Chương 26: ta là đồ đệ ngươi a

Dị GIới Lão Sư

Chương 26: ta là đồ đệ ngươi a

Lần này, người mở miệng trước không phải là Gia Cát Hân nhanh nhảu, nàng khóc rồi, nước mắt nàng chảy như mưa, Hà Trung cũng cố kìm nén xúc động mà lên tiếng:

- Lão sư, những gì ta đã nói rồi sẽ không nói lại lần hai, nhưng lời thề đó sẽ đi theo Hà Trung ta cả đời. Nếu có kiếp sau ta vẫn hi vọng được làm học sinh của ngài a.

- Rất tốt, ta chỉ cần câu nói này là đủ rồi.

Vừa nói Long vừa bước đến chỗ tiểu Hân kéo nàng vào lồng ngực rắn chắc, mặc cho nước mắt của nàng thấm ướt áo


- Ta sẽ dùng cả đời này để bảo hộ các ngươi, sẽ không để các ngươi có một bất kỳ thương tổn gì a.

Gia Cát Hân thấy trong lời nói của hắn có gì lạ lạ, mà hình như hắn ghe sát vào tai mình mà nói a. Kệ đi, nàng khóc nốt đã.


Một lúc sau, Long cũng đưa tiễn được hai nhân vật này về phòng, Long quay lại nhìn Lý Thanh Huyền, hắn nhìn nàng một lúc lâu nhưng cũng không lên tiếng. Lý Thanh Huyền vô cùng căng thẳng, nàng đang nghĩ vị lão sư trẻ tuổi này là một thằng biến thái a. (Chuẩn rồi e à )

Một lúc sau, Long mới mở miệng

- Tam tiểu thư Lý gia đại giá quang lâm, không kịp thời đón tiếp, thất lễ a.


Vừa nghe Long nói xong mặt Lý Thanh Huyền đen lại, việc nàng đến Thiên Nam chỉ có ba mẹ nàng biết thôi a, còn những người khác trong nhà tuy biết nàng xuất hành nhưng nàng đã cố giấu không cho họ biết a. Bây giờ vừa nghe thấy Long nói cảm giác đầu tiên của nàng là nguy hiểm, nàng sợ hắn là kẻ thù của gia tộc đến giết nàng a.

- Đừng sợ a, nghe nói ngươi rất thông minh, ta có thể cho ngươi mấy thông tin. Ta tên Nguyễn Tuấn Long vừa tròn 15 tuổi được mấy ngày, hiện tại tu vi 43 cấp chiến vương. Hì hì, mong là ngươi sẽ hiểu.


Lần này mặt Lý Thanh Huyền đã không còn vẻ lo lắng nữa mà thay vào đó là sự bất ngờ

- Long… Long Thần………

- Suỵt!! Nàng muốn hại ta sao. Ta nói như vậy chỉ để nàng an tâm học tập thôi. Không phải có ý gì đâu.


Long vô sỉ mà đè cả người lên người nàng, lấy ngón tay mà che lại đôi môi xinh xắn của Lý Thanh Huyền, tựa như hắn gấp ngăn nàng lại lắm vậy, đúng là vô sỉ a. Lý Thanh Huyến khi biết thân phận thật của Long thì đã không còn cảm giác sợ hãi nữa, thay vào đó khi hắn đè lên người nàng, mặt nàng lại đỏ bừng lên ngại ngùng. Nàng không ngờ rằng vị "Long Thần" kia lại vô sỉ đến như vậy a.

- Long lão sư, ta sẽ không nói nữa đâu, ngài… ngài có thể đứng lên được không, nặng a.

- Ài ài!! Mất trụ, là mất trụ thôi. Nàng đừng hiểu lầm.


Vừa nói Long vừa đứng dậy, tay hắn còn không an phận mà cố vuốt má nàng một cái. Lý Thanh Huyền cứng họng rồi, một chiến vương 43 cấp mà lại mất trụ được sao, ngươi nói chó ăn cỏ còn dễ tin hơn a. Nàng cũng không vạch trần hắn làm gì, đâu có được gì đâu.

- Long nhị thiếu gia, ta không ngờ ngài lại làm lão sư ở đây a. Ta cũng nghe chị ta nói lần này ngài cũng xuất hành, không ngờ a.

- Ha ha, ta cũng không thể ngờ là có thể gặp nàng a, đúng là duyên phận a, được gặp vi phu sớm nàng không thấy vui sao. Hắc hắc


Không nghe lầm đâu, lúc Long mới sinh ra thì hai vị gia chủ hai gia tộc đã quyết định thông hôn, vị hôn thê của Long là tam tiểu thư Lý gia, cô nàng hơn Long một tuổi a. Thật ra là Long đã quên béng vụ này rồi, cơ bản là các tiểu bối đại gia tộc trước 15 tuổi không được đi ra ngoài phạm vi gia tộc, gặp nhau được lần nào đâu mà bồi dưỡng tình cảm a.


Đến khi biết cô gái này là tam tiểu thư Lý gia thì Long mới chợt nhớ ra, bây giờ liền lấy ra để đùa cợt nàng a.

- Ha ha, ta tưởng Long Thần đại nhân quên vụ hôn ước này rồi chứ, ta cũng nào dám trèo cao a, người ta đường đường là người duy nhất trên mảnh đại lục này chưa đến chiến thánh đã có phong hào, ta tự ti a. Bây giờ còn làm đệ tử của người ta nữa, khổ a.

Long không ngờ mình lại bị phản dame a, hắn đã quên a, cơ mà làm sao hắn lại để lộ ra chứ.

- Nàng đừng nhắc đến cái phong hào đó nữa được không, không phải là do mấy cái quy củ vớ vẩn trong ngũ đại tộc thì ta mỗi ngày đều đến gặp nàng a. Có vị hôn thê xinh đẹp như vậy đứa nào mà quên thì đúng là thằng ngu a.


Lý Thanh Huyền tỏ vẻ giận dữ quay mặt không thèm để ý, nhưng trong lòng nàng lại ngọt ngào vô cùng, cô gái nào chả muốn được khen xinh đẹp a. Tuy nàng và hắn chưa từng tiếp xúc trước đây nhưng những câu chuyện về vị Long Thần này nàng cũng chưa từng bỏ qua a, đồng thời việc Long có thể nhận ra thân phận của nàng lúc trước làm nàng bất ngờ, còn bây giờ thì đó là sự ngọt ngào, hắn vẫn để ý đến nàng a. nàng không hề biết rằng hắn có thể làm như vậy là nhờ hệ thống a.



Long thấy thái độ nàng như vậy mà mừng thầm, con gái thật dễ lừa mà.

- Sau này nàng ở cùng biệt viện với ta được không? Chỗ của ta rộng rãi nhiều phòng lắm, nàng thích chọn phòng nào cũng được a.

- HỪ! Ai nói muốn ở cùng ngươi chứ, ngươi ảo tưởng quá đó. Đừng tưởng ngươi là hôn phu của ta mà muốn làm gì thì làm.

- Vậy nàng có chỗ ở chưa?

- Ta… chưa có a, ta mới đến đây mà. Nhưng mà lát ta sẽ đi tìm chỗ, ở ký túc cũng được a.

- Vậy nàng đến ở với ta đi, cùng phong Thúy Liên ấy, ta nghe nói ở kí túc không an toàn đâu, nửa đêm mà có thằng nào lẻn vào thì…, hắc hắc.


Nghe Long nói như vậy mặt Thanh Huyền tái xanh lại: ‘‘Nếu thật có chuyện như vậy thì phải làm sao a, cứ ở cùng với hắn cho lành, hắn có làm gì mình thì cũng không đáng lo lắm a, kiểu gì mình cũng phải lấy hắn a.’’

- Vậy ta sẽ ở cùng Thúy Liên tỷ cũng được, nhưng mà cấm ngươi bén mảng động chạm gì đến ta, ta là đồ đệ ngươi a…