Đế Long Nhị Thứ Nguyên

Chương 21:

Học viện Hà Bắc tọa lạc ở phía tây thành phố Hà Bắc, nằm trên một mảnh đất rộng hơn 500ha. Được xây dựng theo phong cách đông tây âu kết hợp với một tòa nhà hình chữ U ở chính giữa mảnh đất, một đấu trường rộng lớn phía trước và rất nhiều kiến trúc đồ sồ như KTX, Căng tin,…


Tất cả tạo nên một học viên rộng lớn, hiện đại và không kém phần xa hoa


Được thành lập cách đây 30 năm. Trước khi có tên là Học viên Hà Bắc, trường có tên là Học Viện Thánh Nữ, là một ngôi trường chỉ dành cho nữ sinh


Đến năm nay, khi mà học viên Hà Bắc bắt đầu tuyển chọn nam học viên thì ngôi trường cũng đổi tên thành Học viên Hà Bắc


" Đây chính là học viện Hà Bắc sao? Thật hoành tráng đó, không hổ danh là một trong Tam Thiên Học Viện của đế quốc ah"


Đứng bên học viện, nhìn cánh cửa khổng lồ làm bằng cẩm thạch sang trọng, Nguyễn Tuấn Long không khỏi cảm thán một câu


Mặc dù là một trường tư thục, hoàn toàn không có bất kì đầu tư nào từ đế quốc. Thế nhưng có thể xây dựng nên một cơ ngơi tráng lệ thế này, lại sừng sững ba mươi năm không đổ, quả thật là không đơn giản ah


" Yo! Zeus, ngươi cũng tới học viện dự tuyển à"


Một tiếng cuồng vọng vang lên, chỉ thấy từ phương xa, một thiếu niên ăn mặc sang trọng dẫn theo hai cô gái tiến về phía Nguyễn Tuấn Long. Ánh mắt kinh ngạc nhìn hắn


" Phúc, là ngươi. Ngươi cũng vậy sao? Cơ mà ngươi mặc áo, thật khó tin ah"


Nguyễn Tuấn Long đi tới, ôm lấy đối phương cười lớn. Sau đó khó hiểu hỏi
Theo hắn nhớ, thằng này là một tên cuồng cởi trần. Đi đâu cũng để lưng trần, khoe body sáu múi cho bàn dân thiên hạ biết


Cơ mà thằng này body đúng là chuẩn, để lưng trần không chỉ không khiến người khác phản cảm mà còn mê đảo không biết bao nhiêu cô gái ah


" Tất nhiên! Cơ hội ngàn năm có một, sao ta có thể bỏ qua chứ. Còn mặc áo, ta cũng không muốn mất hình tượng trong ngày đầu nhập trường ah" Trần Lê Phúc nhún vai cười nói


" Ngươi ah. Vẫn háo sắc như ngày nào?" Nghe thế, Nguyễn Tuấn Long cảm thán một hồi. Mục đích của đối phương giống mình ah, cũng là tới học viện tán gái


" Hừ. Bằng sao ngươi được. Ta chỉ thích ngực lớn mỹ nữ. Mà ngươi ah, động vật ăn tạp " Trần Lê Phúc khinh bỉ nhìn Nguyễn Tuấn Long. Mình mà háo sắc thì thằng này cũng không kém, không phải là trên cả mình ah. Ít nhất mình chỉ yêu thích BB


" Hắc… Chỉ có ngươi là hiểu ta" Nguyễn Tuấn Long không những không phản bản mà còn vỗ vai đối phương, thản nhiên thừa nhận


Ánh mắt nhìn sang hai cô gái phía sau lưng Trần Lê Phúc. Nguyễn Tuấn Long hơi kinh ngạc nói


" Nhanh như vậy liền tìm được Sekirei thứ 2. Ngươi thật khiến ta bất ngờ đó"


Chỉ thấy, ngoại trừ Serah ra còn có một thiếu nữ ăn mặc rất kín kẽ, eo đeo trường kiếm khuôn mặt xinh đẹp mang theo một vẻ khí khái hào hùng


" Xin tự giới thiệu. Ta là Sekirei No 60: Lightning. hân hạnh được gặp ngài, Zeus – sama" Lightning đi tới, chào theo nghi thức quân đội nghiêm túc nói


Mấy người giới thiệu một hồi sau đó cùng nhau bước vào học viện


" Vậy ngươi, Sekirei của ngươi đâu?" Tại quảng trường, Trần Lê Phúc ngó đông ngó tây, sau đó hướng về phía Nguyễn Tuấn Long hỏi.


" Akitsu à. Nàng ở nhà nghỉ ngơi rồi" Nguyễn Tuấn Long khẽ đáp. Hôm qua đột phá, hắn mang theo tâm trạng hưng phấn mà đè Akitsu ra chịch, hiện tại cô nàng còn vẫn chưa ngủ dậy đó


Nguyễn Tuần Long vừa nói xong, Lightning lập tức rút ra trường kiếm đứng trước mặt Trần Lê Phúc, một kiếm chỉ về phía Nguyễn Tuấn Long, trên người bộc phát ra khí thế đáng sợ


" Ngươi là Ashikabi" Lightning giọng nói mười phần băng lãnh


Biến cố xảy ra khiến cả ba giật mình, Trần Lê Phúc khuôn mặt trầm xuống, ánh mắt tức giận nhìn Lightning nói


" Lightning. Ngươi đang làm gì vậy? Mau buông kiếm"


" Chủ nhân, thứ cho ta không thể. Người này là Ashikabi, hắn sẽ làm hại tới ngài" Lightning ánh mắt tràn đầy địch ý nhìn Nguyễn Tuấn Long, âm thanh ẩn chứa sát cơ nói ra


" Lightning, đừng động thủ. Zeus – sama không muốn làm hại chủ nhân đâu" Lần này là Serah lên tiếng. Ngày hôm qua, nàng đã nhìn thấy Akitsu thế nên biết được thân phận của Nguyễn Tuấn Long


Cũng giống như Akitsu, nàng đã khuyên bảo chủ nhân mình cảnh giác với Nguyễn Tuấn Long. Và được câu trả lời như những gì Nguyễn Tuấn Long nói


" Zeus là bạn ta. Ta tin hắn sẽ không bao giờ hãm hại ta"


Serah mở miệng khuyên bảo khiến Lightning giật mình. Ánh mắt không thể tin nhìn Serah


" Serah. Ngươi nói vậy là ý gì? Tại sao ngươi lại bảo vệ hắn"


" Ta không bảo vệ Zeus – sama. Chủ nhân nói Zeus – sama sẽ không bao giờ hãm hại ngài. Nếu ngài nói vậy, thân là Sekirei của ngài, chúng ta cũng phải tin tưởng chứ"


" Ngươi…" Lightning giật mình, lắp bắp


" Lightning, ta ra lệnh cho ngươi bỏ kiếm xuống" Trần Lê Phúc lên tiếng, hắn khuôn mặt nghiêm nghị, âm thanh tràn đầy uy nghiêm giống như một người quyền cao chức trọng vậy


Giờ phút này, Trần Lê Phúc không còn vẻ trẻ trâu, điên rồ như ngày thường. Hắn giờ, tràn ngập một cỗ vương giả, người chưởng không


Đến cả Nguyễn Tuấn Long, thấy cảnh này cũng không khỏi kinh ngạc. Hai năm không gặp, thằng cha này xem ra lớn rồi


" Vâng… vâng, chủ nhân" Đối mặt với Trần Lê Phúc uy nghiêm, Lightning không khỏi một hồi sợ hãi. Nàng run rẩy thu lại kiếm, sau đó lui về phía sau


" Hì. Xin lỗi làm ngươi sợ ah" Trần Lê Phúc hướng về phía Nguyễn Tuấn Long cười nói. Hình tượng uy nghiêm cũng theo đó biến mất, hắn lại trở về với tính cách thường ngày


" Không có gì. Lightning chỉ là việc mà một Sekirei phải làm thôi. Phúc này, ngươi tham dự Sekirei, ngươi biết tương lai của chúng ta sao" Nói tới đây, Nguyễn Tuấn Long không khỏi nghiêm mặt


Đại chiến Sekirei chỉ có một người chiến thắng. Dù muốn hay không, hắn cũng sẽ cùng Trần Lê Phúc có một trận chiến, không phải sống còn thì cũng khiến một trong cả hai phải đau lòng


" Zeus nè! Ta không muốn và cũng không tin chúng ta sẽ là kẻ địch của nhau. Vận mệnh do ta không do trời, không phải sao: Long Hoàng Kiếm Đế??" Nói tới đây, Trần Lê Phúc cười tủm tỉm nhìn Nguyễn Tuấn Long


Nguyễn Tuấn Long sững sờ một chút. " Vận mệnh do ta không do trời", câu nói cỡ nào quen thuộc? Phải ha, hai năm trước mình đã từng nói với hắn câu này


" Ha…ha. Ngươi vẫn như vậy, luôn là người khiến ta phải bất ngờ" Nguyễn Tuấn Long ngẩng đầu cười lớn, hai tay nắm thật chặt vai Trần Lê Phúc, âm thanh kiến định


" Phúc, Chúng ta sẽ không trở thành kẻ địch của nhau. Ta lấy danh dự của Long Hoàng Kiếm Đế ra thề"


" Ta biết ngươi sẽ nói vậy mà" Trần Lê Phúc cười vui vẻ, đáp lại. Đời này, hắn có được một người bạn như Nguyễn Tuấn Long, Trần Lê Phúc cảm thấy may mắn và hài lòng rồi


***********


- Tùng... Tùng.


Lúc này, tiếng trống trường vội vã vang lên báo hiệu giờ tuyển sinh đã tới. Ngay lập ức, quảng trường gần mười ngàn người bỗng chốc im bặt, tất cả đồng loạt hướng lên không


Chỉ thấy trên không. Một cô gái tuyệt sắc, giai nhân khuynh quốc khunh thành cưỡi trên một con băng ưng xuất hiện


Thiếu nữ khoảng mười tám tuổi, khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần mang theo một vẻ băng giá. Nàng đứng đó, giống như một đóa tuyết liên, mỹ lệ mà lạnh lẽo


" Thật đẹp ah" Dưới mặt đất, Nguyễn Tuấn Long có chút si mê nhìn nàng. Cô gái này, đẹp đã không thua kém gì Mộ Dung Ý Nhi với Lạc Tuyết ah


" Nàng là Bùi Ngọc Lan, hiệu trưởng học viện Hà Bắc đó" Trần Lê Phúc đẩy đẩy Nguyễn Tuấn Long, cười cợt nói. Nhìn thằng bạn mình ánh mắt sáng rực, hắn thừa biết thằng này đang nghĩ gì trong đầu


" Chào mừng các vị đã tới với học viện Hà Bắc. Ta là Bùi Ngọc Lan, hiệu trường học viện


Từ ngày hôm nay trở đi, học viện Hà Bắc sẽ bắt đầu tuyển sinh nam học viên. Tất cả nam sinh từ 15 – 18 tuổi đều có thể tham gia


Bởi vì đây là lần đầu tiên học viện Hà Bắc tổ chức chiêu sinh, thế nên trường chỉ chọn ra 6 nam sinh vào trường. Vậy nên, để tăng tính công bằng, học viện sẽ tổ chức một cuộc thi đấu đối kháng"


Bùi Ngọc Lan vừa nói xong, lập tức quảng trường rung chuyển một hồi, sau đó sáu cái đấu trường khổng lồ liền từ mặt đất bay lên không. Kèm theo đó, là một máy tính treo lơ lửng giữa không trung


" Trên đây là bốn đấu trường. Máy tính sẽ lựa chọn ngẫu nhiên ra sáu cặp đấu. Những người chiến thắng của trận đấu đầu tiên sẽ bước vào vòng trong để đấu với nhau. Cứ như vậy cho đến khi chỉ còn 6 người" Bùi Ngọc Lan một tay chỉ về phía bốn tòa đấu trường nói tiếp


Lần này, khi nàng vừa hết lời thì phía dưới một mảnh xôn xao, bàn tán


" Cái gì? Chỉ chọn có sáu người? Ở đây có tận 3000 người ah. Đây chẳng phải nói tỷ lệ chọn là 1: 500. Thật vkl"


" Ta đã từng nghĩ tiến vào học viện Hà Bắc rất khó khăn. Lại không ngờ tới nó lại khó như vậy ah. Thôi, ta xin dừng cuộc chơi ở đây"


" Haizz! Cứ tưởng với thực lực Luyện Tinh Cảnh cấp 11 có thể dễ dàng cầm chắc một xuất học viên. Thật không ngờ lại phải đấu loại. Thôi, ta cũng từ bỏ, năm sau thi tiếp vậy"
…..