Chương 89: Nguyên Tố Thế Giới (1)

Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song

Chương 89: Nguyên Tố Thế Giới (1)

Vô Song ở trong góc tường thực sự cũng có chút tò mò, hắn thực sự không hiểu bằng cách gì một đấu hoàng thậm chí chỉ khoảng tam tinh đấu hoàng có thể dọa lui cả nghìn đấu linh, vài trăm đấu vương, vài chục đấu hoàng cùng 27 vị đấu tông. Vô Song không hiểu là đấu kỹ thần thánh nào có thể giúp đấu hoàng sống sót trước số lượng kẻ thù khủng khiếp như vậy và hắn cũng không hiểu tại sao cả nghìn người trong đại điện không một ai dám tiến tới mà chỉ sợ hãi bị động phòng ngự.


Nam nhân thần bí xoay tròn hai thanh bán nguyệt đao, tốc độ xoay tròn càng ngày càng nhanh, theo mỗi vòng quay của cặp đao đó không khí càng ngày càng trầm trọng, sự sỡ hãi càng ngày càng in đậm lên mặt những con người nơi đây.


Nam tử thần bí động, hắn bước ra một bước. Thân hình hắn biến mất khỏi vị trí ban đầu sau đó xuất hiện ngay chính giữa đội hình hàng ngàn người không hề do dự, cũng chẳng hề bận tâm.


Một bước hắn bước ra rõ ràng là thuấn di đến cả Vô Song cũng không bắt được chuyển động của hắn, một bước này có nét giống với Thuấn Di Bộ của Vô Song.


Hai thanh bán nguyệt đao vung lên rất nhanh theo động tác của hắn đầu người rơi xuống, trong đội hình hàng ngàn người đó mà để thần bí nam tử di chuyển như chỗ không người, hắn liên tục thuấn di mỗi lần xuất hiện ở một nơi lại có hàng chục người ngã xuống, hàng chục tính mạng kết thúc.


Một đao một tính mạng, đấu linh cũng thế, đấu vương cũng vậy mà đấu hoàng cũng không khác tất kể đều chỉ một chiêu.


Ở phía sau đội hình cuối cùng những hắc bào pháp sư cũng kịp phản ứng, trong mắt họ toát lên một tia sợ hãi, 27 người đông thời đứng sát lại với nhau miệng liên tục lẩm bẩm chú ngữ thần bí.


Theo chú ngữ của họ bầu trời dần dần xuất hiện một lỗ thủng, sau đó lỗ thủng càng ngày càng lớn càng ngày càng khổng lồ, một viên thiên thạch, lao xuống trung tâm quảng trường, thậm chí 27 vị hắc bào pháp sư cũng không hề quan tâm xem thuộc hạ mình phía dưới có tồn tại được không.


Thần bí nam tử cười lạnh, hai thanh bán nguyệt đao chém thẳng về phía trước tạo ra hai đường đao khí khổng lồ chém tảng thiên thạch ra làm trăm mảnh, thiên thạch ma sát với không khí sau đó bốc cháy tiếp tục lao xuống, hàng trăm tảng thiên thạch nhỏ phá nát cả quảng trường.


Vô Song hôm nay mới được mở rộng tầm mắt, hắn mới có thể biết thế nào là ngưu bức, là kinh khủng. Từ quyền trượng của các pháp sư, vô biên vô hạn phép thuật được tạo ra, không khác gì đấu kỹ số lượng lớn cả.

Có kim, mộc, thủy, hỏa, thôi, phong, lôi, quan, ám … Trong đại điện vô số màu sắc nguyên tố được tạo thành, sức mạnh của ma pháp như xé nát cả phiến không gian này, Vô Song biết nếu đặt hắn vào trận hình khổng lồ này thì chắc chắn không bao giờ có thể sống sót nhưng nam tử thần bí có thể, hắn đi lại như chốn không người, hắn giết người như giết kiến hôi vậy.


Tất cả pháp thuật ở trước mặt hắn đều không có tác dụng, tất cả pháp thuật chạm vào người hắn đều biến mất một cách khó hiểu, thân thể hắn miễn nhiễm với pháp thuật.


Trước một sinh vật bất tử không sợ pháp thuật, một đao một mạng người nằm xuống rõ ràng đội hình cả nghìn người bắt đầu hoảng sợ, bắt đầu bỏ chạy khỏi đại điện, chỉ sau 10 phút từ hàng nghìn pháp sư chỉ còn vèn vẹn vài chục người có thể bỏ chạy.


Thần bí nam tử cũng không đuổi theo, hắn nhẹ bước đi về một hướng khác trong ngôi đền, đối với hắn nhưng kẻ chạy trốn sớm muộn cũng sẽ chết, những kẻ chấp nhận chạy trốn thì không bao giờ còn tư cách đối mặt với hắn.


Vô Song phía sau cũng chầm chậm di chuyển theo, hắn muốn biết nam tử thần bí rốt cuộc là ai, muốn biết hắn rốt cuộc định làm gì.


Nam tử thần bí tiến thẳng đến một căn phòng khác trong ngôi đền, trước mặt hắn là cánh cửa gỗ khổng lồ được khóa chặt lại, thậm chí phía trước còn có từng vòng hào quang năng lượng tráo bảo vệ bất quá năng lượng trước mặt hắn ta đều biến thành hư vô.


Nam tử thần bí nhẹ quơ thanh bán nguyệt đao, lồng năng lượng bị chém nát tan đồng thời cánh của gỗ cũng bị đập tan, bên trong căn phòng phía sau cánh cửa nơi đó toàn phụ nữ và trẻ em, những người đang run rẩy ôm lấy nhau, khi thấy nam nhân thần bí bước vào trên mặt tất cả mọi người chỉ còn khủng hoảng và sợ hãi.


Nam tử thần bí lạnh lùng đưa thanh bán nguyệt đao lên, hắn chém thẳng xuống cổ một tiểu tử non nớt, ánh mắt của hắn vô tình và lạnh lùng cực độ, trong mắt hắn những sinh mạng kia rõ ràng không là gì cả, chỉ là rác rưởi là kiến hôi.


Ngay khi thanh bán nguyệt đao chuân bị chém xuống, người mẹ vội ôm con vào lòng xoay lưng về phía thanh đao. Lúc này bỗng nhiên dị biến xảy ra, một tia phong hệ đấu khí bắn thẳng vào cổ tay nam tử khiến hắn khẽ chững lại, ánh mắt liếc nhìn về phía sau, ở đó hắn phát hiện ra Vô Song.


Vô Song cũng không biết việc mình bị hắn phát hiện là phúc hay là họa bởi thực sự Vô Song chẳng có chút tự tin nào khi đối mặt với thần bí nam tử cả, tuy nhiên đàn ông có những việc bắt buộc phải làm. Vô Song không thể để những phụ nữ, những đứa bé vô tội kia chết hết được.


Nam tử thần bí đột nhiên biến mất, hắn lập tức thuấn di trước mặt Vô Song, thanh bán nguyệt đao nhẹ nhàng vung lên tặng Vô Song một vết chém vào ngực. Sau đó hắn lạnh lùng quay đi, trong mắt hắn Vô Song đã sớm là một người chết, không có ai bị bán nguyệt đao chém chúng có tư cách đứng lên cả.


Tuy nhiên ngay khi thần bí nam tử vừa bước đi được vài bước bỗng khựng lại, Vô song đứng lên một cách khó khăn, ngực của hắn nhận một vết chém cực nặng tuy nhiên còn lâu mới chết.


"Không thể nào, ngươi không có tinh hạch ma thuật trong cơ thể ư? ".


Vô Song ngạc nhiên, lần đầu tiên hắn nghe được âm thanh của thần bí nam tử, rõ ràng đây không phải bất cứ ngôn ngữ nào mà hắn biết tuy nhiên hắn lại hiểu, hiểu rõ ràng.


Trong đầu Vô Song lập tức xuất hiện một tia chấn động, cuối cùng hắn cũng thấy công việc mình phải làm trong tòa địa mộ này.


" Đây là một thế giới không phải đấu khí đại lục đây là nguyên tố thế giới. Kẻ trước mặt là ma pháp phán quyết giả, hắn là một trong những kẻ tồn tại nghịch thiên nhất trong thế giới này ".


"Nhiệm vụ đặt ra tiêu diệt phân thân của hắn, an toàn rời khỏi nơi đây, gợi ý nhiệm vụ tuyệt đối không được sử dụng linh hồn lực cũng không được sử dụng đấu kỹ hay đấu khí thậm chí cả dị hỏa. Hắn miễn dịch với cả bốn thứ này ".


Vô Song nghe xong lập tức nuốt một ngụm nước bọt, miệng đắng lưỡi khô. Không đợi Vô Song kịp phản ứng thần bí nam tử lại biến mất một lần nữa, thân hình hắn xuất hiện ngay sau lưng Vô Song, bán nguyệt đao vung lên muốn chém bay đầu Vô Song.


Vô Song cũng không chậm, hắn dùng thuấn di bộ lập tức kéo dài khoảng cách với hai người đồng thời ánh mắt khẽ liếc xung quanh, Vô Song rất nhanh mỉm cười tiếp tục thuấn di một lần nữa, nơi hắn tiến tới là gần một xác chết ở đó có hai thanh kiếm nằm xuống.


Cầm cả hai thanh kiếm trong tay Vô Song bất giác mỉm cười " Lâu không sử dụng nó cũng quên luôn cảm giác thế nào rồi, sau này nhất định phải rèn một cặp kiếm ".


Thần bí nam tử tiến tới, đôi bán nguyệt đao chém về phía Vô Song, Vô Song cũng không chậm nắm hai thanh kiếm trong tay xếp thành hình thập tự ngăn cản đối phương, cơ bắp toàn thân gồng lên sau đó đánh bật thần bí nam tử ra.


Vô Song khóe miệng xuất hiện một nụ cười tự tin "Nào thích chiến thì ta chiều, để xem ai mới là người đứng cuối cùng ".