Chương 5: Giác tỉnh chiến hồn

Dị GIới Lão Sư

Chương 5: Giác tỉnh chiến hồn

Sau khi ăn tối xong, hắn cùng với Thúy Liên đều bị đuổi ra khỏi phòng trong điệu cười dâm đãng của Nguyễn Thiên Phúc, Long thầm khinh bỉ: "Ngươi có lão bà đẹp ngươi trang a. Ngươi được lắm". Vừa ra đến ngoài phòng đã bị đóng sập cửa lại, sau đó họ làm gì thì ai cũng biết, thiên a, trời còn chưa tối hẳn, có cần tra tấn nhau như thế không.


Bất chợt hắn nhớ tới điều gì đó, hắn chạy vội đến bên Thúy Liên

- Chị Liên a, sao hôm nay em hẹn chị ra mà chị đến muộn vậy.

- Chị xin lỗi em nha, tại phu nhân bảo chị làm chút việc nên chậm trễ chút. Không phải chị có đến rồi sao. Lại còn cứu thiếu gia nghịch ngợm của chị nữa nha.

- Chậm tý nữa là em ngỏm rồi. Em hẹn chị ra chỉ để hỏi một chút thôi. Tại sao cái này của chị lại lớn như vậy a. Đến baba cũng không có "cơ bắp" như chị đâu.
Hắn vô sỉ chỉ thẳng vào ngực Thúy Liên mà nói nói làm cô nàng đỏ bừng cả mặt. "Mềm quá! Mềm quá! Chính xác là E cup mà" (Tác::ngươi còn chút vô liêm sỉ nào không, tưởng mình biến thành trẻ con mà thích làm gì thì làm à?;; Long: lêu lêu, ngươi cắn ta a, ghen tỵ chết ngươi, haha).

- Em thật xấu quá mà! Vấn đề này đừng đi hỏi lung tung thế chứ, đợi lúc em 15 tuổi làm lễ đi ra ngoài lịch lãm thì chị sẽ nói cho em, được chứ?
Ku Long mở cờ trong bụng rồi, đây không phải là cố tình để hắn làm người xấu sao,cơ mà bây giờ hắn mới 5 tuổi a, "Chờ 10 năm nữa chắc tui chết quá man",

- Dạ vâng, chị chờ em nhé hì hì, giờ chị bế em vào phòng được không,tự nhiên em thấy đau chân quá đi mà.

- Được rồi, còn không biết em muốn gì sao, tự đi đi thôi, chị…chị sẽ chờ đến khi em trưởng thành.

Nói xong nàng dùng tốc độ nhanh nhất của mình chạy về phòng cố gắng che đi khuôn mặt đỏ như trái táo của mình.Cô nàng mới 13 tuổi vẫn trẻ con a. Ku Long của chúng ta sau khi bán rẻ đi sự ngây thơ của mình đổi lại mối tình đầu tiên thì cũng vô cùng hài lòng mà về phòng đi ngủ. Thế giới này đang chờ đợi hắn bước lên đỉnh cao a.


Sáng sớm, hôm nay là ngày hội của gia tộc họ Nguyễn cũng là ngày tổ chức lễ giác tỉnh chiến hồn cho con em trong gia tộc, ngoại trừ quảng trường rộng lớn có bố trí giác tỉnh trận thì mọi ngõ ngách trong gia tộc đều là bày tiệc yến, họ đã sẵn sàng để ăn mừng cho tương lai thế hệ trẻ Nguyễn gia sau này. Đồng hồ bắt đầu điểm chuông 8 giờ sáng thì cũng là lúc lễ giác tỉnh được diễn ra, năm nay vì cháu mình cũng tham gia giác tỉnh nên gia chủ Nguyễn gia –Nguyễn Hải Nam tự mình cho con em giác tỉnh, được gia chủ giác tỉnh chiến hồn là một việc vô cùng vinh dự a. Long đứng giữa đội ngũ đông đảo con cháu Nguyễn gia, không đầu cũng không cuối làm gia gia hắn hồi hộp không thôi. Ông rất chờ mong vào đứa cháu này a.


Con người ta khi giác tỉnh chiến hồn có thể xuất hiện đủ loại chiến hồn, buổi hôm nay cũng không ngoại lệ nào là khăn tay, bút lông, cây kéo, cái liềm… đủ chủng loại chiến hồn vô cùng phong phú. Tuy biết là chỉ cần có chiến lực thì một cái khăn tay cũng có thể trở nên cường đại nhưng thường thường thì những chiến hồn này đều không có hồn lực. Đủ loại chiến hồn kỳ hoa nhưng cũng không thiếu kẻ cường đại:

- Nguyễn Duy Thành, chiến hồn Kiếm Xỉ Hổ, thú chiến hồn,thiên phú chiến lực cấp 6. Tốt. Hãy cố gắng làm rạng danh gia tộc. Tiếp theo. Chiến hồn Cây Kim, tiên thiên chiến lực không, tiếp theo….

- Nguyễn Ngọc Nhi, chiến hồn Hỏa Viêm Kiếm, khí chiến hồn, thiên phú chiến lực cấp 7. Tốt tốt.

Tất cả mọi người vây quanh đều "ồ" lên, phải biết rằng có chiến lực đã rất khó, nhưng có những kẻ thiên phú chiến lực từ cấp 7 trở lên thì đã được coi là thiên tài rồi vì họ có ưu thế vô cùng lớn so với những người còn lại. Anh trai và cha của Long đều là thiên phú cấp 8 còn vị "thúc thúc" kia thì là cấp 9, kinh khủng a. Ku Long ngáp dài ngáp ngắn cuối cùng cũng đến lượt hắn lên giác tỉnh. Dù gì cũng là có hệ thống nơi tay, cùng với xuất thân đại gia tộc, không thể quá kém a.


- Nguyễn Tuấn Long, đi vào giữa giác tỉnh trận.

Long cúi chào gia gia rồi đi vào như lời ông nói, hắn nhắm chặt mắt lại mà cầu nguyện: "Phật tổ a, quan âm bồ tát a, thánh ala a... con muốn bước lên đỉnh của thế giới, muốn xuyên qua không gian này, đừng quá kém a".

Khi hắn đang lẩm bẩm cầu thì gia gia hắn bắt đầu rồi, chỉ thấy chiến lực hùng hậu trong tay lão lóe lên rồi biến mất quỷ dị, lão chưa bao giờ gặp tình huống này a. Giận tím mặt lão vận dụng toàn bộ lực lượng cơ thể mình truyền vào đại trận. Đột nhiên, bầu trời tối sầm lại sấm chớp nổ vang trời, mọi người trong Nguyễn gia bị biến cố này dọa đứng hình, rồi trong phút chốc kim mang lóe lên thấu trời xanh, mọi người đều bị kim quang chói mắt, ở đây không ai ngoài lão tộc trưởng nhìn thấy rõ sự việc xảy ra, trong màn kim quang ấy là một chỉ cửu trảo thần long uy nghiêm bay vút lên trời cao, nó ngâm một tiếng làm mây đen tan hết, bầu trời lại trở lại trong xanh như thường, rồi kim mang lại lóe lên, đầu thần long kia chui vào cơ thể Nguyễn Tuấn Long.

Lão tộc trưởng thất thần lẩm bẩm: "Huyết mạch phản tổ, cửu trảo thần long"…


Khi mọi người trong Nguyễn gia vừa hồi phục lại ý thức thì đã nghe tộc trưởng cao giọng hô: "Quý nhân phương xa đến đúng ngày bận rộn, không tiện tiếp đón, thất lễ rồi". Mọi người chợt bừng tỉnh, hóa ra sự việc vừa rồi là do vị "quý nhân" kia làm ra, mà làm được đến như vậy thì chắc hẳn đã là phong hào chiến thánh rồi, rùng mình a.

- Chiến hồn kim mãng, thiên phú chiến lực cấp 8. Rất tốt. Con đi gọi phụ thân và thúc thúc đến chỗ ta.

Rồi ông trao quyền giác tỉnh cho trưởng lão gia tộc, chính mình dung tốc độ cao nhất phóng vào phòng của tộc trưởng.

-------
Long: Sao lại giấu thiên phú của ta a
Tác:: Ta thích! Ngươi không hiểu cái gì là giả heo ăn thịt lợn à. Ngu nắm
Long: Thế còn gọi phụ thân thúc thúc ta làm gì. Không sợ đánh rắm động cỏ à?
Tác:: Các thím cầm đậu ném chết thằng ngu này đi!! Là đánh rắn động cỏ. m ngu vừa vừa thôi
Long: Ừ Ừ!! Mày thì giả heo ăn thịt "lợn". m khôn lắm. Ae lấy nguyệt phiếu đè chết nó.