Chương 22: Đấu Loại Trực Tiếp
Dù sao, muốn trở thành một trong sáu người được chọn. Kẻ đó phải đánh bại 500 người khác, tức là thắng thông 500 trận liên tiếp. Đây quả thật là khó hơn lên trời
Tất nhiên có kẻ từ bỏ thì cũng có kẻ ở lại. Bọn họ đều là những thiếu niên tự tin vào năng lực của mình.
" Chỉ có 6 người tiến vào học viện sao? Hắc… hắc. Theo thống kê thì học viện Hà Bắc có hơn 6000 người, đây chẳng phải nói nói một nam sinh sẽ có dàn harem ngàn mỹ nhân sao? Nghĩ tới thôi mà ta cả người rạo rực ah"
Nguyễn Tuấn Long hai mắt nóng rực, tràn ngập hưng phấn nói. Tỷ lệ nam nữ 1: 1000, đây mới chính là thiên đường của đàn ông. Chỉ cần tiến vào đó, hắn không cần lo lắng việc tu luyện Cửu Chuyển Chân Long rồi
" Đúng… đúng. Vì tương lai con em chúng ta, vì các BB trong học viện. Ta quyết đánh bại 500 người ở đây, để tiến vào vòng trong" Trần Lê Phúc cũng không kém cạnh, khí thế ngút trời nói ra.
Trong đầu đang tưởng tượng tới cảnh tượng mình nằm xung quanh một dàn mỹ nhân, chỉ nghĩ thôi mà hắn đã hưng phấn tới chảy cả nước miếng
" Đồng chí. Chúng ta cũng cố gắng ah" Nguyễn Tuấn Long vỗ vai, trịnh trọng nói
Nhìn hai nam nhân khí thế cực thịnh, thậm chí có thể thấy được từ trên người bọn học bùng lên ngọn lửa quyết tâm đang cháy hừng hực. Serah cùng Lighnting không khỏi nhìn nhau, trong mắt hiện lên một vẻ khó hiểu.
" Tại sao chủ nhân cùng Long – sama lại hưng phấn giống như uống thuốc kích dục vậy? thật sự là khó hiểu"
***************
"6 Trận đấu:
Nguyễn Tuấn Long vs Trần Tuyền
Nguyễn Huy vs Đoàn Hầu
Trần Lê Phúc vs Trương Báo
Itachi Akuma vs Lê Phong
Uzumaki Ashura vs Tây Môn Khánh
Bạch Thế Duy vs Ảnh"
Tiếng thông báo vang lên khiến cả Nguyễn Tuấn Long cùng Trần Lê Phúc từ trong YY tỉnh lại.
" May mắn là ta với ngươi không phải đối thủ. Nếu không, ta lại phải đợi đến năm sau rồi" Trần Lê Phúc thấy đối thủ của mình không phải là Nguyễn Tuấn Long, hắn không khỏi thở ra một hơi
Mặc dù hai năm tu luyện khiến hắn tự tin rất nhiều thế nhưng hắn cũng không dám chắc có thể đánh bại Nguyễn Tuấn Long – một người đã cho cha hắn ăn hành ngập mặt
" Ha…ha. Ta lại mong ngươi là đối thủ của ta đó. Khi đó, ta có thể đỡ bớt một tên tranh gái với mình" Nguyễn Tuấn Long trêu chọc
" Cái đờ phắc. Ngươi định chiếm hết tất cả mỹ nữ trong trường sao? Ngươi không sợ mình tinh tẫn người vong đó chứ?" Trần Lê Phúc dơ lên ngón giữa, ánh mắt khinh bỉ nhìn Nguyễn Tuấn Long.
Thằng cha này vậy mà có ý định biến cả học viện thành hậu cung của mình, hắn không sợ mình không đủ sức sao
Trả lời Trần Lê Phúc là ánh mắt tự tin cùng câu nói phách lối của đối phương
" Ha…ha, yên tâm. Ca đây cái gì cũng thiếu, chỉ không thiếu nhất chính là " chung tình" mà thôi"
Trần Lê Phúc: (>. <)
" Cơ mà Nguyễn Huy? Là tên đó sao?" Nguyễn Tuấn Long bỏ qua Trần Lê Phúc sang một bên, ánh mắt nghiền ngẫm nhìn cái tên Nguyễn Huy trên màn hình, trong đầu không khỏi nhớ tới thanh niên cảnh sát mà mình gặp hôm qua
Ánh mắt xuyên qua đám người đông đúc, chỉ trong chốc lát liền tìm ra người tên Nguyễn Huy. Nhìn khuôn mặt đẹp trai với mái tóc đặc trưng màu trắng bạc, Nguyễn Tuấn Long có thể chắc chắn người này chính là em trai của Nguyễn Thanh Mị
" Thật khó hiểu? em vợ năm nay hai mươi tuổi rồi ah? Tại sao vẫn có thể tham gia cuộc thi này" Nguyễn Tuần Long rất vô sỉ gọi Nguyễn Huy là em vợ, trong lòng thầm nghĩ. Xem ra, trong học viện này có một điều gì đó khá đặc biệt ah
Không chỉ Nguyễn Tuấn Long giật mình vì sự xuất hiện của Nguyễn Huy mà ngược lại, Nguyễn Huy cùng chấn kinh khi nghe cái tên Nguyễn Tuấn Long
" Không phải chứ? Chẳng lẽ là tên sát tinh đó. Không, chắc là trùng tên mà thôi" Nguyễn Huy nói thầm.
Ngày hôm qua Nguyễn Tuấn Long bộc phát ra sát khí dọa cho hắn sợ vỡ mật, đã liệt đối phương vào hàng động vật à nhầm thành phần nguy hiểm, rất không muốn gặp lại hắn
Trong lòng không ngừng an ủi mình chỉ là trùng tên, Nguyễn Huy ngẩng đầu đi lên võ đài, chỉ là rất nhanh hắn hai mắt trợn tròn nhìn thân ảnh cách đó không xa, miệng lắp bắp
" Con mẹ nó! Là hắn"
**************
Mấy phút sau, khi từng người đã tìm được đối thủ của mình. Máy quay liền hướng về đấu trường thứ nhất: Cuộc đấu giữa Nguyễn Huy và Đoàn Hầu
Sau màn chào hỏi không có gì là đặc sắc. Đoàn hầu thân hình lập tức tiêu thất.
Ngay lập tức khắp võ đài, thân ảnh của Đoàn Hầu thoát ẩn thoát hiện, giống như u linh, cực kì khó nắm bắt.
Thấy vậy, Nguyễn Huy giật mình, khuôn mặt khẽ trầm xuống
" Nguyên Sư tốc độ sao? khó chơi rồi đây"
Nói xong, thân hình hắn bao bọc trong một quả cầu lửa, trong tay cũng xuất hiện một cây pháp trượng. Ánh mắt ngưng trọng nhìn xung quanh mình.
Đối thủ của Nguyễn Huy rất khó đối phó: Là một tên đấu sĩ tu luyện tốc độ, còn học võ công của hầu tử. Điều này tạo nên một Đoàn Hầu cực giỏi trong việc né tránh kĩ năng cùng chạy trốn
Trong khi đó, Nguyễn Huy là pháp sư, khả năng phòng thủ thấp, đòn tấn công thì phải mất thời gian niệm chú. May mắn Nguyễn Huy đẳng cấp cao hơn, với cả đối phương là Võ Sĩ, chứ nếu hắn tu Sát Thủ thì Nguyễn Huy đã thu từ lâu rồi
Thế nhưng, trận đấu này, nếu không có gì xảy ra thì người thắng chính là Đoàn Hầu
" Ha…ha, bỏ cuộc đi. Ngươi không thể nào bắt được ta đâu. Ngươi thua rồi"
Âm thanh ngả ngớn của Đoàn Hầu vang lên. Chỉ cần đợi đối phương mana cạn kiệt (Nguyễn Huy dùng Nguyên Lực để giữ tầng lửa đang bảo vệ mình), lúc đó hắn chỉ cần tiếp cận đối phương bồi cho một phát trí mạng là xong
Trận đấu này, hắn thắng chắc rồi
Đối mặt với Đoàn Hầu khiêu khích, Nguyễn Huy hoàn toàn không để trong lòng. Ánh mắt hắn vẫn cực kì chăm chú nhìn theo thân ảnh của Đoàn Hầu
Bỗng nhiên, Nguyễn Huy hai mắt mở thật lớn, trong mắt lóe lên một tia sáng ngời
" Đây rồi"
Trong tay ngưng tụ ra một cái vòng, không chút do dự ném về phía trước.
Mà đúng lúc này, thân ảnh của Đoàn Hầu cũng hiện ra ở đó
" Cái gì!"
Đoàn Hầu chỉ kịp kêu lên một tiếng thất kinh, thế nhưng bởi vì tốc độ quá nhanh mà không kịp né tránh. Ngay lập tức, cả thân thể hắn liền cùng cái vòng va chạm
- Binh
Trong ánh mắt sững sờ của Đoàn Hầu, chiếc vòng vừa tiếp xúc với hắn liền biến mất
" Ngươi vừa làm gì ta?" Đoàn Hầu nhìn khắp thân thể mình một lượt, hoàn toàn không thấy bất kì một vết thương cũng như thay đổi, vẫn bình an vô sự. Hắn không khỏi nhìn Nguyễn Huy, ánh mắt mang theo một vẻ hiếu kì
Đáp trả lại hắn là nụ cười đắc ý của Nguyễn Huy
" Không có gì! Chỉ là một thứ khiến ta thắng trận này thôi"
Nói xong, hắn tiêu trừ tầng lửa bao bọc xung quanh mình. Thấy thế, Đoàn Hầu hai mắt sáng rực lên, cũng không nghĩ nhiều trực tiếp lao về phía Nguyễn Huy
" Hừ, giả thần giả quỷ. Chết đi"
Một quyền toàn lực đánh thẳng về khuôn mặt của đối phương.
Mà Nguyễn Huy thì vẫn đứng đó, tràn đầy tiếu ý nhìn đối phương
Ngay khi quyền ảnh của Đoàn Hầu sắp cùng mặt Nguyễn Huy tiếp xúc, thì hắn động.
Chỉ thấy Nguyễn Huy dơ tay lên, miệng bắt đầu lẩm bẩm
" Niềm tin đã mất, giọt nước mắt anh chìm sâu, tình về nơi đâu cô đơn lạc trôi giữa bầu trời, màn đêm che dấu…"
~ Ah
Theo một tiếng kêu thảm thiết, Đoàn Hầu trực tiếp ở dưới mặt đất lăn lộn không ngừng kêu gào, khuôn mặt trắng bệch không còn giọt máu. Trên đầu hắn, một chiếc vòng kim cô xuất hiện
" A…a, đau quá. Ngươi làm gì ta… mẹ nó… ngươi đã là gì ta?" Đoàn Hầu hai tay ôm đầu điên cuồng gào lên
" Vòng Kim Cô, một bảo bối dùng để trấn áp mấy tên tội phạm không nghe lời.
Mỗi khi niệm chú, vòng kim cô sẽ xiết chặt lại tạo nên một cơn đau dữ dội, dù cho là người có trái tim sắt đá cũng phải ngoan ngoãn nghe lời" Nguyễn Huy cười tủm tỉm, giải thích
" Mẹ nó! Ta giết ngươi" Nghe vậy, Đoàn Hầu còn không biết mình bị gài bẫy, hắn hai mắt phẫn nộ, điên cuồng lao về phía Nguyễn Huy. Tốc độ nhanh vô cùng,
Đoàn Hầu muốn chính là xử lý Nguyễn huy trước khi hắn kịp niệm chú
Chỉ là tình không như mơ, đời không như thơ. Ngay khi Đoàn Hầu vừa động, Nguyễn Huy cũng động
" Nhắm mắt ơ thờ anh không muốn lạc vào trong nỗi đau này, phía trước bây giờ ai đặt nắm chặt bàn chân của em vậy, mông lung như một trò đùa, anh xin đưa tay rút lui thôi"
Nguyễn Huy vừa niệm, Đoàn Hầu trực tiếp trực tiếp nằm rạp xuống mặt đất không ngừng lăn lộn. Trên đầu Vòng Kim Cô theo Nguyễn Huy niệm chú mà không ngừng thắt lại. Cơn đau kinh khủng,đau tới chết cha gọi mẹ ập tới khiến Đoàn Hầu chỉ muốn chết đi cho rồi
" Ah ~ đau quá… Ta chịu thua… Tha cho ta… Ta chịu thua"
Cuối cùng, Đoàn Hầu hoàn toàn không chịu nổi nữa. Hắn hai tay ôm đầu, thống khổ ở trên mặt đất van xin. Thậm chí, đến phút cuối, hắn còn quỳ xuống liên tục lạy Nguyễn Huy
" Đoàn Hầu tự nhận xin hoàng. Người chiến thắng: Nguyễn Huy"
Âm thanh hệ thống vang lên khiến Nguyễn Huy hài lòng. Tâm niệm khẽ động, Vòng Kim Cô trực tiếp trên đầu Đoàn Hầu biến mất. Chỉ chờ có vậy, Đoàn Hầu như một tên điên chạy ngay xuống sàn đấu.
Hắn thề, cả đời này sẽ không bao giờ gặp lại Nguyễn Huy nữa. Thằng này không phải là người mà là một ác ma ah
*** Link cho bạn nào muốn xem: https://www.youtube.com/watch?v=cO9HrxgsN6o ************
Đấu trường thứ hai, Trần Lê Phúc vừa bước lên võ đài, ở phía dưới Serah cùng Lightning lập tức dơ tay lên, kích động hô lớn
" Chủ nhân. Cố lên"
Âm thanh ngọt ngào cùng tướng mạo xinh đẹp trực tiếp khiến tất cả nam sinh ở đây hâm mộ, tất cả đồng loạt dùng ánh mắt hình viên đạn nhìn Trần Lê Phúc. Dù sao, cả cái quảng trường lớn như vậy, chỉ có Trần Lê Phúc là dẫn theo bạn gái đến dự thi ah
- Rầm
Trần Lê Phúc đang muốn trả lời các nàng thì một tiếng dậm chân cực lớn vang lên khiến hắn giật mình quay đầu nhìn sang
Chỉ thấy một thanh niên cao tới gần 2m, khuôn mặt phổ thông thuộc dạng vứt ở ngoài cũng tìm được ối thằng đẹp trai hơn hắn, cao lớn vạm vỡ như một con trâu nước. Thể hình này, quả thật chính là "người khổng lồ" ah
Hắn đứng đó, hai mắt phun lửa mang theo đố kị nhìn Trần Lê Phúc, hàm răng nghiến kèn kẹt. Thật không khác gì một kẻ nhìn thấy thù nhân của mình vậy
" Ạch! hình như đây là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau ah. Tại sao ngươi nhìn ta như muốn băm vằm ta vậy" Trần Lê Phúc xoa đầu, một bộ khó hiểu hỏi
" Đúng vậy. Hôm nay ta muốn băm vằm ngươi thành trăm mảnh, ai bảo ngươi đả thương tâm linh yếu ớt của dân F A chúng ta" Trương Báo phẫn nộ. Hắn năm nay 18, đến giờ vẫn chưa có một mảnh tình vắt vai ah.
Nhìn đối phương có được hai cô gái xinh như hoa như mộng, hắn quả thật là tức nổ đom đóm mắt, hận không thể đập đối phương một trận
Haiz, thật không thể không nói. Đàn ông ghen tị ah, có khi còn đáng sợ hơn cả đàn bà
" Ặc. Vậy sao? Vậy thì…" Trần Lê Phúc một bộ hiểu ra, sau đó khẽ lẩm bẩm gì đó mà Trương Báo không nghe thấy
" Chủ nhân. Ta yêu ngươi" Đúng lúc này, Serah ở phía dưới bỗng nhiên hô lớn, âm thanh nha, hận không thể cho tất cả người ở đây biết vậy
" Ta tiếp tục đả kích ngươi ah" Đợi cho Serah hô xong, Trần Lê Phúc cười hì hì nhìn đối phương. Vừa rồi chính là hắn bảo Serah làm vậy, mục đích ah? Chọc đối phương chơi thôi
Quả nhiên, vốn đã ghen ghét Trần Lê Phúc khi nghe Serah nói vậy, hắn liền trực tiếp nổi điện. Khuôn mặt vặn vẹo, ánh mắt phẫn nộ nhìn Trần Lê Phúc
" Ta giết ngươi"
Trương Bao gầm lên một tiếng, sau đó như một con trâu điên lao về phía Trần Lê Phúc. Theo từng bước chân của hắn, sàn đấu cũng chấn động không ngừng
" Ngươi chiến thắng: Nguyễn Huy"
Âm thanh máy móc vang lên khiến Trần Lê Phúc giật mình. Nhìn Nguyễn Huy bước xuống võ đài, hắn không khỏi nghé mắt nói
" Mới có 2p ah, lại có kẻ chiến thắng. Ta cũng không thể thua hắn được"
Nói xong, trong tay ánh sáng lóe lên, một cây đại kiếm xuất hiện. Nhìn Trương Báo điên cuồng lao về phía mình, Trần Lê Phúc treo một nụ cười lạnh
" Vốn định chơi đùa với ngươi một lúc. Nhưng xem ra không có thời gian ah. Cửu Tinh Kiếm Quyết – Thức Thứ Nhất - Nữu Chuyển Càn Khôn"
Theo tiếng quát của hắn, thân hình Trần Lê Phúc liền cùng kiếm hợp làm một, biến thành một mũi tên lao thẳng về phía Trương Báo
- Oanh
Một tiếng nổ lớn vang lên, Trương Báo giống như bị cả một đoàn tàu đâm phải, thân hình đồ sộ bắn thẳng về phía sau, như diều đứt dây rơi xuống mặt đất, trực tiếp hôn mê bất tỉnh
" Người chiến thắng: Trần Lê Phúc"