Chương 25: Nhận Xét Từ Người Ngoài Cuộc

Đế Long Nhị Thứ Nguyên

Chương 25: Nhận Xét Từ Người Ngoài Cuộc

- Oanh


Một tiếng nổ cực lớn vang lên tại đấu trường thứ năm. Sau tiếng nổ đó, kết quả của trận đấu đã được ngã ngũ


Chỉ thấy trên đấu trường, một nam thanh niên với vẻ ngoài tuấn tú, thân hình cao lớn vạm vỡ, tay cầm một cây pháp trượng không ngừng phóng thích lôi điện ra xung quanh


Trước mặt hắn, nằm trên mặt đất là một nam nhân lúc này đã bị sét đánh tới cháy đen, hoàn toàn không nhìn ra hình thù gì cả


" Người chiến thắng: Bạch Thế Duy"


Âm thanh máy móc vang lên. Bạch Thế Duy thu hồi pháp trượng, ánh mắt nhìn về phía Bùi Ngọc Lan như một vị tiên tử đứng trên ưng băng, trong mắt toát lên một tia nóng bỏng, mê luyến không rời


" Chị Lan, sớm thôi. Em sẽ gặp được chị"


Trên không, giống như là cảm nhận được ánh mắt của Bạch Thế Duy. Bùi Ngọc Lan cúi đầu nhìn về phía hắn. Trong nháy mắt, khuôn mặt băng lãnh bất biến của nàng hiện lên một tia sửng sốt


" Là Duy!? Nó cũng tham gia cuộc thi sao?"


Nói xong, như là nghĩ tới điều gì, nàng không khỏi bụm mặt, buồn bực


" Mà cũng phải, nó yêu thích mình như vậy, tham gia cuộc thi không phải là điều khó hiểu. Đáng tiếc ah…"


Bùi Ngọc Lan không khỏi thở ra một hơi. Nàng biết tình cảm mà Bạch Thế Duy dành cho mình, chỉ là nàng không thích hắn, chỉ coi hắn như một người em


Mới cả, nàng biết tình cảm của Bạch Thế Duy không phải là tình yêu nam nữ. Tất cả đều là do đối phương tự hiểu vậy mà thôi


" Cháu gái. Cuộc thi diễn ra suôn sẻ chứ?" Một âm thanh già nua vang lên phía sau lưng Bùi Ngọc Lan. Nàng quay đầu lại, phát hiện một ông lão đang nở nụ cười hòa ái nhìn mình


Ông lão khoảng ngoài sáu mươi, khuôn mặt hiền lành phúc hậu với mái tóc và bộ râu dài bạc trắng, sau lưng phe phẩy hai cánh chim do Nguyên Lực tạo thành


Có thể ngưng tụ cánh chim thì chỉ có Độ Khí Cảnh. Khắp thành phố Hà Bắc chỉ có một vị Độ Khí Cảnh: Chính là thành chủ thành phố kiếm chủ tịch học viện Hà Bắc: Bùi Thiên


" Ông nội, ngài tới rồi. Mọi chuyện vẫn ổn ông ạ" Thấy người tới là ông nội mình, Bùi Ngọc Lan khẽ gật đầu, vẫn một bộ lạnh nhạt trả lời


" Không xảy ra việc gì là tốt! Thế nào, có nhìn ra ai thiên phú tốt không?" Bùi Thiên vuốt râu cười ôn hòa


" Có sáu người thực lực không tệ chút nào" Bùi Ngọc Lan nhàn nhạt nói, sau đó một tay chỉ về phía Nguyễn Huy


" Hắn chính là Nguyễn Huy, em trai của Thanh Mị cục trưởng"


" Ồ! Là đứa em trong miệng con bé Thanh Mị sao? Luyện Tinh Cảnh cấp 17, không tệ ah. Ngọc Lan, Nguyễn Huy là tới đây nằm vùng cùng phá án, con hãy tạo mọi điều kiện cho cậu ta"


Bùi Thiên vẻ mặt nghiêm túc nhìn Nguyễn Huy. Bởi vì lai lịch của đối phương đặc thù, cũng như việc hắn tới học viện cũng rất đặc biệt, đối với Nguyễn Huy, Bùi Thiên cực kì chú ý tới


" Vâng! Ông nội. Con biết phải làm gì" Bùi Ngọc Lan gật đầu. Tiếp đó nàng chỉ tay về phía Trần Lê Phúc, nói


" Người này là Trần Lê Phúc. Từ kĩ năng mà hắn dùng, con chắc chắn hắn đến từ một trong thập đại phái: Cửu Tinh Kiếm Phái"


" Cửu Tinh Kiếm Phái!?Hắn tới đây thi tuyển làm gì? Chẳng lẽ Cửu Tinh Kiếm Phái biết tới sự tồn tại của Thánh Vật" Bùi Thiên khuôn mặt trùng xuống, trong mắt lóe lên sát cơ. Nếu thật sự người ngoài biết tới Thánh Vật, học viện liền gặp phải nguy hiểm chưa từng có rồi


" Không phải đâu ông! Tên này chính là nhắm vào đám nữ sinh trong trường đó mà. Là nam nhân, chắc ông phải hiểu hơn ai hết chứ?" Bùi Ngọc Lan âm thanh mang theo một chút khinh bỉ cùng chán ghét nói ra


Nghe vậy, Bùi Thiên đầu tiên sững sờ sau đó cười ha hả nói


" Ra vậy, cơ mà không thể trách được hắn. Đàn ông mà! Không mê gái sao được"


Lần này Bùi Ngọc Lan từ chối cho ý kiến, nàng thừa biết ông nội mình thời còn trẻ phong lưu cỡ nào. Nếu không phải bà nội mình thủ đoạn thông thiên, không khéo đến giờ nàng có mấy chục chị em khác cha cùng ông nội rồi


" Người kia là Itachi Akuma. Tên này là một Song Hệ Nguyên Sư: Hỏa và Kim" Nói tới đây, Bùi Ngọc Lan ánh mắt sáng rực nhìn Akuma


" Song Hệ Nguyên Sư? Đây chính là bảo bối ah" Bùi Thiên cũng bị câu nói của cháu gái mình làm cho chấn kinh.


Thông thường Nguyên Sư chỉ có một thuộc tính, thế nhưng cũng có trường hợp Nguyên Sư có hai thuộc tính trở lên, mà những người như vậy đều là thiên tài trong thiên tài.


Học viện có thể xuất hiện một Song Hệ Nguyên Sư, đây chính là đại hỉ ah


" Đúng vậy! Ngoài ra hắn còn rất thuần thục sử dụng cả hai hệ này. Bằng chứng là hắn có thể thi triển ra một Huyền cấp ma pháp kết hợp cả hai hệ này. Nếu như giữ vững phong độ, Akuma có thể là một trong sáu người bước vào học viện"


Bùi Ngọc Lan tiếp tục nói, vì những gì Akuma biểu hiện ra mà phân tích. Nàng năm nay dù mới 20 tuổi, thế nhưng nàng làm hiệu trưởng đã được mười năm, ánh mắt nhìn người vô cùng tinh chuẩn


" Người tiếp theo là Uzumaki Ashura. Là một người có đầu óc tính toán vô cùng tốt, thậm chí có thể nói là một quân sư tài ba"


" Con có thể nói cặn kẽ hơn không?" Bùi Thiên nhíu mày hỏi lại


Nghe thế, Bùi Ngọc Lan phất tay, bàn tay ngưng tụ một cái kính, trên kính là đoạn phim quay lại cuộc chiến giữa Ashura với Tây Môn Khánh.


Nếu ba người Nguyễn Tuấn Long khiến nàng chỉ dựa vào sức mạnh của bọn họ mà phân tích thì cuộc chiến của Ashura khiến nàng hiểu rất rõ về năng lực của cậu bé này


" Đánh rất hay… Ngay từ đầu Ashura đã bày binh bố trận, kể cả việc đối phương dùng Phân Thân Thuật để lừa mình đều được hắn tính tới


Cuộc chiến này, ngay từ khi Tây Môn Khánh hiện thân, tất cả đều đã nằm trong lòng bàn tay của cậu ta. Tây Môn Khánh chỉ có thua không có thắng" Bùi Thiên vỗ tay tán thưởng không dứt


Ashura mặc dù không có thân phận như Trần Lê Phúc, cũng không phải Song Hệ Nguyên Sư như Akuma nhưng trí tuệ của cậu ta khiến Bùi Thiên hài lòng vô cùng. Người như vậy mà vào được học viện, sau này mọi kế hoạch tác chiến đều có thể an tâm phần nào


" Người thứ năm là một người quen của chúng ta: Bạch Thế Duy" Nói ra câu này, Bùi Ngọc Lan không khỏi cảm thấy một hồi đau đầu


" Là nó!" Bùi Thiên sững người, ánh mắt nhìn về phía Bạch Thế Duy đang từ biến mất sau biển người, ánh mắt hiện lên một vẻ thương tiếc


Quay sang nhìn cháu gái mình, Bùi Thiên trầm mặc một hồi rồi khuyên nhủ:


"Ngọc Lan nè, hay con tiếp nhận nó đi. Dù sao nó cũng theo đuổi con gần mười năm ah"


" Ông nội. Chuyện tình cảm không thể ép buộc được, con không có tình cảm gì với nó. Mới cả, ông cũng biết tình cảm của nó với con là gì mà" Bùi Ngọc Lan than thở


" Thôi! Mọi việc cứ để tương lai suy xét đi. Vậy còn người thứ 6 là ai" Bùi Thiên lắc đầu, cũng chẳng nghĩ tới điều này nữa


" Là hắn" Bùi NGọc Lan chỉ tay về phía Nguyễn Tuấn Long, trong giọng nói mang theo một cỗ trầm trọng


" Người này khiến con chú ý nhất. Con không thể cảm nhận được thực lực của hắn"


" Không chỉ con, mà ta cũng vậy?" Bùi Thiên nói ra một câu kinh người, trong mắt hiện lên một sự chấn động vô cùng


Nghe ông mình nói thế, Bùi NGọc Lan toàn thân run lên một cái, trên khuôn mặt tuyệt sắc của nàng xuất hiện một vẻ rung động rất lâu sau mới bình tĩnh lại được


" Đến cả Độ Khí Cảnh cũng không nhìn ra thực lực của hắn. Người này, thật không đơn giản" Bùi Ngọc Lan trên miệng treo một nụ cười bí hiểm khẽ nói


" Ừ! Cơ mà chỉ cần tiến vào học viện chúng ta liền không cần quan tâm thân phận của bọn họ là gì. Được rồi, con hãy để mọi việc lại cho Kusima đi, con đi theo ta một chuyến" Bùi Thiên hướng về phía Bùi Ngọc Lan nói


" Đi đâu vậy ông?"


" Đi đón một người. Là Lạc gia công chúa: Lạc Tuyết. Bắt đầu từ hôm nay, cô ấy sẽ là học viên của học viện"


*****************


" Em vợ. Tại sao ngươi lại ở đây?" Nguyễn Tuấn Long bước xuống võ đài liền hướng về phía Nguyễn Huy đi tới


" Câu này phải để ta hỏi mới đúng? Mục đích của ngươi khi tham dự cuộc thi này. Còn nữa, từ bao giờ mà ta thành em vợ ngươi vậy?" Nguyễn Huy lùi lại một bước, ánh mắt cảnh giác cao độ nhìn Nguyễn Tuấn Long.


Thấy Nguyễn Huy một bộ lâm đại địch, Nguyễn Tuấn Long không khỏi sờ mũi, buồn bực nói


" Nè. Làm gì mà sợ ta như vậy? Ta cũng không phải phần tử khủng bố gì ah, chỉ là một công dân bình thường thôi"


" Ngươi nghĩ ta tin sao?" Nguyễn Huy dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn Nguyễn Tuấn Long.


Là công dân bình thường mà có hẳn một Dẫn Nguyên Cảnh cao thủ làm bảo tiêu? Là công dân bình thường mà lại có sát khí khủng bố đến vậy? Hắn tin mới là lạ đấy


Nguyễn Tuấn Long biết hành động ngày hôm qua của mình đã khiến mình trở thành phần tử nguy hiểm trong mắt Nguyễn Huy rồi. Giờ cũng hắn kéo quan hệ cũng không dễ dàng ah


Nghĩ vậy, Nguyễn Tuấn Long cuối cùng bỏ qua cùng đối phương chào hỏi. Hắn dơ tay lên cười nói


" Mà, kệ ngươi, tin hay không thì tùy. Vậy nhé! ta đi trước, em vợ"


Nói xong quay người rời đi, để lại Nguyễn Huy sửng sốt đứng đó


" Em vợ!? chẳng lẽ…."