Chương 41: Phật Giới! Diệt Thế Đạo Tổ sơ hiện nhãn uy!

Đế Đạo Vô Song

Chương 41: Phật Giới! Diệt Thế Đạo Tổ sơ hiện nhãn uy!

Ở đâu đó một cái thế giới, nơi này chính là ức tỉ kim quang giao nhau, kim vân, lưu ly cổ tháp, từng đạo thánh hà cứ như vậy lạc ấn trong mảnh thế giới này.

Từng ngọn tu di thần sơn trực chỉ cửu tiêu, dựng thẳng không biết bao nhiêu tầng mây, ức vạn trượng. Nơi đây không khí trang nghiêm, bất khả xâm phạm, quang minh diệu thế, tựa như chỉ cần đem một cái sinh vật ô uế vào thế này sẽ bị tịnh hoá tuyệt đối.

Từng tiếng phật âm vang, từng đạo kinh văn lưu chuyển theo đạo vận, kim sắc sáng chói độ hoá vạn thế, đại địa từng đoá kim liên bạch liên toả ra hương thơm dìu dịu làm cho lòng người ta thanh thản thoải mái.

Nếu có tôn đại năng nào ở đây, sẽ biết đây là nơi nào. Nơi đây chính là năm đó Cổ Huyền Thiên nổi giận một chưởng đem toái, nếu không có hai cái kinh khủng Tuyên Cổ Vô Song đứng ra e sợ nơi này đã không còn tồn tại, Phật Gia Tịnh Thổ cũng đi về với hư vô.

Đúng, đây chính là Đại Nhật Quang Minh Phật Giới, cũng chính là trong vô số phật giới trung tâm, đứng đầu kinh khủng nhất, cường đại nhất. Nơi đây chính là nơi có Đại Nhật Như Lai bản tôn toạ trấn, chính là nhân vật mà Cổ Huyền Thiên cũng phải suy nghĩ, không dễ dàng đối đầu.

Đại Nhật Như Lai chính là nhân vật trải qua vô lượng kiếp nạn, bao nhiêu kiếp luân hồi, một thân siêu thoát nhân quả, chính là chân chính Tuyên Cổ Vô Song loại này tồn tại, có thể nghĩ được thực lực là cỡ nào tồn tại, lão nhân gia cũng là một trong năm người Cổ Huyền Thiên cho mặt mũi, cho dù là cái khác Tuyên Cổ Vô Song cũng không sánh được, Đại Nhật Như Lai chính là Phật Chủ đời thứ nhất, chính là một trong những đức phật đản sinh đầu tiên trong chư phật, tượng trưng cho chí cao vô thượng quang minh đại nhật.

Cho đến bây giờ, Chư Phật Tịnh Thổ đã có Phật Chủ đời thứ sáu, Đại Nhật Quang Minh Chí Tôn Phật Như Lai cũng chỉ là một cái truyền thuyết, đã không có biết bao nhiêu năm xuất hiện.

Năm đó, Vô Thượng Đế Chủ Cổ Huyền Thiên một chưởng đánh cho Chư Phật Tỉnh Thổ toái không biết bao nhiêu phiến, Đại Nhật Như Lai cùng vị kia cổ lão thần bí cự phật đứng ra ngăn cản, sau đó luyện hoá lại Chư Phật Tịnh Thổ, cho đến bây giờ đã gần hồi phục nguyên vẹn.

Phật Giới bây giờ chính là Thiên Giới cùng Ma Giới, Tiên giới chi chủ cũng kiêng kị. Chính là nắm giữ hai cái Tuyên Cổ Vô Song cấp bậc, áp lực không biết bao nhiêu đè nặng lên mấy giới còn lại, cũng là đang có xu thế dẫn đầu ẩn ẩn.

Lúc này, một cái thân xuyên một bộ cổ tăng y đã cũ nát, đây chính là một ông lão, ông lão này toàn thân khô héo, mục quang ảm đạm, nhưng vẻ mặt lại cực kỳ gấp gáp, hắn chính là chậm rãi đi trên không nhất bộ lại nhất bộ. Tuy nhìn như chậm chập, nhưng tốc độ để cho mấy cái phật đà cùng bồ tát đang đứng gần đó cũng là một hồi run rẩy.

Lão giả chính là Súc Địa Thành Thốn một loại cảnh giới cực kỳ kinh khủng, một bước đi ra chính là ức vạn dặm, nếu để ý kỹ đây chính là lão giả mà Cổ Huyền Thiên đã gặp lần trước ở Phật Cảnh, hắn lúc này kinh khủng bước về trung tâm Lôi Âm Tự.

" Đạo Già Cổ Phật tại sao lại gấp như thế, thật kinh khủng thần thông, chẳng nhẽ có đại sự xảy ra " Có một vị bồ tát thiền định tại một toà tu di thần sơn, lầm bầm nói ra, tay bấm quẻ tính toán thiên cơ.

" Thảo nê mã, a di đà phật, vô lượng thế tôn a, lão thiên, lão phật chủ a " Đạo Già Cổ Phật trong lòng gọi.

Con mẹ nó, hắn thấy gì? Hắn thấy Cổ Huyền Thiên, Cổ Huyền Thiên là ai a. Thiên Địa Đệ Nhất Đế, Vạn Cổ Đại Cấm Kỵ, Diệt Thế Đạo Tổ, từng cái đại danh khủng khiếp đập nặng vào đầu hắn. Hắn gặp Cổ Huyền Thiên có thể làm sao trấn định như mặt ngoài, lúc đó hắn chính là kém bị tè ra quần, dù là hắn một tôn Cổ Phật, bất quá có mặt ở thời điểm Cổ Huyền Thiên một gầm chấn động tam thiên đại thế giới, một bộ vạn cổ trầm luân mới cảm nhận được đáng sợ, chết thì có là gì?.

Lúc đó Cổ Huyền Thiên hù doạ hắn một thức Đế Đạo Vô Song chính là hắn kém con mẹ nó hồn phi phách tán, một khoả phật tâm chính là răng rắc. Phải biết kia chính là một trong tam thức diệt thế thần thông của hắn. Thiên Đạo cùng mấy cái Tuyên Cổ Vô Song bị một chiêu này đánh cho trọng thương, không biết sống chết, Thiên Đạo cuối cùng trấn áp được nhưng cũng bị khuyết một phần đại đạo, lâm vào ngủ say. Cũng may lúc đó Chư Phật Tịnh Thổ không ăn một chiêu này, không thì bây giờ khó liệu a.

Đạo Già Cổ Phật thuấn tốc lập tức không một tiếng động xuất hiện giữa đạo tràng Lôi Âm Tự.

Lôi Âm Tự chính Phật Chủ đạo tràng, giảng đạo cho chư phật cùng nghe, nơi này nhìn ở ngoài chỉ có chừng mấy nhìn trượng một toà cổ tự, nhưng bên trong chính là đại đại một cái thế giới không gian, được từng tôn phật chủ, cổ phật gia trì lực lượng qua, không gì có thể lay động được nó.

Lúc này âm thanh vang vọng khắp một mảnh thế giới, phật quang diệu thế, lục toà đạo liên chính là xếp thành hình vòng cung, có năm tôn cự phật ngay ngắn xếp bằng ngay đó, chỉ có tôn ngay giữa là trống.

Năm tôn cự phật này chính là năm đời Phật Chủ, đại kim thân phật quang chính là thu liễm, nhưng cho người ta cảm giác một khi nó bộc phát là ức tỷ yêu ma hoá thành tro bụi, đi vào cõi tịnh hoá.

Năm tôn cự phật ngồi đó như ngũ chỉ cao ức tỷ dặm, chống đỡ chư thiên đại thế giới, tịnh hoá vô tận thế giới cùng đại địa.

Khi phật âm đang tụng, nghìn vạn chư phật đang ngộ đạo thì Đạo Già Cổ Phật xuất hiện ngay giữa đạo tràng, phật tụng ngưng lại. Chư phật ngạc nhiên, mở mắt ra thì thấy hắn, cùng đứng lên chữ thập làm lễ, phải biết Đạo Già Cổ Phật chính là trong ức vạn phật cũng là danh tiếng cực thịnh, có tiếng nói. Chỉ có năm tôn Phật Chủ vẫn toạ thiền ngồi đó.

" Đạo Già Đức Phật, bản toạ cùng tứ vị Phật Chủ đang truyền đạo pháp, chẳng hay Đạo Già Đức Phật chân thân đến đây là có chuyện gì " Một cái Phật Chủ ngồi gần giữa, ánh mắt từ bi, hai tay phật ấn, âm thanh vang vọng, làm cho tâm thần người ta dễ chịu cảm thấy nhu hoà, nói với Đạo Già Cổ Phật.

Nghìn vạn chư phật cũng ngạc nhiên, tò mò lắng nghe, phải biết ngũ vị thế tôn truyền đạo một lần đó là không biết bao nhiêu năm mới mở ra, đột nhiên bị cắt đứt gián đoạn đó là chưa bao giờ gặp.

" Bản phật xin lỗi vì gián đoạn của năm vị thế tôn, bất quá lần này bản phật ta bất đắc dĩ, có chuyện cần diện kiến Vô Lượng Thế Tôn, chuyện này ngoài tầm tay chúng ta, chỉ có lão phật gia ông ta mới có thể xem xét được " Đạo Già Cổ Phật gấp nói ra, âm thanh còn chứa một tia run rẫy cố che giấu, hai tay siết chặt lại.

Nghe hắn nói thế, bỗng dưng nghìn vạn chư phật ở đây đều là bất khả tư nghị, không thể tin nổi nhìn hắn. Vô Lượng Thế Tôn là ai? Chính là sơ đại Phật Chủ, Quang Minh Đại Nhật Như Lai thế tôn! Đến chuyện gì mà năm vị phật chủ, thế tôn không thể giải quyết? Nói đúng hơn là không có tư cách, chỉ bất quá là Đạo Già Cổ Phật nói tránh mà thôi.

Nghe Đạo Già Cổ Phật nói ra, lúc này nhắm mắt còn lại bốn vị Phật Chủ cũng mở mắt ra, thời điểm bốn vị Phật Chủ mở mắt ra chính là Chư Phật Tịnh Thổ chiếu sáng, thanh liên nở rộ, phật quang diệu thế. Cả năm tôn Phật Chủ đều nhìn về Đạo Già Cổ Phật. Bị năm vị Phật Chủ nhìn vào, hắn không có lấy một tia áp lực, phải biết hắn chính là tồn tại đã lâu, lịch duyệt không thua kém bất kỳ vị nào ở đây, chỉ bất quá đạo hạnh cùng tu vi hắn chưa bằng, còn nói về niên kỷ thậm chí ba trong năm vị phật chủ còn phải gọi hắn một tiếng tiền bối nếu tính theo bình thường bối phận.

Nghe hắn muốn diện kiến Vô Lượng Quang Minh Đại Nhật thế tôn, cho dù là năm người cũng không thể không động dung. Phải biết chính là năm người cũng không có gặp mặt được lão phật gia bao nhiêu lần, từ ngày bảo vệ Chư Phật Tịnh Thổ dưới hoả nộ của người kia, lão phật gia ông ta cũng biến mất, thỉnh thoảng chỉ đưa xuống phật chỉ, có xuất hiện cũng chỉ là pháp thân.

" Đạo Già Cổ Phật, từ ngày đại kiếp nạn đến nay, chúng ta cũng chưa diện kiến chân thân vô lượng đế tôn, lão phật gia ông ta chính là đang bế quan, muốn diện kiến e rằng sợ không thể " Một vị phật chủ thở dài đạo.

" Bất quá, bản phật cũng muốn biết chuyện gì lại khiến cho Đạo Già Cổ Phật cho rằng ngoại trừ vô lượng thế tôn, không ai có thể giải quyết " Phật Chủ lại nói tiếp, nghìn vạn chư phật, bồ tát cũng lắng nghe.

Đạo Già nghe vậy cười khổ, nói ra

" Ta muốn diện kiến lão phật tử không phải để mời nhân gia giải quyết, hơn nữa ngươi dùng từ giải quyết cũng sai rồi. Chính là ta muốn diện kiến lão phật tử để cần hắn chỉ cho Chư Phật Tịnh Thổ hướng đi tương lai thích hợp " hắn nghiêm trọng vẻ mặt nói ra, trong con ngươi một tia sợ hãi chứa cực sâu không ai phát giác.

Nghe nói thế, năm vị Phật Chủ cùng chư phật, bồ tát kinh hãi, tuy Đạo Già Cổ Phật không có nói nguyên nhân, hay cái gì đó, nhưng là ở đây người nào không phải thọ cùng thiên địa đại năng, nhìn ra tin tức quá nhiều.

Ý Đạo Già Cổ Phật nói, hắn chính là đang nói Chư Phật Tịnh Thổ nguy cơ, thậm chí là toàn bộ thế giới nguy cơ, phải biết Chư Phật Tịnh Thổ hiện nay ẩn ẩn có xu thế đứng đầu đại đạo, có hai tôn Tuyên Cổ Vô Song toạ trấn, ngoại trừ vô lượng thế tôn còn một vị cổ lão thần bí phật, đếm được đầu ngón tay gặp qua hắn. Cường đại như vậy Phật Giới, vậy mà vào khắc này trong miệng Đạo Già Cổ Phật chính là đang gặp nguy cơ, chính là Vô Lượng Thế Tôn cũng khó mà trực tiếp giải quyết.

Vô Lượng Thế Tôn là ai? Tuyên Cổ Vô Song, Đệ nhất Phật Chủ, Quang Minh Đại Nhật Như Lai đại năng không gì làm không được cũng không kém bao nhiêu, vậy mà giờ chuyện gì lão phật gia ông ta không thể giải quyết?

" Đạo Già, ngươi phải hay không là làm quá chuyện lên rồi, có chuyện gì mà năm vị Thế Tôn không thể giải quyết, cần phải diện kiến vô lượng thế tôn " Một cái Cổ Phật cùng thời đại với Đạo Già Cổ Phật cau mày nói ra.

Chư phật nghe thế cũng khó hiểu, chỉ yên lặng đứng đó nghe. Đây cũng chính là phong thái của Phật Giới chư phật, lúc nào cũng điềm đạm, vô hỉ vô bi. Đạo Già Cổ Phật như thế làm cho bọn hắn cũng rất tò mò.

" Không, ta cũng không có làm quá nó, ngược lại bản phật rất là kiếm chế, nếu không thời khắc này một khoả phật tâm của ta cũng không chịu nổi đứng đây " Già Đạo Cổ Phật run rẩy âm thanh tí ti nói ra.

Chư Phật, thế tôn nghe thế kinh hãi, hít vào một ngụm khí lạnh.

" Hừ, Vô Già, đừng nói lòng vòng rồi, nhanh cho bản Cổ Phật nói có chuyện gì xảy ra, ngươi phải biết gián đoạn năm vị thế tôn truyền đạ thế nhưng mà là trọng tội, nếu không có lời giải thích hợp lý thì kể cả ngươi cũng không chịu được hậu quả, việc này chính là chưa bao giờ có " Cổ Phật kia chậm rãi nói, hơi có một tia khó chịu, hắn chính là đang ngộ đạo, lại bị cắt đức, gặp ai như thế cũng không dễ chịu, huống gì Đạo Già còn mở mở úp úp, cái gì nguy cơ hướng đi của Phật Giới? diện kiến vô lượng thế tôn?.

" Được, vậy ta cũng không nói, ngươi cùng năm vị Thế Tôn dùng Thông Thiên nhãn hướng Huyền Hoàng Đại Thế Giới, Thiên Nguyên Đại Lục địa phương kia mà xem người ta gặp, bất quá ta cảnh cáo trước, khi thấy được thứ cần thấy, tuyệt đối, tuyệt đôi nên thu hồi ánh mắt, không muốn cùng hắn đối diện" Đạo Già Cổ Phật nói, hắn chính là cái gì cũng không giải thích, đợi đến các ngươi xem được tự sẽ hiểu, vô cùng trân trọng cùng cẩn thận nhắc nhở bọn hắn.

Năm vị Thế Tôn cùng Cổ Phật vị kia nghe vậy cũng không để vào lòng, lập tức vận dụng thông thiên nhãn, xuyên qua không biết bao nhiêu thế giới dòm ngó. Chi có bọn hắn tầng này đại phật mới dòm ngó được khoảng cách xa như thế, còn lại tuyệt đại đa số người ở đây chính là hữu tâm vô lực, không đủ tu vi.

" Được, để ta xem, đến cùng cái gì làm cho ngươi muốn diện kiến vô lượng thế tôn lão phật gia ông ta " Vị Cổ Phật Kia vận dụng Thông Thiên nhãn, hai mắt hoàng kim phát sáng, trong đồng tử ' VẠN ' tự xoay tròn lưu chuyển, soi sáng vạn vực, năm vị Thế Tôn cũng như thế.

Bọn hắn nhãn giới quét thủng chư thiên, phóng đến Thiên Nguyên Đại Lục, lập tức quét qua vạn vực, bất kể hạt bụi, con sâu cái kiếng trong phút chốc cũng không thoát khỏi ánh mắt của bọn hắn, những người bị quét qua cho dù tu vi thông thiên đại năng lão tổ cũng không cảm ứng được dị trạng gì, hoàn toàn không có ai biết.

Bọn hắn cứ liên tục điên cuồng quét qua từng địa phương, từng mảnh địa thổ, bỗng dưng lúc này bọn hắn đều tập trung tại một người, chỉ nhìn thấy bóng lưng.

Người này một thân bạch y phấp phới, đi chân trần, từng bước từng bước chậm rãi lạc ấn trên đại địa.

Phát hiện ra năm vị thế tôn cùng cổ phật vị kia tìm được thân ảnh này nhưng có dấu hiệu vẫn chưa thu hồi Thông Thiên Nhãn, Đạo Già Cổ Phật sắc mặt đại biến, gầm lên.

" Thu hồi Thần Thông nhãn, nhanh, nhanh con mẹ nó thu hồi Thần Thông nhãn " Đạo Già Cổ Phật kinh khủng gầm lên, sắc mặt tái mét.

Chư phật ở đây bị chấn đinh tai nhức óc, vẻ mặt hoảng sợ không biết chuyện gì.

Năm vị thế tôn cùng cổ phật vị kia không hiểu lý do gì đều tập trung tại bóng lưng bạch y của thanh niên kia, thời khắc này chưa kịp phản ứng thì bỗng dưng, một cổ vô tận nguy cơ hàng lâm tại Lôi Âm Tự.

" Đi mẹ nó, lão tử bảo nhanh thu hồi Thần Thông Nhãn " Đạo Già Cổ Phật không nhịn được nữa, đến tục ngôn cũng không cố kỵ phóng xuất ra, âm thanh khiến Lôi Âm Tự cũng chập chờn sáng tối.

" Hừ,hảo để ta rốt cuộc muốn xem là ai " Vị kia Cổ Phật không quan tâm, lập tức Thần Thông nhãn tăng cường nhãn lực, vận chuyển muốn xem kỹ hơn người này, chẳng biết tại sao hắn cùng năm vị Thế Tôn lại đều tập trung ở người thanh niên này, không dời đi được, mà lại chỉ thấy bóng lưng.

Đạo Già Cổ Phật thấy thế hoảng sợ hú lên quái dị, khoanh chân ngồi xuống xếp bằng, kim quang trùng thiên hộ thân, tầng tầng lớp lớp, nhắm mắt, cắn răng, hai tay kết phật ấn.

" Xong, xong, con mẹ nó mày đây là đang đùa với lão tổ tông, ma tổ cũng không có lá gan đó, hảo mẹ mày Tịnh Quang Cổ Phật " Đạo Già Cổ Phật rống giận chửi tục, liên tục thủ đoạn xuất ra tầng tầng lớp lớp phòng hộ.

Chư phật, bồ tát trợn mắt há hốc nhìn Đạo Già Cổ Phật nói tục, hàng này thường ngày trong lòng mọi người trước kia chính là cao cao tại thượng, không nhiễm bụi trần, chân chính một tôn Thánh Phật khiến chư phật ngưỡng mộ. Ngày hôm nay ngược lại mẹ nó chuyện gì xảy ra? Cắn trúng lá đu đủ không bằng? Chư phật suy nghĩ.

" Ông — " Hoàng Kim đồng tử, Thần Thông Nhãn lập tức sáng chói, rọi về phía bạch y thân ảnh kia.

Cổ Huyền Thiên lúc này chậm rãi đi, hắn đang suy tính thiên cơ, có trời mới biến trong đầu hắn đang suy diễn thứ gì điên cuồng. Lúc này cảm ứng được vài đạo ánh mắt nhìn trộm.

" Ân? Khí tức này? Chư Phật Tịnh Thổ, là đang xem trộm bản đế sao, xem ra lần trước các ngươi bài học là chưa nhớ" Hắn ánh mắt lạnh lại kèm một tia phẫn nộ, sau đó xoay lưng lại, hai mắt đang nhắm bỗng dưng trừng lên nhìn về một địa phương trên bầu trời, càng xa hơn nữa vô tận hư không.

Thời điểm hắn trừng mắt, thiên địa nhật nguyệt như muốn nổ tung một dạng, ba nghìn đại đạo lưu chuyển toán loạn, nhân quả cũng mất trật tự, vạn giới sinh linh sóng lưng không hiểu đổ mồ hôi lạnh, hai chân vô lực, vô tận sợ hãi hàng lâm.

Ức tỷ dặm Thiên Nguyên Đại Lục tối sầm lại, một cổ kinh khủng tà dị, tuyệt vọng hàng lâm, lãnh huyết, hắc ám, huỷ diệt, tịch vong, vô số cảm giác tiêu cực, hoảng sợ hàng lâm trên thế giới.

Thiên Địa " Ù ù — " âm thanh, run rẩy, vô số đại năng tu sĩ hoảng sợ, vô lực nằm rạp xuống đất, có người đang ở trên không trung không chút giữ lại lạc xuống đại địa. Càng là cường đại tu vi càng bị ảnh hưởng, tu sĩ yếu đuối chỉ cảm thấy lạnh người, cũng không bị trấn áp.

" Đây là con mụ nó chuyện gì xảy ra? — " Có đại năng vô lực chảy mồ hôi lạnh nói ra.

Đây chỉ là dư uy, còn bên kia Lôi Âm Tự...

Một mảnh hắc ám hàng lâm, Chư Phật Tịnh Thổ kim sắc lập loè ảm đạm, hắc vân bao phủ một dạng, còn có tí ti huyết quang ẩn ẩn trên bầu trời, bao phủ khắp đại địa. Một cổ nguy cơ huỷ diệt hàng lâm, tuyệt vọng phủ lên ức vạn phật cùng bồ tát, vô số người hoảng sợ quỳ xuống hoặc là nằm rạp, từng luồng hắc lôi cùng xích lôi như giao long " lộp bộp — " âm thanh chạy qua chạy lại, tràn đầy tận thế khí tức.

Thật khó tưởng tượng đây chính là vừa rồi phật quang vô biên, một mảnh tiên phật tịnh thổ.

Lôi Âm Tự run rẩy, hắc ám bao phủ tối sầm, năm vị Thế Tôn cùng vị Cổ Phật kia trực tiếp chịu đựng, lập tức kim quang trên thân toán loạn, xương cốt lạch cạch vang vọng thương khung. Đây là kinh khủng bực nào một cảnh tượng.

Giờ khắc này dù là ai ở Chư Phật Tịnh Thổ cũng có cảm giác đang bị một cặp mắt theo dõi, ức tỷ vạn quân cân nặng thần sơn đè nặng trong lòng áp lực, càng là không phải nói năm vị Phật Chủ, Cổ Phật.

" Chuyện gì đang xảy ra " Có một bồ tát sắc mặt trắng bệch, hoảng sợ hỏi.

" Chẳng lẻ tận diệt kiếp nạn sao, chẳng phải vừa mới qua không bao lâu, hơn nữa tận diệt đại kiếp cũng không nên xuất hiện ở loại địa phương này " có một vị Đại Phật run rẩy nói ra.

Vị Cổ Phật kia hét thảm, lập tức nhắm mắt lại, hai hàng huyết lệ chảy ra, một thân lỗ chân lông cùng thất khiểu chảy máu, kim quang một thân toán loạn, tóc tai rối bời, vô lực quỳ trên đất hai tay ôm đầu thở dốc.

Năm vị phật chủ cũng là kim thân toán loạn, bất quá tu vi thông thiên triệt địa, chỉ là sắc mặt trắng bệch, sau đó lại phật ấn kết, kim quang loé lên bảo vệ Lôi Âm Tự, vẻ mặt bọn hắn dù là lúc này cũng không nhịn được hoảng sợ, vô tận hoảng sợ. Càng cường đại mới cảm nhận được cái huỷ diệt, tà ác, hắc ám cùng vô thiên vô pháp của ánh mắt kia.

Tận thế không khí cùng cổ kinh khủng huỷ diệt ánh mắt kia chỉ hàng lâm trong vài hơi thở, nhưng chính là như cho người ta cảm giác trải qua nghìn kiếp luân hồi.

" Con mẹ nó, lão tử đã cảnh cáo các ngươi, vì sao không nghe lời lão tử, các ngươi chính là làm hỏng chuyện, nếu để hắn tức giận đi qua thật con mẹ nó vô lượng thế tôn có xuất thủ cũng không cứu các ngươi được. Làm hắn tức giận chính là Chư Phật Tịnh Thổ cũng chơi xong, mấy cái ngươi trong mắt hắn cái tiểu phật mà thôi, lại dám động chạm đến thiên địa đại cấm kỵ?!!... " Đạo Già Cổ Phật hoảng sợ hồi phục sau khi, gầm lên, thô tục chửi.

Thời khắc này ai cũng không quan tâm hắn cái gì tục hơn không tục, ai cũng còn cảm giác sợ hãi, vô tận sợ hãi. Chính là như năm kia một lần nguy cơ. Thời gian đã lâu trôi qua, bọn hắn đã quên đi một cái ngày kia,nói đúng hơn trong đây thời điểm đó cũng không có chứng kiến, chỉ có một vài người trên đầu ngón tay là thấy được Cổ Huyền Thiên, hay đúng hơn là sống xót còn lại sau khi thấy hắn, mà Đạo Già Cổ Phật chính là một trong số đó.

" Hộc...hộc...phốc — " Vị kia Cổ Phật tu vi không bằng mấy vị Phật Chủ, đối diện với ánh mắt kia, quả thực đưa hắn chơi nổ

" Không...không...không thể nào, làm sao có thể như vậy. Tại...tại sao hắn có thể... phốc — "Tịnh Quang Cổ Phật thì thào, lại phun một ngụm kim huyết, ngất đi.

Năm vị Phật Chủ vẫn còn hoảng sợ, một khoả phật tâm run rẩy. Bọn hắn chính là cường đại kinh khủng, lại là đứng đầu chính đạo cùng thiện tâm, chính vì thế bọn hắn mởi cảm nhận được một cái ánh mắt kia có bao nhiêu hắc ám, huỷ diệt cùng tà ác. Nó giống như là khởi nguyên của vô tận tà ác, tịch diệt.

Vừa rồi là ánh mắt chi uy của Diệt Thế Đạo Tổ, Đế Chủ Cổ Huyền Thiên, Thiên Địa Đệ Nhất Cấm Kỵ.

Ánh mắt của hắn không nói chơi, nộ uy có thể trấn sát chư thần, băng lãnh có thể đông cứng vạn giới, tru diệt thần phật.

Giống như ngươi là phàm nhân đối mặt hồng mông cự thú, khi ngươi phát hiện con cự thú này đã bị phong ấn, nhưng khi đối mặt với nó ánh mắt tuyệt đối sẽ doạ ngươi hồn phi phách tán. Đây không phải lực lượng, đây là tâm cảnh áp chế.

Tu vi hắn tuy yếu, thậm chí nếu giờ hắn toàn lực một kích cũng không thể làm xước một mảnh da của mấy vị Cổ Phật, chẳng qua ánh mắt hắn vẫn còn đó, vẫn là kinh khủng, tuy không có tu vi, nhưng vẫn còn tâm cảnh. Tâm cảnh cùng ánh mắt của hắn chính là kinh khủng đến mức huỷ diệt thiên địa không nói chơi.

Dùng thông thiên nhãn, chính là vô hạn phóng đại cảm giác cùng trực chỉ bản nguyên, mấy cái Phật Chủ không bị một ánh mắt của hắn doạ cho tàn phế đã là may. Dù sao nói gì đi chăng nữa, tu vi hắn cũng đã không có như lúc xưa, nếu không Đại Nhật Như Lai cũng không dám dùng thần thông nhãn dối diện nhìn hắn lúc phẫn nộ.

Một cái ánh mắt của Diệt Thế Đạo Tổ, sơ hiện uy năng!!!