Chương 27: Liên là nữ nhân của ta

Dị GIới Lão Sư

Chương 27: Liên là nữ nhân của ta

Thấy Lý Thanh Huyền đồng ý, Long vui vẻ vô cùng, khi mang nàng về nhà, Long giới thiệu cặn kẽ cho nàng về Thiên Nam học viện cũng như Thiên Nam thành này. Lúc gần về đến nhà, Long mới nhận ra một điều, Lý Thanh Huyền mà về ở cùng Thúy Liên thì buổi tối hắn phải làm sao, chả lẽ bảo vị hôn thê này tránh mặt cho mình và Liên ân ái à, khó quá.


Long cũng không đề cập đến Thanh Mộc Công trong quãng đường này, hơn ai hết hắn hiểu rằng môn công pháp này quan trọng y như Thiên Hỏa Công hắn đang giữ vậy, chắc chắn lúc này mà hỏi thì Lý Thanh Huyền sẽ không giao ra đâu. Nhà hắn và giảng đường cách nhau cũng không xa, đi bộ một lát hai người đã về đến nhà rồi. Vừa đến của hắn đã thấy Thúy Liên chạy ra đón

- Long, hôm nay thiếp nấu nhiều món ngon lắm, vào ăn nhanh thôi. A!! Ai vậy?

- Đây là học trò mới của ta, sau này nàng ấy sẽ ở cùng nàng được chứ?

Thúy Liên có hơi chút bất mãn a, trước giờ phòng nàng luôn là chỗ hai người "thể hiện " tình cảm, tự nhiên bây giờ lại có người xen ngang vào, chả phải là kỳ đà cảm mũi ư. Thấy thái độ đó của Liên, Long cũng phần nào hiểu được, hắn đi đến mà nói nhẹ vào tai nàng

- Nàng ta là vị hôn thê kia của ta a, sau này ta sẽ dọn đến phòng phía tây, nàng đến đó a.

Vừa nghe Long nói xong vẻ mặt Liên biến đổi, nàng cũng từng nghe vụ hôn sự của Long với tam tiểu thư Lý gia, không ngờ hôm nay nàng lại đến tận đây a.

- Nô tỳ tham kiến tam tiểu thư, ta là nha hoàn của thiếu gia a.


Lý Thanh Huyền nghe vậy cũng không ý kiến gì chỉ nhẹ gật gật đầu, còn Long đứng bên cạnh nàng thì cau mày tỏ vẻ tức giận, lấy tay đưa thành hình đao mà gõ mạnh vào đầu Thúy Liên một cái:

- Đây là lần cuối cùng ta nghe thấy câu nói này, trước mặt vị hôn thê này ta cũng nói luôn, Liên là nữ nhân của ta, không phải là nha hoàn. Nếu nàng không chấp nhận được điều này thì có thể rời đi, ta không thể vì nàng mà bỏ Thúy Liên được, mong nàng hiểu….

- Long….


Thúy Liên vô cùng cảm động, mắt nàng đỏ lên chực khóc, nghe được lời này của hắn làm nàng trút hết gánh nặng trong lòng, nàng vẫn nghĩ rằng mình chỉ là một nha hoàn ty tiện, làm sao lại xứng với hắn chứ. Đến ngày hôm nay gánh nặng trong lòng nàng triệt để biến mất, hắn ở trước mặt vị hôn thê của mình mà nói nàng là nữ nhân của hắn, còn cần gì nữa không.

Lý Thanh Huyền cũng bất ngờ không kém, không phải là nàng bị bất ngờ vì Liên là nữ nhân của Long mà là vì bình thường nhìn hắn vô cùng không đáng tin cậy nhưng hắn lại dám nói những lời như vậy trước mặt nàng. Hắn là một nam nhân chân chính a. Một người con gái chỉ cần trượng phu của mình có thể vì họ mà làm vậy thì họ nguyện đánh đổi tất cả rồi.

Lý Thanh Huyền chưa từng có một ý tưởng nào muốn độc chiếm vị hôn phu này a, một người như vậy nàng cá thể giữ nổi sao, thà rằng chia sẻ để cùng hạnh phúc còn hơn là mất hắn mãi mãi, nàng không muốn như vậy a.

- Thúy Liên đúng không, sau này ta gọi nàng là chị nhé, chắc chị cũng không ngại chia sẻ kẻ này với ta phải không? Hì hì.

Đúng là tiểu thư thế gia mà, tố chất của Lý Thanh Huyền vô cùng tốt, chỉ một câu thôi đã có thể giải quyết tất cả những nghi ngờ, mâu thuẫn rồi. Thúy Liên mỉm cười, kết quả như vậy là tốt nhất cho sự việc này a

- Vậy ta cũng không khách khí nữa, sau này ta với muội cùng quản lí hắn a, hắn là một kẻ cực kỳ trăng hoa đó.

- Dạ chị Liên, hắn mà dám làm gì thì ta lấy cây buộc cái đó của hắn lại a, Thanh Đằng của ta không phải để chơi.

Vừa nói nàng vừa thả ra chiến hồn Thanh Đằng của mình, Long bị dọa sợ rồi, lại còn có cách tra tấn này sao. Hắn cố tỏ vẻ trấn định kiểu như một chính nhân quân tử vậy mà kéo hai nàng vào lòng rồi đi vào nhà

- Có hai vị lão bà xinh đẹp như vậy ta còn tìm cái gì nữa nha. Đến, cùng ăn cơm với lão công ta a.

- Hừ!! Ai muốn làm lão bà của ngươi, mơ tưởng.

Hai cô gái tỏ vẻ tức giận nhưng cũng không tránh khỏi lồng ngực hắn, ngầm thừa nhận a.

- Há. Vậy ta đi kiếm lão bà khác.

- Ngươi dám.


Hai cô gái gắt lên, không hẹn mà lấy tay mình vặn một cái 360 độ nơi eo của hắn.: "Haha, cảm giác này thật tuyệt a."

- Ta chỉ đùa thôi mà, các nàng mà vặn nữa là ta đi chầu trời luôn đó, đến lúc đó các nàng thành quả phụ thì khổ lắm a. Ăn cơm a.

Nghe hắn nói như vậy Liên và Huyền liền buông tay, hai nàng nhìn nhau cười cười rồi đi theo hắn đến bàn ăn, không khí "đại gia đình" này thật vui vẻ a.

- Tiểu Lan đâu Liên, gọi nàng ra ăn đi.

- Nàng đang tu luyện, hình như đến bình cảnh thì phải a, ta không dám đi gọi nàng a.

- Ồ, vậy kệ nàng a, tu luyện nhanh như vậy sao, đúng là quái vật. Ách.


Long nhận ra sai sót trong câu nói của mình, nàng đúng là quái vật a. Lý Thanh Huyền thì ghé sát vào tai Liên mà hỏi:

- Chị Liên, Lan là ai vậy? Chúng ta vẫn còn ‘‘đồng bọn ’’ sao?

- Không phải đâu, nàng là học trò của Long a, là cô bé nhỏ tuổi nhất đó, vừa nãy nàng cũng ở giảng đường nên em chắc cũng thấy chứ.

- Là cô bé đó sao, em không có để ý lắm, hình như nàng đến 19 cấp rồi a, vậy là đang đột phá cấp 20 sao, tu luyện thật nhanh a.

Long thấy hai vị ‘‘hiền thê’’ nói chuyện thủ thỉ với nhau thì Long rất hài lòng a. Long nghe thấy Huyền đề cập tới tu vi của Lan thì hắn nói ngay

- Ta đưa Thiên Hỏa Công cho nàng tu luyện a.

- Thiên Hỏa Công, là công pháp kia của Nguyễn gia sao, chàng….

- Thực sự là ta muốn tập hợp đủ mấy cuốn công pháp của ngũ đại tộc a, việc này vô cùng quan trọng đối với ta a.


Long mặt dày mà nói ra, hắn biết thừa nàng tu luyện Thanh Mộc Công rồi mà vẫn nói vậy, không phải là muốn nàng giao công pháp ra sao. Nhưng phải chịu thôi, việc thu thập công pháp này đâu thể đừng được, mới cả Huyền là vợ hắn a, ngại gì chứ.

- Ta…..

---
Tác:: xin phép cho tác gọi mấy nhân vật bằng tên cuối thôi. Kiểu: Long, Huyền, Lan… nếu mn thấy không phù hợp thì cmt nói lại cho mình, mình sẽ đổi lại.