Chương 16: Lễ Thành nhân cùng bước đi đầu tiên

Dị GIới Lão Sư

Chương 16: Lễ Thành nhân cùng bước đi đầu tiên

Long kể lại sơ qua tình huống cho mọi người được biết, tất nhiên là hắn cũng bỏ luôn cái đoạn Tiểu Lan "bán hành" cho con sư tử kia, chỉ nói là nó gặp phải một tồn tại biến thái nào đó và bị đánh cho thoi thóp thôi. Hắn vừa nói xong thì mọi người cũng đã hiểu ra phần nào, càng có một phần không nhỏ hứng thú với Tiểu Lan, một cô bé 3-4 tuổi thôi mà lại lang thang và sống sót trong Long Vũ sâm lâm, đây là điều không tưởng nha.

Mọi người nói chuyện với nhau một lúc rồi Long lại đi về phòng của mình, Lạc Dung Dung và Thúy Liên lại tiếp tục bận rộn với lễ thành nhân, ba người kia thì đi lo sự vụ trong gia tộc, có mỗi Long là thảnh thơi ăn không ngồi rồi a. Không phải, cả Tiểu Liên cũng vậy, nàng theo Long về phòng, hắn có định an bài cho cô nàng một phòng nhưng nàng nhất quyết muốn ở gần hắn, thế nhưng gần hắn làm gì có phòng nào.

Vậy là câu chuyện tình yêu của Long và Liên tối nay tạm thời dừng lại, thay vào đó là câu chuyện "người - thú" a.

- Ngươi hóa hình được lâu chưa?

- 6 năm, cũng mới giác tỉnh chiến hồn thôi, là Hỏa Diễm Hồng Miêu a, hiện tại cấp 13 chiến sư.

- Sao ngươi lại rời khỏi Long Vũ sâm lâm, ta nghĩ nếu ngươi chọn hóa hình thì chắc chắn phải có chỗ dựa cường hãn a, theo kế hoạch là 7 hoàn mới ra, ta đúng chứ?

- Đúng, ta có một chiến thú tùy tùng tu vi mười vạn năm giống ta, nhưng nàng không hóa hình, nàng muốn bảo vệ ta. Cũng vì vậy mà nàng chết rồi, chiến hoàn và chiến cốt cũng bị lấy đi. Ta thật vô dụng.

- Là bọn nào? Chả lẽ là…

Long nghiêm mặt, không phải ai cũng có thể chém giết chiến thú 10 vạn năm a, trừ khi nó quá tàn bạo giết hại nhân tộc hoặc đi tham gia thú triều thôi. Tứ đại gia tộc, không, phải nói là Việt Nam thần quốc đã có quy định, trừ khi chiến thú 10 vạn năm phạm hai điều trên hoặc chiến thú tự động hiến tế ra thì không kẻ nào được tự ý đi săn giết chúng, vi phạm diệt toàn tộc. Không phải tứ đại tộc thì còn ai?

- Đúng rồi. Là ma tộc, chúng vô cùng cường đại, năng lực ẩn giấu cũng vô cùng mạnh, ta mong ngươi có thể giữ lời, ta phải báo thù.

- Từ bây giờ ta là sư phụ ngươi, gặp ta phải kêu lão sư. Còn đây là Thiên Hỏa Công, ngươi tu luyện trước đi, thương thế của ngươi 2 tháng nữa sẽ hoàn toàn khỏi hẳn, lúc đó mà không được 2 hoàn thì ngươi có thể về lại Long Vũ sâm lâm, ta không dạy phế vật.

- Thiên Hỏa Công, chả lẽ là công pháp kia của Nguyễn gia, ngươi…

#*BỐP*#

- Gọi "Lão sư", cái này ta đưa cho ngươi, ta biết ngươi rất thông minh, sẽ không cho người khác biết đâu a?. Long gõ vào đầu cô bé mà nói

- Dạ, lão sư, ta hiểu. Ta sẽ cố gắng tu luyện.

Tiểu Lan cảm động vô cùng, nàng không ngờ vị sư phụ này của nàng lại đưa cho nàng thứ quý giá như vậy, hắn cũng không nói ra thân phận của nàng a. Dù không biết vì sao bảo vật kia không có tác dụng với hắn nhưng hành động của hắn khiến nàng có cảm giác tin tưởng lạ lùng.

- Bây giờ ngươi có thể ra ngoài được rồi!

- Không nha, ta muốn ở đây tu luyện, lão sư phải bảo vệ ta, không chừng đâu công pháp này bị lộ ra thì…

- Được rồi, ngươi ở đây đi, ta đi ngủ trước, hôm nay đúng là mệt mỏi mà.

Vừa nói xong hắn nằm lên giường và nhắm mắt lại, hắn chưa thích ứng với thái độ thân cận này của Lan a, quay ngoắt 180 độ thế ai chịu cho được. Hắn nằm đó mà suy nghĩ mông lung về cuộc đời sau này, ‘‘Không biết là có quay lại chỗ kia được không nhưng đời này quyết không làm người thường a’’.

Lại là một buổi sáng trong lành, khí trời vô cùng tốt, hôm nay là ngày Long bị ‘‘đuổi’’ khỏi Nguyễn gia, hắn đã bước đi bước đầu tiên trên con đường của mình rồi. Chính nơi này đã sinh ra và nuôi nấng một huyền thoại bất hủ của cả đại lục Long Vũ, tất nhiên đó là chuyện sau này, bỏ qua đi.

Hôm nay Long phá lệ dậy rất sớm, không dậy không được a, Liên suýt nữa thì kéo đứt cậu em của hắn a, may là hắn dậy kịp:

- Sao nàng gọi ta dậy mà cũng dùng cách này, đây là hạnh phúc của đời nàng đó.

- Hừ! Không làm vậy ngươi còn lâu mới chịu dậy, bọn họ đang chờ ngươi ở đại điện a. Ra nhanh lên.

Trong đại điện Nguyễn gia có đầy đủ mọi người trong gia đình hắn: gia gia, ba, mẹ, chú, tuy anh trai hắn bận quân vụ không thể quay về nhưng cũng có gửi lời chúc cùng món quà vô cùng to nha. Ngoài ra còn có rất nhiều trưởng lão Nguyễn gia, đặc biệt, Lâm lão cũng đến. Lễ thành nhân là do gia đình từng người có con em đủ 15 tuổi tổ chức, nhưng mà nếu có trưởng lão gia tộc đến tham gia thì hoặc là người đó có thiên phú vô cùng tốt hoặc là có cống hiến cho gia tộc, được mọi người kính trọng. Long có cả hai thứ đó nha.Gia gia của hắn đã đứng trên bục cao nhất của đại sảnh, ông cất giọng


- Nguyễn Thành Long, ngươi đã đủ 15 tuổi rồi, cũng là lúc phải ly khai gia tộc để trải nghiệm sóng gió cuộc đời, ngươi sẽ không được sử dụng tài nguyên gia tộc, không được lấy danh nghĩa gia tộc cũng như thân phận của nhị thiếu gia Nguyễn gia nữa, hiểu chứ?

Long gật gật đầu, cuối cùng thì ngày này cũng tới a.

- Lễ thành nhân đã đi qua, bày tiệc lên.Cảm ơn tất cả mọi người đã đến đây tham gia lễ thành nhân của cháu ta, nào cùng nâng ly, hi vọng người cháu này của ta không làm mất mặt gia tộc họ Nguyễn này a. Haha

Ông đang khoe khoang về người cháu giỏi giang này a, phải thôi, đó là niềm tự hào của ông mà.
Ông vừa nói xong, một luồng sát khí vô cùng kinh khủng ập đến…..


---
Tác:: cuối cùng cũng xong ngày hôm nay, mệt quá