Chương 24: Nguyễn Tuấn Long, Bạch Thế Duy

Đế Long Nhị Thứ Nguyên

Chương 24: Nguyễn Tuấn Long, Bạch Thế Duy

Đến đây, mọi người cũng đã nghĩ ra kết cục rồi phải không?


Chỉ là trận đấu không đơn giản vậy đâu


Viên đạn găm lên người Tây Môn Khánh nhưng lại không gây ra cảnh đầu rơi máu chảy. Chỉ thấy viên đạn vậy mà trực tiếp xuyên qua Tây Môn Khánh, mà Tây Môn Khánh ở trước mặt Ashura liền hóa thành hắc khí tan rã


" Ha…ha. Người bị lừa là ngươi mới đúng. Trận đấu này, ta thắng rồi"


Tiếng cười ngả ngớn cùng đắc ý của Tây Môn Khánh vang lên phía sau lưng Ashura


Chỉ thấy, từ cái bóng dưới chân Ashura, Tây Môn Khánh liền từ từ hiện lên


" Cái gì!?" Lần này đến lượt Ashura chấn kinh, hắn vội vàng lùi lại phía sau thế nhưng lại kinh hoàng phát hiện, mình không thể nào di chuyển


" Vô ích thôi. Một khi ta đã thi triển Bí Kĩ: Nhập Bóng thành công, thân thể ngươi liền do ta khống chế. Vốn ta định để kĩ năng này cho tới cuối cuộc thi, thật không ngờ ngươi lại bắt ta phải thi triển ra" Tây Môn Khánh cười ha hả, trong lòng vui vẻ vô cùng.


Nghe thế, Ashura khuôn mặt trắng bệch, trong mắt hiện lên một tia tro tàn cùng chán nản


" Ra vậy. Ngay từ đầu là ngươi lừa ta. Lợi dụng Phân Thân Thuật cùng Hắc Ám Dịch Chuyển để lừa ta dùng tới vũ khí phòng thủ. Một khi vũ khí của ta không còn, liền không thể làm gì được ngươi"


" Bingo. Trả lời chính xác, đáng tiếc là không có phần thưởng" Tây Môn Khánh cười lớn, một bộ hưng phấn vô cùng


" Kế hoạch rất hoàn mỹ. Chỉ có điều đối thủ của ngươi lại là ta" Bỗng nhiên, Ashura ngẩng đầu, khóe miệng treo một nụ cười khinh.


Khuôn mặt chán nản biến mất hoàn toàn thay vào đó là một vẻ đắc ý. Giống như hắn mới là người thực hiện thành công kế hoạch vậy


- Vèo… Vèo


Tây Môn Khánh còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì hai tiếng xé gió vang lên phía sau lưng hắn. Một cảm giác lạnh lẽo giống như tử thần lượn quanh xuất hiện phía sau khiến hắn lạnh cả sống lưng


Vội vàng quay đầu lại, đôi mắt co rút lại, cả nguồn sống thu bé lại chỉ bằng hai viên đạn


- Phập… Phập


Máu tươi bắn lên, thân hình Tây Môn Khánh giống như diều đứt dây bắn ra xa, rời khỏi đấu trường rơi xuống mặt đất (Bởi vì có kết giới thế nên sát thương sẽ không gây chết ngươi, chỉ bị thương nhẹ mà thôi)


" Tại sao?" Ở trên không, Tây Môn Khánh thì thào. Hắn hoàn toàn không hiểu tại sao mình thua? Tại sao hai viên đạn vốn đã bắn từ trước lại xuất hiện phía sau hắn


" Bởi vì ta có thể thiết lập đường đạn đã bắn đi trước. Ngay từ đầu, viên đã mà ta bắn ra đã được thiết lập bay lòng vòng quanh võ đài.


Chỉ cần ngươi vừa xuất hiện, nó liền sẽ đuổi theo ngươi. Không chỉ viên đạn đó, mà viên đạn sau cũng vậy" Ashura đứng ở trên võ đài nhìn xuống, mỉm cười giải thích


" Dùng Nguyên Lực điều khiển đường đạn? Ha…ha, tại sao ta lại không nghĩ tới chứ? Ta thua không oan ah" Tây Môn Khánh một bộ hiểu ra cười lớn. Thân hình cũng theo đó rơi xuống mặt đất


" Người chiến thắng: Uzumaki Ashura"

*****************

"Xin...xin chào. Ta là Trần Tuyền... Xin chỉ giáo."


Đối diện với Nguyễn Tuấn Long là một thiếu niên thanh tú, thân hình hơi gầy của hắn run rẩy có chút sốt sắng nhìn Long ấp úng nói.


Thấy vậy, Nguyễn Tuấn Long không mấy để ý. Với một thiếu niên 15 tuổi thì đối mặt với cảnh tượng như vậy, lần đầu tiên cùng người khác chiến đấu đều sẽ như tên Trần Tuyền này.


"Ta là Nguyễn Tuấn Long. Xin chỉ giáo."


Nguyễn Tuấn Long Long một bộ phong vân khinh đạm, vô cùng bình tĩnh lên tiếng. Sau đó từ trong " không gian nhẫn" - là một phát minh khoa học của thế giới lôi ra một thanh katana


Thấy Nguyễn Tuấn Long rút ra vũ khí, Trần Tuyền cũng làm theo. Từ không "không gian nhẫn" lôi ra một cây cung, lập tức Trần Tuyền như trở thành một người khác vậy, không còn run rẩy nữa mà trở lên bình tĩnh hơn nhiều.


" Linh Sư trường phái Xạ Thủ sao?." Long hơi lẩm bẩm. Trong lòng không khỏi một hồi đáng tiếc. Trận đấu này hắn thắng chắc rồi. Tại sao? bởi vì hắn có năng lực của Yasuo. Trong đó có một chiêu gọi là: < Tường Gió >.


-< Tường Gió >


Thời gian hồi chiêu: 30s


Tạo ra một bức < < Tường Gió > > chặn lại toàn bộ kỹ năng dạng đạn đạo của kẻ địch trong bốn giây

Tường gió, chính là khắc tinh của xạ thủ. Bởi vì Xạ Thủ muốn gây dame thì tên hoặc đạn phải trúng người đối phương. Có kỹ năng < Tường Gió > thì điều đó là không thể, ít nhất là trong vòng bốn giây.


- Tùng... Tùng.


Tiếng trống trường vang lên báo hiệu phần thì thứ hai bắt đầu. Mà tiếng trống vừa vang, Nguyễn Tuấn Long động thủ.


Hắn cũng không giống như mấy kẻ trong tiểu thuyết đứng im cho đối phương tấn công, dù cho đối phương thực lực thấp hơn mình. Long muốn dùng cách thức nhanh nhất kết thúc trận đấu.


Mới cả hắn cũng muốn cho độc giả biết bộ kĩ năng của Yasuo nó là như thế nào


Có phong nguyên tố gia trì, Nguyễn Tuấn Long tốc độ cực nhanh đánh về phía Trần Tuyền, một kiếm nhẹ nhàng đâm ra.


Một chiêu thức cực kì bình thường, thế nhưng lại khiến cho Trần Tuyền không khỏi rùng mình. Hắn có thể cảm nhận rõ ràng, tử thần đang lượn lờ quanh lưỡi kiếm của đối phương


" Hoàng cấp ma pháp: Khiêng Mộc"


Vội vàng đưa một tay ra trước mặt. Theo tiếng quát của Trần Tuyền, một chiếc khiêng mộc xuất hiện trên tay hắn. Chính là ma pháp đơn giản nhất của pháp sư: Khiêng Mộc


Với Khiêng Mộc, Trần Tuyền liền chặn lại một kiếm của Nguyễn Tuấn Long, thân hình cũng theo đó mà lùi ra phía sau, giãn khoảng cách với đối phương. Ngay lập tức, hắn hai mắt sáng ngời


Thời điểm phản công đã tới


Cầm lên trường cung, lấy từ trong không gian nhẫn ra một mũi tên. Lắp cung, nhả đạn. Động tác nước chảy mây chôi hoàn toàn không có tý ngắt quãng nào.


" Hoàng cấp ma pháp: Mộc Tiễn"


- Vèo

Một mũi tên màu xanh xé gió mà tới, dùng tốc độ cực nhanh bắn về phía Nguyễn Tuấn Long. Đổi thành Luyện Tinh Cảnh bình thường, sẽ lựa chọn né tránh nhưng đối với Nguyễn Tuấn Long, điều đó là không cần thiết


Chỉ thấy hắn đứng im một chỗ, trên miệng vẫn treo một nụ cười tà.


Trong ánh mắt không thể tin được của Trần Tuyền, mũi tên đâm trúng lên người Long nhưng lại giống như đâm phải một miếng kim loại vậy, trực tiếp gẫy ra làm đôi



< Đạo của lãng khách >


Phong nguyên tố tụ tập xung quanh dần dần dựng lên một tấm khiên khi hắn di chuyển. Tấm khiên sẽ tự huỷ khi chịu phải sát thương từ một đòn đánh thường của linh sư.

Với xung quanh Nguyễn Tuấn Long luôn có một tầng giáp mỏng vây quanh. Hiển nhiên mũi tên vừa rồi bắn trúng tâm khiêng này làm mất tấm khiêng gió nhưng cũng chặn lại sát thương từ nó.


Mà Nguyễn Tuấn Long, lợi dụng Trần Tuyền ngơ ngác. Hắn hất kiếm lên, theo động tác của hắn, một cơn lốc xuất hiện bắn về phía Trần Tuyền.


- Bão kiếm.


Tụ tập phong nguyên tố xung quanh, chém ra một đạo gió lốc hất tung đối phương lên không.


Không như trong game, phải qua hai lần < Bão kiếm> trúng mục tiêu thì mới có thể tạo lốc. Ở hiện thực, Nguyễn Tuấn Long lúc nào cũng có thể tạo được một cơn lốc xoáy. Đó chính là lợi thế của hắn.


- Vù.. vù.


Tiếng gió vang vọng khắp đấu trường. Trần Tuyền chỉ cảm thấy cả người hắn bị một cơn lốc bao phủ lấy, không kịp phản ứng cả thân thể hắn bị cơn lốc ném mạnh xuống dưới sân trường.


Cũng may, dưới sân trường lúc này đã dựng lên một tấm đệm cực kì dài để tiếp đón những người thua cuộc từ trên đấu trường rơi xuống.


"Người chiến thắng: Nguyễn Tuấn Long."

******************

- Oanh


Một tiếng nổ cực lớn vang lên tại đấu trường thứ sáu. Sau tiếng nổ đó, kết quả của trận đấu đã được ngã ngũ


Chỉ thấy trên đấu trường, một nam thanh niên với vẻ ngoài tuấn tú, thân hình cao lớn vạm vỡ, tay cầm một cây pháp trượng không ngừng phóng thích lôi điện ra xung quanh


Trước mặt hắn, nằm trên mặt đất là một nam nhân lúc này đã bị sét đánh tới cháy đen, hoàn toàn không nhìn ra hình thù gì cả


" Người chiến thắng: Bạch Thế Duy"


Âm thanh máy móc vang lên. Bạch Thế Duy thu hồi pháp trượng, ánh mắt nhìn về phía Bùi Ngọc Lan như một vị tiên tử đứng trên ưng băng, trong mắt toát lên một tia nóng bỏng, mê luyến không rời


" Chị Lan, sớm thôi. Em sẽ gặp được chị"


Trên không, giống như là cảm nhận được ánh mắt của Bạch Thế Duy. Bùi Ngọc Lan cúi đầu nhìn về phía hắn. Trong nháy mắt, khuôn mặt băng lãnh bất biến của nàng hiện lên một tia sửng sốt


" Là Duy!? Nó cũng tham gia cuộc thi sao?"


Nói xong, như là nghĩ tới điều gì, nàng không khỏi bụm mặt, buồn bực


" Mà cũng phải, nó yêu thích mình như vậy, tham gia cuộc thi không phải là điều khó hiểu. Đáng tiếc ah…" Bùi Ngọc Lan không khỏi thở ra một hơi.


Nàng biết tình cảm mà Bạch Thế Duy dành cho mình, chỉ là nàng không thích hắn, chỉ coi hắn như một người em


Mới cả, nàng biết tình cảm của Bạch Thế Duy không phải là tình yêu nam nữ. Tất cả đều là do đối phương tự nghĩ ra mà thôi