Chương 46: Ta đã trở lại:D

Đế Long Nhị Thứ Nguyên

Chương 46: Ta đã trở lại:D

Phòng ý tá, Nguyễn Tuấn Long lẳng lặng nằm trên giường ngủ say.


Bỗng, phía dưới chiếc kính cận, đôi mắt hắn giật giật, mấy phút sau thì mở ra.


Chỉ thấy trước mặt hắn hình ảnh mông lung không rõ ràng, phải rất lâu mới có thể nhìn ra được cái gì: Một trần nhà với bốn chiếc dèn neong chiếu rọi xuống


" Ưm... đây là đâu?"


Nguyễn Tuấn Long thì thào. Hắn muốn ngồi dậy thế nhưng cảm giác vô lực ập tới khiến hắn lực bất tòng tâm


Cảm nhận được cơ thể mình suy yếu đến mức không thể ngồi dậy, khuôn mặt Nguyễn Tuấn Long lập tức biến sắc


" Tại sao lại mệt như vậy chứ?" Nguyễn Tuấn Long nhíu mày khẽ nói một tiếng. Trong đầu, trí nhớ về quãng thời gian trước khi hôn mê vốn mông lung nay liền trở lên rõ ràng hơn


Hắn nhớ mình đã cùng với Aki tiến vào Thế Giới Ảo: Cánh Đồng Hoa để thức tỉnh Thánh Vật, cũng nhớ sự xuất hiện kinh thiên động địa của Thánh Vật đó, nhớ được để thu phục nó hắn phải dùng tới cả con mặt Sharingan, nhớ được...


Nghĩ tới đây, Nguyễn Tuấn Long lông máy càng nhíu lại. Trong trí nhớ của hắn chỉ dừng lại ở lúc đạo hồng sắc quang mang từ thanh kiếm tiến vào cơ thể hắn. Còn sau đó xảy ra chuyện gì, lại không có một chút kí ức nào


Cơ mà điều này không phải quan trọng nhất, cái hắn quan tâm nhất chính là Long Lực trong cơ thể mình


Nghĩ vậy, Nguyễn Tuấn Long liền nhắm mắt lại, tâm thần tiến vào trong cơ thể soi mói từng tế bào của mình


Chỉ là rất nhanh hắn mở trừng mắt, trên mặt toát lên một vẻ rung động tới khó tin


" Long Lực không tiêu hao? Chuyện này... không thể nào?" Nguyễn Tuấn Long khiếp sợ lắp bắp kêu lên. Thật không khác gì hắn thấy được chuyện không thể xảy ra vậy


Mà đúng là vậy, giờ phút này trong cơ thể hắn, chảy quanh các tế bào một cách tuần hoàn là những dòng năng lượng màu hoàng kim óng ả. Không phải là Long Lực của hắn sao?


"Thế nhưng, gần 80% Long Lực không phải đã bị thanh kiếm đó hấp thu hết rồi sao? Tại sao lại vẫn còn sung túc như vậy? Thậm chí là có phần tăng lên?"Nguyễn Tuấn Long chấn kinh nghĩ


Phải biết Long Lực khác hẳn với Nguyên Lực ở chỗ nó không thể phục hồi dựa vào việc hấp thu năng lượng vũ trụ. Một khi mất đi là coi như mất hẳn, sẽ không có chuyện hấp thu năng lượng vũ trụ để hồi phục lại


Nhưng hiện tại, trong cơ thể hắn Long Lực vẫn còn thậm chí là còn nhiều hơn trước. Điều này chứng tỏ bằng cách nào đó mà hắn đã bù được số Long Lực đã mất khi triệu hồi Thánh Vật. Đây quả thật là chuyện quá khó tin


" xem ra trong lúc ta hôn mê đã xảy ra chuyện gì đó rồi" Nguyễn Tuấn Long thầm nói. Tuy vậy, trong lòng cũng không khỏi một hồi cao hứng. Dẫu sao, việc Long Lực khôi phục và tăng lên thật sự là việc đáng mừng


- Két


Tiếng cửa mở vang lên khiến Nguyễn Tuấn Long khẽ giật mình quay đầu nhìn sang.


Chỉ thấy từ bên ngoài, Aki ăn mặc trang phục y tá thường ngày bước vào. Đôi gò bông đảo cực lớn, căng tròn, tràn đầy sức sống ẩn hiển sau lớp áo ren màu hồng nảy lên theo từng bước chân của nàng. Một hình ảnh quả thật khiến Nguyễn Tuấn Long không rời mắt dược


Cũng chính vì thế mà hắn không nhìn thấy được trong mắt Aki một lóe lên một vẻ phức tạp


Đến khi hắn tỉnh táo lại thì Aki dã thu hồi ánh mắt đó, có chỉ là một vẻ ân cần cùng quan tâm. Nàng nhìn hắn cười một cách hài lòng nói


" May quá! Long kun, em đã tỉnh lại rồi à?"


" Vâng! Aki sensai. Em đã hôn mê bao lâu rồi?" Nguyễn Tuấn Long dò hỏi


" Đã hơn 3 tiếng rồi. Cơ mà em yên tâm, cô đã nói với Thanh Thảo một tiếng rồi ah" Aki cười nói


" Vậy khi em hôn mê đã xảy ra những chuyện gì" Nguyễn Tuấn Long nhíu mày hỏi tiếp. Từ việc khi không Long Lực hồi phục, hắn tin chắc đã có chuyện xảy ra trong lúc hắn bất tỉnh. Mà bên cạnh hắn lúc đó chỉ có mỗi Aki, nàng chắc chắn biết rõ chuyện gì đã xảy ra


Có điều hắn không biết, nguyên nhân mà Long Lực của hắn hồi phục chính là do hắn đã chịch Aki, hấp thu nguyên âm xữ nữ của nàng chuyển thành Long Lực bản thân.


Đơn giản mà nói là Aki đã bị Nguyễn Tuấn Long hiếp dâm. Thử nghĩ nàng sẽ nói ra sự thật cho hắn biết sao?


Quả nhiên khi nghe hắn nói vậy, Aki lóe qua một tia thù hận nhưng rất nhanh liền biến mất. Nàng cười kiều mị nói


" Không có gì xảy ra đâu. Sau khi em hôn mê thì Thế Giới Ảo cũng cập nhật dị tượng từ thanh kiếm đó. Sau khoảng 2 tiếng cấp nhật thì Thế Giới Ảo liên trở về bình thường. Lúc đó, cô liền mang em tới đây


Được rồi! Em vẫn còn yếu lắm, cứ nghĩ ngơi đi ah. Cô không làm phiền em nữa"


cũng không để Nguyễn Tuấn Long phản ứng, Aki đã xoay người rời khỏi để lại cho đối phương rất nhiều câu hỏi


Bên ngoài phòng y tế, Aki dựa lưng vào tưởng, khuôn mặt u sầu đầy tâm sự. Nhớ tới quãng thời gian ở bên trong Thế Giới Ảo, nàng thật sự cảm thấy không biết làm sao cho phải


.... thời gian đảo ngược về 3 tiếng trước...

Thế Giới Ảo, phía dưới một gốc cây cổ thụ đã có mấy ngàn năm tuổi, hai thân thể trần truồng ôm lấy nhau ngủ say. Xung quanh vương vãi những mảnh vãi quần áo. Hình ảnh đầy chất dâm đãng này dù là người ngu cũng có thể nhìn ra giữa hai người đã làm những gì


Ngón tay người con gái khẽ giật, cặp mắt nhắm nghiền, hai hàng lông mi phảng phất như rung động. Cựa quậy cái đầu nhỏ một chút, từ trên đầu truyền đến một cảm giác ấm áp dễ chịu làm Aki khẽ rên lên một tiếng.


Hồi lâu nàng bỗng mở to mắt, cặp mắt mang theo mơ hồ và nghi hoặc. Sự mơ hồ đó chỉ tồn tại trong giây lát liền bị thay thế bằng cảm giác tê tái ê ẩm ở dưới hạ thân. Bất chợt như nghĩ đến chuyện gì, nàng kinh hoảng ngồi bật dậy.


Đập vào mắt nàng là Nguyễn Tuấn Long đang say ngủ, hơi thở đều đều, lồng ngực to khỏe rắn chắc phập phồng lên xuống. Nơi nàng vừa gối đầu chính là chỗ đó.

Cả người Aki như bị đóng băng, một cảm giác sợ hãi tột độ bao phủ lấy cơ thể nàng. Nàng bắt đầu nhớ lại những chuyện đã xảy ra tối qua.


Nàng nhớ được mình mang theo Nguyễn Tuấn Long tiến vào Thế Giới Ảo để thực hiện nghi thức Triệu Hồi Thánh Vật. Cũng nhớ tới sự xuất hiện quá mức rúng động của Thánh Vật. Và cuối cùng, nàng nhớ được Nguyễn Tuấn Long nổi điên đã lấy đi đời con gái của mình


"Ta... Ta vậy mà đã đã không còn trinh trắng? ta... ta còn mặt mũi nào gặp anh ấy nữa"


Cả người khẽ run rẩy, hai mắt Aki trong giây lát đã bị bao phủ bởi một tầng hơi nước. Hai tay nàng ôm chặt lấy ngực. Nàng không dám tin vào sự thật này.


"Tách...tách.."


Từng giọt nước mắt long lanh nhỏ xuống nền nhà như tiếng mưa rơi. Aki khóc. Nàng khóc vì mất đi trinh tiết của mình, nàng khóc vì nàng đã phản bội lại người mình yêu, nàng khóc vì một đoạn điên cuồng kia. Sợ hãi, thất vọng, hận, tức giận...đủ loại cảm xúc ngổn ngang tràn đầy tâm trí nàng.


Nhìn sang Nguyễn Tuấn Long, người đàn ông đã lấy đi đời con gái của mình, trong mắt nàng không có cảm giác ôn hòa mà thay vào đó là một sự chán ghét cùng phẫn nộ


Là hắn! chính hắn đã hại nàng thành ra như vậy?


Là hắn! chính hắn khiến nàng không còn mặt mũi nào gặp lại anh ấy?


Nàng hận hắn! Nàng muốn hắn phải trả giá cho những gì mà hắn gây ra cho nàng


Nghĩ vậy, trong đầu Aki vậy mà xuất hiện một một tia sát niệm. Mà tia sát niệm này, càng ngày càng lớn mạnh, càng ngày càng thâu tóm lấy tâm thức của nàng


Nàng nhẹ nhàng đứng dậy không đánh thức Nguyễn Tuấn Long. Mà Nguyễn Tuấn Long có lẽ bởi vì quá mệt mỏi mà không phát hiện ra


Thoát khỏi lồng ngực ấm áp của đối phương, cắn răng chịu đựng cơn đau đớn nơi hạ thể. Một đôi mắt đẹp tràn ngập cừu hận nhìn Nguyễn Tuấn Long, hai tay nàng nắm lại thành quyền, Nguyên Lực trong cơ thể ngưng tụ lại thành một thanh trường kiếm khí


Chậm chạp dơ tay lên, hai mắt toát lên một tia quyết tuyệt, không một chút do dự nàng liền xuống tay, mục tiêu chính là vị trí trái tim của Nguyễn Tuấn Long


Một chiêu này nhanh, chuẩn và tàn độc. Hoàn toàn là một sát chiêu lấy mạng người, Nguyễn Tuấn Long không né, ít nhiều cũng bị trọng thương