Chương 12: Lâm lão thần bí

Dị GIới Lão Sư

Chương 12: Lâm lão thần bí

Nhìn bóng dáng người con trai mình chạy đi, Lạc Dung Dung mỉm cười. Từ lúc hắn gặp "sự cố" với con Hỏa Diễm Trư lúc nhỏ, hắn tuy vẫn cợt nhả như xưa nhưng lại đĩnh đạc thật nhiều. Hắn đã trưởng thành rồi, cũng sắp xa bà a.

- Thúy Liên a, sau này đi theo nhớ chăm sóc hắn thật kỹ, hơn ai cả, ta biết hắn đã phải trả giá thật nhiều.

- Dạ phu nhân, để ta phụ giúp người.

Trong phòng gia chủ, Nguyễn Hải Nam đưa cho Long một chiếc lệnh bài màu đỏ có khắc chìm một chữ "Nguyễn":

- Có lệnh bài này ngươi có thể đi bất cứ nơi nào trong Nguyễn gia, đây là lệnh bài thiếu tộc trưởng, ngươi hiểu ý ta chứ?

Long gật đầu:

- Gia gia phải ép cháu làm gia chủ mới được a, ông muốn nghỉ hưu sớm vậy sao?

- Ta không ép ai đâu nha, chỉ là không có cái này thì "ai đó" không được vào tàng kinh các tầng cao nhất đâu nha. Nghĩ một chút xem nào, haha.

Nguyễn Hải Nam cười xấu xa, ông vô cùng hiểu đứa cháu này a, không biết hắn muốn đi vào đó làm gì nhưng mà mỗi lần hắn nhờ ông việc gì đó đều rất là quan trọng nha. Là một lão hồ ly làm sao ông bỏ qua cơ hội này chứ, hắn chịu làm gia chủ thì Nguyễn gia chắc chắn sẽ phát triển vô cùng mạnh mẽ, cứ nghĩ đến mấy việc hắn làm cho Nguyễn gia mấy năm nay thì biết, hắc hắc.


- Được rồi, cái này con cứ tạm cầm, gia gia yên tâm, lúc gia gia muốn nghỉ hưu chắc chắn cháu sẽ đáp cho gia gia mấy đứa chắt để gia gia tha hồ chọn. Ha ha.

- Tiểu tử được lắm, đã ngắm được cô nào rồi sao, là tiểu thư nhà nào vậy?. Nói cho ta biết ta đi bắt về cho con. Haha

- Đâu có đâu có. Gia gia nghĩ nhiều rồi. Con đi tàng kinh các nha.


Long nói xong liền chạy đi ngay, cứ động đến vấn đề này thì gia gia hắn nhiệt tình lạ thường, hắn bắt Long đi xem mắt từ năm ngoái rồi a. Mấy cô nàng 13 tuổi có gì mà xem, không bằng ở nhà "xem" Thúy Liên a. Long chạy một mạch đến tàng kinh các, hắn đã thấy một thân ảnh quen thuộc, Lâm lão. Hắn không biết lâm lão ngồi đó từ bao giờ, đừng nói là hắn, gia giai hắn cũng chả biết.

- Lâm lão ngài khỏe, con đến đọc sách a.

Long đưa lệnh bài kia cho Lâm lão xem xem, Lâm lão như không để ý đến lệnh bài mà nhìn hắn gật gù:

- Cấp 40, tốt, tốt. Đi ra Nguyễn gia vẫn phải cố gắng tu luyện, không được lơ là.
Đúng là Lâm lão a, còn kiệm chữ hơn thúc thúc hắn. Nghe nói thực lực Lâm lão vô cùng khủng bố, có một lần thú triều đánh thẳng vào Nguyễn gia, chỉ huy là một chỉ Hắc Văn Hổ 10 vạn năm, Nguyễn gia lúc đó khá loạn rồi, mấy lão quái vật trong tộc đang định xuất thủ ngăn cơn sóng dữ thì bỗng nghe thấy tiếng một người:

- Hừ! Nể tình ngươi tu luyện không dễ, cút về đi. Đừng làm ta mất hứng.
Tiếng nói vô cùng từ từ điềm đạm nhưng lại vang vọng trong tai của từng người Nguyễn gia, là âm thanh của Lâm lão a. Đồng thời họ thấy chỉ Hắc Văn Hổ kia bỗng cúi đầu thật sâu rồi vội lui về Long Vũ sâm lâm. Từ đó, không một chỉ 10 vạn năm chiến thú nào dám tấn công Nguyễn gia, không, nói đúng hơn là không dám tấn công Việt Nam thần quốc.

- Ngươi đi vào đi, Thần Long Quyết đã rất tốt rồi, đừng lan man quá, những công pháp khác chỉ là phụ trợ thôi.

Hiếm khi Long thấy Lâm lão nói chuyện với hắn nhiều đến như vậy, hình như Lâm lão rất ưng hắn a

- Ngài yên tâm, con biết mình đang làm gì mà, sẽ sớm có một ngày con quay lại nơi đây, thử sức với Lâm lão trong truyền thuyết a.

- Haha, ta chờ. Vào đi thôi.

Vừa thấy Long đi vào tàng kinh các, Lâm lão lại quay về với hình ảnh lười biếng vốn có, ông lẩm bẩm

- Thiên phú của thằng bé tốt hơn mình nghĩ, thế cũng tốt. Liên kết linh hồn của mình và chủ nhân dạo gần đây bỗng nhiên có động tĩnh rồi, họ sắp quay lại và chúng cũng sắp đến a, tu luyện nhanh lên a tiểu tử.

Long đi vào tàng kinh các, trong đó có rất nhiều người nhận ra Long nha, ku long nhà ta khá là nổi tiếng đó. Trong tàng kinh các đa số là các nhân vật trẻ tuổi của Nguyễn gia, vừa thấy Long vào họ đều chủ động nhường đường cho hắn, không phải vì sợ hãi gì đâu, là kính phục. Hắn rất được lòng người đó.

- Linh, Linh, lại ngủ nữa hay sao.

- Anh kêu cái gì a, không biết làm phiền giấc ngủ của thiếu nữ là một tội ác a.

- Em ngủ nhiều thế không sợ béo a, anh vào tàng kinh các rồi, làm thế nào để đưa công pháp vào thư viện thế, đừng nói là bắt anh chép lại nha, giết người.

- Khách khách, anh tưởng hệ thống treo đó cho đẹp a, chạm vào là được. Còn nữa em làm gì có cơ thể, sợ gì béo a.

- Ồ, em có thể làm giống anh được không, đoạt…. ấy.

- Không được, em khác anh mà. Anh là linh hồn con người, còn em là khí linh, trừ khi…

- Trừ khi cái gì?

- Trừ khi anh có đẳng cấp bằng người tạo ra hệ thống, sau đó tạo ra một cơ thể của riêng em, thế đó.

- Được, anh hứa với em, anh sẽ làm được, sau đó làm vợ anh nhé, hắc hắc.
Linh không nói gì, nhưng nàng cười, một nụ cười hạnh phúc.

Ngày hôm nay, các thiếu nam thiếu nữ trong tàng kinh các Nguyễn gia được chứng kiến bộ mặt khác của vị nhị thiếu gia này, nhiều người còn nghĩ hắn bị tẩu hỏa nhập ma a. Chỉ thấy ku Long chạy như một thằng điên khắp ngõ ngách các tầng của tàng kinh các để ‘‘sờ ’’ công pháp. Trách sao được, tàng kinh các của Nguyễn gia rất lớn a, có chạy như điên thì chưa chắc chiều nay đã ‘‘sờ’’ xong a.

Chợt như nhớ ra điều gì, Long chạy đến một chỗ rộng rãi,

- Chiến hồn, ra, đệ nhị chiến hoàn khởi động.

Để hoàn thành mục tiêu "sờ" công pháp mà thằng này xuất cả chiến hồn rồi, điên cuồng a.

Đệ nhị chiến hoàn của hắn có được từ một con Ngân Phong Long, là một con địa long hệ phong. Long quyết định đi theo con đường của một Kỵ sĩ trong mấy game kiếp trước, cái kiểu phòng ngự trâu (tank) tấn công mạnh đó. Con phong long này phù hợp vô cùng, chiến hoàn của nó tăng cho Long tốc độ di chuyển, đồng thời cung cấp chiến kỹ: Ngân Phong Trảm, là đánh từ xa nha. Vừa chạy trốn được, vừa đánh lén từ xa được, đúng hợp với Long bỉ ổi mà.