Chương 31: Gặp Lại Lạc Tuyết (1)

Đế Long Nhị Thứ Nguyên

Chương 31: Gặp Lại Lạc Tuyết (1)

" Long Bảng sao? Thú vị. Long Bảng vị trí thứ nhất chắc chắn là của ta" Akuma âm thanh vô cùng cuồng vọng vang lên.


Hắn mặc dù bất cần đời, không quan tâm bất kì thứ gì. Thế nhưng, lần này thì khác


Xuất thân là người cao quý của Thái Dương Tộc. Hắn làm sao có thể để kẻ khác cưỡi trên đầu mình. Thế nên vị trí thứ nhất Long Bảng, hắn phải bằng mọi giá đạt được


" Ha…ha. Akuma phải không? Ngươi nghĩ ta sẽ để cho ngươi toại nguyện sao?"


Trần Lê Phúc vuốt tóc, ánh mắt sắc bén nhìn Akuma, khóe miệng treo một nụ cười lạnh nói ra. Đồng thời, trên người hắn cũng bộc phát ra một cỗ khí thế khủng bố, trực tiếp nhắm vào Akuma


Trần Lê Phúc, thiếu chưởng môn Cửu Tinh Kiếm Phái, địa vị cao quý không ai dám động. Giống như Akuma, hắn sẽ không chấp nhận bất kì ai đứng trên đầu mình. Thậm chí là Nguyễn Tuấn Long, dù hiện tại là bạn thân, thế nhưng Trần Lê Phúc vẫn luôn lấy mục tiêu đánh bại thắng bạn thân mình làm điểm tới


" Chỉ có đạt được vị trí thứ nhất, ta mới có thể chứng minh ta xứng với cô ấy. Akuma, Trần Lê Phúc, ví trị này là của ta. Nếu các ngươi muốn đoạt, ta cũng không ngại cùng các ngươi chiến một phen"


Âm thanh nhàn nhạt của Bạch Thế Duy vang lên. Chỉ thấy hắn vuốt ve pháp trượng trong tay mình, xung quanh lôi điện khủng bố không ngừng tụ tập, khí thế trên người không chút nào yếu kém bùng phát. Một cỗ khí thế mang theo cuồng bạo, khốc liệt


Hắn tới học viện Hà Bắc, quyết tâm trở thành học viên học viện là vì gì? Vì không phải chứng minh cho Bùi Ngọc Lan biết hắn không phải là một kẻ yếu đuối sao? Nếu như hắn có thể đạt được vị trí thứ nhất, hắn không phải liền chứng minh được điều đó sao?


Càng nghĩ, khí thế trên người Bạch Thế Duy càng mạnh, thậm chí ẩn ẩn vượt qua khí thế của Akuma, Trần Lê Phúc.


Nhìn ba người không ai chịu ai đồng loạt bùng lên khí thế khủng khiếp, ánh mắt nhìn nhau tóe lên lửa điện mãnh liệt, chiến ý ngút trời. Nguyễn Huy cùng Ashura không khỏi rùng mình lùi lại phía sau


" Oni chan! Anh không can bọn họ sao?" Ashura lập sau lưng Nguyễn Tuấn Long, một bộ sợ sệt nói


" Ha…ha, kệ bọn họ đi. Ba tên này đều là thiên tài trong thiên tài, tính cách mười phần kiêu ngạo, quyết không để ai đứng trên đầu mình. Long Bảng xuất hiện, bọn họ không tranh vị trí thứ nhất mới là điều khó hiểu đấy"


Nguyễn Huy đứng bên cạnh Nguyễn Tuấn Long cười cợt, bộ dạng không chút nào đứng ra khuyên bảo


" Đúng vậy! Cứ để mấy tên đó đánh nhau. Yên tâm, học viện sẽ không để xảy ra án mạng đâu. Mà kể cả học viện không đứng ra, ba tên này cũng biết chừng mực" Nguyễn Tuấn Long gật đầu, cười nói


Đúng lúc này, nụ cười của hắn cứng lại, hai mắt mở thật lớn giống như gặp chuyện gì khó tin vậy


" Cảm giác này…"


Một tay sờ lên lồng ngực, cảm nhận trái tim đập mạnh liệt cùng thú huyết sôi trào trong cơ thể, Nguyễn Tuấn Long không khỏi thì thào


Hắn ngẩng đầu, ánh mắt nhìn lên không. Mà phía trên bầu trời cũng xuất hiện dị biển


Chỉ thấy một chiếc phi thuyền được chế tạo tinh tế xuất hiện. Phía dưới phi thuyền, một cột sáng màu vàng bắn xuống phía dưới. Có thể nhìn thấy được bên trong cột sáng đó có bốn người


Khi bốn người rơi xuống mặt đất thì cột sáng biến mất. Để lộ ra thân ảnh của bốn người. Hai nam, hai nữ


Hai trong bốn người chính là ông cháu Bùi Thiên, Bùi Ngọc Lan. Nam nhân còn lại là một thiếu niên 18 tuổi, ăn mặc trang phục kĩ sĩ màu trắng tinh xảo, kết hợp với khuôn mặt tuấn lăng, nghiêm nghị, quả thật chính là bạch mã hoàng tử trong lòng các cô gái


Đáng tiếc, cô gái bên cạnh lại hoàn toàn lấy mất đi hào quang nhân vật chính của thiếu niên


Thiếu nữ này khoảng 16, 17 tuổi. Dung nhan tuyệt sắc đến nỗi thiên địa phải thán phục.


Mắt phượng mày ngài, mũi dọc dừa thanh tao điểm xuyết. Mái tóc dài màu vàng tự xõa ra, mượt mà nhẹ nhàng đúng đưa trong gió. Phía trên đỉnh đầu là một chiếc trâm phượng nhỏ tỉnh xảo khiến nàng vốn đã xinh đẹp nay lại càng trở lên mỹ lệ


" Làn Thu Thủy, Nét Xuất Sơn
Hoa Nghen Đua Thắm, Liễu Hờn Kém Xanh"


Hai câu thơ này hoàn toàn nói lên vẻ đẹp mỹ lệ của nàng. Không! nói vậy vẫn còn là hạ thấp vẻ đẹp đó xuống.


Một vẻ đẹp duyên doáng đoan trang, lại mười phần thủy mị. Tựa như trăng mà lại tựa như tuyệt, đẹp và huyền ảo


Nếu Bùi Ngọc Lan là giai nhân khuynh thành thì thiếu nữ này chính là một vị tiên tử, không ăn nhân gian khói lửa


" Là... cô... ấy!?"


Phía dưới sân khấu, vừa nhìn thấy thiếu nữ, Nguyễn Tuấn Long hai mắt co dút lại, cả nguồn sống bỗng chốc thu bé lại chỉ bằng một cô gái.


Hắn lồng ngực co thắt, trái tim đập liên hồi. Dù cho hắn không muốn, thế nhưng từ sâu trong nội tâm, một sự kích động không ngừng xâm chiếm hắn


Cảm nhận được Nguyễn Tuấn Long run rẩy, Ashura cùng Nguyễn Huy không khỏi khó hiểu nhìn Nguyễn Tuấn Long, và cả hai đều phải kinh ngạc kêu lên


" Oni – chan (Tuấn Long), anh (ngươi) rơi lệ!"


Đúng vậy, trong vô thức, phía sau cặp mắt kính cận, một hàng lệ rơi ra. Dù chỉ là một giọt nhưng cũng khiến hai người Nguyễn Huy chấn động không ngớt


Còn Nguyễn Tuấn Long, hắn nhẹ nhàng đưa tay lên mắt mình, cảm nhận trong tay mình ướt át, hắn hơi sững sờ, cuối cùng nở nụ cười tự dễu


" Cứ tưởng bản thân ta đã không còn yêu nàng say đắm như xưa! Hóa ra, ta sai ah"


Nói xong, cũng không đợi mấy người kia phản ứng, thân hình hắn tiêu thất. Đến khi Nguyễn Huy cùng Ashura kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì Nguyễn Tuấn Long đã đứng ở trên sân khấu từ bao giơ

*****************

Trên sân khấu, Claire dẫn theo hai người bạn của mình đi tới chỗ Bùi Ngọc Lan. Trong khi hai người kia thì cung kính chào hỏi Bùi Ngọc Lan với Bùi Thiên thì Claire lại chỉ khẽ gật đầu với hai người, khẽ nói


" Hiểu trưởng, thành chủ. Hai người đã trở về"


Nói xong, ánh mắt nhìn sang hai người Lạc Tuyết. Đặc biệt là Lạc Tuyết, nhìn dung nhan mỹ lệ hơn mình vô số lần, trong mắt Claire không khỏi lóe lên một tia kinh dị


" Hiệu trưởng. Hai vị này là?"


" Đây là Lạc Tuyết tiểu thư, còn đây là tùy tùng của cô ấy: Dương Bất Phàm. Từ hôm nay, cả hai sẽ là theo học trường chúng ta" Bùi Thiên cười giải thích, hoàn toàn không vì thái độ vô lễ của Claire mà bất mãn


Claire là tam công chúa của nhà Hearvy, hoàng gia đế quốc Thiên Ngân, một đế quốc hùng mạnh nằm bên ngoài Anime tinh cầu. Thân phận như vậy, dù là hoàng đế cũng phải kiêng kị huống chi Bùi Thiên – chỉ là một thành chủ nhỏ nhoi


" Lạc Tuyết? Chẳng lẽ chính là Đại Tài Nữ của đế quốc?" Bỗng hai người Kusima đồng loạt kêu lên một tiếng thất thanh, ánh mắt chăm chú nhìn Lạc Tuyết. Càng nhìn, bọn họ càng thấy Lạc Tuyết cùng vị Đại Tài Nữ trong đầu hợp làm một


" Oa! Chính là nàng. Thật không ngờ nàng cũng tới học viện"


" Đúng đó" Trong giọng nói, không giấu được vẻ hưng phấn cùng kích động. Nếu không phải là Claire ngăn cản, hay người đã như hai con thiêu thân lao tới chỗ Lạc Tuyết rồi


" Đại Tài Nữ? Là nàng" Claire cảm thấy ba từ này không khỏi quá quen thuộc đi.


Bỗng nhiên, nàng hai mắt mở lớn, một bộ kinh ngạc nhìn Lạc Tuyết. Nàng đã nhớ ra cô gái này là ai rồi, trách gì nhìn đối phương quen thuộc tới vậy


Trong hai năm qua, trên thế giới xuất hiện hai sự kiến gây nên chấn động cho toàn Anime tinh hệ chứ không riêng gì Anime tinh cầu.


Đại Tài Nữ: Lạc Tuyết. Một cô gái tuy chỉ xuất hiện có hai năm nhưng đã có lượng Fans đông đảo nhất vũ trụ. Một cô gái trên thì am hiểu địa lý, dưới thì tinh thông học lớp một. Ba năm học lớp 4, 4 năm học lớp 1,.. à nhầm


Nói đơn giản, Lạc Tuyết được coi là người thông thái nhất vũ trụ, không gì nàng không biết, không gì nàng không hiểu, kiến thức uyên bác tuyệt luân, không người sánh kịp


Chẳng thế mà nàng được đích thân hoàng đế Lưu Kim Đức phong tặng ba chữ vàng: Đại Tài Nữ. Thậm chí, Lưu Kim Đức còn ngỏ lời cầu hôn, đưa nàng lên làm hoàng hậu. Tất nhiên là Đại Tài Nữ đã từ chối, nếu không cũng chắc có chuyện để mà nói


Một cô gái nổi tiếng như thế mà lại theo học ở đây. Dù cho tính cách có lãnh tĩnh như Bùi Ngọc Lan cũng phải giật mình, chấn động mất nửa ngày mới tình hồn nói gì tới Claire


" Cái tên Đại Tài Nữ thì thôi đi. Hiện tại ta là một học viên của trường, chị cứ gọi em là Lạc Tuyết đi. Hội Trưởng Claire – sensai" Lạc Tuyết nở nụ cười ôn hòa. Hai năm trôi qua, cô gái 15 tuổi ngây thơ năm nào đã không còn. Giờ đây Lạc Tuyết mang cho người khác cảm giác ôn nhu, điềm tĩnh và thành thục, khiến người khác không thể nào tức giận được


Thậm chí tới cả Claire cũng bị nụ cười mỹ lệ của nàng lây nhiễm, giọng nói khó được nhẹ nhàng


" Vậy thay mặt hội học sinh. Ta Claire Heavy chào đón em tới trường. Lạc Tuyết"


- Cộc…cộc


Nàng vừa nói xong, phía sau nàng vang lên tiếng bước chân mãnh liệt. Tiếng bất chân khiến tất cả mọi người giật mình nhìn sang.


Chỉ thấy, không biết từ lúc nào, một thiếu niên đứng đó


Mái tóc màu đen dài tới vai, bay phất phơi trong gió. Khuôn mặt tuấn mỹ đến nỗi dù là vị siêu cấp soái ca Dương Bất Phàm cũng tự thẹn nhận không bằng. Một chiếc kính cận treo trên mắt không chỉ không làm xấu đi hình tượng của hắn, mà trái lại khiến hắn tăng thêm một vẻ tri thức đầy mị lực


Hắn ngạo nghễ đứng đó như một vị quân vương, khiến người khác ánh mắt đều né tránh, không phải vì không dám mà là bởi vì sợ, một sự sợ hãi xuất phát từ sâu trong tâm hồn