Chương 49: Cổ Gia! Ba Chưởng Ước

Đế Đạo Vô Song

Chương 49: Cổ Gia! Ba Chưởng Ước

Thiên Giới!

Thiên Giới chính là một cái tồn tại đặc thù, tuy không nói mạnh nhất nhưng nó chính là lấy danh nghĩa đứng đầu 3000 Đại Thế Giới, nội tình thâm sâu không lường được. Đây cũng chính là vì cái gì Phật Giới có hai cái Tuyên Cổ Vô Song tồn tại nhưng vẫn không có chân chính cầm đầu trên danh nghĩa, mà vẫn là Thiên Giới.

Nếu nói như trong cái giới ai có lực uy hiếp nhất vậy thì ngoài Thiên Giới thì không còn ai khác, vì nó chính là một cái thế lực được nhiều đại giới khác chống lưng, sức hiệu triệu của nó là vô cùng kinh khủng.

Thiên Giới không như ngươi nghĩ như vậy được thống nhất bởi Thiên Đình, hay cái còn được gọi là Thiên Triều. Ở đây cự đầu bá chủ chân chính là các đại thế gia.

Thập Đại Thế Gia chi phối toàn bộ Thiên Đình, đứng đầu thiên đình cũng chính là đương kim Thiên Đế, Hoàng Phủ Hạo Thiên, Hoàng Phủ Gia cường đại nhất yêu nghiệt thanh niên!

Cổ Huyền Thiên năm xưa cũng không phải tự nhiên mà sinh ra ở Đế Hoàng Táng Địa, thực chất Đế Hoàng Táng Địa chỉ là hắn sau đó thành lập nên một cái thế giới. Hắn ban đầu chính là sống ở Thiên Giới, thời gian đó chính là Thiên Đế gặp hắn cũng phải nơm nớp lo sợ, Cổ gia chân chính là hoàng đế không ngai, đứng đầu Thập Đại Thế Gia.

Chỉ bất quá Cổ gia cũng không còn là Cổ gia năm xưa nữa, thiếu đi Cổ Huyền Thiên nó dần mục nát, nhưng tồn tại hay nội tình của nó thì chỉ có Hoàng Phủ thế tộc mới dám đối đầu.

Cổ Huyền Thiên hắn cũng đã ly khai Cổ tộc, nói về một mắt nào đó thì hắn không muốn liên quan đến nó nữa, mặc dù nói đó là gia của hắn, nhưng những người thân đã sớm không còn, những người đang ở Cổ gia hiện tại phần lớn chỉ là ngoại nhập hoặc huyết mạch không chính thống.


Cổ gia ban đầu chính là một cái bình thường lại không thể bình thường hơn gia đình, nhưng Cổ Huyền Thiên xuất thế lấy thời gian không lâu quân lâm vạn cổ chi đỉnh, cử thế vô địch. Có một câu đó chính là một người đắc đạo thì gà chó cũng lên trời. Cổ gia bình thường từ đó trở thành một cái cự vô phách gia tộc.

Nhưng cực thịnh thì tất suy, đời sau một ngày lại càng không ra gì, phách lối, ỷ thế, làm chuyện xấu không gì không có, bất quá Cổ Huyền Thiên vẫn nhắm một mắt mở một mắc. Nói thế nào đây cũng là tổ địa của họ Cổ, cũng có một tia quan hệ với hắn, vì thế hắn mởi để lại không ít nội tình.

Không có Cổ Huyền Thiên, Cổ tộc vẫn là một trong những tộc cự vô phách sở dĩ nó cũng không thiếu nội tình, đời nào cũng xuất hiện tuyệt thế yêu nghiệt.

Như Cổ Đế Nhất hiện nay chính là đệ nhất thiên kiêu Cổ tộc. Tu luyện bất quá 300 năm đã có thế tham gia đoạt Thiên Đế chi vị. Tranh đoạt Thiên Đế chi vị cũng xảy ra ở vài trăm năm trước, mà tân tấn Thiên Đế hiện nay chính là trẻ tuổi một đời Hoàng Phủ gia tộc đệ nhất yêu nghiệt, Hoàng Phủ Hạo Thiên.

Lúc đó Hoàng Phủ Hạo Thiên cùng Cổ Đế Nhất chính là song đại yêu nghiệt, một đường dẫm mạnh lên các yêu nghiệt thiên tài khác tranh đấu, cuối cùng lấy thế hoà. Nhưng bởi vì Hoàng Phủ tộc nước sâu và nội tình có người chống lưng, Hoàng Phủ Hạo Thiên cứ thế đăng nhiệm tân Thiên Đế, còn tiền Thiên Đế lui ẩn trong cấm địa Thiên Triều.

Cổ Huyền Thiên từ trong Cổ thế tộc ở Thiên Giới đây chính là một cái bí văn không có bao nhiêu người biết được, có biết được e sợ cũng chỉ có lão tổ cấp tồn tại hay lão quái vật còn sống ở Thiên Giới đi.

Sở dĩ hắn dần dần biến mất bởi vì hắn đã từ lâu trở thành thiên địa này cấm kỵ, không ai muốn nhắc lên, Thiên Đế một đời khác cũng từng bị hắn đinh giết trên Đế toạ, nói hắn trở thành Thiên Giới ma đầu cũng không quá. Vì vậy Cổ tộc khôn ngoan cũng không lựa chọn nhấc lên cùng Cổ Huyền Thiên quan hệ, dù sao " Thuỷ Tổ " đã chết.

———

Cổ tộc, một cái cổ đình viện có chút cổ lão cùng xa xưa, linh khí ở đây vô cùng dày đặc, cây cỏ đã trưởng thành tiên thảo, óng oánh tiên vụ.

Nơi đây đang ngồi lấy một cái lão giả cùng một người tuyệt mỹ thanh niên.

Lão giả chỉ thấy tu vi nội liễm, thâm sâu như biển, một khi động chính là phong bạo nổi lên, huỷ thiên diệt địa. Hắn một bộ trường bào xám, đầu tóc bạc trắng hết, vẻ mặt vô cùng hiền hậu. Hắn ngồi đó như thái cổ thần sơn trấn thủ thiên địa, không ai có thể qua được, cho người ta một cổ cảm giác ngộp ngạt.

Thanh niên mỹ nam bên cạnh thì khí như cầu vòng, chỉ ngồi lặng đó nhưng dị tượng nhàn nhạt hiện lên như một vị thần vương. Hắn một bộ hoàng bào cực kỳ bá khí, đầu đội Tử Kim Vân Quan, vô cùng đẹp đẽ.

Hai người này chính là một cái lão tổ cùng đệ nhất yêu nghiệt Cổ Đế Nhất.

" Đế Nhất, gia gia thật có lỗi với ngươi a... " Lão giả thở dài đạo, hai mắt nhắm lại.

" Ta cũng không cần Thiên Đế cái kia vị trí " Cổ Đế Nhất lắc đầu, không lạnh không nhạt nói ra, bất quá hai tay hắn nắm chặt lại, trong mắt không dễ phát hiện một tia không cam lòng.

Dường như phát hiện được, lão giả nói tiếp " Ta biết ngươi không cam lòng, cũng phải. Ngươi vốn là chiến ngang tay với hắn, nhưng vì cái gì ngươi lại không được chọn mà hắn được chọn đây " nói tới đây lão giả có chút nhìn hắn.

" Vì cái gì? " Cổ Đế Nhất âm thanh có chút trầm thấp.

" Nội tình chống đỡ, chân chính người phía sau a " Áo xám ông lão thở dài sau đó nói tiếp.

" Nếu như Thuỷ Tổ còn trên đời này, cũng không rời bỏ Cổ tộc ta thì đừng nói Thiên Đế, hắn cho ngươi làm Phật Chủ hay Ma Chủ cũng không ai dám cản...tiếc thay...tiếc thay... "

Nghe thế Cổ Đế Nhất giật mình, hắn cũng chỉ biết là Cổ tộc có một cái Thuỷ Tổ trong truyền thuyết, hắn chỉ nghe vài cái lão tổ nhắc đến, nhưng cũng không ai nói rõ, thậm chí hình ảnh hay danh tính hắn cũng không biết.

" Chết tiệt, tại sao hắn là Thủy Tổ của tộc ta cớ gì lại không bảo vệ, không nâng đỡ Cổ Tộc, đáng chết, người như vậy có thể làm Thuỷ Tổ Cổ tộc hay sao, ngươi có thấy Thuỷ Tổ nào bỏ rơi tộc mình hay sao" Cổ Đế Nhất cắn răng nói ra, hắn nghĩ đến vẻ mặt đắc ý của Hoàng Phủ Hạo Thiên ngày đó đăng cơ, hai mắt muốn nổi hoả, âm thanh có hồ muốn hét đi ra.

" Ngươi không được nói bậy " Ông lão nghe thế giật mình, quát nhẹ hắn.

" Cổ Nhất Đế, ngươi bất kính thiên địa, bất kính phụ mẫu, nhưng Thuỷ Tổ là cái nhất ngươi không thể bất kính. " nói đến đây ánh mắt hắn nghiêm túc, nhìn chòng chọc không bỏ thanh niên, thậm chí có chút đáng sợ.

" Ta không cam tâm a, một ngày nào đó ta sẽ cường đại siêu việt hắn, lúc đó cái gì chó má Hoàng Phủ Hạo Thiên... " Cổ Đế Nhất hít sâu một hơi.

" Thuỷ Tổ bản tộc chính là kinh thiên tuyệt diễm nhân vật, đã từng một tay trấn áp vạn giới, thời gian đó hắn chính là cử thế vô địch, bất quá sau này vì lý do gì không rõ biến mất, có tin cho rằng hắn đã vẫn lạc, từ đó lại không thấy nữa. Trong tộc mấy lão bất tử vẫn luôn ngấp nghé đồ vật, truyền thừa Thuỷ Tổ lưu lại... " Nói đến đây ánh mắt hắn có chút thâm thuý dừng lại một chút.

" Truyền thuyết Thuỷ Tổ còn tự thành lập một thế giới, cái thế giới này rộng lớn vô cùng, chân chính là một cái thế giới, vô cùng vô tận tiên tài trân bảo đầy đất, vô số bảo vật cùng tuyệt thế đế kinh. Không những vậy trong đó còn có truyền thừa tự thân hắn. Cái thế giới này mang tên Đế Hoàng Táng Địa, bất quá nó chỉ là một cái truyền thuyết " Hắn lắc đầu nói ra, có chút tiếc núi.

Nghe thế một bên Cổ Đế Nhất ánh mắt một tia tham lam dục hoả cháy lên, bất quá ẩn dấu vô cùng sâu, hô hấp cũng cố gắng kìm lại.

Nhân vật vô địch như vậy, nếu để hắn lấy được truyền thừa, thậm chí chi phối Đế Hoàng Táng Địa lúc đó hắn còn phải cuối đầu trước Thiên Triều sao?.

Hắn hít sâu một hơi, xoay qua nói với ông lão.

" Gia gia, ta có nghe trong tộc mấy lão gia hoả kia nhắc lên Bất Tử Thiên Kinh, bọn hắn đang có ý đồ mưu đoạt sao? "

" Một đám ngu xuẩn, hiện tại các giới đàn bị phong cấm, không nói xuyên qua là bỏ đại giới lớn chừng nào, thậm chí xúc động một số cấm kị pháp tắc cũng có thể dẫn đến lôi phạt. "

" Hơn nữa Thiên Kinh có dễ dàng đoạt vậy sao " Lão giả khoé miệng có chút kéo lên cười khinh, trong đầu hắn nghĩ đến một cái nam tử mặc hắc long bào.

Nghĩ đến đám lão bất tử kia đi vận dùng một chút nội tình trong gia tộc để tham đoạt Thiên Kinh, hắn lại tức đến run rẩy. Nội tình Cổ tộc bây giờ dùng nhiều một lần thiếu đi một cái.

Hắn chính là cổ xưa nhất lão tổ ở Cổ tộc, nội tình hắn biết thật sự nhiều lắm, tuy hắn không phải cường đại nhất nhưng hắn tuyệt đối là biết nhiều nhất. Tất nhiên hắn cũng biết đến Đế Hoành, dù sao Đế Hoành không phải là không có đi qua Cổ tộc, chỉ bất quá có mấy cái lão tổ được gặp mà thôi.

Hắn biết Đế Hoành cái này tôn cự đầu chính là có liên quan đến vị kia Thuỷ Tổ trong truyền thuyết, chỉ bất quá quan hệ thế nào thì không rõ. Thiên Kinh hắn cũng muốn đoạt lấy, nhưng cách đó không lâu bỗng dưng một cổ đế uy quét ngang mảnh kia đại lục, hắn cảm nhận được khí tức đó quen thuộc, sau đó hắn đã xác nhận được vị cự đầu kia là Đế Hoành.

Vậy lần này tất nhiên có hắn tham gia, nghĩ đến thực lực Đế Hoành lão giả không nhịn được rùng mình. Hắn cũng đã khuyên trong gia tộc mấy cái lão bất tử không nên mưu đồ Thiên Kinh, nhưng không ai nghe theo hắn, hắn cũng không dám mở miệng ra nói đến vị kia.

Mà lần này cầm đầu mấy cái lão bất tử trong tộc chính là Cổ Tiêu cái kia nham hiểm gia hoả, thậm chí trong tộc còn nói rằng có tin hắn kết cấu với Hoàng Phủ tộc.


Thực chất, Thiên Kinh xuất hiện đó là vạn giới điều biết, chỉ là không phải ai cũng có thể tranh được. Không nói đến vạn giới phong cấm, từng giới từng giới đều đó cách trở vô cùng kiên cố, cho dù có đi qua được thì cũng chỉ là một cái pháp thân hay thực lực không mạnh người qua mà thôi. Dù sao không chắc sự tình cũng không ai làm.


Chủ yếu lần này được lợi là mấy cái nhân vật gần nơi Thiên Kinh xuất thế.

Đúng vậy!


Thiên Kinh xuất hiện gần ngay Thiên Nguyên Đại Lục, thậm chí không phải là gần, nhưng nếu nói gần nhất thì chính là nó. Cổ Huyền Thiên tỉnh lại trùng hợp ở Thiên Nguyên Đại Lục, sau đó không lâu thì Bất Tử Thiên Kinh xuất hiện gần đó.


Bất Tử Thiên Kinh chính là thiên địa, siêu thoát hết thảy hình thành pháp tắc đại đạo chân kinh, mỗi người sẽ lĩnh hội mỗi cảnh khác nhau, vì vậy Bất Tử Thiên Kinh trong tay ai cũng có thể cách dùng khác nhau nhưng hiệu quả lại gần như.


Nó chính là thứ không ai có thể tính toán được vị trí hay thời gian xuất hiện, thiên cơ bị che đậy. Chỉ có khi nào nó xuất hiện thì dị tượng phủ khắp gần đó khu vực mới xác định được.


Vậy mà Cổ Huyền Thiên trước đó đã tính toán lâu dài, vị trí thậm chí thời gian hắn tỉnh lại không khỏi quá trùng hợp đi? Đây có phải một sự tính toán không không ai biết, cho dù là Đế Hoành cũng không liên tưởng đến việc Cổ Huyền Thiên tính toán chuyện này.


Tại sao hắn ngủ say mấy trăm vạn năm nhưng lại tỉnh vào thời điểm này?

Tại sao hắn lại lựa chọn Thiên Nguyên Đại Lục?

Thiên Nguyên Đại Lục không như mặt ngoài đơn giản của nó như vậy, tuy nó là một cái cấp thấp vị diện nhưng nơi đây quả thực nhiều mê bí vạn cổ bị chôn vùi lắm, thậm chí mấy cái thời đại cứ mỗi chu kỳ biến mất bí ẩn đều có để lại dấu vết.


Vị trí của nó là vô cùng đặc biệt, nếu như nói vũ trụ là một gian phòng, tất cả Phật Giới, Thiên Giới, Ma Giới và nhiều giới khác đều là một quả bóng lớn, thì Thiên Nguyên Đại Lục này chính là quả bóng đặc biệt nằm giữa các quả bóng đó.


Phải biết một cái Đại Thế Giới hấp thu là vô cùng kinh khủng, nhỏ yếu giới không cách nào tồn tại gần đó, nếu như gần đó sẽ bị nó hấp cho cạn kiệt rồi nát bấy. Vậy mà Thiên Nguyên Đại Lục chính là một cái trường hợp đặc biệt, nó chính là tồn tại giữa nhiều đường giao của các Đại Thế Giới cùng một lúc, mà không bị ảnh hưởng, từ đây có thể thấy nó phi thường.

———

Thập Giới, Thiên Thần Thư Viện.

" Ta nói, ngươi đây là náo một trận trong kia a, thế nào, Vạn Thế Chân Cốt đây " Lý Thất Dạ cười tủm tỉm, ánh mắt có chút ý nghĩ không thấu.

Cổ Huyền Thiên ngồi ghế dựa, nghe hắn thế mở mắt ra nhàn nhạt liếc hắn.

" Không phải ta không lấy được khúc xương kia ngươi vui vậy đi, hay ta lấy cổ quan tài kia chơi cũng không sai " hắn có chút cười nói ra.

" Ngươi tồn tại dạng này sẽ không đến nỗi đi đoạt một cái quan tài với ta đi " Lý Thất Dạ cười đạo.

" Ai, lần này xem ra là chơi không vui a, ta phải sớm trở về, bên kia có chuyện cần xử lý a, bọn không có tiền đồ con cháu " Cổ Huyền Thiên nằm dựa ra sau, uể oải nói sau đó thở dài.

" Ân, thời điểm cần trở về cũng nên, ngươi cái tôn này đại thần chính là Thập Giới chứa không nổi, làm hỏng đại sự của ta thế nhưng là chuyện xấu, ta không hoanh nghênh ngươi nha " Lý Thất Dạ liếc hắn lười biếng nói ra.

" Chết quạ đen, cái địa phương kia ta khuyên ngươi, không đủ nắm chắc trước đó là không nên đi vào " Bỗng dưng Cổ Huyền Thiên chuyển giọng, hắn ngồi dậy.

" Lời này nói làm sao? " Lý Thất Dạ hai đồng tử ngưng lại.

" Mấy cái cự đầu hắc ám hay chúa tể kỷ nguyên trong miệng ngươi tin tưởng so với cái kia tồn tại trong Hắc Ám Cổ Địa cũng chính là thức ăn một dạng cho nó mà thôi " Cổ Huyền Thiên nói ra, ánh mắt nghiêm túc.

Lý Thất Dạ ánh mắt có chút co rụt lại, kỳ thật hắn đã suy đoán ở địa phương kia vẫn có một cái tồn tại kinh khủng đến cực điểm, nhưng đến mức Chúa Tể Kỷ Nguyên cũng chỉ là thức ăn của nó thì việc này có hơi đáng sợ quá mức.

Bất quá hắn lại nhanh chóng bình thường, hắn tin tưởng cho dù là địch nhân cường đại cỡ nào hắn cũng sẽ quét ngang, Lý Thất Dạ nở nụ cười lạnh.

" Ân, mặc kệ nó cường đại khủng bố cỡ nào, luôn có một ngay ta sẽ quét ngang nó " hắn nói ra bình thản.

" Nha, nha, nha. Ta cũng không nói ngươi không thể, chỉ bất quá thời điểm này ngươi muốn đối đầu với nó là còn kém xa, trừ khi ngươi đạt đến mức kia vô hạn tiếp cận cái thứ gọi là Chân Tiên trong thế giới này " Cổ Huyền Thiên mỉm cười nói ra, bất quá còn một nữa đằng sau hắn không nói đó chính là đợi vật kia hoàn toàn khôi phục lại đỉnh phong thoát ra khỏi thì cho dù đạt đến Chân Tiên cũng khó mà chống lại nó.

" Cái gì đến cũng sẽ phải đến, cho dù ngươi có bẻ cong nhân quả hay thời không thì nó vẫn sẽ đến, chỉ bất quá nhanh hay chậm, bằng một cách nào đó mà thôi " Lý Thất Dạ thở dài

" Ha hả, nếu ngươi sống qua được kiếp đó, đạp vào đến Chung Cực Chinh Chiến ta cũng không ngại giúp ngươi ba chưởng " Cổ Huyền Thiên cười, ánh mắt có chút thâm thuý nhìn Lý Thất Dạ.

" Đây là ngươi nói a, đợi đến lúc đó ba chưởng kia sẽ không làm ta thất vọng đi " Hắn một bộ dáng không quan trọng nói ra, nhưng trong mắt một tia sáng kỳ dị loé lên.

Phải biết bạch y nam tử này trước mắt hắn tồn tại là cái vô cùng khủng bố, khủng bố đến cho hắn có chút rùng mình, thậm chí hắn không thể tưởng tượng nổi một thời gian sau hắn sẽ đi đến mức nào, Lý Thất Dạ biết trước mắt người này chỉ mới thức tỉnh không bao lâu.

Đến kia quả như nếu được hắn trợ giúp ba chưởng thì hoàn toàn tăng cơ hội chiến thắng, thậm chí lật ngược ván cờ.

Tất nhiên Cổ Huyền Thiên đây cũng không phải là vô duyên vô cớ, mà tương lai có thể hắn sẽ cần đi thế giới này một lần nữa, đến lúc đó lại cần đến Lý Thất Dạ trợ giúp, dù sao không phải có thực lực là giải quyết xong hết.

Tương lai hứa hẹn ba chưởng kia cũng không phải tiện tay ba chưởng dễ dàng như vậy, mà là không cùng một cái thế giới, không cùng một cái thời không đánh ra, đó chính là vô cùng kinh khủng.
———