Chương 37: Kết Thúc (1)

Đế Long Nhị Thứ Nguyên

Chương 37: Kết Thúc (1)

Phòng VIP, Bùi Ngọc Lan, Bùi Thiên ánh mắt mười phần phức tạp nhìn lên màn hình tivi, không ai nói với ai câu nào.


Rất lâu sau, Bùi Ngọc Lan mới lên tiếng hỏi


" Ông nội. người nam nhân này chẳng lẽ là một tên Dẫn Nguyên Cảnh"


Nguyễn Tuấn Long sống sót sau quả thật khiến Bùi Ngọc Lan kinh ngạc, thế nhưng tuyệt nhiên không khiếp sợ. Bởi nàng biết, chỉ cần là Dẫn Nguyên Cảnh đẳng cấp cao đều có thể né tránh


Mà kể cả không cần là Dẫn Nguyên Cảnh, Luyện Tinh Cảnh cũng có thể làm được như Nguyễn Tuấn Long, điều kiện tiên quyết chính là hắn có Thánh Vật


Tất nhiên việc đối phương sở hữu Thánh Vật là điều không thể nào, thế nên chỉ còn có cách giải thích đầu tiên: Nguyễn Tuấn Long là một Dẫn Nguyên Cảnh cao thủ


Có điều đấy là nàng nghĩ vậy, còn sự thật thì lại hoàn toàn khác xa


" Không phải! Nguyễn Tuấn Long chỉ là một tên Luyện Tinh Cảnh" Bùi Thiên trực tiếp nói ra một câu khiến Bùi Ngọc Lan sững người.


" Không có Thánh Vật, lại chỉ là một tên Luyện Tinh Cảnh bình thường, hắn vậy mà có thể sống sót. Con nên nói là Nguyễn Tuấn Long mạnh hay nói rằng một chiêu kết hợp đó yếu đây"


Bùi Ngọc Lan nhàn nhạt nói, chỉ là âm thanh lần này mang theo một chút run run. Hiển nhiên, Bùi Ngọc Lan cũng không bình tĩnh như vẻ ngoài


Lần này Bùi Thiên không trả lời, ánh mắt nghiền ngẫm nhìn Nguyễn Tuấn Long, âm thanh không mấy chắc chắn nói tiếp


" Năng lực của hắn rất đặc biệt, ngoài tốc độ đến cả ta cũng không nhìn thấu, thằng bé này còn sở hữu khả năng phòng thủ tới kinh ngạc, thậm chí có thể nói là tuyệt đối phòng ngự


Ta thật muốn biết là vị cao nhân nào đã bồi dưỡng ra một tên đệ tử như vậy? Chẳng lẽ..." Nói tới đây, Bùi Thiên hai mắt sáng rực, âm thanh không dấu được sự kích động


Đáng tiếc, Bùi Thiên chưa vui vẻ được bao nhiêu liền bị Bùi Ngọc Lan hất cho gáo nước lạnh. Đoạn nàng nói


" Để ông thất vọng rồi. Con không tài nào cảm ứng được khí tức của 16 vị Đại Năng Giả trên người hắn. Hắn không phải là truyền nhân của bọn họ"


" Chậc! Con không thể để ta hi vọng một chút sao?" Bùi Thiên một bộ đáng thương nhìn Bùi Ngọc Lan. Con bé này ah! Thật sự luôn đả kích người khác


Đối với ánh mắt " bất thường" của ông nội mình, Bùi Ngọc Lan từ chối cho ý kiến, nàng ánh mắt khẽ liếc qua Lạc Tuyết vẫn nhàn nhã ngồi một góc thưởng thức trà, hoàn toàn không có chút nào biểu lộ ra giật mình hay kinh hãi


Thấy thế, Bùi Ngọc Lan không khỏi nhíu mày


" Lạc Tuyết tiểu thư, có vể ngươi rất hiểu Nguyễn Tuấn Long ah. Hoàn toàn không vì hắn lo lắng"


Bùi Ngọc Lan biết Nguyễn Tuấn Long cùng Lạc Tuyết quen biết, lại từ thái độ giống như biết trước kết quả của Lạc Tuyết cho thấy mối quan hệ này không phải bạn bè thông thường. Ít nhất là Lạc Tuyết rất hiểu Nguyễn Tuấn Long


Cách nghĩ của Bùi Ngọc Lan, thân là Đại Tài Nữ, Lạc Tuyết còn không hiểu. Nàng nhẹ nhàng nâng lên ly trà, nhẹ nhàng cười nói


" Ta quả thật quen biết Nguyễn Tuấn Long, thế nhưng hai năm trước ta với hắn đã tách ra. Mà hai năm trước, hắn chỉ là một người bình thường như bao người khác thôi"


Nói tới đây, nàng không khỏi dùng ánh mắt hiếu kì nhìn Nguyễn Tuấn Long, trong nội tâm thầm nói


" Tuấn Long, hai năm qua ngươi rốt cuộc đã gặp được kì ngộ gì? thật muốn biến ah"


Hai năm không gặp, Nguyễn Tuấn Long thay đổi khiến nàng hoàn toàn nhìn không thấu. Không chỉ tính cách trở lên bá đạo tuyệt luân, tràn ngập một vẻ tự tin cuồng vọng mà còn cả thực lực mạnh mẽ tới mức nàng không thể nhìn thấu


Nàng thật sự rất hiếu kì, hai năm qua hắn đã làm gì mà thay đổi nhiều tới vậy
Bùi Ngọc Lan biết Lạc Tuyết nói thật, bởi nàng chẳng cần thiết phải lừa dối cả. Có điều, đáp án như vậy vẫn không khiến nàng thỏa mãn. Nàng nói


" Vậy tại sao ngươi lại bình thản vậy. Tin tưởng, bất kì một người nào đề sẽ giật mình khi thấy được kết quả như vậy?"


Nghe thế, Lạc Tuyết không khỏi trầm mặc một hồi, thì thào


" Vì sao ư!? Có lẽ bởi vì hắn là Nguyễn Tuấn Long ah"


Đúng vậy, chính là bởi vì hắn là Nguyễn Tuấn Long – người nam nhân khiến nàng khâm phục, là người đã khiến nàng phấn đấu trở thành như thế này. Một kẻ được mệnh danh là Ông Hoàng Phát Minh thì chắc chắn sẽ không bao giờ làm những việc mà không nắm chắc. Đó là niềm tin của nàng dành cho Nguyễn Tuấn Long


" Cuộc đấu này ngay từ đầu đã có kết quả rồi. Ta cũng không nhất thiết phải xem nữa. Xin phép được cáo từ" Lạc Tuyết đứng dậy, nở nụ cười ôn hòa nói ra. Sau đó trong ánh mắt sững sờ của hai ông cháu Bùi Thiên, nàng xoay người rời đi

*************************


Hắn vừa nói xong, ở đây tất cả mọi người đều trở nên ngưng trọng cực kì


Trước khi bắt đầu cuộc chiến, Nguyễn Tuấn Long đã nói với bọn họ: " Ba phút chính là quãng thời gian cho các ngươi tấn công. Sau ba phút, các ngươi sẽ thua".

Lúc đó, chẳng mấy ai quan tâm câu nói này, thế nhưng hiện tại, được chứng kiến sức mạnh khủng bố mà Nguyễn Tuấn Long bày ra, bọn họ không một ai dám coi thường trọng lượng của câu nói nữa


" Nhanh, lập tức tản ra. Đừng đi gần nhau" Trần Lê Phúc quát lên. Nói xong, hắn mang theo Bạch Thế Duy vẫn con chưa tỉnh hồn từ đả kích chạy đi


Hắn biết Nguyễn Tuấn Long có một kĩ năng gọi là < Lướt Gió>, sát thương tăng theo số kẻ địch. Có nghĩa đối thủ càng nhiều thì đối phương càng có lợi. Muốn vô hiệu hóa chiêu thức này, cách tốt nhất là đứng cách nhau nhất xa


Thấy thế, dù mọi người không hiểu gì nhưng cũng vội vã làm theo. Hiện tại kế hoạch tác chiến lầu đầu đã kết thúc, bọn họ giờ chỉ có thể mỗi người tự tìm cách tiêu diệt Nguyễn Tuấn Long mà thôi


Chỉ trong chốc lát, cả Thế Giới Ảo lại trở về với một bầu không khí tĩnh lặng như lúc nãy


Có điều, lần này thế sự đảo chiều. Nguyễn Tuấn Long biến thành thợ săn và năm người Trần Lê Phúc là con mồi


" ba phút cơ hội đã qua. Như vậy trận đấu này ta thắng rồi"


Nguyễn Tuấn Long nhìn xung quanh mình không còn một ai, khóe miệng treo một nụ cười tà. Từ khi bắt đầu, cuộc chiến này, hắn đã là người chiến thắng


" Lạc Tuyết, hiện tại ta sẽ cho ngươi xem, sức mạnh mà nam nhân ngươi đã nắm giữ" Nguyễn Tuấn Long hai tay nắm chắt, hai mắt chan chứa một sự cuồng vọng cùng kiêu ngạo


Nói tới đây, hắn vận dụng phong nguyên tố đưa mình bay lên không.


Đứng thẳng trên không như một vị chiến thần, Nguyễn Tuấn Long cười nói


" Một chiêu, ta chỉ dùng một chiêu duy nhất. Mong rằng các vị tiếp được

À Lê Phúc, đây sẽ là một chiêu hoàn toàn mới. Nó chính là để chào mừng trận thua thứ 1000 của ngươi" Âm thanh vang vọng khắp Thế Giới Ảo


" Cái đệt! Ngươi không nói ra có được không? Thật cmn mất mặt" Tại một căn phòng, Trần Lê Phúc trừng mắt nhìn về phía Nguyễn Tuấn Long, phẫn nộ kêu gào.


Chỉ là câu nói tiếp theo của Nguyễn Tuấn Long khiến Trần Lê Phúc chấn kinh, cuối cùng không nhịn được chửi tục


" Mẹ nó! Niệm chú. Thằng biến thái này còn là Pháp Sư?"


Bên ngoài, Nguyễn Tuấn Long một tay đưa lên trước, nguyên lực truyền vào bên trong, ở trên không bắt đầu viết lên


"Viết lên:


Thế gian vạn chuyện không gì ta không tỏ, vì chẳng chuyện gì có thể dấu được tai mắt ta.


Thế gian vạn nơi không gì ta không tới, vì chẳng nơi nào mà ta không thể tới được.


Thế gian vạn kỹ không làm gì được ta, vì ta bọn chúng có bao giờ chạm tới ta đâu…"


Hắn một tay viết chữ, miệng thì ngâm nga, đọc lên những câu chữ mà hắn viết ra.


Cả không gian trong nháy mắt trở lên tĩnh lặng, có chỉ là giọng đọc truyền cảm vang vọng khắp nơi. Một bầu không khí nặng nề bao trùm cả Thế Giới Ảo, giống như cả thế giới này đang chuẩn bị chào đón một thứ gì đó khủng khiếp vậy


" …. Vì ta là gió, gió cũng là ta. Nơi nào có gió, nơi đó có ta. Nơi gió tồn tại là nơi ta tồn tại. Gió ở khắp mọi nơi trên thế gian này và ta, cũng sẽ tồn tại khắp thế gian này"


Chữ " này" vừa viết xong, Nguyễn Tuấn Long dừng lại, hiện ra trước mặt hắn là một đoạn văn được viết hoàn toàn bằng nguyên lực


Nhẹ nhàng đặt lên trên đoạn văn đó. Hắn lại một lần nữa lên tiếng, lần này âm thanh mang theo một tia sắc lạnh cùng tử vong


" Nghịch Phong Tam Thức: Sát Phong Giới"


Nói xong, một tay đập nát đoạn văn. Lập tức, đoạn văn hóa thành những đạo quang mang màu tim rơi xuống mắt đật, một trận " mưa sao băng" tràn đầy mỹ lệ khiến không chỉ là năm người Nguyễn Huy mà cả những người đang theo dõi trận đấu này cũng không khỏi lộ ra một vẻ si mê


Nhưng ai biết rằng, ẩn sau sự mỹ lệ đó là lưỡi hái tử thần đang gần tiến tới với mấy người Trần Lê Phúc


Tại một ngôi nhà, Akuma nhìn một cảnh tượng này, lông mày không khỏi nhíu lại, ánh mắt mười phần cảnh giác nhìn Nguyễn Tuấn Long.


Hắn dù bất cần đời, không để bất kì điều gì trong lòng thế nhưng không có nghĩa hắn là một thằng trẻ trâu không não. Sức mạnh mà Nguyễn Tuấn Long bày ra khiến hắn không thể không nghiêm nghị, cẩn trọng từng li từng bước, tầm mắt không bao giờ rời khỏi Nguyễn Tuấn Long


Không chỉ Akuma hay những người trong Thế Giới Ảo mà ở bên ngoài, người xem cũng căng thẳng theo dõi trận đấu.


Giờ phút này, không còn ai dám khinh thị Nguyễn Tuấn Long nữa. Và bọn họ muốn biết, hắn tấn công sẽ mãnh liệt như thế nào


Chỉ là khi " mưa sao băng" biến mất. Một giây, hai gây,... thế nhưng lại không có bất kì một hiện tượng gì xảy ra. Có chỉ là một bầu không kĩ tĩnh lặng không một tiếng động mà thôi


Thấy thế, Akuma dù vẫn không buông lỏng thế nhưng trong lòng vẫn không khỏi một hồi khó hiểu


" Nguyễn Tuấn Long đang làm cái gì?"


- Vù…vù


Akuma vừa nói xong thì một cơn gió thổi qua khiến hắn giật nảy mình. Khi phát hiện đó chỉ là một cơn gió, Akuma không khỏi thở ra một hơi.


" Ra là gió thổi qua. Làm mình cứ tưởng..."


- Xoẹt


Giây phút này mọi thứ như đang bị đứng lại trong một thước phim quay chậm. Akuma vẫn đứng đó với bộ mặt thở phào nhẹ nhõm.


Chỉ là...trong giây lát, thân hình hắn từ đầu đến chân hiện ra đủ vết ngang dọc như một tờ giấy kẻ chi chít ô vuông. Mà máu, cũng bắt đầu từ đó ứa ra.


"Bộp....bộp....bộp"


Chân, tay, đầu, ngực, nội tạng..tất cả các bộ phận đều bị cắt thành trăm mảnh một cách gọn gàng trong nháy mắt, đua nhau rơi xuống đất tạo thành âm thanh ghê rợn.


Chỉ chưa đến một khắc, tất cả những gì còn lại của Akuma là một vũng máu hòa lẫn với da thịt bầy nhầy.


Theo một tia sáng lóe lên, toàn bộ vũng máu biến mất hoàn toàn không có dấu vết, chỉ để lại một vết chém sắc bén trên mặt đất đại biểu cho Akuma đã từng đứng đó

******************
Thế Giới Ảo giống như một trò chơi giả lập, bất kì ai chết trong đây đều sẽ bị truyền tông ra bên ngoài, cảm giác đau đớn cũng bị giảm xuống còn 10%. Cũng vì thế, Nguyễn Tuấn Long hay team Nguyễn Huy mới thẳng tay sử dụng những chiêu thức mạnh mẽ nhất


Bên ngoài Thế Giới Ảo, Akuma cảm nhận đau đớn từ cơ thể mình, trên mặt mang theo một vẻ chấn động.


" Tên này! Thật mạnh"


Một chiêu vừa rồi, hắn vậy mà không cảm nhận được bất kì điều gì sẽ xảy ra, hắn chỉ biết một cơn gió thổi qua và mình đã chết

"Khoan đã! Gió, chẳng lẽ... "

" Ngươi đoán ra rồi à. Chiêu thức đối phương vừa thực hiện chính là biến tất cả gió trong Thế Giới Ảo thành những thanh kiếm sắc bén. Nơi nào có gió, nơi đó đều sẽ trở thành mồ chôn chúng ta"


Âm thanh Bạch Thế Duy vang lên. Theo sau đó, một cột sáng xuất hiện, từ bên trong cốt sáng, hắn bước ra ngoài


" Chẳng lẽ không trốn được sao? Akuma nghiêm mặt hỏi


" Trốn thì có. Giống như lời niệm chú của hắn vậy: Nơi nào có gió, nơi đó có ta. Chỉ cần tìm một nơi không có gió, hắn sẽ không làm gì được bọn mình.


Cơ mà điều khiến ta chấn động nhất chính là hắn là một Pháp Sư. Võ Pháp Song Tu, thật éo tin nổi" Lần này là giọng nói của Nguyễn Huy, âm thanh hơi chút run rẩy


Võ Pháp Song Tu không phải là không có thế nhưng có thể tu luyện được như Nguyễn Tuấn Long thì lại không có mấy người. Ít nhất là Nguyễn Huy trong hơn 20 năm qua chưa từng gặp một ai có thể tu luyện Võ Pháp Song Tu mạnh như Nguyễn Tuấn Long


Sức mạnh khủng bố mà Nguyễn Tuấn Long bày ra khiến Nguyễn Huy không thể không khiếp sợ


Tên này thật sự là quá mạnh mẽ, thậm chí hắn tin chị hắn Nguyễn Thanh Mị cũng không phải là đối thủ của Nguyễn Tuấn Long.


Nguyễn Huy vừa nói ra, ở đây Akuma cùng Bạch Thế Duy đều lựa chọn trầm mặc, cả hai đều là thiên tài trong thiên tài, cái tôi cực lớn thế nhưng ngày hôm nay, bọn họ không thể không khuất phục trước sức mạnh tuyệt đối mà Nguyễn Tuấn Long bày ra