Chương 47: Đồ Cự Đầu!
Lực lượng một kích này trực tiếp ảnh hưởng đến thập tam châu, nhật nguyệt ảm đạm mập mờ, cả thế giới lung lay, phong bạo nổi lên mấy cái Đại Đế Tiên Vương, Thượng Thần gần đó bị bất đắc dĩ quất bay.
" ẦM!!! — "
Kinh khủng một cước trực tiếp đánh thẳng vào thân Hắc Ám Cự Đầu không giữ lại một chút.
" HỐNG!! —— " Hắc Ám Cự Đầu đưa Kiếm Cốt lên trước ngực đỡ, nhưng một cước lực xung chấn lập tức đưa một thân huyết nhục hắn hoá thành huyết vụ.
" Chết tiệt " Hắc Ám Cự Đầu nguyên thần lập tức mang theo Kiếm Cốt dùng tốc độ tuyệt luân vô bỉ hướng lên thoát đi.
Thấy tình cảnh này, Quy Phàm Cổ Thần cùng Nhất Diệp Tiên Vương lập tức muốn đứng ra ngăn cản nhưng không biết từ khi nào Cổ Huyền Thiên bạch y thân ảnh đã ngạo nghễ đứng trên cửu tiêu nhìn xuống nguyên thần đào thoát, khoé miệng treo ở đó một nụ cười.
Hắc Ám Cự Đầu đồng tử co rụt lại. Cổ Huyền Thiên Phi Tiên Thể đại thành cùng vô số thủ đoạn chồng chất lên vô luận là lực lượng, tốc độ, phòng thủ đều là kinh khủng không có giới hạn.
" Thiên Toả — Thập Bát Phong Cấm! "
Âm thanh vang vọng, sau đó lần lượt không gian vỡ vụn từng lỗ hổng, từng đạo toả liên mang theo ánh sáng thần thánh kéo ra.
" Xiểng —— Xiểng —!! "
Lúc này từng đạo toả liên mang theo thần thánh khí tức bạch quang kéo ra trói chặt Hắc Ám Cự Đầu.
Thấy tình cảnh người mình bất lợi, từng cái Hắc Ám Cự Đầu ánh mắt rực lửa lập loè, kinh khủng khí tức ẩn hiện sau cánh cửa.
" Các ngươi tốt nhất là ngoan ngoãn ở trong đó " Lý Thất Dạ phân thân do Thiên Địa Ấn ký thác xuống lập tức mỉm cười, một tay cầm Tinh Trụ ném lên ném xuống.
" Hừ, một ngày nào đó, bọn ta tất hàng lâm trên mảnh đất này " Một cái âm thanh khàn khàn phẫn nộ trong đó truyền ra.
" Hân hạnh " Lý Thất Dạ thật sâu ánh mắt nhìn vào hắc ám đạo môn trả lời.
" Hi vọng đến lúc đó ngươi không nên hối hận, ngươi vĩnh viễn không biết ngươi đối mặt với ai " Kinh khủng tà ác âm thanh lại truyền ra.
" Vậy thì nói đến quá mức, một đám con rùa đen rút đầu mà thôi, nếu các ngươi dám đưa đầu ra, ta cũng không ngại lại đồ sát một hồi " Lý Thất Dạ mỉm cười âm thanh có chút lạnh.
Trong bóng tối không tiếp tục trả lời nữa mà chỉ tiếp tục quan sát, ánh mắt càng ngày càng băng lãnh.
Hắc Ám Cự Đầu lúc này đang bị toả liệt trói chặt, toả liên như có lực lượng khắc chế hắc ám thuộc tính, lập tức xèo xèo âm thanh cùng quỷ dị khói đen bốc lên.
Nguyên thần Hắc Ám Cự Đầu gương mặt vặn vẹo nộ hống, thiên địa theo tiếng hống của hắn mà run rẩy biến sắc.
Cổ Huyền Thiên lập tức xuất hiện trước mặt hắn một quyền kinh khủng nện xuống đầu.
" PHANH — "
Lập tức, nguyên thần hắn bị đánh cho nghiền nát sau đó biến mất.
" K...kết thúc rồi sao " Có Thượng Thần ngồi bệt xuống đất thở hổn hểnh nói ra.
Một trận chiến vừa rồi thật sự kinh khủng lắm, tuy chỉ là trong chốc lát, nhưng từng chiêu đều mang theo huỷ diệt thế giới lực lượng, không phải bọn hắn trái tim có thể chịu được, còn kém mấy lần bị mạt sát.
" Không, ngươi nhìn " Lúc này một cái cao vị Tiên Vương ánh mắt nghiêm trọng nhìn về Tử Quan.
Theo lẽ thường, Hắc Ám Cự Đầu tử vong lập tức Lý Thất Dạ sẽ dễ dàng luyện hoá được Tử Quan, nhưng 12 đầu pháp tắc của Thái Sơ Nguyên Mệnh vẫn gắt gao kéo lấy một cách nặng nề Tử Quan.
Cổ Huyền Thiên, Lý Thất Dạ, Nhất Diệp Tiên Vương, Quy Phàm Cổ Thần cũng không lên tiếng, ánh mắt tập trung vào Tử Quan. Mọi người xung quanh quan sát đều nín thở.
" OANH!!! " Đúng như dự định, Tử Quan quỷ dị một cổ lực lượng hắc ám trùng kích cửu tiêu, kinh khủng hắc ám lực lượng quét ngang toàn bộ cổ thế giới.
" Ầm! "
" Ầm! "
" Ầm! "
Âm thanh chói tai vang lên, thế giới bị lung lay. Tử Quan lúc này mở ra, lực lượng càng cuồng bạo, từng điểm hắc sắc quang mang dần dần tụ họp thành nhất nguyên điểm.
" Oanh — " Tiếng động vang lên, hắc ám quang mang cùng cuồng bạo lực lượng trong nháy mắt bị thu lại biến mất.
Một cái bóng người chậm rãi xuất hiện. Người này chính là Hắc Ám Cự Đầu, hắn một thân hoàn hảo, thậm chí sinh cơ, nguyên khí mười phần cường đại.
" Quả là thế " Lý Thất Dạ nhàn nhạt mở miệng.
" Hồi sinh sao, nếu là Tử Quan, Cửu Đại Thiên Bảo thì việc này lại trở nên bình thường " Hắn nói tiếp.
Mọi người sắc mặt đại biến, Đại Đế Tiên Vương cùng Thượng Thần xung quanh sắc mặt khó xem đến cực điểm, Hắc Ám Cự Đầu chủ đề này quá nặng đối với bọn hắn, càng đừng nói hôm nay phải đối mặt, quả thật đang đùa bỡn với trái tim bọn hắn.
" Coi như là ngươi hồi sinh, hôm nay ngươi cũng không sống được " Lý Thất Dạ một bên vừa cười vừa nói, thủ ấn kết, lập tức Thiên Tru luôn luôn bổ về phía Tử Quan đổi hướng trút lên người Hắc Ám Cự Đầu.
Hắc Ám Cự Đầu gầm lên giận giữ, hắn đây là biệt khuất nhường nào, bị Thiên Tru oanh, cho dù thân thể kinh khủng hắn nhưng cũng bị đánh cho trọng thương.
" Phốc — " Hắn nhổ một ngụm máu, hai tay lập tức vũ động, ngập trời Hắc Ám Ma Diễm lập tức cuồng bạo lên chống trọi với Thiên Tru, nhưng chỉ ngăn được một phần, Tử Quan lúc này đang giằng co với Lý Thất Dạ nên không thể sử dụng được.
Thiên Tru như bạo hải từng đợt trút xuống Hắc Ám Cự Đầu, thân thể hắn đã đến cực hạn. Hắc Ám Cự Đầu bỗng dưng gầm lên, toàn lực điều động Tử Quan, một thân Chân Mệnh lập tức bám vào Tử Quan mang ý định đào tẩu.
Tử Quan ' Ông ' một tiếng, hắc ám quang mang bạo tạc sau đó mang theo Chân Mệnh Hắc Ám Cự Đầu phóng về phía chân trời. Tử Quan dùng tốc độ kinh khủng, một đường phóng thẳng đi không gì có thể cản nổi nó.
Cổ Huyền Thiên cười cợt.
" Cốt Kiếm không sai, làm sao có thể không để lại cho ta đây " hắn nói.
Bỗng dưng lúc này Hắc Ám Chi Môn đằng sau mấy cái Hắc Ám Cự Đầu lục đục, phải biết Tử Quan cùng Vạn Thế Chân Cốt đều là thứ quan trọng trong bọn hắn, Hắc Ám Cự Đầu kia cũng sở hữu địa vị phi thường cao.
" Trục xuất — " Mấy cái âm thanh cổ lão khàn khàn lập tức vang lên đồng thanh.
Lý Thất Dạ cùng Cổ Huyền Thiên không kịp phản ứng.
" Chết tiệt — " Cổ Huyền Thiên sắc mặt trầm xuống, hắn phát hiện thân thể bây giờ không cử động được, sau đó lập tức bị đánh vào vô tận không gian, không trở về trong nháy mắt được.
Lý Thất Dạ ánh mắt hơi co lại, có chút bất ngờ không phản ứng được, hắn không ngờ Hắc Ám Cự Đầu sẽ bỏ qua Tinh Trụ mà ra tay, hơn nữa đối tượng lại là Cổ Huyền Thiên.
" Được rồi, mẹ nó các ngươi lại trục xuất hắn, dựa theo ánh mắt ta đợi hắn trở về hẳn là đi tìm các ngươi a " Lý Thất Dạ có chút bất đắc dĩ, cho dù hắn tính toán luôn luôn cũng có một chỗ bỏ xót, hơn nữa hắn cũng không quản nổi Cổ Huyền Thiên.
Cho dù nghịch thiên như Cổ Huyền Thiên, nhưng dưới mấy cái Hắc Ám Cự Đầu liên thủ trong tình hình không đề phòng cũng bị trục xuất ra khỏi không gian, tình hình tương tự Thế Đế.
Vạn Thế Chân Cốt lúc này lập tức bị bọn hắn thu vào Hắc Ám Chi Môn.
Tử Quan tiếp tục mang theo Chân Mệnh Hắc Ám Cự Đầu vô địch một đường phóng thẳng lên trời đi, 12 đầu Thái Sơ Nguyên Mệnh gắt gao định trụ, bất quá Lý Thất Dạ cũng bị kéo theo.
Cũng ngay lúc này, thương khung bỗng dưng tối sầm lại, một chiêu trấn sát vô địch trên trời lúc này hạ xuống đánh vào Hắc Ám Cự Đầu, khi một thức này đánh xuống, Đại Đế Tiên Vương cũng vì đó run rẩy.
" Trấn Đế Thuật — " Có người nhận ra không khỏi thì thào nói. Trong đầu mọi người hiện ra thân ảnh một cái vô địch nữ tử.
Không kịp đề phòng Hắc Ám Cự Đầu, lập tức bị một chiêu Trấn Đế Thuật đánh xuống, Thiên Mệnh nát nhừ, thực lực đại giảm.
Lý Thất Dạ cũng nhân cơ hội lập tức kéo lấy Tử Quan. Quy Phàm cùng Nhất Diệp gần đó không nói một lời liên thủ trấn sát đến.
" Phốc...A...a..a — " Hắc Ám Cự Đầu hét thảm thiết.
" Ta không cam tâm a " Hắn gào to, kinh khủng khí tức lúc này trở nên hổn loạn, mang dấu hiệu mất kiểm soát.
" Vậy để cho các ngươi cùng ta xuống Địa Ngục đi " Âm thanh khàn khàn băng lãnh vang lên khiến người khác rợn tóc ráy.
" Không được, hắn tính tự bạo " Có người thấy lập tức sợ hãi quát lên sau đó chạy chốn.
Nghe thế mấy cái Đại Đế Tiên Vương, Thượng Thần cũng bị doạ cho sắc mặt tái xanh, cấp bậc bọn hắn tự bạo đó đã là vô cùng đáng sợ, Hắc Ám Cự Đầu tự bạo? Không cần nghĩ, cũng không ai muốn nghĩ.
Lý Thất Dạ ánh mắt nheo lại, kéo theo Tử Quan lui lại cùng Quy Phàm Cổ Thần, Nhất Diệp Tiên Vương toàn lực phòng ngự.
" Tự bạo? " Bỗng dưng lúc này một cái âm thanh cực kỳ âm lãnh vang lên, không mang theo một chút tình cảm, hai tay chắp sau lưng.
Cạnh Hắc Ám Cự Đầu không biết khi nào một cái bạch y thanh niên đứng đó, người này đúng là Cổ Huyền Thiên, chỉ có điều Cổ Huyền Thiên trên mặt lúc này cực kỳ vô tình, không có một chút cảm xúc, ánh mắt cực kỳ lạnh.
Cổ thế giới bỗng dưng một cổ hàn ý hàng lâm, bất kể là ai, cho dù là 12 Thiên Mệnh Nhất Diệp Tiên Vương, 12 Đồ Đằng Quy Phàm Cổ Thần cũng không nhịn được đánh run người, càng không nói đến mấy người khác hai chân nhũn ra, đê vị Thượng Thần, Đại Đế Tiên Vương càng là cả người run rẩy.
Cổ Huyền Thiên từ đầu đến cuối giao thủ vẫn luôn ôm thái độ tươi cười, chỉ bất quá nhóm Hắc Ám Cự Đầu thành công chọc giận hắn, từ đầu hắn chính là nghĩ mọi thứ trong tay bản thân, không ngờ đám người kia bỏ qua uy hiếp Tinh Trụ trực tiếp liên thủ trục xuất bản thân, điều này làm cho hắn vừa bất ngờ, vừa thẹn, vừa phẫn nộ.
Hắc Ám Cự Đầu đang tự bạo bỗng dưng thân thể như bị không gian tĩnh chỉ một dạng, bất di bất dịch, không thể cử động. Cổ Huyền Thiên ngũ chỉ kẹp lấy cổ hắn trong ánh mắt trợn tròn khó có thể tin sau đó niết chặt.
" Ầm! —... "
Một vị Hắc Ám Cự Đầu, vẫn lạc!.
Cả cổ thế giới yên tĩnh, mấy cái học sinh, lão tổ, Đại Đế Tiên Vương, Thượng Thần sợ hãi không dám ngước nhìn, bạch y thân ảnh kia giờ khắc này quả thật kinh khủng làm, cổ khí thế kia tuy không kinh thiên động địa nhưng lại như kẹp chặt cổ họng từng người.
Chỉ có Lý Thất Dạ vẫn bình tĩnh đứng đó, ánh mắt vẫn bình thản, tuy nhiên nếu để ý sâu trong ánh mắt thì có thể thấy được một tia run động cùng mỉm cười có ý tứ.
Cổ Huyền Thiên lúc này chậm rãi hoành không nhất bộ lại nhất bộ bước về hướng Hắc Ám Đạo Môn, mặc dù nó đã biến mất từ lúc thu được Vạn Thế Chân Cốt, nhưng xác thực nó nằm ở chỗ này.
" Âm Nha, còn lại là của ngươi. Tử Quan ngươi cũng đã đạt được, há ta có thể thua kém. Vạn Thế Chân Cốt, ta định rồi " Cổ Huyền Thiên nhàn nhạt âm thanh truyền đến, thân ảnh từ từ chìm vào sâu trong hắc ám trong sự nín thở của mọi người.
" Ghê gớm, ngươi đây là tính bới tung Hắc Ám Tổ Địa nha " Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói.
Lý Thất Dạ lúc này thu hồi Tử Quan, nhàn nhạt đứng trên không quét toàn bộ cổ thế giới, ánh mắt của hắn thời điểm quét qua ai cũng cúi đầu xuống.
Không nói Âm Nha bản thân đã kinh khủng làm cho người khác e ngại, còn một vị đồng minh càng khủng bố đứng về phe hắn. Một cái tính toán vô song, một cái thực lực vô địch, tổ hợp này dễ dàng quét ngang mười ba châu!
Mọi người ai lúc này cũng trầm mặc, ai cũng đang suy nghĩ bạch y vị kia là có quan hệ gì với Âm Nha, vì việc này có hệ luỵ quan trọng đến bố cục thập giới. Nếu quả thật thanh niên bạch y kia toàn lực đứng về phía Âm Nha, việc này còn kinh khủng hơn năm xưa.
Dù sao năm xưa Liệp Đế Chiến Dịch thời điểm Minh Nhân Tiên Đế, Hồng Thiên Nữ Đế tuy rằng cũng được xưng vô địch, nhưng đó chỉ là để tôn lên phong thái của hai người họ thôi, ít ra vẫn có Thiên Quyền chống lại bọn hắn.
Nhưng nếu bạch y thanh niên kia vậy thì khác rồi, cho dù là bọn họ biết Thế Đế cường đại, Thiên Quyền khủng khiếp, nhưng sau khi chứng kiến thực lực của người kia ai cũng không cho là như vậy nữa.
Vì vậy, Âm Nha trong mắt bọn hắn bây giờ càng trở nên đáng sợ, không ai nghĩ hắn làm sao tính toán chuyện này trước trăm vạn năm, cũng không ai nghĩ đến làm sao hắn có hậu thuẫn vô địch từ cái thời đại này đến thời đại khác.
" Ông!!! — " Bỗng dưng âm thanh vang lên, một cái cổ lão cự môn mở ra nối tiếp với không gian cổ thế giới. Một cái thân ảnh vĩ ngạn mang theo khí thế ngang trời nam tử đi ra.
Người này không ai khác, Thế Đế.
Khoảnh khắc hắn tránh đi Thiên Tru đi vào Đạo Môn, cổ thế giới lúc này không gian cũng cách biệt bị khoá lại, lập tức Thế Đế bị đẩy đi không biết đến đâu, phải tính toán mất một thời gian mới trở lại được.
Nhìn trên đại địa thê thảm cảnh tượng, Thiên Quyền nhân trọng thương khắp nơi, Kiếm Đế các loại đều là bị thương nặng nề, không khí yên tĩnh quỷ dị làm cho Thế Đế nhíu mày có chút không rõ.
Lý Thất Dạ lúc này nhìn lấy Thế Đế, hắn mỉm cười.
" Thiển lão đầu, ngươi nhưng bỏ lỡ qua một trận đại yến nha, không biết bao nhiêu lâu mới có được đây, đáng tiếc a " Lý Thất Dạ một bộ dáng thở dài lắc đầu.
Thế Đế trầm mặc nhìn hắn, sau đó nhắm mắt lại dùng một chút thủ đoạn để xem lại chuyện gì vừa diễn ra.
Lý Thất Dạ không nói gì, vẫn nhàn nhã mỉm cười đứng đó quan sát.
Một chút sau, Thế Đế hai mắt mở ra, sắc mặt có chút khó coi, một lâu sau hắn mở miệng.
" Hắn là ai? " Âm thanh có chút nặng nề.
Nghe Thế Đế hỏi, mọi người ở đây đều tập trung cực độ lắng nghe đợi Lý Thất Dạ trả lời. Ai cũng muốn biết người kinh khủng kia là ai, từ đâu xuất hiện? Lai lịch của hắn.
" Nha... " Lý Thất Dạ hơi nghiêng đầu có chút suy nghĩ, sau một lát nói ra.
" Nói đến chính ta cũng không biết hắn là ai, hắn tự đi theo ta a, có lẽ do ta suất khí đi " Hắn vừa cười vừa nói.
Nghe thế sắc mặt mọi người co quắp lại, có chút đen. Thế Đế không nói gì, ánh mắt thâm thuý nhìn hắn như đang suy tư.
" Vậy, thời điểm cũng nên nói đến chính sự đi " Lý Thất Dạ lúc này sắc mặt dần dần thu liễm nụ cười.
———