Chương 4: Tình mẫu tử

Dị GIới Lão Sư

Chương 4: Tình mẫu tử

Đến bây giờ, khi nguy hiểm qua đi, ổn định lại tinh thần, Long mới có tâm tư quan sát cô nha hoàn kia:

- Cái gì mà hot girl, hot teen, toàn lừa đảo a. Nha hoàn thôi mà đã thế này không biết mấy "nữ chính" ra làm sao đây. D cup,không không tuyệt đối là E cup, chọc mù mắt tao đi. Ối!!

-Nhị thiếu gia! Sao ngài lại chảy máu mũi vậy? Có phải ngài bị bệnh không? Để ta đưa ngài về để cho phu nhân xem xem.

Thế rồi Thúy Liên bế ku Long vào lòng rồi chạy một mạch về phủ phu nhân, nhỏ cũng có lợi a, Long "dìm" đầu mình vào giữa 2 ngọn núi kia mà phun máu liên tục.(Tác: súc sinh! Đúng là quân biến thái! Cơ mà mới nhìn thấy E cup mà fun máu rồi.Đồ yếu sl, haha; Long: tốt tốt ngươi chờ, ghen tỵ chết ngươi).



Cuối cùng hắn cũng về được nhà an toàn, tuy có mất chút máu nhưng bù lại cũng khá đủ rồi 3:). Ngồi trước mặt hắn bây giờ chính là mẹ của cái cơ thể này,bà tên là Lạc Dung Dung, bà mẹ tiện nghi này nhìn rất trẻ, như gái 18 vậy, đặc biệt là khuôn mặt tuyệt sắc cùng vóc người rất cân đối a. Ông bố tiện nghi của mình đúng là số hưởng a. Tuy người phụ nữ này vô cùng đẹp nhưng ku Long lại không có chút tạp niệm nào trong đầu, là do huyết thống cùng ảnh hưởng của ký ức cũ a. Trong ký ức của chủ nhân cũ, bà mẹ này yêu thương con hết mực, bà có 2 người con trai, người con lớn đã đi ra ngoài lịch lãm từ năm năm trước rồi, bà chỉ biết âm thầm theo dõi từ xa, không dám giúp đỡ gì nhiều sợ phạm phải tộc quy mà con mình bị trách phạt. Còn đối với đứa con thứ hai này, hắn từ nhỏ đã yếu ớt hơn người thường nhưng tính tình ham vui nên rất hay đau ốm, nhiều lần bà phải thức trắng thâu đêm để chăm sóc đứa con bé bỏng của bà.


Một lần, trong một đêm đông, bà sang phòng con mình để nhìn xem xem con có ngon giấc không, định chạm vào con mà chợt nhớ ra điều gì, bà đưa bàn tay áp vào cơ thể mình cho tan buốt rồi mới chạm vào con, nhưng bà đâu biết đứa con ấy vẫn chưa ngủ, nó rất cảm động bởi hành động của bà, thế nên dù nghịch ngợm đến đâu nó vẫn nghe lời bà không cãi bà một câu, nó sợ bà buồn. Long cũng vô cùng cảm động, hắn thầm thề sẽ coi người thân của chủ nhân cũ này như ba mẹ ruột của mình mà đối đãi, bất chợt có thứ gì nặng trĩu trong lòng hắn như được cởi bỏ, chấp niệm của cơ thể này đã triệt để tan biến a. Trong dòng ký ức đó, Long bỗng nhớ về người mẹ già ở cố hương mà chảy nước mắt: "Mẹ, con xin lỗi, nếu có thể mẹ hãy chờ con, nhất định con sẽ quay trở về".


-Long sao con lại khóc? Con bị đau ở đâu không?

Thấy con bỗng dưng chảy nước mắt lòng bà quặn lại. Long nhìn thấy bà lo lắng như vậy vội lau nước mắt vui cười mà nói: "Không sao đâu mẹ. Nãy chị Liên chạy nhanh quá nên có hạt cát bay vào mắt thôi mà. Hì hì".Hắn cũng không rõ vì sao con lợn ngu kia đụng chết cơ thể này mà khi hắn đoạt xác thì lại không có bất kì thương tổn gì. Thật kỳ lạ.



- Con trai của ta. Con trai của ta đâu. Nó có bị lầm sao không.

Bất chợt giọng nói vang như sấm rền truyền đến, hắn biết đó là cha mình trong kiếp này- Nguyễn Thiên Phúc, ông là con trưởng của gia chủ Nguyễn gia hiện tại cũng là người có thể sẽ kế thừa chức vị này. Nói một chút về gia đình Long, ông nội hắn- Nguyễn Hải Nam là gia chủ Nguyễn gia có hai con trai là Nguyễn Thiên Phúc và Nguyễn Thiên Đức. ông hắn tu vi cao tuyệt đã là chiến hoàng 89 cấp đỉnh rồi, thiếu chút nữa đã có phong hào cho riêng mình, cha hắn cùng chú đều là chiến tôn cấp 63. Tuy vậy người thúc của hắn kém cha hắn 5 tuổi, đạt được tu vi như vậy đã được coi là thiên tài trong thiên tài rồi. Người chú này của hắn cũng không màng đến chức vị gia chủ nên nghiễm nhiên nó sẽ về với cha hắn. Phụ thuộc Nguyễn gia có nhiều chi đông đảo vô cùng cũng vô cùng trung thành với gia tộc. Còn Nguyễn gia có phong hào chiến thánh hay không,cái đó chỉ có gia chủ mới được biết thôi a.


- Anh gào cái gì mà gào, không thấy tôi đang tâm sự với con hay sao. Con tôi mà bị anh gào cho tai làm sao thì đừng có chạm đến giường của tôi một đốt tay. Hừ!
Lạc Dung Dung thấy Long ngẩn người thì tưởng là chồng mình dọa sợ đứa con trai bé bỏng này nên liền dọa dẫm. Nguyễn Thiên Phúc bi ai a. Lấy được vợ đẹp không phải lúc nào cũng là số hưởng a.

- Anh đâu cố ý. Anh chỉ lo lắng cho con của chúng ta thôi. Ngày mai là lễ giác tỉnh chiến hồn rồi, nó có làm sao thì lại phải chờ năm sau mới được giác tỉnh a, chậm 1 năm là bỏ lỡ rất nhiều.

- Anh lo cho con chứ tôi không lo sao. Nó vốn dĩ không sao mà nghe anh gào như thế cũng thành có sao đấy. Suốt ngày gia gia tộc tộc không chăm cho con thì thôi mà còn dọa nó.

- Thôi mà mẹ, ba cũng là lo cho con thôi. Đừng trách ba nữa.


Thấy ba mình bị mắng xây xẩm mặt mày Long thấy tội vô cùng nên liền khuyên nhủ hóa giải. Chợt thấy ông ba mình được nước mà lấn tới ôm ấp xinh lỗi rối rít vợ mà lòng khinh bỉ: "Hừ! Đúng là đồ sợ vợ mà". Giải quyết xong vụ này ba người lại cười đùa vui vẻ và ăn cơm tối cùng nhau. Long cũng quen dần với bầu không khí ấm áp gia đình này. Thỉnh thoảng quay sang nhìn Thúy Liên cười cười bỉ ổi.
-

Long: mẹ thằng tác, mày vất hệ thống của t đâu rồi. cả một chương không thấy mặt mũi nó đâu.
Tác:: mày có bị điên không,hệ thống của mày chứ của tao à? M không gọi nó thì con điên đó nó có chịu dậy không?
Long: Con??? Khí linh là nữ à? Là mỹ nữ à? Muhahaha
Tác:: thiện tai sắc tức là không, không tức là sắc
Long: mẹ nó có thằng giả bộ thanh cao, anh em đâu! cầm nguyệt phiếu ném chết nó..