờ bịa chuyện)

-xí nói láo mà không biết ngượng,răng tau nghe chú năm nói mi suốt ngày ở nhà(cô Tâm xì một tiếng nói)

-haha,hahaha(Trần Sơn ngại ngùng gãi đầu)

-đây như cũ(cô Tâm đưa tô bún rồi đi)

Ăn sáng xong Trần Sơn về nhà,vào đến nhà Trần Sơn cầm trên tay cây kim ra đốt trên bật lửa, thấy cây kim đỏ rồi,Trần Sơn cắn răng hung hăng nhắm mắt đâm nhè nhẹ vào ngón trỏ,một cảm giác nhức nhối trên cánh tay tuyền tới để Trần Sơn nhìn lại,một giọt máu đỏ tươi đang rỉ rít ra, tay trái cầm điện thoại ngón trỏ tay phải in lên màn hình

Một lúc sau điện thoại có biến hoá,màn hình bị nhiễu chập chờn và

-Shǒujī zhèngzài qǐdòng

Một tiếng nói máy móc Trung Quốc vang lên trong đầu Trần Sơn,Trần Sơn mừng rỡ có hiệu quả,kỳ ngộ của ta đã đến haha,Trần Sơn cười lớn

Một lúc lâu sau vẫn không có thanh âm gì, cảm giác nhứt nhối ở ngón tay,Trần Sơn theo nhìn lại thì thấy ngón tay vẫn dán trên điện thoại, Trần Sơn dời ra không được,cố dời ra nhưng vẫn không được, trên màn hình điện thoại có hình cục pin đang sạc và hiện lên 1%

Vì là tác giả và độc giả của rất nhiều truyện,Trần Sơn biết máu của mình là nguồn sạc,Trần Sơn mồ hôi lạnh chảy khắp người,mặt tái xanh

Một luồng sức hút từ cái điện thoại,một cảm giác đau đớn, một cảm giác mệt mỏi

*chơi ngu rồi*và đó là suy nghĩ của Trần Sơn khi bóng tối giáng lâm

Nếu có ai trông thấy Trần Sơn bây giờ thì suy nghĩ đầu tiên là hét lên 'có người chết' bởi vì từ ngoài nhìn vào Trần Sơn cả người khô rúm,trắng toát, nước da nhăng nheo lạnh lẽo

Không biết là lúc nào Trần Sơn có lại cảm giác, Ngón tay nhức nhối,cả người lạnh lẽo mệt mỏi,Trần Sơn cố mở mắt ra nhưng không được

-keng chuyển sang Tiếng việt thành công

-Keng điện thoại xuyên Vạn Giới đã khoá chặc ký chủ

-Keng điện thoại siêu thông minh,siêu trí tuệ,siêu đa năng giỏi tính toán...1 vạn lời....sẽ hỗ trợ ký chủ khi nào ký chủ cần

-Keng kiểm trắc ký chủ suy yếu không nói được

-Keng kiểm trắc ký chủ suy yếu không động được

-Keng xét thấy ký chủ trả lời không được điện thoại thanh toán ký chủ tuổi thọ 3 năm để hồi phục sức khoẻ cho ký chủ

-keng thanh toán thành công đang hồi phục 0%
-2%...
...
-9%...
...
-18%..
...
..
-81%..
...
..
-99% 100% hồi phục hoàn tất

-keng điện thoại siêu thông minh xin chào ký chủ,ký chủ hảo

Thanh âm liên tiếp trong đầu Trần Sơn vang lên

---+--++