Chương 5: Thánh chỉ ban hôn

Di Phong Tình Sử

Chương 5: Thánh chỉ ban hôn

Trên đường từ phủ Nhậm Cung Quận Vương về tới phủ Mạc Võ Quận Vương ta nghĩ:" Lần này về nhất định phải nhanh chân chạy về phòng để tránh Đại Ca mới được! Nhất định phải tránh được nếu Thiển Di không biết mở lời ra sao nữa." Nghĩ nhất định phải làm nhưng suy tính chưa được thực hiện thì... Trời ơi! Đại ca đã đứng trước cửa lớn của phủ Mạc Võ Quận Vương chờ câu trả lời của ta từ bao giờ rồi! Aizz... Nạn này đúng là khó tránh rồi. Ta bước ra khỏi kiệu, Đại ca bước tới, mặt mày vui mừng:

- Di Nhi, mọi chuyện sao rồi? Muội đã chuyển lời của Đại ca tới Vi Hinh chưa?

Ta ấp úng:

- Chuyện này... Muội... Muội...

- Di Nhi muội mau nói đi, nhanh lên

Lời dục từ phía Đại ca làm ta càng thấy bối rối không biết phải mở lời ra sao. Rồi đột nhiên một kiệu vàng sơn son tiến thẳng vào phủ Mạc Võ Quận Vương đi theo phía sau là Từ Công Công, thái giám thân tín của Đương Kim Hoàng Thượng Ngọc Long Quốc. Ta lấy lý do tò mò chuyện gì xảy ra nên kêu Đại ca sau khi ta biết Từ Công Công tới làm gì thì sẽ trả lời với Đại ca rồi nhanh chóng chạy tới chính phòng.

Ta bước tới chính phòng đòi vào trong nhưng mấy tên thị vệ Hoàng Cung ngăn cản không cho ta vào xem. Ở ngoài ta chỉ nghe thấy A Mã ta đang cười nói với người nào đó, hình nhi là nam nhi thì phải.

Ta đi qua đi lại trước chính phòng tới bản thân ta cũng thấy chóng mặt. Ai kêu A Mã ta lại bí bí mật mật nói chuyện với người nào đó làm cái bản tính tò mò của ta trỗi dậy. A Mã à, người thương con gái thì mau nói chuyện nhanh đi, Di Nhi tò mò sắp chết rồi a~

Cuối cùng lão thiên gia đã thấu hiểu lòng ta, Vương Đại Quản Gia bước ra cho mời ta vào chính phòng nghe thánh chỉ. Ta bước vào phòng, sốc, quá sốc, người ngồi trong chính phòng với A Mã lại là hắn! Người mà sáng qua đã đụng phải ta ở chợ

[Nhi: Đến giờ mà vẫn nghĩ người ta đụng cô sao? Rõ là cô đụng phải hắn mà?
Di: Chắc chắn là hắn đụng ta trước
Nhi:!!!]

Hắn nhìn ta từ đầu tới chân một lượt rồi cười một cách gian tà. Mẹ nhà hắn, đừng nhìn nữa bộ ta xinh quá sao? Ta xinh nhìn thì đâu có cần cười gian tà như vậy chứ? Đang mải nghĩ, Từ Công Công bước tới hắng giọng đọc Thánh chỉ:

- Hoàng Thượng có chỉ, Hòa Thạc Cách Cách tiếp chỉ.

Ta quỳ gối xuống nghe lệnh tiếp chỉ:

- Phụng Thiên Thừa Vận, Hoàng Đế chiếu viết. Hòa Thạc Cách Cách phẩm hạnh cao quý, tài sắc vẹn toàn. Nay trẫm muốn ban hôn Hòa Thạc Cách Cách cho Thái Tử Đương Triều Lâm Thiên Phong. Trẫm mong hai con trăm năm hạnh phúc, vĩnh kết đồng tâm! Khâm thử.

Ta chết lặng trong khi cả Quận Vương phủ vui mừng nghe tin hỷ. Hỷ, hỷ cái con khỉ ý. Bổn Cách Cách còn chưa biết mặt ngang mũi dọc tên Thái Tử đó ra sao mà ban hôn cái con cóc khô! À thế là A Mã ta thật thấu hiểu lòng ta, ngay lập tức ta rất hân hạnh được biết Thái Tử là ai. A Mã quay về phía tên ẻo lả kia nói:

- Thái tử, chúng vi thần xin cáo lui để Thái tử và Ái nữ có không gian riêng

Vậy là thoáng chốc chính phòng chỉ còn lại ta và hắn. Ta nhìn hắn chằm chằm với ánh mắt đầy căm phẫn:

- Đây là cách ngươi tạ lỗi với ta sao?

Hắn nhếch môi cười. Cười con khỉ, nhất định ta sẽ ko tha cho ngươi